Trần Như Nhộng

Chương 5



“Nước trong bồn tắm đã chuẩn bị xong” Trợ lý đi đến bên cạnh Đỗ Tường, thật cẩn thận nói. Hôm nay Đỗ Tường trông rất không cao hứng, từ khi trở lại khách sạn mặt vẫn luôn đen.

Đỗ Tường xua xua tay, ngữ khí rầu rĩ không vui: “Tôi biết rồi, cậu đi nghỉ ngơi đi.”

Hắn bước chân vào bồn tắm, sau đó cả người ngồi xuống. Lo lắng cơ bắp sẽ tiếp tục đau nhức, cho nên nhiệt độ nước ấm hơn so với bình thường, trong chốc lát trên cổ Đỗ Tường đã toát ra những hạt mồ hôi mỏng.

Một màn mạo hiểm hôm nay làm lòng hắn còn sợ hãi, may mắn có Đường Dương ── chỉ là tính tình Đường Dương cũng quá cổ quái, nói lời cảm tạ với hắn cũng không cảm kích, chẳng lẽ hắn là ngại nhân vật nhỏ? Dù nhỏ cũng lớn hơn là đóng vai quần chúng đi! Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa hiểu hay không!

Này, hà tất phá hư tâm tình vì hắn ta!

Đang tắm giữa chừng, Miêu Cốc Sâm, anh họ của Đỗ Tường gọi điện tới an ủi, hắn không biết từ đâu biết được tao ngộ của Đỗ Tường, thanh âm so với Tôn Lan Lan còn bén nhọn chói tai hơn: ” Em họ em họ, anh nghe nói hôm nay em thiếu chút nữa ngã chết, có chuyện gì xảy ra, em có bị thương không, em từ trên dây cáp rơi xuống nhất định không đơn giản như vậy chứ, có phải còn có chuyện gì chúng ta không biết hay không, là chuyện gì…..”

Lời của hắn phát ra từ microphone giống như đang tụng kinh, Đỗ Tường vô cùng hối hận khi tiếp điện thoại hắn: “Anh họ, em không có việc gì……”

“Không không,” Miêu Cốc Sâm lập tức phủ quyết, bỗng nhiên sâu kín nói, “Ha hả nhất định là diễn viên già tuổi nào đó mãi không nổi tiếng không quen nhìn em trẻ tuổi như vậy đã là nam chính nên muốn hãm hại em để đoạt vai, đúng đúng nhất định là vì chuyện này, hung thủ chính là kẻ đó, em họ mau nói cho anh biết toàn bộ quá trình lúc đó, chi tiết, anh muốn chi tiết!”

“……”

Đỗ Tường trực tiếp cúp điện thoại.

Miêu Cốc Sâm lập tức gọi lại rống to: “Em họ ngươi có phải đã xảy ra chuyện gì bất trắc hay không!”

“Anh mới xảy ra bất trắc, tôi đang sống tốt đừng có mà nguyền rủa tôi.” Đỗ Tường tức giận trả lời.

Miêu Cốc Sâm thở phào nhẹ nhõm: “Thật tốt quá em họ ngươi còn sống, anh còn tưởng là hung thủ tiếp điện thoại!”

Ông trời ơi bên người hắn rốt cuộc tại sao luôn tồn tại những sinh vật kỳ kỳ quái quái.

Không nói nổi với hắn nữa, Đỗ Tường thay đổi đề tài: “Anh gần đây có quảng cáo mới không?”

Công việc của anh họ hắn là viết kịch bản quảng cáo, trong nghề còn rất nổi danh “quỷ tài”, bất quá để Đỗ Tường nói ── những ý tưởng quảng cáo rác rưởi đó cư nhiên còn có thể lên TV!

“Có, anh vừa mới có một ý tưởng mới!” Thanh âm Miêu Cốc Sâm kích động vạn phần, thanh thanh tang, “Khụ khụ, em họ hãy nghe cho kỹ ── trong chung cư cao cấp, một người đàn ông bị tàn nhẫn giết hại! Hiện trường đã khám tra và xác định được chính xác, ngọn tóc dài bằng ngón tay! Kết quả xét nghiệm, thì ra là tiểu nam tình nhân ngọt ngào! Không chịu nhận tội, nghi phạm tuyên bố mình đã chết! Khó bề phân biệt, chẳng lẽ hung thủ là một người khác! Hãm hại? Âm mưu? Mau dùng dầu gội đầu chống rụng tóc thương hiệu △△! Làm hãm hại không đường có thể đi!”

“……”

Đỗ Tường lại cúp điện thoại. Khó trách hôm nay hắn nói chuyện giống như thám tử lừng danh Conan, thì ra là gần đây có ý tưởng quảng cáo mới.

