Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 36



Chiến hạm thay đổi phương hướng, Đoạn Sở ở trong khoang, cũng có thể cảm giác được chiến hạm thay đổi phương hướng không hề có quy luật. Hắn bỗng nhiên đứng lên, bước tới phòng khách, hai Tử Tinh thú điên cuồng va chạm vào Phổ Lôi Tư.

“Tử Tinh thú có thể phát hiện nguy hiểm sao?” Đoạn Sở hỏi, tinh thần lực thật cẩn thận trấn an hai tiểu thú, nhưng không có nhiều hiệu quả, Tử Tinh thú hoàng tộc thậm chí chui vào ***g ngực hắn, không ngừng kêu.

Phổ Lôi Tư ôm lấy Bạch Bạch, nhẹ nhàng thở ra. “Hẳn là không phải, hơn nữa chúng nó là muốn đi tìm ngài.”

Đoạn Sở sửng sốt, bỗng nhiên nhớ tới vừa rồi Tử Tinh thú kêu chính là thời điểm mình đang phao trà, vội vàng ôm tiểu Tử Tinh thú vào phòng ngủ. Chén trà ấm trà đã muốn đổ đầy trên mặt đất, Tử Tinh thú đạp hai chân muốn xuống dưới, Đoạn Sở buông Tử Tinh thú đi lên trước. Quả nhiên, trong chén trà còn lại Bạch Hào Ngân Châm, căn bản là hái từ trà sơn không gian.

Đoạn Sở lập tức nhớ tới Úc Thịnh Trạch lúc trước uống hai chén trà, không khỏi thở dài.

Phổ Lôi Tư cũng ôm Bạch Bạch lại đây, hai Tử Tinh thú ghé vào cùng nhau uống nước trà còn sót lại.

Đoạn Sở vươn tay muốn ấn cái nút ở vách tường, kỳ quái chính là, lần này vách tường không như hắn mong muốn mà chuyển thành trong suốt.

“Phổ Lôi Tư, chiến hạm đang tác chiến, không cho phép người trong khoang quan sát sao?”

Phổ Lôi Tư gật gật đầu, cung kính trả lời: “Đúng vậy, thất thiếu gia. Muốn nhìn trận chiến, có thể đến nhà ăn, nơi đó mặt tường điêu khắc, không chỉ dùng làm nguồn sáng, còn có thể dùng sao chép cảnh tượng bên ngoài chiến hạm. Bất quá, cửu điện hạ trước khi rời đi đã dặn dò, ngài tốt nhất không cần rời khoang thuyền nghỉ ngơi.”

Đoạn Sở nhíu nhíu mày, vẫn đề trước mắt, có thể thấy rõ Cáp Ngói tinh hệ gặp tình huống dị thú hoặc địch nhân công kích là thập phần thường xuyên, mà hắn trốn ở trong vòng bảo hộ, chỉ có thể thông qua tinh thần lực chung đoan để biết tình huống của Úc Thịnh Trạch, cũng không phải là chuyện tốt gì. Nghĩ đến hắn đối với tinh thần lực khai thông hoàn toàn không biết gì cả, Đoạn Sở càng muốn tiến đến nhà ăn tìm hiểu.

“Đem Tử Tinh thú đưa về khoang thuyền sủng vật, ngươi theo ta đi nhà ăn.” Đoạn Sở phân phó.

Phổ Lôi Tư cũng coi như hiểu biết tính nết của Đoạn Sở nhất Đoạn gia, lúc này cũng không tranh luận, chỉ ôm hai Tử Tinh thú đã yên tĩnh lại trở về khoang thuyền sủng vật. Chờ hắn lại xuất hiện, Đoạn Sở đã muốn thu thập tốt trà cụ, hai người cùng nhau ly khai khoang thuyền.

