Trái Tim Máu

Chương 44: Chạy trốn



Anh thật phiền phức! Tự dưng đòi đi theo.”

Mika nhíu mày nhìn Hongo.

“Tôi đi cùng có chết người đâu!”

Hongo bực mình lên tiếng. Miki nhìn hai kẻ tính trẻ con này mà muốn tống ra khỏi xe.

“Về đến nơi rồi! Mấy người có thể tha hồ cãi nhau.”

Akira mở cửa xe bước xuống.

“Không thèm cãi nhau với anh!” – Mika bĩu môi bước xuống xe. – “Công nương tôi về rồi!”

Mika vừa bước vào nhà liền thấy vẻ mặt như giết người của Yamada. Maria đứng bên cạnh với khuôn mặt xanh xao.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Nhận ra được mùi nguy hiểm Miki lạnh lùng lên tiếng.

“Công nương biến mất rồi!”

“Cái gì?”

Mika trợn tròn mắt. Maria liền giải thích.

“Là Meri, con bé không chịu chấp nhận Chiro là chủ nhân của mình nó đã mang cô ấy đi. Hiện giờ tôi cũng không biết con bé đã đem công nương đi đâunữa.”

“Đáng ghét! Vì sao mấy người không thể bảo vệ được công nương! Jendy và Cherry đâu?”

“Bọn họ cũng biến mất rồi!”

“Còn Kin.”

“Kin đã tìm Chiro suốt cả đêm qua bây giờ vẫn chưa về.”

“Thật là, mau đi tìm thôi!”

Mika tức giận lao ra ngoài Miki liền chạy đi theo. Công nương nhất định cô phải trở về an toàn đấy!

****

“Hi hi Chiro, chị xem em vẽ tranh nè.”

“Em mua hoa tặng chị đó.”

“Chiro, em buồn ngủ quá!”

“Chiro, em đói!”

“Chiro…”

Chiro nhắm mắt lại đầu lại hiện lên quang cảnh nhiều năm trước. Họ đã làm gì con bé? Vì sao nó lại quên hết tất cả?

Cộp.

Một tiếng động vang lên khiến Chiro giật mình đứng bật dậy ánh mắt đầy đề phòng.

“Shiro?”

Cô ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt.

Bốp.

Chiếc vòng trên cổ Shiro rơi xuống đất vỡ thành nhiều mảnh. Chiro trợn mắtnhìn Shiro rồi lại nhìn những mảnh vỡ dưới đất. Bông hoa đào bên trongvỡ tan thành nhiều mảnh giống như trái tim cô vậy.

“Chiếc vòng này và chiếc vòng của cháu là một đôi. Giống như cháu và Shiro vậy… mãi là chị em.”



Giọng nói của ông nội vang lên khiến trái tim cô nhói lên.

“Nó đã vỡ rồi! Bây giờ cô còn tin tôi là em gái cô nữa không?”

Shiro lạnh lùng nhìn Chiro.

“Rốt cuộc em muốn gì?”

“Tôi muốn giết chị! Đó là nhiệm vụ của tôi, vì vậy tôi muốn giao đấu với chị.”

Shiro lên tiếng rồi nhanh chóng ném về phía Chiro một thanh kiếm.

“Shiro…”

“Tôi muốn xem công nương của Violetsun tài năng như thế nào!”

Nói rồi Shiro vung kiếm về phía Chiro. Cô nhanh tay đỡ được đòn kiếm

nhưng không hề phản công lại.

“Em sẽ tự làm mình bị thương đó!”

“Sao chị không tấn công? Chị coi thường tôi à?”

Shiro tức giân vung kiếm lên.

“Tỉnh lại đi Shiro!”

Chiro hét lên tiếp tục đỡ đường kiếm mà không hề phản công.

Roẹt.

Đường kiếm vụt qua má cô để lại một vệt máu.

“Chị đừng nói nhiều!”

“Shiro!”

“Đỡ lấy!”

Shiro lên tiếng thanh kiếm đâm thẳng vào tay trái Chiro. Dòng máu màu đỏ thẫm chảy ra.

“Trái tim máu?”

Cô ngạc nhiên nhìn Chiro. Chiro sắc mặt tái nhợt ôm lấy vai mình.

“Sao chị không đỡ lại?”

“Vì em là Shiro.”

Shiro khựng lại mình nhìn chằm chằm người trước mặt mình.

“Mizu đủ rồi, mau giết cô ta đi!”

Meri lên tiếng khiến Shiro giật mình.

“Meri…”

“Giết cô ta đi! Cô đâu phải em gái cô ta mà do dự.”

“Tôi…”

Shiro cầm chặt thanh kiếm trên tay rồi giơ lên.

“Shiro, dù cả thế giới này quay lưng về phía em thì chị mãi luôn ở bên em vì chúng ta là chị em.”

Leng… keng…

Thanh kiếm nặng nề rơi xuống đất. Shiro ôm chặt lấy đầu khẽ rên rỉ.

“Shiro!”

