Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 22: Gặp mặt



Hạ Trĩ cùng Từ Dung Anh tay nắm tay tiến vào đại sảnh, cặp đôi tuấn nam mỹ nữ hấp dẫn ánh mắt mọi người ở đây. Từ Dung Anh tựa hồ đối với trường hợp như vậy đã muốn tập mãi thành thói quen, kéo cánh tay Hạ Trĩ, khuôn mặt mỉm cười đối những người cùng nàng chào hỏi gật đầu. Nhưng Hạ Trĩ là lần đầu tiên gặp tình huống như vậy. Hắn cảm nhận thật nhiều ánh mắt tập trung trên người mình, rất không thích ứng. Học Từ Dung Anh đem nụ cười hiền lành hiện ra trên mặt, nhưng là mẫn cảm phát hiện nụ cười có chút cứng ngắc, hai má ngượng ngùng nổi lên ửng đỏ.

“Mẹ!” Cước bộ dừng lại, Hạ Trĩ liền cảm giác được sức nặng trên cánh tay biến mất, chỉ thấy Từ Dung Anh nhào vào lòng một trung niên phu nhân trước mắt, làm nũng phe phẩy cánh tay.

“Tiểu Dung.” Trung niên phu nhân cười điểm điểm cái mũi Từ Dung Anh, “Đều đã lớn như vậy, còn giống tiểu hài tử làm nũng, cũng không sợ bị người ngoài chê cười.” Tuy rằng nói như vậy, nhưng là Từ mẫu không có đẩy ra nữ nhi trong lòng.

“Ta là nữ nhi của ngươi, nữ nhi hướng mẫu thân làm nũng có gì thiên kinh địa nghĩa!” Từ Dung Anh khẽ thè lưỡi nói.

“Ngươi nha.” Từ mẫu cười đến thực vui vẻ, sau đó dùng ánh mắt hướng Hạ Trĩ đứng bên cạnh, “Còn không mau giới thiệu một chút sao?”

“A,” Từ Dung Anh buông ra mẫu thân, bay trở về bên cạnh Hạ Trĩ, nắm lấy cánh tay hắn, sau đó làm ra vẻ mặt hạnh phúc nói: “Trịnh trọng giới thiệu một chút, đây là Hạ Trĩ, bạn trai của ta!”

“Bá mẫu hảo.” Nghe Từ Dung Anh nói, Hạ Trĩ mang theo tươi cười đối với Từ mẫu cung kính gật đầu.

“Tiểu Trĩ a,” Đồng dạng Từ mẫu đáp lại một cái tươi cười hòa ái. Kỳ thật vừa bắt đầu nàng đã chú ý tới Hạ Trĩ, ấn tượng đầu tiên đối với thiếu niên cũng không tệ lắm. Ánh mắt thực trong suốt, nhìn qua cũng thành thật khiêm tốn, trên người cũng không có cái loại cảm giác người trẻ tuổi ngang ngược, làm cho người ta cảm giác thực tươi mát. “Tiểu Dung bị chúng ta chiều hư, cho nên thực tùy hứng, thời điểm một chỗ với ngươi cũng mang cho ngươi rất nhiều phiền toái đi.”

“Bá mẫu, tiểu Dung thực hoạt bát cũng thực chiếu cố người, thời điểm cùng nàng một chỗ thực vui vẻ.”

“Nguyên lai luyến ái có thể làm người ta thay đổi nhiều như vậy a.” Từ mẫu cười cười, Từ Dung Anh là Từ gia tiểu nhi nữ, đương nhiên là được Từ gia sủng trong lòng bàn tay, có lẽ bởi vì là tiểu nhi nữ nên cùng mẫu thân thổ lộ tình cảm, Từ Dung Anh rất được Từ mẫu yêu thương. Chung thân đại sự của nữ nhi đương nhiên trở thành chuyện tối quan trọng của mẫu thân. Còn đang lo lắng nữ nhi bài xích với người Từ phụ an bài, không nghĩ tới bởi vì chuyện này lại biết được nữ nhi đã có người trong lòng…… Tuy rằng Từ phụ đã có an bài, nhưng dù sao cũng là tiểu nhi nữ, nếu hai người là thật tâm thích nhau, bọn họ làm phụ mẫu cũng sẽ không phản đối. Vì thế party sinh nhật Từ Kì Anh, để cho Từ Dung Anh mang theo Hạ Trĩ cùng cha mẹ gặp mặt.

“Mẹ!” Từ Dung Anh nghe mẫu thân nói chính mình như vậy, bất mãn đô đô cái miệng nhỏ nhắn. “Đúng rồi, ba đâu?” Để phòng mẫu thân hỏi nhiều vấn đề khác nữa sẽ làm lộ chuyện hai người, Từ Dung Anh nhanh chóng dời đi đề tài.

