Tra Công Nhất Định Phải Ngược

Chương 39



Edit: Nguyệt Kiều

Căn cứ Heim —— quân đoàn Lôi Ảnh trung tâm quyền lợi. Toàn bộ căn cứ là một mảng lớn kiến trúc bởi các tòa nhà cao tầng, vô số tòa nhà nhỏ như là các vì sao vây quanh một tòa nhà cao tầng cao chót vót. Được xây dựng từ những thanh thép cứng rắn và băng giá, màu sắc chủ đạo của tòa Heim là màu xám tro thâm trầm hướng tất cả mọi người tỏ rõ thực lực Lôi Ảnh cường đại đến làm mức người sợ hãi.

Trung tá Hall từ kỳ nghỉ trở về mới từ căn cứ phòng huấn luyện cơ giáp đi ra, đồng thời chịu đựng những lời oán giận của Sí Diễm.

"Chủ nhân, trạng thái ngươi hôm nay phi thường không tốt. Là bởi gì mấy ngày qua đều vận động quá độ sao?"

Hall không thể nhịn được nữa: "Câm miệng."

"Ta chỉ là lòng tốt nhắc nhở ngươi, chúng ta lập tức sẽ tiến hành diễn tập quân sự, ngươi như vậy thật sự được không?"

"..." Hall nhu nhu mi tâm, "Sí Diễm, ngươi còn như vậy ta liền phải đóng lại hệ thống ngữ âm của ngươi."

Hall mỏi mệt đi hướng ký túc xá. Hiện nay toàn bộ quân đoàn đều tại vì cuộc diễn tập sắp đến mà làm chuẩn bị, Hall thân là một trung tá, cũng nhất định phải ở căn cứ toàn bộ 24h đợi mệnh. Ôm Omega mềm nhũn ngủ nhiều ngày như vậy, đột nhiên phải ngủ một trên giường cứng như vậy, Hall cảm thấy rất không quen. Y hơi nhớ Daniel.

Bất quá, khi y ở trên hành lang nhìn thấy Byron, trong nháy mắt liền đem chút tưởng niệm đối với Daniel quăng lên đến chín tầng mây.

"Byron."

Byron quay đầu lại, nhìn thấy Hall, lộ ra nụ cười xấu xa, "Hall, đã lâu không gặp. Mấy ngày nay trải qua rất vui vẻ đi?"

Hall nheo con mắt màu xanh lam lại, "Anh nên so với em còn vui vẻ hơn. Người phương Đông thượng lên thế nào?"

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

Byron một bộ dư vị vô cùng, "Nghĩ đến không sai a. Hall, tiểu tử ngươi thật may mắn..."

Hall nắm lấy cổ tay Byron, đem hắn đặt ở trên tường. Động tĩnh rất lớn, trên hành lang quân nhân dồn dập liếc mắt, có chút kỳ quái hai anh em nhà này tình cảm rất tốt đến cùng là làm sao vậy. Hall quay đầu hơi lườm bọn hắn, mọi người lập tức mắt nhìn thẳng, ai đi làm chuyện người đấy.

Byron trừng hai mắt, "Con mẹ nó chú nổi điên làm gì?"

Hall hạ thấp giọng, "Byron, đừng tưởng rằng em không biết anh muốn đánh chủ ý lên người nào. Làm, anh còn có đạo đức hay không, người của em anh cũng dám tơ tưởng?"

Tâm tư nhỏ bị vạch trần, Byron có chút chột dạ, mà thái độ Hall cũng làm cho anh phi thường khó chịu. Byron cười lạnh một tiếng, gạt tay Hall, "Người của chú? Người của chú nhiều như vậy, chú muốn nói người nào? Daniel ở cùng chú một tuần? Không, anh cũng không chạm qua hắn."

"Trần Thư, có đúng không" Hall lộ ra một nụ cười giễu cợt, "Anh nên bảo vệ hắn bớt trêu chọc Lăng An Tu đi."

Byron triệt để phát hỏa, lời nói ác độc không trải qua đại não liền nói ra."Chú có tư cách gì giáo huấn anh? Lão tử chỉ là suy nghĩ một chút, có thật sự đi thượng hắn sao? Lại nói, chính chú mẹ nó đem người lấy về nhà chỉ coi là đồ trang trí, đem ra cho anh vui đùa một chút lại làm sao?!"

