Tổng Giám Đốc Yêu Thủy Tinh

Chương 4



Tin tức tốt đúng là làm cho người ta vui mừng không kịp, Trương Ngân Phượng biết được Giăng Lăng đã hướng Nghê Thủy Tinh cầu hôn, hôn lễ sắp tới, vốn là mệt mỏi không vui vẻ mặt thoáng chốc vui mừng, thậm chí ngay cả bệnh tình cũng tốt lên vài phần.

Giăng Lăng nhìn ở trong mắt, càng cảm giác mình quyết định rất đúng.

Một tuần lễ sau, đợi bệnh tình bà nội chuyển biến tốt, có thể đi ra gặp khách sau, nghi lễ kết hôn sẽ được tổ chức ở bên trong vườn của biệt thự.

Đây là một ngày tốt không khí trong lành, trời xanh mây trắng , sân khấu là nên cỏ xanh biếc, Nghê Thủy Tinh mặc áo cưới màu trắng , đứng ở bên cạnh Giăng Lăng cao lớn .

Hai người bọn họ thật nhìn rất xứng đôi, nữ xinh đẹp, giống như chim nhỏ nép vào người; nam đẹp trai anh tuấn, khí chất trầm ổn.

Đường Gia Bình ngồi bên cạnh Trương Ngân Phượng, mỉm cười nhìn một đôi trước mắt , thầm nghĩ bà nội ánh mắt thật không tệ.

Ở dưới sự chỉ dẫn Mục Sư , hai người cùng nhau nói thề nguyền ước hẹn, cùng trao đổi nhẫn cưới sau, Giăng Lăng lại gần Nghê Thủy Tinh, nâng cằm của cô lên, muốn hôn cô để hoàn thành nghi thức cuối cùng.

Lần đầu tiên cách cô gần như thế, nhìn khuôn mặt thanh lệ trước mắt, Giăng Lăng không khỏi hơi ngẩn ra, trong mắt không tự chủ tràn đầy kinh ngạc vẻ.

Cô vốn là thanh tú, sau khi tỉ mỉ ăn mặc, càng hiện ra ngũ quan thanh lệ, mắt ngọc mày ngài, giống như như thủy tinh óng ánh trong suốt, tản ra phong thái mê người, một bộ áo cưới màu trắng vừa người , càng làm tôn lên vóc người mỹ lệ cân xứng của cô .

Phục hồi tinh thần lại, Giăng Lăng nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi hơi nhiễm lạnh của cô.

Môi của cô tựa như một đóa hoa hồng nguyên thủy, tản ra nhàn nhạt mùi thơm, đầu lưỡi nho nhỏ của cô nhẹ nhàng run rẩy, như vậy càng khiến cho người ta thêm yêu thương.

Hương vị trên người cô, cùng với tất cả những người phụ nữ anh qua lại quả thật rất khác biệt, khiến cho anh lần nữa tim đập thình thịch.

Bên tai không ngừng truyền đến âm thanh mọi người vỗ tay, thời điểm khi Giăng Lăng buông cô ra, phát hiện mình có chút lưu luyến. . . . . .

Nghi thức qua đi, chính là ăn mừng, Giang gia vẫn cực kỳ náo nhiệt, cho đến đêm khuya, chờ tất cả mọi người ra về hết sau, mới yên tĩnh lại.

Nghê Thủy Tinh tháo hết trang sức, sau khi tắm xong, ngồi một mình ở mép giường.

Hiện tại cô đang ở trong phòng ngủ Giăng Lăng, Giăng Lăng vẫn còn ở lầu dưới bận rộn, chẳng lẽ tối nay muốn cô với anh cùng ngủ ở trên một cái giường?

Nghê Thủy Tinh nhẹ nhàng níu chặt áo ngủ, trái tim cuồng loạn đến gần như muốn nhảy ra.

Cô thật là muốn trốn! Hiện tại muốn chay nhanh về phòng của mình phía bên kia hành lang, nhưng này tất cả đều là cô tự nguyện, sao lại có không biết xấu hổ muốn chạy trốn?

