Tổng Tài Vô Lại Yêu Chiều Bà Xã

Chương 18: Ba có phải là người không vậy?



Tỉnh dậy thì đã bị bà xã quát cho một trận làm anh hôm nay đến công ty với tâm trạng buồn bực.

Khổ các nhân viên hôm nay, dù làm sai hay làm đúng cũng bị anh tạt cho cả xô nước lạnh, cả công ty cứ như bị đóng băng từ tầng cao nhất xuống tầng trệt.

"Đàm Tổng có giấy tờ cần ngài xem qua" Một nhân viên ở bộ phận PR bước vào, tay hắn ta cầm tài liệu mà run bần bật lên.

"Mang qua đây" Anh dùng giọng lãnh khốc lên tiếng

"Dạ dạ....." Hắn vâng dạ rối rít rồi đưa tới

"Giấy tờ như vậy mà các người cũng phải đưa lên đây, nuôi các người trong công ty là để hít máy lạnh sao? MANG ra!!!" Anh vừa nhìn vào văn kiện đã quát lớn

Nhân viên thấy vậy hoảng sợ liền cầm nhanh cầm chóng chạy vụt ra ngoài.

Mỗi lần ai vào phòng của hắn chắc lúc đi ra mồ hôi cũng ướt cả áo sơ mi

Khoảng chừng 30 phút sau thì có Phong Đức bước vào.

"Đàm Tổng, tối nay có cuộc bàn giao về lô vũ khí bên Châu Á "

Phong Đức nói

"Mấy giờ?" Anh vẫn dùng giọng lãnh khốc lên nói

"7 giờ tối nay thưa ngài"

"Ừm, còn gì không?"

"Không thưa ngài. Tôi xin phép đi trước" Nói xong Phong Đức đi thẳng ra ngoài.

Lí lịch của Phong Đức

Là con trai duy nhất của Phong Gia cũng có thế lực bên kinh doanh

Phong Đức bằng tuổi với Đàm Nhất Thiên và là người anh em tốt của anh trong thế giới hắc đạo. Ngoài ra cũng lat giám đốc của Đàm Thị

Vẻ đẹp. Cao to, đẹp trai

Còn bồ thì chưa có, vẫn chưa tìm được trái tim mình muốn.

Sau một ngày làm việc thì cũng đã đến giờ tan tầm, Đàm Nhất Thiên lại cầm áo vest rồi về nhà với 2 người đang đợi ở nhà.

Anh lái xe chầm chậm vào trong sân thì đã thấy bảo bối của hắn đang đứng cạnh hồ cá và đang gì đấy

Còn vợ yêu thì ngồi trên ghế gỗ đọc chăm chú cuốn sách gì đó.

Tiểu Uyển Uyển đang múc cá ra thì nghe tiếng đóng cửa xe quay ra đã thấy ba ba bước vào chỗ mình

Thấy vậy liền nhào vào lồng ngực của anh

"Ba về" Cô bé hôn vào má anh một cái

"Hôm nay đi học có vui không?" Anh hỏi con gái

"Con rất vui đó ba. Tối nay ba lại kể chuyện cho con nghe nhé!" Cô bé nũng nĩu nói

"À ờm... Chắc kể xong thì ba cũng bị cuốn gói ra khỏi phòng quá con gái à!!Hiazzz" Nói xong anh thở dài

Muốn làm con gái vui thì bà xã sẽ quát còn làm bà xã vui thì con gái lại giận dỗi. Đúng là khổ anh quá đi thôi

"Vậy cũng được nhưng ba phải sinh em trai cho con đấy nhé" Cô bé nói

Anh nghe con gái nói vậy thì cười càng lớn nhưng không trả lời.

Hạ Tuyết đang đọc sách nghe tiếng con gái nói vậy liền bỏ sách xuống.

Anh bế con lại ngồi vô ghế cô đang ngồi.

"Anh đã trở về" Cô nói rồi nở nụ cười nhẹ.

"Ừm. Tối nay anh có cuộc xã giao không ở nhà với 2 người được" Anh nói

"Ừm. Uống ít rượu thôi đấy...." Cô dặn dò anh

"Con đi với ba nữa" Cô đang nói thì Uyển Nhã chen vào.

"Không được" Cô lên tiếng ngăn cản.

Hai cha con họ đi hết thì ai ở nhà với cô. Tính để cô buồn chán chết à?