Hall tức giận đến đầu óc ong ong. Byron nói làm cho y không khỏi mà tưởng tượng cảnh Lăng An Tu cùng nam nhân khác làm.... Y vừa nghĩ tới Lăng An Tu ở dưới thân người khác rên rỉ, lộ ra biểu tình gợi cảm mê người, Hall liền cảm giác phổi mình đều nổ tung. Lăng An Tu là của y, chỉ có thể cùng y hôn môi, cùng y làm tình! Hall đột nhiên phát hiện mình tuyệt đối sẽ không nguyện ý cùng Lăng An Tu ly hôn, cho dù thật sự chỉ coi hắn là vật trang trí, cũng là một vật trang trí chỉ mình được đụng đến. Y tuyệt không cho phép nam nhân khác cùng Lăng An Tu cấu kết. Y biết mình như vậy rất buồn cười. Thế nhưng y không khống chế được chính mình.

Hall cũng không coi người trước mắt là anh em, một quyền liền hướng trên mặt vung tới. Byron không cam lòng yếu thế, lấy cùi trỏ mạnh mẽ đập về phía eo của Hall.

Một thượng tá một trung tá, còn đều là người gia tộc Evans lại đột nhiên lại động tay động chân trên hành lang, điều này hiển nhiên là chuyện lớn, chỉ chốc lát sau liền kinh động một vị thiếu tướng. Tướng quân đem hai người đơn độc khiển trách một trận, hỏi thăm lý do bọn họ động thủ. Bọn họ đương nhiên không thể nói cho tướng quân nguyên nhân bọn họ tranh chấp là bởi vì người vợ Beta của Hall. Hai người không hẹn mà cùng trả lời: "Vì ý tưởng chiến thuật bất đồng."

Sau đó Hall và Byron cũng không có cơ hội gặp mặt, diễn tập quân sự chính thức bắt đầu, hai người ở ban ngành khác nhau mỗi người quản lí chức vụ của mình. Một tuần lễ sau, Byron viên mãn mà hoàn thành nhiệm vụ của chính mình, Hall vẫn còn ở trên chiến trường cùng "Quân địch" giằng co.

Tại quân đội nín hơn mười ngày, Byron vừa ra khỏi căn cứ liền hướng N.E chạy đến, đem Trần Thư đặt ở dưới thân mạnh mẽ làm vài lần. Sau đó, Byron nằm ở trên giường không khỏi sinh ra một loại hư cảm trống rỗng. Chuyện tìm thế thân này hoàn toàn không có ý gì, trong mơ giải khát có lúc lại càng ngày càng khát, Byron muốn nếm mùi vị thực sự. Ý nghĩ đã gieo mầm vào tâm lý Byron tại pháo đài cổ một khắc kia khi nhìn thấy Lăng An Tu. Lời nhắc nhở của Hall lại để cho hạt giống lặng lẽ phát ra. Anh hận hiện tại không thể liền vọt tới trước mặt Lăng An Tu, mạnh mẽ xâm phạm mỹ nhân phương Đông cổ này.

Byron ở N.E đợi một ngày một đêm, liền nhận được mệnh lệnh rút quân về. Diễn kịch kết thúc, hết thảy nhân viên tham chiến nhất định phải ở căn cứ tiến hành ước định tổng kết.

Byron ra đến đại sảnh, liền bị một âm thanh non nớt gọi lại. Byron quay đầu lại, phát hiện là một nam hài dáng dấp phi thường thanh tú.

Không chờ Byron dò hỏi, nam hài liền chủ động tự giới thiệu mình, "Thượng tá, tôi là Daniel."

Byron nghĩ tới, đây là Omega mà ông chủ giới thiệu cho Hall."Chuyện gì?"

"Xin hỏi, trung tá Hall khoảng thời gian này làm sao không có tới?" Daniel tiểu tâm dực dực hỏi.

Byron không có trả lời ngay, anh mơ hồ cảm thấy được sự tình có cái gì không đúng."Có chuyện gì cậu có thể nói cho tôi biết, tôi và Hall là anh em vô cùng tốt."

Daniel chần chờ.

