Tổng Tài Bá Đạo: Người Đàn Ông Ác Ma

Chương 11



Thấy Khương Thiên Hạo từ trên cao nhìn xuống, Tần Mật Mật cả người kinh hoảng muốn nhảy dựng lên, nhưng anh đem cô vây lại căn bản cô không thể cử động.

“Anh……………Anh muốn làm gì?”

Vào giờ phút này, Tần Mật Mật vô cùng sợ hãi, Người đàn ông phía trên rốt cuộc muốn làm gì, cô nghĩ cũng không dám nghĩ, đoán cũng không dám đoán.

“Cô hy vọng tôi dịu dàng một chút hay là thô bạo một chút? Hả?” Khương Thiên Hạo khẽ nâng môi mỏng, làm bộ ra vẻ hưng phấn hơn nữa còn rất “dân chủ” hỏi thăm cô muốn phương thức nào.

“Anh! Hạ lưu! Hạ lưu!” Tần Mật Mật nghe được câu này chỉ muốn hét to lên “Tôi không muốn nghe! Tôi không muốn lựa chọn! Ghê tởm! Hèn hạ!”

Khương Thiên Hạo chậm rãi đưa mặt tới gần cô: “Nhưng tôi lại muốn, hơn nữa, cô không phải là muốn kiếm 50 ngàn sao?”

“Anh……anh không được tới……”Say rượu cộng thêm khẩn trương quá độ, khiến cả gương mặt cô đỏ rực, toàn thân nóng cháy, đầu óc bắt đầu có chút hôn mê: “Tôi……tôi muốn kết hôn, tôi không bán mình.”

“Thật sao?” Khương Thiên Hạo cuối mặt xuống cánh môi mềm mại của cô, mắt thấy đôi môi sắp đụng đến………

“uhmmmm!” Tần Mật Mật ngậm chặt môi, không muốn cho anh ta được như ý.

“Cô năm nay boa nhiêu tuổi?” Khương Thiên Hạo đột nhiên dừng lại, mở miệng hỏi cô.

“18!” Tần Mật Mật trả lời.

Chính lúc cô mở miệng trả lời, trong nháy mắt Khương Thiên Hạo đã hôn cô --- ------ -----

Anh……Anh……Anh……Cứ như vậy tùy tiện cướp đi nụ hôn đầu của cô?

Tại sao lại như vậy? Tần Mật Mật cảm thấy trong lòng như đang rỉ máu.

“hức……….hức……….”Hành động này của anh khiến cô nhất thời khóc to thất thanh.

Phản ứng của cô khiến Khương Thiên Hạo sợ hết hồn. Chỉ là 1 cái kiss, có cần khóc thành như vậy không? Hôn môi căn bản cũng không có gì quan trọng, cũng chỉ là bảy tỏ cử chỉ thân thiện, Khương Thiên Hạo suy nghĩ cô gái này cũng thật là lạ.

“Cái kia có nghiêm trọng quá không?” Khương Thiên Hạo thật sự không hiểu.

“Anh biết cái gì?” Cô vừa khóc vừa nói: “Đây chính là……..nhưng tôi…….là nụ hôn đầu! Là để dành cho chồng của tôi…….làm sao anh có thể tùy tiện như vậy………..hức hức……….”

“Cô không phải là muốn 50 ngàn sao?” Khương Thiên Hạo nói thẳng: “Tôi cho cô 50 ngàn , là giá cao nha!”

Một cái hôn 50 ngàn? Nghe qua không tệ, nhưng……….nhưng……..

Hu…….Hu……. Tần Mật Mật tiếp tục khóc lớn: “Ai muốn 50 ngàn của anh? Một người cả đời cũng chỉ có duy nhất một nụ hôn đầu, anh có hiểu hay không! hu…….hu…….”

Cả người Khương Thiên Hạo sững sờ, nhìn cô trông rất đả kích, anh không biết nên phản ứng như thế nào. Nếu cô hung hãn ra vẻ cay cú thì anh có thể không để ý tới cô, nhưng…….nhưng cô khóc đến đau lòng như vậy, anh thấy thật bất lực bởi vì anh luôn thích mềm không thích cứng.

“Cô không cần khóc nữa có được không?” Khương Thiên Hạo tức giận an ủi cô: “Cũng không phải là ngày tận thế.”

“So với ngày tận thế còn tệ hơn” Tần Mật Mật tức giận trả lời: “Ngày tận thế cũng không có cướp đi nụ hôn đầu của người ta.”

Đây là cái logic gì? Khương Thiên Hạo thật không hiểu. Nhà khoa học nói cấu tạo nam nữ bất đồng, Khương Thiên Hạo cuối cùng cũng tin.

“Nếu không cô muốn như thế nào?” Khương Thiên Hạo phiền não hỏi cô.
Nghe vậy, Tần Mật Mật từ trên giường nhảy lên trước, nói với anh --- --------

“Chuyện này anh không được nói ra ngoài đó!”

Nghe câu trả lời của cô, Khương Thiên Hạo sửng sốt một chút, thấy cô lại như sắp khóc liền lập tức gật đầu. Trong lòng anh cảm thấy buồn cười, anh muốn nói với ai chứ? Thật là không giải thích được.