Trong hành lang cũng có không ít người nhanh chân hướng tới nhà ăn, Đoạn Sở có điểm lo lắng. Theo lý thuyết, chiến hạm tự có lực lượng bảo vệ. Úc Thịnh Trạch có đi tới, Đoạn Sở cũng chỉ nghĩ rằng, đó là ý thức trách nhiệm của hắn. Nhưng là, nếu chiến sĩ khác cũng tới, chỉ sợ lần này địch tập kích không đơn giản.

Đoạn Sở cùng Phổ Lôi Tư vừa tiến vào nhà ăn, bên trong đã muốn chật ních người, bất quá nơi có thể nhìn thấy tốt nhất, khoảng không còn lại không nhiều.

Đoạn Sở không rõ cho nên, đang chuẩn bị hỏi Phổ Lôi Tư, bên người lại truyền đến nhắc nhở cung kính: “Người khế ước đại nhân thỉnh.”

Tiếng nói vừa dứt, phía trước đám người chen chúc, giống như Moses tách biển mà tránh ra một con đường.

Đoạn Sở sắc mặt trầm tĩnh đi lên, Phổ Lôi Tư lại kinh hồn táng đảm đi theo.

Thất thiếu gia có lẽ không thể phát hiện, nhưng hắn là một chiến sĩ hậu thiên cấp 2, lại có thể dễ dàng phát hiện chiến sĩ chung quanh, nhiều người đã ngoài cấp 4, thậm chí tới cấp 7. Điều này làm cho Phổ Lôi Tư cấp thấp không thể ức chế dâng lên khủng hoảng. Cửu điện hạ không ở, một khi gặp chuyện không may, hắn căn bản bảo hộ không được thất thiếu gia thân là người khế ước.

Đoạn Sở lúc này lực chú ý, tất cả đều bị giao chiến kịch liệt trên màn hình lớn hấp dẫn, căn bản không có chú ý tới xung quanh. Trên hình ảnh lửa nóng cuồn cuộn, hơn một ngàn cự thú cùng mấy chục cái quang đoàn tác chiến, bản thân chiến hạm, lại nhìn không ra có công kích gì, chính là khi cự thú tập kích, phát ra một cái ***g năng lượng trong suốt, bao phủ cả chiến hạm.

“Người của chúng ta quá ít, bản thân chiến hạm không có tính công kích sao?” Đoạn Sở quay đầu hỏi Phổ Lôi Tư, nghe nói trong tòa thành Đoạn gia chiến sĩ cấp 1, đều trải qua chiến tranh vũ trụ, Phổ Lôi Tư hẳn là cũng biết điểm này mới đúng.

“Không, thất thiếu gia. Vũ khí nhiệt đối với Ô Yên Vàng Ròng thú căn bản không có hiệu quả, chỉ có thể dựa vào năng lực của một mình chiến sĩ tác chiến.”

Phổ Lôi Tư cung kính trả lời. Lại rước lấy một tiếng cười nhạo.

Nhung Thành Ấm khinh thường nhìn Phổ Lôi Tư, quay đầu đối với Đoạn Sở mỉm cười, kiêu ngạo nói: “Không phải chiến hạm không có lực công kích, mà chỉ có chiến hạm do người khế ước cùng chiến sĩ cao cấp thao tác, mới có thể có lực sát thương đối với Ô Yên Vàng Ròng thú.”

Đoạn Sở lông mày khẽ nhướn, hỏi: “Người khế ước cũng có thể nhập quân bộ thao tác chiến hạm?”

Nhung Thành Ấm gật gật đầu: “Đương nhiên, người khế ước trước hai mươi lăm tuổi chưa tuyển định chiến sĩ, nhất định phải đi lính. Đây là văn bản do nhiệp đoàn người khế ước qui định.”

Đoạn Sở cảm thấy hiểu rõ, nếu chiến sĩ không thể bắt buộc người khế ước, người khế ước hoàn toàn có thể không xác định chọn chiến sĩ, điều này đối với nghiệp đoàn chiến sĩ mà nói, khẳng định hoàn toàn không chấp nhận được. Nghiệp đoàn người khế ước làm vậy, ít nhất bên ngoài có thể tận khả năng phát huy năng lượng của tất cả người khế ước.