Byron nguýt Daniel một cái, "Làm sao, cậu còn chưa tin tôi? Nếu không liền đi hỏi ông chủ của các người một câu quan hệ của tôi và Hall?"

Ngữ khi Byron hơi nặng nề, Daniel bị dọa đến lập nói. Cậu nhìn xung quanh một chút, tiến đến bên người Byron, thấp giọng nói: "Thỉnh anh nói cho trung tá Hall, tôi mang thai."

Byron trợn mắt lên, "Cậu chắc chắn chứ?"

"Tôi làm sao dám lừa gạt ngài?" Daniel cười khổ nói, "Ngài cũng biết, Omega rất dễ dàng mang thai trong tình kỳ."

Byron trầm ngâm một hồi, "Việc này còn có ai biết đến?"

"Hiện nay tôi chỉ nói cho một người là ngài."

Byron gật gật đầu, mỉm cười nói: "Chuyện này không phải chuyện nhỏ, cậu vẫn nên tự mình nói cho Hall."

"Ban đầu tôi cũng tính toán như vậy, nhưng là tôi không liên lạc được với trung tá Hall."

Byron vỗ vỗ vai Daniel, an ủi: "Đừng lo lắng, tôi có thể giúp cậu."

"Thật sự?" Trong mắt bích lục lập loè kinh hỉ.

"Đúng thế." Byron híp mắt, ánh mắt dừng lại tại một điểm vô định trên không trung."Tôi cho cậu biết địa chỉ nhà Hall, cậu tự mình nói cho hắn biết."

Lăng An Tu nhìn báo cáo tập trận quân sự mà Carl vừa gửi, phân tích dữ liệu, tái diễn chiến sự, cơ cấu chiến trường... Hắn đã từng là quân nhân, đã từng ở trên chiến trường lái cơ giáp thuộc về riêng mình, điên cuồng mà bừa bãi, hắn phi thường tưởng niệm những ngày tràn ngập cảm xúc mãnh liệt. Lăng An Tu biết mình thích hợp với quân đội, cũng thuộc về quân đội, hắn nhất định muốn trở lại.

Tiểu An nhảy vào đánh gãy Lăng An Tu trầm tư, "Lăng tiên sinh, có khách tới thăm."

"Carl?" Tới nơi này tìm Lăng An Tu chỉ có một người là Carl.

"Không phải." Tiểu An đối với người tới tiến hành quan sát cặn kẽ, "Hình như là Omega, Lăng tiên sinh."

"Omega?" Lăng An Tu phi thường giật mình, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được sẽ có Omega nào đến bái phỏng hắn."Cho hắn vào đi."

Daniel được Tiểu An đưa vào nhà tò mò đánh giá bốn phía. Đây là một tòa biệt thự loại nhỏ trang trí ngắn gọn hào phóng. Daniel nghĩ đến sau này nói không chừng mình và Hall có thể cùng nhau ở nơi này, không khỏi lộ ra nụ cười.

Lăng An Tu thay xong quần áo từ lầu hai đi xuống, bất động thanh sắc quan sát Daniel vài lần, mới tiến vào phòng khách.

Daniel nhìn thấy Lăng An Tu, lập tức từ trên ghế sa lông đứng lên, "Anh, xin chào."

Lăng An Tu tùy ý ngồi xuống, hướng Daniel gật đầu, động tác nhỏ này bị hắn làm đến phong phạm nữ vương mười phần.

"Daniel?"

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

Bé ngoan Daniel gật đầu.

"Tới nơi này có chuyện gì?"

"Tôi tìm trung tá Hall, tôi có lời muốn cùng anh ấy nói."

Lăng An Tu vung lên lông mày, "Chuyện gì?"

Daniel lắc đầu một cái, cố chấp lặp lại: "Tôi muốn thấy trung tá Hall."

Lăng An Tu nheo mắt lại, đem thể chế từ Beta chuyển đổi thành Alpha. Hắn đứng dậy, chậm rãi tới gần Daniel, khóe miệng là một nụ cười như có như không.

Daniel toàn thân đều mềm mại dưới ảnh hưởng của tín tức Alpha. Cậu đã hoài thai, cơ thể ở trạng thái tương đối nhạy cảm, mà bên người lại có một vị Alpha tuấn mỹ tỏa ra khí tức bá đạo cường thế, chân Daniel đều đứng không yên. Lăng An Tu vội vã đem Daniel ôm vào trong lồng ngực, nắm cằm của hắn, ghé vào lỗ tai hắn dùng âm thanh khiêu gợi nói nhỏ, "Ngươi tìm Hall đến cùng chuyện gì, hả?"

