Trần Như Nhộng

Chương 2



Đỗ Tường chưa gặp người không biết điều như vậy, trong lòng nghĩ lần sau gặp lại nhất định phải làm cho hắn biến sắc. Nhưng mà liên tục vài ngày Đỗ Tường đều không tìm được Đường Dương ở đoàn phim, sau đó vào thời điểm hắn sắp quên, Đường Dương lại xuất hiện.

Đó là cảnh nam chính và nữ chính hợp tác chống lại địch nhân: Địch nhân phát hiện tung tích của nam chính, một phen đốt hết Dược Vương Cốc. Dược Vương trước khi chết đem nữ nhi phó thác cho nam chính, sau đó nam nữ vai chính bi tình mà dũng mãnh cùng chém giết địch nhân trong biển lửa......

Chỉ đạo võ thuật chỉ cho Đỗ Tường vài động tác đẹp mắt, làm cho hắn trở nên soái khí trước màn ảnh. Chuẩn bị không sai biệt lắm, Lưu đạo chỉ huy ── đốt lửa, bắt đầu quay!

Ngọn lửa và hắc y nhân dày đặc vây quanh bọn họ, võ lâm minh chủ chi tử hung hãn giết địch, tuy rằng thân thể mới khôi phục không đến ba thành, nhưng mà vì tâm tình mãnh liệt muốn báo thù cho Dược Vương. Nhìn thấy thanh đại đao của kẻ thù sắp chém vào con gái của Dược Vương, hắn nghiêng người đem nàng kéo vào trong lòng ngực né tránh công kích của đối phương, Bất quá trước khi hắn kịp khoác lên mình cái POSE anh hùng, hắn đã nhận ra khuôn mặt của hắc y nhân kia.

Đường Dương!

Đỗ Tường linh cơ vừa động, bất động thanh sắc mà đẩy Tôn Lan Lan ra, giơ kiếm lên đâm tới Đường Dương. Đỗ Tường là diễn viên thông minh, vừa rồi lão sư võ thuật dạy hắn mấy động tác mà giờ hắn đã có thể chơi ra dáng ra hình, thanh kiếm chống đỡ tạo ra một âm thanh "bốp" dưới cú vung của hắn.

Đường Dương liên tục lùi lại, mặt khác mấy người diễn hắc y nhân ý thức được có gì đó không đúng, sôi nổi đi qua thu hút Đỗ Tường: Nói gương mặt của tất cả mọi người đều có thể được quay, hiện tại như thế nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào một người là y mà chém, chẳng lẽ là gian lận màn ảnh, không công bằng!

Đỗ Tường nhíu mày, nhất nhất rũ bỏ sự dây dưa của từng người bọn họ.

Tuy rằng hắn đã từ diễn thành thật, nhưng Đỗ Tường luôn chú ý màn ảnh ở đâu, động tác cũng đủ lưu loát, cho nên Lưu đạo vẫn không kêu dừng.

Hiện trường hỏa thế cũng không lớn, bối cảnh chỉ là bậc lửa trang trí treo ở trên xà nhà, làm cho màn ảnh thoạt nhìn có hiệu quả không tồi.

Đỗ Tường từng bước tới gần mà Đường Dương chỉ một mặt né tránh, Đỗ Tường trong lòng lại âm thầm đắc chí, hắc, nguyên lai công phu của hắn còn rất không tồi sao.

Đang đánh hăng say, Lưu đạo bỗng nhiên hô to: "Đỗ Tường! Đỗ Tường! Dừng! Dừng!"

Cái gì?

Đỗ Tường còn chưa kịp thu kiếm, chỉ nghe thấy một tiếng "bốp", Đường Dương tát một cái lên đỉnh thái dương hắn. Đỗ Tường thình lình bị "cái tát" làm cho choáng váng, nhưng những gì đang chờ đợi hắn lại là một loạt cái tát khác── bàn tay của Đường Dương đập lung tung trên đầu hắn.

"Cậu đang làm gì!" Đỗ Tường lấy lại tinh thần.

Đường Dương đánh rất mạnh, hắn phát hiện trốn không thoát "Liên hoàn bốp bốp bốp" của y.

Cuối cùng Đường Dương thu hồi tay: "Cháy."

"Cái gì!?"

Đường Dương bình tĩnh mà lặp lại: "Tóc giả trên đầu cậu đang cháy."

Đỗ Tường không tin mà duỗi tay lên sờ, quả nhiên, tóc giả của hắn còn nóng, hơn nữa búi tóc đã bị bung ra một phần.

"Không có việc gì, xong rồi." Đường Dương vỗ vỗ hai tay.

Đỗ Tường tức giận hỏi: "Vậy sao cậu không kéo búi tóc của tôi xuống?" Điều này còn tốt hơn là tát hắn trước mặt nhiều người như vậy đi!?

Đường Dương bừng tỉnh mà "Nga" một tiếng: "Tôi không nghĩ tới."

Rắm, quỷ mới tin tưởng y không nghĩ tới! Rõ ràng là cố ý! Quan báo thù tư đúng là thủ đoạn trót lọt!

