Trần Thiếu Anh Là Món Nợ Đời Em

Chương 29: Nguy kịch



Sau khi Phương Lãnh rời đi thì Trần Hạo cũng vừa mới tới anh đi đến phòng mà cô đang nằm

Anh tưởng trải qua một đêm rồi thì cô sẽ tỉnh nhưng không. Cô vẫn hôn mê triền miên. Dịch truyền trên người cô đã cắm rất nhiều

Trần Hạo đi đến bên giường nhìn cô một hồi anh lại rời đi. Anh không biết từ lúc về nhà đến khi anh tới bệnh viện Tô Mộng Vũ luôn đi theo sau anh

Đợi khi anh rời khỏi đó cô ta mới đi vào phòng của Gia Hân

“Thưa cô nơi này không ai được vào”

“Tôi là thiếu phu nhân của mấy người. Mấy người định cản tôi?”

“Thật xin lỗi tôi chỉ làm theo lời của Lão đại xin cô đừng làm khó tôi”

“Các người muốn bị đuổi việc rồi phải không”

- Bên băng đảng của Trần Hạo chỉ nghe theo lệnh của anh ta vừa nãy cho Phương Lãnh vào là quá đủ tội cho họ rồi vì họ biết Phương Lãnh là bạn của Trần Hạo còn về việc anh ta có vợ chưa thì họ không biết nên mới ngăn Tô Mộng Vũ lại

“Nếu cô muốn vào vậy khai họ tên”

“Tô Mộng Vũ “

“Cô đợi tôi lát tôi đi thông báo với Lão Đại “

“Khỏi các người cứ chờ đấy cho tôi”



- Cô ta ý là muốn vào xem tình hình của Gia Hân sau đó trừ khử cô nhưng ai mà ngờ Trần Hạo lại cho người canh chừng nên Tô Mộng Vũ không thể nào đường đường chính chính mà đi vào được

- Cô ta đi lẻn ra sau toà nhà rồi trèo từ đường cửa sổ vào. bởi vì phòng của Gia Hân có cái cửa sổ thông với hành lang toà viện bên cạnh

“Ôi chao không ngờ cô lại thảm hại đến như vậy”. Tô Mộng Vũ vừa nói vừa cười mỉa mai Gia Hân

“Cho mày chừa cái tội quyến rũ người đàn ông của tao. Mày nên đi chết đi lần trước thuê người đánh mày mà mạng mày lớn không chết nhưng hôm nay không ai cứu được mày đâu”

“Gia Hân ơi là Gia Hân mày nghĩ Trần Hạo sẽ thích mày sao? Anh ta chỉ thích tao thôi ngày trước anh gây ra vụ tai nạn cho anh ta mà anh ta không hề nghi ngờ tao ngược lại còn rất yêu tao. Bây giờ tao giết chết mày anh ta cũng chẳng bao giờ nghĩ là do tao làm đâu?

“Mày biết tại sao tao giết mày không? Vì tao biết Trần Hạo anh ta đã rung động với mày rồi mỗi tối anh ta thường qua phòng mày ngủ mày nghĩ tao không biết ư? Mày chết rồi anh ý sẽ hoàn toàn thuộc về tao? Tài sản này cũng là của tao hâhha”

- Nói rồi Tô Mộng Vũ liền rút dây ông thở của cô ra rồi ném sang bên cạnh. Cô không trần trừ mà tháo luôn ống dich truyền đang cắm vào người cô

Sau khi làm xong việc Tô Mộng Vũ không quên còn tặng cho Gia Hân một bạt tai sau đó mới rời đi

- Lúc này cũng vừa đến giờ bác sĩ đễ thay truyền cho cô

“Tôi là bác sĩ phụ trách bệnh nhân này phiền các anh mở cửa. Không yên tâm có thể cùng tôi đi vào”

“Được mời bác sĩ”

Khi các thuộc hạ của Trần Hạo mở cửa ra thì thấy Gia Hân đang hấp hối vì thiếu oxi bác sĩ thấy vậy liền chạy tới chỗ cô cắm lại bình Oxi nhưng nhịp tim lúc này của cô rất yếu tình trạng khá là nguy kịch phải đem tới phòng cấp cứu gấp.

“Mau đẩy tới phòng cấp cứu!”

“Mau mau…”



[…]

Sau khi đưa Gia Hân tới phòng cấp cứu đám thuộc hạ liền báo ngay cho Trần Hạo lúc này anh vẫn chưa về đến nhà chỉ mới rời khỏi đó dược 20’

Anh quay xe gấp lao tới bệnh viện mặc kệ đường giờ này rất đông anh còn không thèm chờ đèn đỏ mà vụt đi mất

“Chuyện này là sao” Trần Hạo tức giận nắm lấy cổ áo của 1 tên thuộc hạ hét lớn

“Lão….Lão đại vừa này bác sĩ đến để thay truyền cho cô ấy chúng tôi mở cửa ra thấy bình oxi của cô ấy bị ai tháo ra làm cô ấy hấp hối”

“Là ai làm? Nói mau”

“Tôi….”

“Nóiiiii hôm nay những ai vào căn phòng đó? Là ai làm?”

“Tôi không biết lúc chiều có Phương Thiếu gia đến anh ấy bảo vào thăm chúng tôi cũng đi theo. Anh ấy chỉ vào xem rồi lập tức rời khỏi. Sau đó là Lão Đại tới anh vừa rời đi thì có một cô gái nói là Tô Mộng Vũ thiếu phu nhân gì đó muốn vào nhưng chúng tôi đã ngăn lại. Cô ấy cũng rời đi”

“Sau khi cô ấy rời đi được 10’ thì bác sĩ tới rồi hoàn cảnh bây giờ diễn ra như anh thấy “

“Khốn kiếp tôi bảo các người canh trừng như vậy à? Mau đi điều tra”

“Vâng chúng tôi đi liền….”

[….]