Daniel trên mặt hiện ra mê người ửng hồng, Lăng An Tu cảm giác được toàn thân hắn đều đang run rẩy. Chẳng lẽ là tình kỳ đến? Lăng An Tu vừa ý người trong ngực, tuy rằng một bộ dáng rất khó chịu, đến cùng không hướng trên người mình cọ loạn, cũng không quá như là tình kỳ.

"Tiểu An, kiểm tra thân thể một chút cho hắn."

"Vâng." Tiểu An kiểm tra một cách đại khái cho Daniel, lập tức liền có kết luận."Lăng tiên sinh, vị Omega này đã mang thai nửa tháng, đang ở thời kỳ mẫn cảm."

"Mang thai?" Lăng An Tu sửng sốt một hồi, đột nhiên nở nụ cười, "Rất tốt, Hall, anh vẫn là thật thay tôi bớt việc."

Daniel nghe đến một cái tên nào đó, nắm lấy cánh tay Lăng An Tu, run rẩy hỏi: "Hall, ở nơi nào... Tôi thật khó chịu."

Lăng An Tu cúi người xuống, nhẹ nhàng đụng đôi môi Daniel, Daniel thần trí mơ hồ lập tức ôm cổ của hắn, sâu sắc muốn hôn người mê hồn này. Lăng An Tu lại nghiêng đầu đi tránh thoát nụ hôn của Daniel, nhìn chăm chú vào khuôn mặt muốn khóc của cậu, ôn nhu nói: "Ngoan, nói cho tôi biết, là ai nói cho cậu địa chỉ nơi này?"

Daniel hai mắt mơ hồ, đã sớm mất đi năng lực suy tư."By... Byron thượng tá, là hắn để tôi tới."

Lăng An Tu bật người dậy, đối Tiểu An nói: "Chăm sóc thật tốt vị mang thai này, ta muốn tới cung điện một chuyến."

- - lần này, Lăng An Tu sẽ không đứng tại chỗ chờ người khác thương tổn hắn mới khổ sở phản kích, các cụ đã dạy, tiến công vĩnh viễn là cách phòng thủ tốt nhất.

Thời điểm Lăng An Tu nhìn thấy Carl, cậu đang mặc đồng phục quân đội hoàng gia, tựa hồ đang chuẩn bị đi ra ngoài."Carl!" Lăng An Tu không nói hai lời, trực tiếp ôm lấy người đang đi đến. Carl không rõ vì sao, nhưng vẫn là trở tay ôm lấy Lăng An Tu, "Làm sao vậy?"

Lăng An Tu buông Carl ra, thẳng tắp nhìn hắn, "Chúng ta là bằng hữu tốt nhất, đúng không?"

"Đương nhiên." Carl không chút do dự mà gật đầu.

"Vô luận tôi làm cái gì, chỉ cần có lý do thích hợp, cậu đều sẽ giúp tôi, đúng hay không?"

"Ừm." Carl không nhịn được, "Cho nên cậu rốt cuộc muốn làm gì."

"Ly hôn, trở lại quân bộ."

Lăng An Tu nói tới đơn giản, Carl lại bị dọa cho phát sợ."Cậu nghiêm túc?!"

"Tôi không thể không nghiêm túc." Lăng An Tu bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Hiện tại ở nhà tôi còn có một Omega đang hoài thai."

Carl ngơ ngác nhìn Lăng An Tu, một hồi mới phản ứng lại, nhất thời giận tím mặt: "Mả cha nó, tôi sẽ giết Hall!"

Lăng An Tu vội vàng đem người ngăn lại, "Làm sao cậu so với tớ còn kích động hơn thế."

"Hall hắn... cậu... tớ... Đệt!" Carl tức giận đến nói năng lộn xộn, thành công đem Lăng An Tu chọc cười.

"Cậu bình tĩnh chút, hiện tại tớ cần thiết sự giúp đỡ của cậu."

"Cậu nói!"

