Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng

Chương 44: Tụ hội âm mưu



Ra khỏi công ty, Thẩm Tu Lâm vốn định đi tìm Bạch Lâm, cùng đối phương gặp mặt.

Nhưng mà, ở nửa đường, hắn thấy được ba người nào đó đi vào một câu lạc bộ.

Ba người kia hắn thực sự quá quen thuộc, Lãnh gia Lãnh Thu Ngôn, Châu gia Châu Hải Ninh, Chu gia Chu Cửu Dương.

Ba người này, theo thứ tự là người thừa kế đời tiếp theo của Lãnh gia, Châu gia, Chu gia.

Thẩm Tu Lâm hai mắt sáng lên, sau đó dừng xe, cũng đi theo vào, cố ý tránh đi mấy người nhân viên phục vụ.

Câu lạc bộ này hắn cũng biết đến, có chút **, thế nhưng lại rất bí mật. (** là tác giả ghi, huhu, mình cũng chịu thôi.)

Lãnh gia, Châu gia, Chu gia mấy vị thiếu gia đến đây, tất nhiên là có phòng riêng.

Thẩm Tu Lâm biết nó ở tầng nào, trực tiếp đi đến, cũng chú ý tới một cái phòng riêng còn trống liền đi vào.

Tinh thần lực trải rộng ra, Thẩm Tu Lâm phát hiện đây thực sự là một phương pháp so với đặt máy nghe lén càng có hiệu quả.

Tinh thần lực của hắn tuy vẫn chỉ là một tầng, thế nhưng trải qua biến dị cùng ngưng tụ cao độ, nên hoàn toàn có thể làm được.

Sắc mặt Lãnh Thu Ngôn rất khó nhìn.

Chu Cửu Dương nói “Thu Ngôn, Thẩm gia đến cùng là xảy ra chuyện gì? Hơn nữa Thẩm Tu Lâm đã mất tích mấy ngày, trong công ty cũng không ai thấy được hắn.”

Châu Hải Ninh cũng nói “Thẩm gia không có lý do gì để động thủ với Lãnh gia a, đến cùng bọn họ muốn làm cái gì? Bây giờ trong nhà phản ứng của mấy bậc trưởng bối cũng rất vi diệu.”

Chu Cửu Dương nhìn về phía Châu Hải Ninh “Baba ngươi nói thế nào?”

“Nói là muốn hiểu rõ nguyên nhân Thẩm gia làm như thế.”

Chu Cửu Dương híp mắt một cái “Thẩm gia lẽ nào sẽ không sợ ba nhà chúng ta liên hợp lại hay sao?”

Châu Hải Ninh dừng một chút, nói “Ba nhà chúng ta ở bên ngoài chưa từng liên hợp cùng nhau, hơn nữa từng người đều đặt lợi ích riêng của gia tộc lên trên, mặc dù còn có chút quan hệ thông gia, nhưng chẳng lẽ trong mắt Thẩm gia không lo ngại gì tầng quan hệ này?”

Lãnh Thu Ngôn lạnh lùng nói “Truyện Phong vừa gọi điện thoại cho ta, Thẩm Tu Lâm mê luyến một nam nhân khác, cùng hắn chia tay rồi.”

“Cái gì?” Châu Hải Ninh kinh hãi “Thật là nhìn không ra a, Thẩm Tu Lâm thoạt nhìn ra vẻ đạo mạo, một bộ tình căn thâm chủng, bình thường đi câu lạc bộ cũng chưa bao giờ làm quá, sau lưng còn bị chúng ta cười hắn si hắn, hắn cư nhiên cũng bắt cá hai tay?”

“Nam nhân kia có thân phận gì?” Chu Cửu Dương lập tức hỏi.

Lãnh Thu Ngôn lắc đầu “Không biết, Truyện Phong chỉ nói đối phương dung mạo rất tốt.”

“Thẩm Tu Lâm đang ở đâu?” Châu Hải Ninh hỏi.

“Thẩm Tu Lâm ở một toà biệt thự phía đông ngoại thành, nam nhân kia cũng ở bên trong.” Lãnh Thu Ngôn nhàn nhạt nói.

Chu Cửu Dương trầm mặc, nói “Thẩm Tu Lâm không thể luôn luôn ở cạnh nam nhân kia, hoặc là chúng ta tìm người gặp nam nhân kia, nếu người đó rất đẹp… e rằng Dạ Mị sẽ thích.”

Dạ Mị là một nhà ** loạn nhất hiện nay. (** của tác giả nha.)

Sắc mặt Thẩm Tu Lâm nhất thời phi thường lãnh khốc. Chu Cửu Dương, trong mắt của hắn chợt loé một tia sáng lạnh như băng.

Châu Hải Ninh nghe vậy cũng nói “Xác thực cần gặp một lần. Thu Ngôn, ta xem việc này ngươi đứng ra là tốt nhất, hơn nữa ngươi có thể trực tiếp tìm Thẩm Tu Lâm tính sổ, hắn đùa bỡn Truyện Phong, làm sao cũng phải trả giá thật lớn.”

Lãnh Thu Ngôn gật đầu “Ta biết, thế nhưng ta cần các ngươi trợ giúp.”

“Hả? Như thế nào?” Châu Hải Ninh lập tức nói.

Lãnh Thu Ngôn nhìn hai người, chậm rãi nói “Ta nghĩ dùng tên của ba người chúng ta, mời Thẩm Tu Lâm đến gặp mặt, sau đó làm thế nào, ta đã có kế hoạch.”

Chu Cửu Dương chỉ thoáng trầm mặc liền gật đầu đồng ý “Được, Thẩm gia nếu như phá hoại quy củ, như vậy không quản ngươi muốn làm thế nào, ta đều sẽ tận lực phối hợp.”

Hai chữ “tận lực” đã biểu lộ thái độ của Chu gia.

Châu Hải Ninh nghe vậy cũng cười “Cửu Dương có thể phối hợp, ta tự nhiên cũng không thành vấn đề, Thu Ngôn, ngươi nói đi, muốn chúng ta làm thế nào?”

Lãnh Thu Ngôn lại lắc đầu “Ta chỉ mượn dùng danh nghĩa của các ngươi là được, còn lại, tất cả đều giao cho ta. Các ngươi cũng có lợi hết.” Nguồn:

Châu Hải Ninh cùng Chu Cửu Dương liếc mắt nhìn nhau, song song gật đầu “Được.”