Không được hai giây, Miêu Cốc Sâm lại lần nữa gọi tới: “Em họ ngươi còn sống không!”

Đỗ Tường biết như thế thì chuyện này nhất định không dứt, dứt khoát tỏ vẻ yếu thế: “Hôm nay em bị kinh hách nền cần nghỉ ngơi sớm một chút.” “Nguyên lai là như thế, em họ sao em không nói sớm nhớ rõ trước khi ngủ nhớ đóng cửa sổ và cửa chính tốt hơn là khóa cửa đêm đến có người gõ cửa thì không cần mở……”

“Ngủ ngon.”

Đỗ Tường đã nhẫn nại đến cực hạn lần thứ ba cúp điện thoại, còn may là Miêu Cốc Sâm không có lại gọi tới. Anh họ hắn chính là như vậy, tố chất thần kinh gián đoạn.

Nước đã lạnh, Đỗ Tường bò ra khỏi bồn tắm, quấn khăn tắm trở lại phòng khách, bất đồng với nhiều người trong giới, Đỗ Tường là người không có cuộc sống về đêm── quay phim một ngày thông thường là kiệt sức và mệt mỏi, ngoại trừ lên giường ngủ và không nghĩ gì. Hơn nữa hắn là diễn viên trẻ đang lên nhanh trong những năm gần đây, quay hết phim này lại tiếp phim khác, cơ hồ không bị gián đoạn. Đến nỗi thả lỏng? Nghỉ phép? Đối với Đỗ Tường những thứ đó đều rất xa vời, hắn đã bao lâu không buông xuống công việc mà nghỉ ngơi thật tốt?

Đỗ Tường nằm ở trên giường, mí mắt bắt đầu đánh nhau. Trước khi ngủ, hắn nghĩ, một ngày lại kết thúc, hôm nay hắn đã làm gì? Đúng rồi hắn điếu dây thép còn suýt phát sinh tai nạn ngoài ý muốn, may mắn thay Đường Dương đã kéo lại dây cáp, đem hắn từ trong tay Tử Thần đoạt về, sau đó hắn nói cùng Đường Dương sẽ cho y nhân vật làm báo đáp, Đường Dương lại tức giận nói hắn vướng bận…… Đỗ Tường mơ mơ màng màng, nghĩ Đường Dương ngủ rồi.

Buổi sáng hôm sau, trợ lý đến sớm như thường lệ, Đỗ Tường mở mắt ra vừa định ngồi dậy, nhưng lại phát hiện thắt lưng đau đến không thể thẳng lên được, cơ bắp cả người khó chịu giống như là bị rót vài cân dấm.

“Lưu đạo nói hôm nay sau giờ ngọ sẽ có mưa lớn, vậy nên hãy cố gắng hoàn thành cảnh quay vào buổi sáng.”

Đỗ Tường giãy giụa xuống giường, hiện tại trời còn chưa sáng, nhưng mà hắn biết chuyên viên trang điểm, sấn khấu, đạo cụ và các nhân viên công tác khác đã rời giường đợi các diễn viên. Trợ lý thấy động tác quái dị của hắn, hỏi: “Tôi có cần giúp gì không?”

Đỗ Tường nhíu nhíu mi: “Giúp tôi tìm thuốc mỡ giảm đau nhức cơ bắp.”

“Là ngày hôm qua bị thương sao?”

“Đừng hỏi nhiều, mau đi!”

Cuối cùng, khi Đỗ Tường hóa trang xong, chuẩn bị đổi trang phục diễn, trợ lý đã trở lại. Đỗ Tường lấy thuốc mỡ, định khi thay quần áo thì bôi trực tiếp lên. Bất quá hắn phát hiện, sau lưng cùng thắt lưng đau nhức nhất không thể tự bôi được.

Đỗ Tường muốn tìm trợ lý hỗ trợ, nhưng đối phương không có ở đây, hơn nữa trong phạm vi tầm mắt hắn, trừ bỏ phụ nữ thì cũng chỉ có một người đàn ông duy nhất ── Đường Dương.

Đỗ Tường không tin vận mệnh an bài cho hắn như vậy, lại duỗi cổ nhìn xung quanh một vòng. Đáng chết, đúng thật là chỉ có Đường Dương ở hiện trường. Đỗ Tường một chút cũng không muốn nhờ y giúp đỡ, thế là cầm thuốc mỡ trong tay lần nữa cố gắng tự mình xoa bóp, nhưng thật vất vả có thể đến phía sau lưng cánh tay như thế nào đều sử không ra lực.