"Cậu có thể liên lạc với Byron thay tớ được không? Hắn hiện tại ở căn cứ, tớ không có cách nào dùng dụng cụ truyền tin liên lạc được, nhất định phải mặt đối mặt nói."

"Byron?" Carl không hiểu ra sao, "Cậu tìm hắn làm gì?"

"Tớ tự có sắp xếp."

Carl trừng Lăng An Tu liếc mắt một cái, mới nói: "Cái này dễ thôi. Tớ vốn là dự định là đại biểu hoàng gia đi căn cứ Lôi Ảnh tham gia báo cáo diễn tập quân sự lần này, cậu cùng tớ đi là tốt rồi."

Lăng An Tu có chút chần chờ, "Tốt như vậy sao? Dù sao tớ đã không còn là người của Lôi Ảnh."

Carl hừ một tiếng, "Dù như thế nào tớ cũng là vương tử của quốc gia này, người thừa kế thứ nhất vương vị, Lôi Ảnh còn có thể không nể mặt? Đi thôi."

Trong phòng họp căn cứ Lôi Ảnh, toàn bộ các sĩ quan tham gia diễn tập lần này đều trình diện. Byron an vị ngồi đối diện Hall, ý vị thâm trường nhìn y. Mà Hall lại hoàn toàn lơ là ánh mắt Byron, lật lên báo cáo diễn tập, lại một chút cũng không có nhìn xuống. Y sớm liền phát hiện, từ khi Byron trở về, anh vẫn có chút khác thường, thật giống đang chờ mong chút gì đó. Hall không khỏi nghĩ, Byron đã đi nơi nào nghỉ ngơi đi? Nếu như hắn dám đi tìm Lăng An Tu, y nhất định sẽ đánh gãy chân hắn! Nếu không phải ở căn cứ không thể liên lạc với bên ngoài, Hall hận không thể mỗi giờ đều gọi điện thoại cho Lăng An Tu để xác định hắn không có cùng Byron gian díu.

Một vị Thượng úy đi vào, hướng mọi người cúi chào, "Báo cáo, vương tử Carl đã đến."

Trung tướng ngồi ở chủ vị lập tức nói: "Toàn thể đứng lên, cúi chào!"

Lăng An Tu đi phía sau Carl, đi vào phòng hội nghị.

Tất cả mọi người trao đổi ánh mắt kinh ngạc. Trong bọn họ đại đa số đối với Lăng An Tu cũng không xa lạ gì. Này vị thiếu tá dũng mãnh thiện chiến, chiến công đầy rẫy, tố chất thậm chí mạnh hơn một phần lớn Alpha của quân đội. Năm đó ở quân đoàn Lôi Ảnh được phong làm truyền kỳ. Chỉ tiếc, vị Beta này vì người mình yêu, bỏ lại quân đội, cam tâm tình nguyện như một Omega ở nhà sinh hoạt. Sau khi Lăng An Tu cùng Hall kết hôn, này là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Lăng An Tu.

Lăng An Tu mặc một bộ quân trang không có quân hàm, cẳng chân thon dài bó bên trong đôi giày đen, trước sau như một làm người khác chú ý. Đẹp đẽ, bạo ngược hai từ ban đầu vốn có chút mâu thuẫn, lại ở trên người Lăng An Tu hoàn mỹ dung hợp.

Hoắc ngươi không chớp mắt nhìn Lăng An Tu. Hắn vẫn luôn biết đến Lăng An Tu rất đẹp, mà mỹ nhân ba ngày có thể nhìn ra phiền chán, đừng nói hắn và Lăng An Tu đã kết liễu ba năm kết hôn. Nhưng là, hiện tại hắn lại đột nhiên phát hiện, chính mình dĩ nhiên còn sẽ vì thân mặc quân trang Lăng An Tu tâm động không ngừng. Hắn thậm chí có chút đố kị Tạp Nhĩ, dựa vào cái gì hắn có thể cùng Lăng An Tu đi chung với nhau, Lăng An Tu rõ ràng là thê tử mình.

Hall đột nhiên nghĩ đến cái gì, đột nhiên quay đầu lại, y nhìn thấy Byron nóng bỏng mà nhìn Lăng An Tu, trong ánh mắt là khát vọng khó có thể che giấu. Hall nắm chặt nắm đấm, nỗ lực khắc chế kích động muốn đánh Byron, cho dù tức giận nữa, y cũng không thể ở trường hợp này mất khống chế.