Nhung Thành Ấm nhìn nhìn Đoạn Sở, kinh ngạc hỏi: “Chiến sĩ bên cạnh ngươi đâu, sẽ không phải cũng tham gia chiến đấu đi? Hắn thế nhưng đến cấp 6 rồi sao?”

Đoạn Sở cảm thấy nghi hoặc, không đáp hỏi lại: “Phải cấp 6 mới có thể tham gia chiến đấu sao?”

Ở quân bộ, đại bộ phận chiến sĩ cấp 6 tích lũy công trạng, có thể đạt tới cấp bậc thiếu tướng hoặc là trung tướng, này tuyệt đối là quân bộ cao tầng. Đối phó với Ô Yên Vàng Ròng thú, thế nhưng cần chiến sĩ cấp cao như vậy?

Nhung Thành Ấm hâm mộ nhìn Đoạn Sở. Úc Thịnh Trạch nhìn cỡ hai mươi sáu hai mươi bảy, thế nhưng đã muốn là chiến sĩ cấp 6, thiên phú cao, cho dù so ra kém cửu hoàng tử, cùng đại ca chính mình cũng không kém, mà Úc Thịnh Trạch tướng mạo anh tuấn, khí thế sắc bén, khó trách Đoạn Sở không chịu trao đổi.

“Bởi vì đàn Ô Yên Vàng Ròng thú có thú tiến hóa, ngươi xem ngọn lửa chúng nó phun ra sẽ biết, màu cam chính là cấp thấp, ngọn lửa màu trắng, màu lam đại biểu cho trình độ tiến hóa của chúng nó.” Nhung Thành Ấm thay đổi vẻ cao ngạo, tinh tế giải thích, sau đó lại bỏ thêm một câu: “Người ký thác đi theo ta cũng đã ở trong đó, bất quá, hắn đã muốn hơn – ba mươi.”

Tuy nói trong vòng năm mươi tuổi đạt tới chiến sĩ cấp 6, cũng đã là vĩ đại, nhưng Nhung Thành Ấm chỉ cần nghĩ đến lúc trước người ký thác đã có người khế ước, nhưng đã tử vong, hắn liền tuyệt không muốn nhận chiến sĩ này.”

Đoạn Sở cẩn thận quan sát, quả nhiên, trên màn hình lớn có một phần tư cự thú có thể phun ra lam quang, bạch quang cũng có hơn mười con, quang đoàn đại biểu cho chiến sĩ vụt sáng nhấp nháy, chỉ chốc lát, liên tiếp tiêu thất vài cái. Đoạn Sở không khỏi khẩn trương trong lòng, hắn không biết quang đoàn này đó rốt cuộc là cái gì, chính là biến mất như vậy không phải chuyện tốt.

Đoạn Sở nhịn không được lấy tay chạm đến tinh thần lực chung đoan, bên trong thủy chung lạnh như băng, cảm giác gì cũng không có.

“Di, ngươi điên rồi!” Nhung Thành Ấm bỗng nhiên quát to một tiếng, làm người chung quanh đều nhìn lại đây. Phổ Lôi Tư đứng ở phía trước Đoạn Sở, vẻ mặt đề phòng trừng mắt nhìn hắn. Bất quá Nhung Thành Ấm từ nhỏ tùy hứng, chút đe dọa ấy tính là cái gì. Hắn chỉ lo chỉ vào Đoạn Sở, vẻ mặt khiển trách: “Ngươi thế nhưng đội tinh thần lực chung đoan, chẳng lẽ ngươi tính toán chờ hắn tinh thần lực không xong, khai thông cho hắn sao?”

Hắn thấy Đoạn Sở không phản bác, một cụ già kêu lên: “Hắn không phải là muốn nhân cơ hội đánh ký hiệu ngươi đi? Ngươi thật sự điên rồi, việc này cũng đồng ý, hay căn bản không biết điều này đối với người khế ước có ý nghĩa gì?”