Hắn lăn lộn trong phòng thay đồ đơn giản hơn năm phút cuối cùng cũng từ bỏ, hắn nghĩ hiện tại bên ngoài hẳn không chỉ có một mình Đường Dương là nam, lại một lần nữa ló đầu ra ── như cũ chỉ có một người đàn ông!

Đỗ Tường quyết định mặc kệ, như thế không phải biện pháp, đạo diễn cùng toàn bộ đoàn phim đều đang đợi hắn.

Hắn căng da đầu kêu Đường Dương: “Này, lại đây giúp tôi một việc.”

Hắn cho rằng Đường Dương sẽ làm lơ hoặc là cự tuyệt hắn, không ngờ Đường Dương lại đi tới. Đỗ Tường có chút ăn vặt kinh, lấy thuốc mỡ trong tay ra, lẩm bẩm: “Giúp tôi bôi một chút phía sau lưng.”

Đường Dương nhìn thứ trong tay, lắc đầu: “Cái này vô dụng.” Nói xong, hắn liền xoay người rời đi.

Gì? Đỗ Tường ngơ ngác nhìn hắn chạy đi, trong chốc lát lại chạy trở về, từ trong túi lấy ra một lọ thuốc mỡ màu xanh lam: “Cái này tương đối tốt hơn.”

Ngày hôm qua y không biết tốt xấu cự tuyệt lời đáp tạ của Đỗ Tường, hôm nay lại lấy thuốc mỡ cá nhân ra bôi cho hắn. Đỗ Tường nghi hoặc mà gãi gãi mặt, nói: “Cậu còn rất kỳ quái.”

Hai người một trước một sau tiến vào phòng thay quần áo tạm thời, Đỗ Tường ngồi ở trên ghế, cởi áo thun trên người ra: “Ở phía sau lưng, giúp tôi ấn vài cái là được.”

Đường Dương tới gần, tầm mắt dừng trên tấm lưng trần trụi của hắn, lầm bầm lầu bầu: “Vẫn may không có vết bầm tím nào.”

“Cái gì?” Đỗ Tường quay đầu lại, “Nhanh lên, tôi còn phải đóng phim.”

Đường Dương duỗi tay đến xương bả vai bên trái dùng sức nhấn một cái, Đỗ Tường tựa đau mà phi trường “Ân” một tiếng, hơi chút ngoan. Đường Dương đem thuốc mỡ bóp vào lòng bàn tay, ở trên lưng đẩy ra. Đỗ Tường phối hợp cong lưng, xương cột sống phần lưng hiện ra── dáng người hắn không phải là loại hình cường tráng, nhìn càng gầy hơn khi cởi trần, tuy rằng gần đây có nỗ lực tập thể hình, nhưng cũng chỉ có một ít cơ bắp ít đến đáng thương trên cánh tay.

Khi y vừa xoa vừa ấn đến một điểm nào đó, Đỗ Tường bỗng nhiên kêu to: “A a! Chính là nơi đó, toan muốn mệnh!”

Đường Dương nhíu mày, “bang” chụp một chưởng lên lưng hắn: “Đừng gọi bậy.”

“Cậu lại ấn vài cái tôi liền không gọi……” Đỗ Tường thoải mái nới lỏng bả vai, “Hắc, cậu mát xa thực sự rất tốt, nếu không thể làm diễn viên, mở một tiệm mát xa cũng không tồi, ân, nơi đó……”

Lòng bàn tay y ấm áp, nhưng nó lại quét sạch cơn đau nhức cơ bắp của Đỗ Tường như một bình cứu hỏa.

“Thuốc mỡ này thật thần kỳ, vừa mới bắt đầu nóng lên, sau đó trở nên thực lạnh thực thoải mái, bả vai nhẹ nhàng hơn nhiều.”

Đường Dương nhẹ giọng nói: “Ân, thuốc mỡ này là của ông nội tôi làm.”

“Ông nội?” Đây là lần đầu tiên Đỗ Tường nghe nói về chuyện người nhà của y, “Ông nội cậu là bác sĩ sao?”

“Không khác nhau lắm.”

Cuối cùng, Đường Dương bóp éo hắn mấy cái, dùng khăn giấy lau tay: “Được rồi.”

“Cái gì ──?” Đỗ Tường thất vọng kéo dài giọng, “Cứ như vậy kết thúc sao?”

Vừa mới bắt đầu rõ ràng chỉ nghĩ tốc chiến tốc thắng, hiện tại cư nhiên đã biết khẩu vị. Không có biện pháp, tay nghề của y thật quá tốt!

Đường Dương không trả lời, lo lau tay của mình. Đỗ Tường đứng lên, cảm giác không khỏe ở eo và lưng đã tan mất hơn phân nửa, rất là thần thanh khí sảng (thoái mái dễ chịu).