Thấy lực chú ý của chúng nhân tất cả đều tập trung ở trên người Lăng An Tu, Carl thấp giọng khụ hai tiếng, hời hợt nói: "Đây là bạn tốt của tôi, rất có thiên phú quân sự, lần này tôi cố ý thỉnh hắn đến tham dẹ báo cáo về cuộc diễn tập, hảo cho chúng ta tham mưu một chút."

Tất cả mọi người: "..."

Lăng An Tu mặt không thay đổi ngồi xuống bên người Carl, mang theo một đôi mắt lụa vàng, mở bàn tay thông minh, bắt đầu ngồi nghe.

Lăng An Tu đến cũng không có tạo thành cái ảnh hưởng gì tới hội nghị, ngoại trừ khiến một thượng tá cùng một trung tá trung tá mất tập trung.

Hội nghị kết thúc, tất cả mọi người lục tục rời khỏi phòng hội nghị. Cuối cùng, chỉ còn lại có Carl, Hall, Byron cùng Lăng An Tu.

Carl đùa giỡn: "Bốn người chúng ta còn muốn mở một hội nghị nhỏ?"

Hall quyết đoán đứng dậy, nắm lấy cổ tay Lăng An Tu, vừa muốn nói gì, Lăng An Tu liền hất tay của y ra, từ bên cạnh y vòng qua, đi hướng Byron."Byron, Anh có rảnh không? Tôi muốn cùng anh nói chuyện."

Byron liếc nhìn Hall một cái, ám muội mà cười: "Cậu tìm tôi tôi nhất định có thời gian."

Lăng An Tu gật gật đầu, "Đi vào phòng anh nói, thế nào?"

"Đương nhiên có thể, đi thôi."

Hall một thân lệ khí, sắc mặt đen đến hù người, vừa mới nghĩ đuổi theo, liền bị Carl ngăn lại."Cậu không nghe sao? An Tu tìm là Byron, cậu đi theo làm gì?"

Hall lửa giận đã không kìm nén được, "Lăng An Tu là người của tôi!"

"Người của ncậu?" Người luôn luôn phong độ như Carl cười lạnh, "Cậu chỉ coi hắn là người của cậu, có từng coi hắn là vợ của cậu hay không?"

Sắc mặt Hall trong nháy mắt từ đen chuyển trắng.

Carl ý tứ sâu xa: "Quân đội tuy rằng sẽ không quản cuộc sống riêng của quân nhân, mà có một số việc truyền đi... Phỏng chừng liền ngay cả gia tộc Evans cũng không thể làm gì đi."

Hall: "..."

Phòng làm việc của Byron cùng công tử nhà giàu không giống nhau, phong cách quân nhân đơn giản. Byron thỉnh Lăng An Tu ngồi xuống, cởi mũ lính để ở một bên, đánh giá Lăng An Tu, "Cậu mặc quân trang so với tôi tưởng tượng đến còn dễ nhìn hơn."

Lăng An Tu nhíu mày nói: "Còn Daniel?"

Byron thì thầm, rồi lập tức phản ứng lại: "Hắn, đi qua nhà cậu?"

"Đúng a." Lăng An Tu thở dài, "Bất quá hắn tìm đến không phải tôi, là Hall."

Byron nỗ lực để cho mình lộ ra một bộ biểu tình đồng tình, tay đặt ở bả vai Lăng An Tu, "Đừng quá thương tâm, Hall có lẽ là nhất thời bị mê hoặc."

Lăng An Tu lắc đầu một cái, đôi mắt đen tuyền ướt nhẹp, "Tôi muốn ly hôn, anh sẽ giúp tôi sao?"

Byron giật mình, "Cậu muốn tôi giúp cậu ra sao?"

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

- Hết chương 39 -

Nguyệt Kiều: Toiii buồn chánnnnn!! Sub nó bỏ bê toiii theo anh Chiến nhà nó rồi:< hic hic nó bỏ tôivới Pubg rồi huhu:'< Hôm nào mà toiii buồn chán là hôm đó hiệu suất ra truyện đáng nể luôn:) Xong 2 chương trong 1 tối hic