Nhớ lại nụ hôn ở trong nghi lễ kết hôn kia, càng khiến hai gò mà của cô thêm ửng đỏ.

Đó là nụ hôn đầu của cô, có vẻ như anh cũng không chán ghét.

Mặc dù chỉ là vội vã hôn, nhưng anh khẽ hôn môi cô động tác dịu dàng như vậy, ánh mắt anh nhìn cô khiến trái tim cô đập loạn không thôi, anh vòng tay ôm cô bàn tay ấy mới ấm áp làm sao. . . . . .

Chỉ là một chút dịu dàng như vậy , cũng khiến cho cô thật cảm động.

Đột nhiên, tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên, bị người đẩy ra. Nghê Thủy Tinh giống như chú thò trắng nhỏ nhắn bị kinh hãi, bả vai khẽ run lên, chỉ thấy đứng ở cửa, người đàn ông sâu đến khó dò.

“Em đang đợi tôi?” Giăng Lăng đóng cửa phòng, đi tới mini bar phía bên trái phòng ngủ, tự rót cho mình chút rượu.

Khẽ lắc ly rượu, anh đi tới bên giường cúi người ngồi xuống giường ngay bên cạnh cô. . . . . .

Tối nay bà nội khí sắc nhìn rất tốt, theo đó , tâm tình của anh cũng tốt .

Đưa tay nâng cắm của cô lên, cô ấy lông mi không ngừng run rẩy,bộ dáng tựa như bươm buớm bị hoảng sợ,anh đáng sợ như vậy sao?

“Em. . . . . . Có thể hay không. . . . . . trở về phòng ngủ của mình?” Nghê Thủy Tinh đáng thương nhìn Giang Lăng trước mặt.

“Chúng ta đã là vợ chồng, vợ chồng nên ngủ cùng nhau.” Giăng Lăng khẽ hừ một tiếng, kiên quyết bác bỏ đề nghị của cô.

“Nhưng là. . . . . . Nhưng là. . . . . .” Nghê Thủy Tinh bất an nắm ngón tay, nhưng là bọn họ cũng không phải vợ chồng thật a!

Giăng Lăng nâng tay của cô lên, vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay thon dài của cô, nhàn nhạt nói : “Em đã gả cho tôi, là vợ của tôi,là nữ chủ nhân Giang gia . Giữa chúng ta là hiệp nghị không sai, nhưng chúng ta là vợ chồng, đây cũng là sự thực.”

Tay của anh khẽ xoa gò má mềm mại của cô, sau đó, nhẹ nhàng đè cô ngã xuống giường.

Nghê Thủy Tinh sợ hết hồn, đẩy lồng ngực của anh, cách một tầng áo sơ mi thật mỏng,cơ thể đàn ông nhiệt độ cao đến kinh người, khiến cho cô cảm giác gần như thiêu đốt.

“Buông em ra. . . . . .”

Cô gầy còm sức lực căn bản không cách nào chống đỡ được với người đàn ông cao to mạnh mẽ, bị anh chặt chẽ khóa trụ, không cách nào nhúc nhích.

“Tôi không có ý định buông em ra.” Giăng Lăng nhìn ánh mắt của cô, “Em cho rằng bà nội một người trải qua sự đời, nếu như chúng ta chẳng qua giống như hai con cá chết nằm ở trên giường, bình thường ở trước mặt bà nội diễn diễn cảnh tình cảm, là có thể lừa gạt bà sao?”

Anh lại gần cô,môi của anh cách cô rất gần.”Tối nay, tôi nhất định phải cùng em ân ái, em phải trở thành người của tôi!”

Nghê Thủy Tinh bỗng dưng mở to hai mắt, trên mặt hiện tất cả hoảng hốt, mà loại hoàng hốt này không phải giả vờ.

Giăng Lăng nội tâm vừa động, “Em là lần đầu tiên?” Nhìn cô biểu tình không lưu loát, không sai nhất định là lần đầu tiên . Anh mềm giọng, “Tôi sẽ tận lực dịu dàng, sẽ không để cho em khó chịu.”