Trợ lý sốt ruột chạy tới, nói cho Đỗ Tường vừa rồi có bao nhiêu khủng bố.

"Nếu bắt đầu cháy từ tóc mai liền không xong." Trợ lý nghĩ mà sợ.

"Mang nó đến cho chuyên viên trang điểm." Đỗ Tường tháo tóc giả xuống ném cho đối phương.

Lưu đạo cũng chạy tới, xác nhận Đỗ Tường không có chuyện gì liền thở phào nhẹ nhõm: "Không có việc gì thì tốt, để chuyên viên trang điểm chỉnh trang lại tóc giả, sẽ nhanh thôi."

Đỗ Tường nghĩ tới cái gì: "Đạo diễn Lưu."

"Sao vậy?"

"Tôi nói," Đỗ Tường tìm kiếm thân ảnh người nào đó trong đám người, "Ngày mai có phải sẽ diễn cảnh tình cảm cuồng nhiệt với Tôn Lan Lan không?"

"Đúng vậy," Lưu đạo gật đầu, "Nhưng mà cậu biết là dùng thế thân, công ty củaTôn Lan Lan không cho cô ấy thoát."

"Tôi biết, tôi chỉ tùy tiện hỏi chút thôi," Đỗ Tường đặt hai tay trước ngực, hắn tìm được người muốn tìm rồi, "Tôi đương nhiên biết."

Đỗ Tường đã lâu không có hứng thú đóng phim, hắn cảm thấy máu cả người đều sôi trào, không giấu được ý cười khi trang điểm vào hôm sau.

Đường Dương a Đường Dương, tôi vẫn luôn muốn cậu thua trong tay tôi a.

Đang hoá trang còn có một nam diễn viên khác, hắn là nam 2 trong phim điện ảnh, diễn vai phản diện Tiết Khải. Hắn sách miệng, phát ra thanh âm đáng khinh: "Không phải Tôn Lan Lan, thật đáng tiếc."

Đỗ Tường cười khẽ: "Không đáng tiếc."

Tiết Khải cong cong khóe miệng: "A, bất quá Tôn Lan Lan càng được bảo hộ tôi càng có hứng thú, đắc thủ càng có giá trị khoe khoang."

Đỗ Tường nhìn hắn một cái, tâm nói ngươi này thật đúng là trời sinh để diễn vai phản diện.

Tiết Khải đề tài phát triển càng ngày càng kém. Đỗ Tường biết tác phong sinh hoạt của hắn là như vậy, thanh danh trong vòng sớm đã rối tinh rối mù, đơn giản lười đáp lại.

Từ cảnh quay đầu tiên lúc 6 giờ sáng, thần thái Đỗ Tường đã phi thường sáng láng, Lưu đạo lấy hắn làm tài liệu tích cực để hướng dẫn cho Tiết Khải luôn bị NG. Nếu trước đây Đỗ Tường có thể tự hào về điều đó một chút, thì bây giờ lại luôn thầm mắng chửi Tiết Khải trong bụng NG quá nhiều, ảnh hưởng đến tiến độ quay chụp.

Cuối cùng Lưu đạo miễn cưỡng công nhận diễn xuất không đạt yêu cầu của Tiết Khải, chỉ thị nhân viên công tác chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.

Cuối cùng cũng đến!

"Đỗ Tường, uống chút nước đi, chúng ta thảo luận một chút cảnh diễn tiếp theo."

Đỗ Tường ngồi vào bên cạnh Lưu đạo.

Lưu đạo bắt đầu dài dòng: "Bởi vì Tôn Lan Lan không thể thoát chúng tôi chỉ có thể dùng thế thân, tôi cũng đã thương lượng chuyện này, tuy rằng dùng thế thân cũng được nhưng hiệu quả không tốt, nhưng mà yên tâm đi chúng tôi chỉ quay nửa người trên sẽ không bị lộ tẩy......"

"Không phải nói diễn sao?" Đỗ Tường không kiên nhẫn ngắt lời ông ta.

"Đúng vậy, cho nên lát nữa chỉ có thể để cho thế thân đưa lưng về phía camera, sau đó ôm y từ phía trước biểu hiện vẻ âu yếm."

Xem ra chỉ có một mình Đỗ Tường mới có thể thưởng thức biểu tình không chốn dung thân của Đường Dương, khá tốt, so với cùng người khác chia sẻ còn đáng nhục nhã hơn.

"Còn có," Lưu đạo lại nói, "Tuy rằng không phải Tôn Lan Lan đóng chính mà chỉ là thế thân, nhưng cậu phải đóng với tư cách là nhân vật nam chính. Bởi vì bộ phim này là các nhân vật chính giải quyết mâu thuẫn và hiểu lầm cuối cùng xác nhận tình yêu dành cho nhau. Không hề giữ lại mà hiến hết mình cho đối phương. Ngay cả trong cảnh quay cuồng nhiệt, cũng có thể mang lại cho khán giả cảm giác ấm áp."