“Ta nói rồi, ta đã lựa chọn chiến sĩ.” Đoạn Sở không hờn giận, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm màn hình lớn. Vừa rồi màn hình bỗng nhiên chớp lên một hồi, từ trống rỗng hạ xuống ba quang đoàn thật lớn. Đoạn Sở tổng cảm thấy được tựa hồ vào khoảnh khắc quang đoàn xuất hiện tinh thần lực chung đoan nháy mắt có phản ứng. Điều này làm cho hắn căn bản không kiên nhẫn cùng Nhung Thành Ấm tranh luận, chỉ nhìn chằm chằm màn hình lớn.

Nhung Thành Ấm hổn hển đứng trước mặt Đoạn Sở, nhìn hắn chăm chú, gấp đến độ mặt đỏ tai hồng nói: “Ngươi đừng cho là ta vì ca ta. Cho dù ngươi lựa chọn người nọ làm chiến sĩ của ngươi, nhưng nếu các ngươi không có hoàn thành ký khế ước, ngươi liền tuyệt đối không thể tùy tiện tiến hành khai thông tinh thần lực, ngươi thậm chí có thể bị tinh thần lực của chiến sĩ cắn nuốt!”

Đoạn Sở nghe vậy, dời lực chú ý về phía Nhung Thành Ấm. “Tinh thần lực của chiến sĩ, thế nhưng có thể cắn nuốt người khế ước?”

Nhung Thành Ấm thấy hắn thủy chung không gỡ xuống tinh thần lực chung đoan, vừa tức vừa vội, nhưng cũng chỉ cẩn thận nói: “Đương nhiên, ngươi sẽ không nghĩ rằng, người khế ước khai thông tinh thần lực cho chiến sĩ, nhất định là an toàn không lo đi? Vậy nghiệp đoàn người khế ước làm gì coi trọng việc ký khế ước như vậy. Thậm chí loại ký khế ước này, cho tới khi chiến sĩ sau cấp 7, cũng sẽ dần dần mất đi hiệu quả. Đương kim bệ hạ từng có ba vị vương hậu người khế ước. . . . .”

Nhung Thành Ấm bỗng nhiên dừng lại, sắc mặt trắng bệch. Cáp Ngói tinh hệ cấp bậc sâm nghiêm, chính là hắn từ trước đến nay nói chuyện không suy nghĩ, nghĩ gì nói nấy, lúc này đây, không chỉ có chê trách hoàng thất, còn lộ ra bí ẩn của hoàng thất.

Phổ Lôi Tư sắc mặt đại biến, khẩn trương nhìn về phía Đoạn Sở. Lại không biết chính mình đến tột cùng là lo lắng cho cửu hoàng tử đã đỉnh cấp 6, hay là vì thất thiếu gia khai thông tinh thần lực mà có thể gặp nạn.

Đoạn Sở đối với Nhung Thành Ấm mỉm cười, đối với thiếu niên này ấn tượng tốt lên.

“Ta tin tưởng hắn.” Đoạn Sở khẳng định nói. Úc Thịnh Trạch nếu không đề cập tới, vậy thuyết minh, ký khế ước đối với bọn họ mà nói, khẳng định không nhất thiết. Dù sao, ký khế ước chính vì muốn làm cho quan hệ của chiến sĩ cùng người khế ước càng thêm chặt chẽ, mà hắn cùng Úc Thịnh Trạch, tinh thần lực là hoàn mỹ xứng đôi.