“Không cần. . . . . .” Nghê Thủy Tinh tay vẫn như cũ ngăn ở trước ngực người đàn ông, khóe mắt lộ ngấn nước, muốn rơi mà không thể rơi, điều đó càng khiến cô thêm động lòng người.

“Cô đã không có lựa chọn nào khác.” Giăng Lăng giận tái mặt , “Một trăm ngàn, mua cô một đêm đầu, chẳng lẽ còn không đủ? Lại nói, tôi muốn ôm cô, chẳng lẽ cô muốn cự tuyệt? !”

Giọng điệu của anh tràn đầy bá đạo khiến người khác không thể nào phản bác , còn có thỏa mãn, tự tin chắc chắc thiên hạ không có một người phụ nữ nào có thể cự tuyệt .

Anh thật sự có đủ sự tự tin này, bởi vì quả thật anh khiến cho người ta khó có thể cự tuyệt.

Bị lồng ngực nở nang thật chặt ôm ấp lấy như vậy, bị ánh mắt nóng bỏng thật sâu nhìn chăm chú vào như vậy, bị giọng nói đầy tự tin của anh tuyên bố”Tôi muốn ôm cô, chẳng lẽ cô muốn cự tuyệt?” , người đàn ông như vậy, chính xác làm cho người ta nói không ra lời từ chối !

Hay là bởi vì cô thương anh, đã yêu đã tới không còn tôn nghiêm, tới mức vô điều kiện? Nghê Thủy Tinh quay đầu, che giấu ở trong con ngươi thần sắc bị thương.

Cô thương anh, cho nên không cách nào nói”Không” , vô luận người đàn ông này yêu cầu vô lý như thế nào, đều chỉ có thể mặc anh đối với cô ta cần ta cứ lấy.

Giăng Lăng đơn giản chỉ quay mặt cô lại, trên dưới vuốt ve gương mặt của cô, cúi đầu nhìn cô cánh mũi thẳng nhỏ nhắn,long mi dày và cong, thủy mâu trong veo. . . . . . Đẹp đẽ động lòng người khiến ánh mắt anh nhìn không dứt, rốt cuộc, ánh mắt của anh dừng lại ở trên cánh môi mềm mại màu nhạt của cô. . . . . .

Sau đó, anh giống như bị đầu độc cúi đầu xuống, nhẹ nhàng ngậm cánh môi của cô.

Lần thứ hai thưởng thức đôi môi, so với lần đầu tiên càng thêm mềm mại, càng thêm hương vị ngọt ngào, cũng càng làm cho người ta khó có thể kháng cự.

Giăng Lăng không khỏi cảm thấy kỳ quái, bên cạnh lui tới qua lại với rất nhiều phụ nữ, không ít người đều là mỹ nữ, không thì cũng là minh tinh, những người này đều có vóc người như ma quỷ , nhưng để cho anh thỉnh thoảng tim đập thình thịch , cũng chỉ có cô một cô gái bình thường trước mắt này mới làm ra.

Cô rõ ràng nhạt nhẽo tựa như một ly nước lọc, nên không hề có mùi vị, nhưng vì cái gì bây giờ tản ra hấp dẫn và mị lực làm cho người ta khó có thể chống cự ?

Anh rốt cuộc là gặp cái ma quỷ gì? Hay là cô đối với anh dùng pháp thuật gì?

Anh không khách khí gia tăng lực đạo, tách môi của cô, thật sâu thăm dò vào trong miệng của cô, tận tình hấp thu mật dịch của cô.

Nghê Thủy Tinh khó khăn ngăn cản Giăng Lăng nhiệt tình, không khỏi khẽ phát ra một tiếng rên rỉ, đầu lưỡi của anh vì vậy thăm dò càng sâu . . . . . .

Mới vừa rồi ở nơi đông người chỉ là nụ hôn thoáng qua, nhưng bây giờ nụ hôn say mê gấn như muốn hút cạn khí lực, cô hoàn toàn không biết, tư vị trên người cô như vậy làm cho người ta càng thêm mê loạn. . . . . .