Chiro lo lắng đỡ lấy Shiro. Ngay lập tức Shiro nắm chặt lấy tay Chiro kéo đi.

“Mizu! Cô làm gì vậy?”

Meri kinh ngạc. Shiro nhếch mép phóng thanh kiếm về phía Meri. Cô ta hét lên đau đớn một tay ôm lấy má.

“Chị, mau chạy đi.”

Shiro kéo tay Chiro chạy ra ngoài.

“Bắt Mizu lại!”

Meri gào lên đầy tức giận.

“Shiro, em nhớ ra rồi à?”

“Em nhớ ra từ hôm qua rồi nhưng để tránh Meri nghi ngờ nên mới phải làm vậy! Chị thật ngốc quá đi! Sao không tránh!”

Shiro lo lắng quay lại nhìn Chiro.

“Vì em là em gái của chị mà!”

“Chị thật là… tiêu rồi ngõ cụt!”

Shiro hốt hoảng dừng lại. Mải nói chuyện với Chiro cô lại rẽ nhầm hướng rồi. Làm sao bây giờ? Bọn chúng sắp đuổi tới nơi rồi.

“Bắt lấy chúng!”

Tiếng bước chân ngày càng gần khiến Shiro trở nên căng thẳng. Cô nhìn xuốngChiro, do mất có nhiều máu nên Chiro ngày càng yếu đi.

“Chiro, chị ổn không?”

Shiro khẽ lay Chiro nhưng cơn choáng váng ập đến khiến cô ngã vào lồng ngực ấm áp.

“Lần nào gặp em là lần đấy em bị thương à?”

Một giọng nói ấm áp vang lên khiến trái tim Chiro ngưng lại. Cô ngước mắt lên nhìn người con trai trước mặt mình.

“Blue… à không Redsky!”

Từ Redsky vừa vang lên khiến trái tim Sky tan nát. Anh cười khổ ôm lấyChiro trốn vào một góc. Chiro cố gắng giãy giụa nhưng Sky càng ôm chặthơn. Anh khẽ nhắc nhở cô.

“Nếu em còn muốn về nhà thì im lặng đi!”

“Tại sao anh lại ở đây?”

“Tại sao ta không thể ở đây?”

“Đừng có đùa!”

“Được rồi, Maria nói em bị bắt cóc ta liền tìm khắp nơi và vô tình gặp cô em gái mất trí nhớ của em.”

“Shiro?”

“Chị à, anh ta chính là người đã bày cách cho em cứu chị đó. Nghe đến tên chị anh ta đã khích động không ngừng rồi.”

Shiro thở dài kể lại. Sky im lặng nhìn đám người vừa biến mất liền ló đầu ra tuy nhiên tay vẫn đặt trên người Chiro.

“Được rồi, cảm ơn anh. Tôi có thể về!”

Chiro cố gắng thoát ra khỏi vòng tay Sky. Cô không muốn tiếp xúc gần anh nữa vì cô và anh là kẻ thù.

“Em nghĩ là mình đủ khả năng đi ra khỏi đây chứ?”

“Shiro, em biết đường phải không?”

“Thật ra là không!”

Shiro cười trừ nhìn chị mình. Mấy năm nay cô chỉ quanh quẩn ở đây tập luyện làm sao biết được.

“Coi như tôi nợ anh.”

Chiro chán nản định đứng dậy nhưng cơ thể vẫn choáng váng. Sky đỡ lấy cô rồi nhắc nhở.

“Em mất quá nhiều máu rồi! Chúng ta mau ra ngoài thôi. Nếu em thích ở lại thì cứ giãy giụa.”

Quả nhiên lời nói của Sky có hiệu quả. Chiro ngoan ngoãn để Sky dìu đi. Cả baliền đi vào một lối vắng người. Không gian xung quanh Chiro chợt trở nên tĩnh lặng khiến cô có thể nghe thấy tiếng thở của Sky. Ngước mắt lênnhìn anh, bốn năm trôi qua mà anh đã gầy như vậy.

“Đừng nhìn tôi như vậy!”

Sky cong khóe miệng mắt vẫn nhìn thẳng. Chiro lắc đầu xua tan suy nghĩ củamình rồi tiếp tục đi. Cả ba đi xuyên qua khu rừng liền bắt gặp một bóngdáng vội vã chạy về phía Chiro.

“Kin!”

Chiro ngạc nhiên chạy về phía cậu. Mất đi Chiro trong tích tắc lòng Sky bỗngtrùng xuống. Anh nhìn người con gái càng ngày càng đi xa mình muốn giữlại cũng không thể được.

“Bị làm sao vậy?”

Kin đỡ lấy Chiro nhìn vết thương trên tay cô. Chiro cố nói không sao nhưng lại bị cơn choáng váng làm cho bất tỉnh.

“Kin!”

Sky bước về phía Kin mắt nhìn chằm chằm Chiro trong vòng tay cậu. Kin không hề tỏ ra ngạc nhiên mà ngược lại nhìn thẳng vào Sky. Không khí bỗng trở nên căng thẳng.