"Con không được đi, ở nhà với mẹ" Anh nghiêm giọng nói với con gái

Cô bé nghe được ba đã nói như vậy rồi nên cũng không đòi theo nữa vì trước gì nếu có tham gia dự tiệc hay bàn tán công việc gì thì anh đều cho công chúa bé bỏng của anh đi còn về phần Hạ Tuyết cô không thích đám đông nên lâu lâu mới tham gia, Uyển Nhã thì lại yêu thích thế giới bên ngoài lúc nào cũng muốn được cùng ba đi dự tiệc. Hôm nay vì cô không muốn cho bé đi nên anh cũng làm theo ý của vợ nếu không anh cũng cho cô con gái này theo.

Cô trong phòng chỉnh lại trang phục cho anh xong rồi cô cũng tiễn anh xuống thì cô và anh lại thấy cô con gái đang ngồi mặt nhàm chán lăn lộn trên sofa.

Cô thấy vậy liền nói thầm vào tai anh

"Mau đi đi, em sẽ xử lí con nhóc này"

Anh nghe xong cũng không nỡ bỏ lại cô con gái ở nhà nhưng vẫn nên bước đi thì hơn ở.

Uyển Nhã tỏ vẻ khuôn mặt như vậy í là muốn đi nhưng không được đi đang giận dỗi baba đấy mà không được ba quan tâm tới một câu cũng không nói với mình, lúc anh bước gần tới cửa thì....

"Ba còn có là người không vậy?" Uyển Nhã nói xong liền mếu máo khóc

Cô nghe xong thì đơ cả người còn anh nghe vậy thì vội bước lại chỗ con gái.

"Aydaa tiểu bảo bối đừng khóc mà đừng khóc" Vừa nói vừa ôm con gái vào lòng chỉ có Hạ Tuyết và Uyển Nhã là 2 người con gái khi khóc khiến anh đau lòng nhất, duy nhất một mẹ một con này mới làm tim anh như tan nát.

" Oa oa con ghét ba, ba đi ra đi, oaa oa ba không cho con đi, chắc chắn là ba nhặt con từ bãi rác về nên bây giờ mới không cần con oa oa "Bé tuôn ra một tràng dài rồi khóc tiếp

" Được rồi đừng khóc nữa mà, ba cho con đi nhé!" Anh dỗ dành con gái

Bé nghe ba nói vậy coi như là kế hoạch thành công liền dùi đầu vào ngực anh toe toét cười.

Hạ Tuyết nhìn bé thu phục ba nó như vậy cô cũng chẹp một cái rồi nói

" Lại đây "

Tưởng mẹ bắt ở nhà nên nghe xong kiến quyết không chạy ra với mẹ

"Có định đi tìm váy để mặc không hả?" Cô nói lại lần 2

Cô bé nghe vậy cũng từ từ đi ra khỏi vòng tay của ba nhưng cũng không quên nhắc ba một câu " Ba đợi con đó nha"

Anh gật đầu rồi cô bé mới chịu cùng mẹ đi thay đồ.

Uyển Nhã cùng ba tạm biệt mẹ rồi đi đến bữa tiệc xã giao

Xuống xe anh vẫn bế Uyển Nhã như mọi khi rồi bước vào nhà hàng.

Thấy chủ nhân tới bọn hầu cận và Phong Đức cùng cúi đầu chào, Phong Đức để ý anh đến trễ gần 10 phút, trong lòng thầm nghĩ Đàm Tổng là người vô cùng chỉnh chu trong công việc mà hôm nay lại đến trễ chắc là có việc gì, lại nhìn vào Uyển Nhã bé bỏng của hắn đôi mắt đỏ hoe như vừa khóc xong thì liền tự hiểu chắc chắn là bị cô con gái này đòi đi theo nhưng không nỡ nên đành cho đi theo nên bị trễ, Hiazzz anh bạn Đàm Tổng này ngoài xã hội thì là một Lão đại là một Đàm tổng khí chất lạnh lùng cực ngầu mà khi về nhà thì bị 2 mẹ con nhà này thu phục, chả cần nói Phong Đức hay qua nhà Đàm Nhất Thiên thì toàn thấy Đàm Nhất Thiên vô cùng sợ vợ và con gái.

√√√ Đọc rồi vote cho tui nhé mấy bạn.

Nay vừa nghe nhạc vừa viết nên có tâm trạng viết quá, viết cả 1320 chữ lận, chưa bao giờ viết được nhiều vậy. Chắc mai lại nghe nhạc rồi viết cho có cảm hứng quá haha

Cảm ơn đã đọc

Cảm ơn và cảm ơn!