Đầu lưỡi anh nóng bỏng mạnh mẽ cùng lưỡi đinh hương của cô liều chết triền miên, trên dưới mút liếm, trêu , trêu chọc bên trong hàm răng của cô.

Đầu lưỡi của hai người thật sâu quấn quít, mỗi một lần hôn sâu hơn , giống như có dòng diện chạy qua, chạy khắp toàn thân cô, khiến cho cả người cô .nhanh chóng tê dại

“Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh không khỏi từ trong mũi phát ra than nhẹ mê người , gương mặt cũng hiện một tầng nhàn nhạt đỏ ửng.

Hôn sâu loại hít thở không thông , để cho cô sắp thở không nổi, thật vất vả anh mới buông cô ra, cô vội vã há to miệng để hô hấp, khuôn mặt nhỏ nhắn đã kìm nén đến đỏ bừng.

Cô bộ dáng vụng về không khỏi khiến anh mỉm cười, “Cô ngốc này, em không biết khi đang hôn nên hô hấp như thế nào sao?” Anh cười ngắt lỗ mũi cô.

Anh rõ ràng đã nở nụ cười?

Lúc anh không cười nhìn lạnh như băng, nhưng cười một tiếng , lại như ánh mặt trời làm tan chảy lớp băng, chói mắt đến cực điểm, hấp dẫn đến khiến người ta hít thở không thông.

“Em làm sao sẽ biết. . . . . .” Nghê Thủy Tinh thu hồi tầm mắt, đỏ mặt quay đầu đi, yếu ớt như muỗi nói một câu,

Cô cũng không phải là anh, đổi bạn gái giống như thay quần áo , tự nhiên kinh nghiệm chu đáo, kỷ xảo thành thạo.

“Không hiểu cũng không sao, dù sao anh sẽ dạy cho em .” Giăng Lăng lần nữa cười nhẹ nói, trong nháy mắt tâm tình thật tốt.

Nhìn qua cô bộ dáng thẹn thùng, hô hấp rối loạn, vốn là tròng mắt trong suốt như nước , đã trở nên hơi nước mờ mịt, khiến hai mắt càng lộ vẻ hứng thú động lòng người, phong tình vạn chủng.

Một luồng nhiệt lưu nhỏ từ bụng vọt bay lên, Giăng Lăng phát hiện chỗ kín mình đã kiên cường như sắt.

Có lẽ anh nhìn nhầm rồi, chỉ là một cái nho nhỏ hôn, lại có thể khơi dậy”Tính” thú của mình, xem ra cô gái này quả thực mị lực khác người.

Không chần chờ nữa, một bên anh tiếp tục hôn cô, bàn tay vừa từ cổ thon dài cô , di chuyển đến mềm mại trên núm vú, cách một tầng áo ngủ thật mỏng, nhẹ nhàng xoa nắn .

“A. . . . . . Nơi đó. . . . . . Không cần. . . . . .” Tấm thân xử nữ trắng noãn như tờ giấy ,sao chịu được trần truồng trêu đùa như thế? Nghê Thủy Tinh không khỏi la hoảng lên, thân thể mềm mại chấn động mạnh, đôi mắt cũng mở thật to .

“Đừng sợ, tôi sẽ dạy em, dạy em như thế nào trở thành người phụ nữ đạt tiêu chuẩn!” Giăng Lăng ở bên tai Nghê Thủy Tinh nói nhỏ, cắn cắn vành tai khéo léo đáng yêu của cô .

Nghê Thủy Tinh chỉ cảm thấy bên tai một hồi khí nóng phun qua, thân thể đã mềm nhũn một nửa.

Bàn tay của anh dịu dàng có lực, từ từ gây kích thích. . . . . . Dần dần, hai tay ngăn cản của cô mềm nhũn xuống, hơi thở trong cánh mũi xinh đẹp càng ngày càng nặng, càng ngày càng gấp rút.