Hắn lại nhìn về phía màn hình lớn, ba quang đoàn mới gia nhập, chặn lại đại bộ phận Ô Yên Vàng Ròng thú phun ra ngọn lửa màu lam, quanh thân giống như là có lốc xoáy bình thường nhìn không thấy, Ô Yên Vàng Ròng thú cấp thấp vây quanh bọn họ đều mất đi khống chế mà vùng vẫy rời khỏi chiến trường. Phía trước mấy chục cái quang đoàn toàn lực đối phó với ngọn lửa màu trắng của Ô Yên Vàng Ròng thú, vẫn như cũ thỉnh thoảng có quang đoàn tiêu tán, nhưng là Ô Yên Vàng Ròng thú biến mất càng nhiều, tuy rằng trả giá thảm thiết, nhưng chiến đấu rốt cuộc đã chuyển biến tốt đẹp.

Nhung Thành Ấm thấy Đoạn Sở không chút lung lay, đang định túm hắn đi, lại bị Phổ Lôi Tư ôm trụ. Không kịp trách cứ, chỉ thấy Đoạn Sở sắc mặt đại biến, trừng lớn mắt nhìn màn hình.

Nhung Thành Ấm không khỏi sửng sốt. Nhìn lại, chỉ thấy một trong ba đại quang đoàn, bỗng nhiên bạo khởi hào quang, gia nhập vây công bảy tám con Ô Yên Vàng Ròng thú cao cấp, bỗng nhiên muốn thoát khỏi, lại bị quấn vào bên trong lốc xoáy, thân thể đều bị nghiền thành mảnh vỡ rơi rụng các nơi, ngay cả quang đoàn khác cũng vội vàng thoát khỏi khu vực kia. Nhưng tự thân quang đoàn, năng lượng tựa hồ cũng trở nên cực kỳ không xong, cho dù kiệt lực khống chế, lại vẫn như cũ bắt đầu lóe ra.

“Nguy rồi, vậy mà ở trên chiến trường thăng cấp.”

“Thăng cấp lên chiến sĩ cấp 7, làm sao lại có tinh thần lực bạo động lớn như vậy?”

“Không kỳ quái, nếu thiên phú tinh thần lực của hắn đủ cao.”

“Vậy cũng không bình thường đi?”

“Đáng tiếc, không có người khế ước đúng lúc khai thông, một khi tinh thần lực bạo động làm tổn thương thân thể, chỉ sợ hắn cả đời đều phải dừng lại ở cấp 7.”

“Nếu hắn lực kiềm chế đủ lớn, lại đúng lúc dùng thuốc ngưng thần do người khế ước chế tác, có lẽ có hy vọng?”

“Ngươi nói giỡn hay sao, trong thời gian dùng thuốc ngưng thần, cũng đủ để Ô Yên Vàng Ròng thú xé nát hắn!”

Đoạn Sở nghe được tiếng kinh hô thỉnh thoảng phát ra trong đại sảnh, chính mình lại hoàn toàn không dám nhìn kỹ, tinh thần lực chung đoan cảm nhận được một cỗ áp lực cực kỳ khủng bố, một loại năng lượng khác biệt hỗn loạn thô bạo lại tràn ngập đau đớn, lao nhanh vọt tới. Cơ hồ là bản năng, tia tinh thần lực trong cơ thể Đoạn Sở, không chút do dự theo tinh thần lực chung đoan đáp lại.

Tinh thần lực của đối phương phiêu đãng trôi về phía Đoạn Sở, theo bản năng chải chuốt năng lượng của đối phương, làm cho hắn theo tâm ý của chính mình lưu động, bỗng nhiên, giữa năng lượng không thể nhận ra, nổi lên một cỗ run rẩy, xúc cảm kỳ dị tràn ngập rung động, tựa như hắn có thể dung nhập với đối phương. . . . .

Oanh một tiếng, Đoạn Sở chỉ cảm thấy trước mắt một trận thiên toàn địa chuyển, mất đi ý thức.

Phổ Lôi Tư thất kinh muốn tiến lên, bỗng nhiên một trận hào quang hiện lên, Đoạn Sở ngã vào ôm ấp của một người nam tử cao lớn bỗng dưng hiện ra từ trống rỗng.

Tháng Mười Một 23, 2015

37