“Lão ba ngươi a” Từ mẫu làm bộ dạng ghét bỏ, “Đại khái lại ở cùng các bằng hữu của hắn nha…… Ở bên kia.” Hướng tới cửa sổ bên kia bĩu môi.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt Hạ Trĩ, Từ phụ cũng hướng bên này nhìn thoáng qua, sau đó lại quay đầu nói vài câu với bằng hữu, liền hướng bọn họ đi tới.

Từ phụ trong tưởng tượng Hạ Trĩ không sai biệt lắm, một thân tây trang, đã gần năm mươi, cái trán đã có ấn ý thời gian thật sâu, quanh năm bận rộn làm hắn càng thêm lão.

“Yêu, đây là tiểu Trĩ mà tiểu Dung luôn miệng nhắc tới sao, quả nhiên tuấn tú lịch sự a.” Từ phụ vỗ vỗ bả vai Hạ Trĩ.

“Bá phụ hảo.”

“Hảo, hảo. Trước để cho tiểu Dung mang ngươi đi chung quanh, chờ chốt lát khách khứa tan hết chúng ta hảo hảo tâm sự.”

Hạ Trĩ bưng một ly nhưng không uống qua mấy ngụm, nhận thức không ít bằng hữu Từ Dung Anh. Hơn nữa càng không ngờ chính là Kì Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương cũng đến đây. Cho nên khi Từ Dung Anh đem Hạ Trĩ giới thiệu là bạn trai mình, Kì Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương đều biểu hiện kinh ngạc. Mạc Thiếu Dương ngồi một bên cúi đầu, thiếu niên đơn thuần này mạc danh kỳ diệu trở thành bạn trai người khác, trong lòng không phân rõ tư vị.

Hạ Trĩ nhìn Kì Tuyển ánh mắt nghi hoặc, trong lúc nhất thời rất muốn đem sự tình nói cho hắn, lại bị ánh mắt cầu xin của Từ Dung Anh cản lại.

“Đại ca ca, ngươi làm sao vậy?” Cùng đi chung quanh một vòng chào hỏi, Hạ Trĩ liền thấy được Mạc Thiếu Dương yên lặng ngồi trong một góc sáng xủa.

“Không có gì.” Ngẩng đầu đưa lên một cái tươi cười rủ rượi.

“Có chuyện gì không vui nói ra đi, giấu ở trong lòng rất không thoải mái.”

“Tiểu Trĩ, ta hỏi ngươi a, ngươi thật sự thích Từ Dung Anh sao?”

Chưa bao giờ gặp qua Mạc Thiếu Dương im lặng như thế, lại nhận được câu hỏi như vậy, Hạ Trĩ có chút ngốc lăng, “A, thích.” Ngoài miệng trả lời như vậy nhưng lại bất đồng với nội tâm. Mạc Thiếu Dương sau khi nghe chuyện Dung Anh tỷ có bạn trai mới thay đổi như vậy, kia…… Có phải hay không Mạc Thiếu Dương thích Dung Anh tỷ?!

Đưa ra kết luận này, tiểu Trĩ cười cười, sau đó thừa dịp Từ Dung Anh không chú ý vụng trộm đem Mạc Thiếu Dương kéo đến một bên. “Đại ca ca, ngươi đừng sa sút tinh thần như vậy a, ta có chuyện muốn nói với ngươi, bất quá ngươi đáp ứng ta không nói chuyện này ra ngoài.”

“Được, ngươi nói đi.” Hạ Trĩ thần bí làm cho Mạc Thiếu Dương hồ đồ gật gật đầu.

“Phụ thân Dung Anh tỷ muốn nàng cùng người khác đính hôn, nàng không muốn, nhờ ta tạm thời trở thành bạn trai của nàng. Cho nên nếu đại ca ca thích Dung Anh tỷ, hãy mau theo đuổi đi.” Hạ Trĩ giải thích không phải rất rõ ràng, nhưng là Mạc Thiếu Dương vừa nghe đã hiểu. Vừa mới buông tâm, nghe được nửa câu sau của Hạ Trĩ, Mạc Thiếu Dương lại một trận im lặng, tiểu Trĩ lại cho rằng mình thích Từ Dung Anh?

“Ngươi không thể nói đi ra ngoài a!” Thấy Mạc Thiếu Dương không phản ứng, Hạ Trĩ lại bổ sung một câu.

“Ân, không nói ra ngoài.” Tâm tình tốt lên Mạc Thiếu Dương sờ sờ đầu Hạ Trĩ, “Đi, chúng ta đi xem bọn họ đang nói chuyện gì.”

Kì Tuyển cùng mọi người tán gẫu vui vẻ, nhưng lơ đãng chú ý mọi nơi, chính là âm thầm nhìn chằm chằm Hạ Trĩ, chén rượu trong tay không biết vô tình hay cố ý bị uống cạn……