Vô ích, khán giả chỉ chú ý hai người trên màn ảnh đang biểu diễn cảnh giường chiếu, ai quan tâm liệu trái tim họ có ấm áp hay không.

Đương nhiên Đỗ Tường chỉ nghĩ như thế, sẽ không nói nói ra.

"Vậy bắt đầu đi." Lưu đạo vẫy tay.

Đỗ Tường thân trên trần trụi ngồi trên giường gỗ, thật ra hắn cũng hoài nghi không biết thế thân lõa thể hôm nay có thay đổi người hay không, bởi vì tựa hồ chỉ cần là chuyện dính dáng đến Đường Dương, người xui xẻo đều sẽ là hắn. Nhưng mà khi thấy Đường Dương mang theo bộ tóc giả xuất hiện trước mặt, hắn liền lập tức xua tan ý nghĩ tiêu cực.

Hôm nay nhất định phải bẻ hồi một ván!

Đường Dương cũng leo lên giường, quay lưng về phía máy quay theo yêu cầu của đạo diễn Lưu. Trên mặt y cũng không không có biểu tình gì, dường như không cảm thấy khó xử khi trở thành lõa thế.

"Xin chỉ giáo nhiều." Đỗ Tường cười cười, sau đó duỗi tay ôm lấy lưng của y. Chẳng qua chỉ là vai dựa vào nhau, nhưng dưới ngực hai người luôn giữ khoảng cách rất lớn ── hai tay mơ đóng cảnh giường chiếu này ngồi bắt chéo chân mặt đối mặt với nhau.

Đây là lần đầu tiên Đỗ Tường diễn cảnh tình cảm cuồng nhiệt, trước đây đóng phim thần tượng nhiều nhất chỉ là hôn môi, lại chưa từng diễn qua cảnh giường chiếu. Hơn nữa, hắn cũng không có nhiều kinh nghiệm trong phương diện kia, mấy năm gần đây hắn chỉ chuyên chú đóng phim cũng chưa từng có bạn gái...... Chà...... Kỳ thật hắn chính là đồng tử kê trong truyền thuyết......

Nam nhân nên chú trọng vào sự nghiệp!

Nhưng mà yên tâm, đối với những cảnh diễn cuồng nhiệt gần đây, hắn đã có chuẩn bị rất kĩ lưỡng để đóng mấy bộ phim kiểu này, sẽ không bị nhìn ra sơ hở.

Lưu đạo ở cách đó không xa chỉ đạo: "Ngồi lên trên đùi cậu ta!"

"Cái gì?" Đỗ Tường không nghe rõ.

"Oh......"

Đường Dương đáp: "Đạo diễn nói, cậu ngồi lên đùi tôi"

Không sai, nên ngồi trên người cậu ta, ấn cậu ta xuống!

Đỗ Tường gật đầu, di chuyển thân thể, đè hai chân lên trên đùi Đường Dương.

Đạo diễn hướng máy quay phía sau lưng Đường Dương, thấy bọn họ gần sát, liền nói "ACTION!"

Đỗ Tường ôm lưng y, lòng bàn tay táo bạo mò mẫm trên lưng Đường Dương ── trơn như vậy! Sau đó hắn còn cố ý trêu đùa sờ lên vòng eo không chút mỡ thừa, cảm thấy thân thể Đường Dương đột nhiên trở nên cứng ngắc, Đỗ Tường không khỏi trong lòng vui mừng, đoán chừng hắn đã bắt đầu xấu hổ.

Không ngờ, khi Đỗ Tường lặp lại động tác sờ lưng nhàm chán, Đường Dương đột nhiên ngồi về phía trước, sau đó di chuyển cực nhanh dùng sức ấn lên eo của Đỗ Tường, làm Đỗ Tường không thể không ưỡn ngực, hai bên đây mới đúng là "dính với nhau."

Đường Dương bắt đầu vặn vẹo thân thể, trong máy quay trông rất duyên dáng, nhưng chỉ có Đỗ Tường ở đó mới biết, da bọn họ chặt chẽ dính sát vào nhau, Đường Dương giống như một con mãng xà quấn lấy hắn! Đến nỗi vặn vẹo, căn bản chính là Đường Dương đang dùng thân thể cọ xát chính hắn a!

Nhưng cái này cũng chưa phải là kỳ quái nhất, càng làm cho người khiếp sợ chính là Đường Dương đột nhiên nâng đùi lên, làm cho Đỗ Tường ngồi trên đùi y nâng lên. Đỗ Tường bối rối, chẳng lẽ không phải là hắn áp chế đối phương sao!?

Đường Dương nâng đùi lên mấy lần, làm Đỗ Tường thường xuyên ngửa mặt lên xuống giống như là giao hợp.

Cuối cùng Đỗ Tường đã nhận ra có gì đó không ổn── tư thế này trong phim nhựa gọi là "cưỡi ngựa" a!

Đạo, đạo diễn chờ một chút!

_____Chém, chém, chém và chém_____

¯_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯┐( ̄ヘ ̄)┌