Đỗ Tường chờ mong mà nhìn hắn: “Có thể lại giúp tôi xoa bóp cẳng chân hay không?”

Đường Dương có vẻ do dự, Đỗ Tường không cho y cơ hội cự tuyệt, hắn ta ngồi xuống băng ghế, nhanh chóng cuốn ống quần chân trái lên, đang chuẩn bị nhấc chân dẫm lên băng ghế lộ ra giữa hai chân Đường Dương, bên ngoài truyền đến tiếng Lưu đạo gọi.

“Đỗ Tường, sao còn chưa thay quần áo!”

Bất tri bất giác bọn họ đã ngây người trong nhà kho thay đồ một khoảng thời gian, Đỗ Tường lẫn lộn đầu đuôi thấp giọng oán giận hai câu, bắt đầu thay quần áo, Đường Dương cũng tính toán rời đi. Ngay lúc Đường Dương chuẩn bị rờ khỏi nhà kho thay đồ, Đỗ Tường hướng y sang sảng cười: “Cảm ơn cậu, bao gồm cả chuyện ngày hôm qua.”

Hai chân vẫn còn nặng như cũ, xem ra thuốc mỡ mà trợ lý cho hắn thực sự không hiệu quả, còn may phần lưng trải qua mát xa của Đường Dương hiện tại rất thư thái /nhẹ nhàng đến không được/, nếu không Đỗ Tường nhất định không thể bảo đảm biểu diễn hoàn mỹ một trăm phần trăm.

Buổi chiều, Lưu đạo tiếp đón hắn: “Đỗ Tường, hôm nay cậu không có suất diễn, về khách sạn nghỉ ngơi trước đi.”

“Được.” Đỗ Tường thả lỏng bả vai cùng hai chân, hắn bỗng nhiên muốn đi tìm Đường Dương tiếp tục hoàn thành mát xa chân còn dang dở buổi sáng.

“Còn có, ngày mai cậu có một cảnh diễn giường chiếu, chuẩn bị cho tốt đừng làm tôi thất vọng.”

“Thế nào.” Đỗ Tường trả lời, tầm mắt nhìn qua nhìn lại ở đoàn phim tìm Đường Dương. Vừa rồi khi đóng phim còn nhìn thấy y sắm vai một khất cái, thế nào mà trong chốc lát lại không thấy người đâu. Hắn nhờ trợ lý đi tìm một vòng, vẫn không có kết quả.

Gia khỏa này đã chạy đi đâu?

Đỗ Tường mất mát trở lại khách sạn, hắn tắm nước ấm sau đó ngồi trên giường, bắt đầu ăn bữa tối do trợ lý chuẩn bị. Đúng rồi, bởi vì ngày mai sẽ có cảnh tình cảm mãnh liệt, hắn còn tìm một bộ phim khiêu dâm để xem.

Lúc này hắn không thể bị Đường Dương trêu chọc.

Đỗ Tường trong miệng chứa một thìa canh, đem DVD nhét vào laptop, ấn vào nút phát. Trên màn hình bắt đầu phát những hình ảnh lộ liễu, Đỗ Tường vừa nhấm nuốt thịt bò trong miệng vừa nhìn nghiền ngẫm. Tiếng ân ân a a trong máy tính cũng không thể khơi lên dục vọng của hắn, hắn chỉ đơn thuần nghiên cứu động tác của bọn họ.

Cơm chiều đã ăn xong, phim nhựa cũng phát hơn phân nửa. Đỗ Tường đi xuống giường ném hộp cơm, hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự khó chịu trên bắp chân.

Quá đáng tiếc, nếu sáng mai Đường Dương ấn bắp chân cho hắn thì tốt rồi.

Đỗ Tường trở lại trên giường, trong máy tính hình ảnh bất kham còn tiếp tục, bất quá tâm tư của hắn đã hoàn toàn bay đi ── Đỗ Tường bắt đầu tưởng tượng, Đường Dương mát xa cẳng chân cho hắn sẽ là cảm giác gì? Hắn tưởng tượng thấy bàn tay Đường Dương ấm áp hữu lực lại ôn nhu xoa nắn cẳng chân mình, đẩy ngón tay lên từ mắt cá dọc theo huyệt vị đến hốc chân, siết chặt cơ bắp để thả lỏng chúng…… Đường Dương mang cách hắn đau xót, thay thế là cảm giác vui sướng hàng đầu, Ma xui quỷ khiến, hắn nhớ lại tấm lưng trần của Đường Dương, đường nét xinh đẹp, rãnh mông như ẩn như hiện dưới thắt lưng, vải dệt ướt đẫm vây lấy phần mông……

Nghĩ nghĩ, sau đó, Đỗ Tường ngạnh.(ciu cứng)