Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1566



Chương 1571

Châu Vũ nghe xong câu này không khỏi nhìn sang bó hoa khô rất to để trên bàn.

Màu hồng và màu trắng cắm chung với nhau, thật sự rất đẹp.

“Hoa, mỗi ngày đều có hoa tươi. Về sau sau khi Dương Việt chết, cửa hàng hoa đều đưa tới một bó hoa khô và để ở đây”

Cố Thành Trung nghe vậy trong lòng cảm thấy run rẩy, anh có thể đoán được điều gì đó xảy ra. Anh lập tức lấy một cành hoa xuống, chuẩn bị định đưa cho Nguyên Doanh nghiên cứu.

Chỗ con lại, anh đang định vứt vào trong thùng rác thì Châu Vũ ngăn cản.

“Đưa cho em được không?”

Châu Vũ hơi căng thẳng, cô nhìn thẳng vào bó hoa khô, đồng tử thu nhỏ, bàn tay run rẩy.

“Phải vứt nó đi, vứt nó đi càng xa càng tốt, những thứ này không tốt với hai người. Nếu em đoán không sai thì hương độc đó nhất định bắt nguồn từ đây.”

“Cô giúp tôi chăm sóc cho cô ấy, tôi đi một lát rồi về.”

Cố Thành Trung vội vàng đi gặp Nguyên Doanh nên giao Hứa Trúc Linh cho Châu Vũ.

Sau khi anh đi, Châu Vũ vẫn còn thấy kinh ngạc.

Hoa này có vấn đề, Dương Việt đưa hoa đến đây rất nhiều ngày và cuối cùng kết thúc bằng một đóa hoa khô.

Dương Việt cố tình theo đuổi cô, tặng hoa đến đây với mục đích để hạ độc sao?

Cô không phải là mục tiêu cuối cùng của anh ta mà là Hứa Trúc Linh.

Anh ta tiếp cận cô, là để cô để hoa tươi gần Hứa Trúc Linh?

Não cô lập tức trở nên tỉnh táo, cô thấy lạnh…

Cái lạnh thấm tận sâu vào trong Xương tủy…

Rốt cuộc ai là người tính toán thâm hiểm, hại người không để lại dấu vết như vậy?

Vậy cô là gì? Từ đầu tới cuối cô chỉ là một đối tượng để lợi dụng?

Những lời nói tình cảm đó, tất cả chỉ là dối trá?

Vậy mà cô cũng tin.

Tình cảm chưa đến một tháng, nhưng cô suýt nữa đánh đổi cả tính mạng mình, nhưng đổi lại là gì?

“. Châu Vũ nhìn Hứa Trúc Linh đang nằm ngủ mê man trên giường, cô cảm thấy mình đần độn không khác gì một con lớn. Cô hôn mê như vậy không sao, nhưng lại để liên lụy đến Hứa Trúc Linh.

Cô thật sự rất hy vọng người trúng độc vào giây phút đó chính là bản thân mình.

Cô không biết Hứa Trúc Linh trúng độc có nặng không nhưng cô không thể phủ nhận trách nhiệm của mình trong chuyện này.

Cô siết chặt lấy bó hoa đó, thời gian qua lâu như vần rồi mà hương thơm vẫn còn nồng nàn như thế.

.Mắt Châu Vũ đỏ lên, cô nổi giận đùng đùng rời khỏi nhà hàng.

Cô vấn còn nhớ địa chỉ cửa hàng hoa đó.

Lúc cô đến nơi, nhân viên phục vụ đang thu dọn. Nhìn thấy cô có vẻ không giống người đến mua hoa nên không khỏi cảm thấy nghỉ ngờ.

“Cô định làm gì vậy?”

“Hắc Ảnh đâu? Gọi anh ta ra đây.”