Hai gò má vốn đã ửng đỏ, càng thêm đỏ bừng , xinh đẹp đỏ bừng ngọc thủ không hề nữa liều mạng bãi động, từ từ mà trở nên ôn thuần .

Cảm thấy thân thể mình bắt đầu biến hóa khác thường, một luồng sóng khoái cảm, làm cho đầu óc cô dần dần điên cuồng.

Đã không thể khống chế trên thân thể mình những thứ phản ứng sinh lý mắc cỡ kia , Nghê Thủy Tinh ở trong lòng không khỏi vừa xấu hổ lại sợ, run rẩy không ngừng. . . . . .

Đột nhiên, cô cảm thấy ngực cả kinh, chẳng biết lúc nào Giăng Lăng đã cởi xuống nút áo ngủ của cô, cởi hết quần áo của cô, cũng cởi xuống áo ngực màu lam nhạt .

Nhất thời, cô giống như một tấm giấy trắng, lộ ra hết toàn bộ với người đàn ông trước mặt.

“A. . . . . . Không nên nhìn. . . . . .” Nghê Thủy Tinh tinh tế kêu một tiếng, vội vàng che chính mình cảnh xuân tiết ra ngoài , lại bị người đàn nhanh chóng bắt được, áp đến đỉnh đầu.

“Tại sao không thể nhìn? Nhìn xem đứng lên rất đẹp, da rất trơn.” Giăng Lăng cơ hồ là than thở nhìn tới trước thân thể mềm mại mềm mại mà nằm ở dưới người mình , tâm cảm giác có chút giao động.

Cô thân thể trần truồng tựa như một khối trắng noãn mỹ ngọc, thân hình thon thả mềm mại, da dẻ óng oánh thuần khiết như xuyên thấu, khi thì như sương với tuyết.

Một đôi miên nhũ đầy đặn kiêu ngạo đứng thẳng , nơi mềm mại cao ngất trắng noãn khiến anh không thể dời mắt, còn có hai đóa kiều diễm ướt át, đỏ thẫm mượt mà run run , tựa như nụ hoa sơ khai , dưới ánh mắt thật sâu nóng bỏng của người đàn ông, khẽ rung động , xấu hổ . . . . . .

“Em thật là đẹp. . . . . .”

Anh trần truồng ánh mắt cùng tiếng than thở, để cho cô đỏ bừng cả mặt, chỉ có thể nghiêng đầu, liều mạng nhắm mắt lại, không dám nhìn bản thân phản chiếu trong ánh mắt người đàn ông.

Đột nhiên, vú nhỏ tựa bị một thứ gì đó mềm mại bao phủ, dùng sức mút, nhất thời như có một dòng điện chạy qua trong đầu cô ──

“A. . . . . .” Cô không khỏi thét ra tiếng chói tai, bỗng dưng mở hai mắt ra.”A. . . . . . Không cần. . . . . . Nơi đó không cần. . . . . .”

Người đàn ông cư nhiên cúi đầu xuống, ngậm vào hai vú no đủ đỏ ửng của cô, giống như thưởng thức một món ăn ngon, dùng sức mút vào liếm hôn .

Anh liếm hết bên trái, chuyển tiếp đến phía bên phải, một cái tay khác cũng không nhàn rỗi lặng lẽ xuống phía dưới, thăm dò vào quần lót thật mỏng của cô , cũng một tay lấy nó kéo xuống, sau đó tận tình vuốt ve bắp đùi thon dài của cô. . . . . .

Da thịt của cô là mềm mại như thế, trắng nõn sáng long lanh, óng ánh như tuyết, thật chặt hấp thụ ngón tay của anh, để cho anh càng sờ càng mê mẫn.

“A. . . . . . Tổng. . . . . . Tổng tài. . . . . .”

“Gọi tên anh!” Giăng Lăng ra lệnh.

“Giang. . . . . . Giang Lăng. . . . . . Không cần. . . . . . Xin anh đấy. . . . . .” Bị anh liếm láp như vậy , một đợt so với một đợt khoái cảm mãnh liệt hơn, tự đầu vú chạy thẳng vào trong óc, Nghê Thủy Tinh kêu gào , đã không chịu nổi mãnh liệt kích thích như thế .

“Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, em cũng đã không chịu nổi?”

Giăng Lăng cười khổ, cô không lưu loát phản ứng ngây ngô, khiến cho anh có cảm giác như con sói lớn rình bắt chú thỏ trắng nhỏ bé đáng yêu, chẳng qua là, loại cảm giác này cũng không tệ.

Mang theo tâm trạng vui vẻ, Giăng Lăng đại phát thiện tâm, tạm thời tha cho cô một lần, trước buông miên nhũ cô ra , bàn tay chuyển một cái, thăm dò vào bắp đùi khu vực tam giác thần bí .

“A. . . . . .” Mới vừa thoát khỏi cái loại vuốt ve vừa khó chịu lại vừa kích thích , cứ tưởng có thể thở phào một cái, không ngờ tới, địa phương yếu ớt mẫn cảm hơn cả lại rơi vào bàn tay kích thích đầy mê hoặc, Nghê Thủy Tinh theo bản năng kẹp chặt hai chân, lại vừa đúng kẹp lấy tay của người đàn ông.

“Em đem tay của tôi kẹp chặt như vậy chặt, tôi có thể nghĩ rắng, em đang nhiệt tình mời tôi đấy?” Giăng Lăng tiến tới bên tai cô nói nhỏ, bàn tay mạnh mà có lực tiến vào bên trong tìm tòi, nhanh chóng sờ tới nơi giải đất tam giác thần bí u mỹ .

“Không phải. . . . . .” Nghê Thủy Tinh đỏ mặt, liều chết lắc đầu.

“Nhưng là tôi thích em nhiệt tình.”

Không có quần lót trở ngại, bàn tay của anh tiến quân thần tốc, nhẹ nhàng nhấn một cái, liền ôm trọn nụ hoa, nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa nho nhỏ núp ở trung tâm hoa hạch. . . . . .

“A. . . . . . Không cần. . . . . . Giang Lăng. . . . . .” Nghê Thủy Tinh trợn to hai mắt, gần như là khóc sụt sùi cầu khẩn người đàn ông.

Nhưng người đàn ông lại đối với cầu khẩn của cô ngoảnh mặt làm ngơ.”Đừng sợ, tôi chỉ dạy em như thế nào mới có thể vui vẻ.”

Giăng Lăng vẫn vuốt ve khu vực mẫn cảm, trêu chọc xung quanh nụ hoa, sau đó duỗi ngón tay ra, thử dò xét tiến vào hoa huyệt của cô. . . . . .

“A. . . . . .” Nghê Thủy Tinh thét lên, không thể tin được ngón tay của anh thế nhưng đưa vào trong cơ thể cô.

Mới đưa vào một nửa ngón tay, lập tức bị một bức tường vừa ướt vừa nóng phía trong bao lấy, thật chặt mút ngón tay của anh, cái loại chặt khít đó, làm Giăng Lăng hơi hơi cau mày.

Thân thể của cô thật sự quá ngây ngô, không được bôi trơn, chờ anh dương cương sau khi tiến vào, nhất định sẽ bị thương.

“Không phải sợ, thả lỏng một chút.” Giăng Lăng một bên hôn nhẹ gò má của Nghê Thủy Tinh, vừa vuốt ve đôi chân thon dài của cô, cố gắng để cho cô thả lỏng.

Ngón tay dài của anh ở trong thủy huyệt của cô tiến tiến xuất xuất, phát ra tiếng vang dâm mỹ , khiến cô mắc cỡ muốn che lỗ tai, chui vào trong lòng đất, đem mình hoàn toàn chôn.

“Không cần. . . . . . Giang Lăng. . . . . .” Nghê Thủy Tinh rưng rưng ngưng mắt nhìn người đàn ông ở trước mặt, “Thật là lạ. . . . . .”

“Đây là cần thiết để bôi trơn, bằng không tiểu huyệt của em quá chặt , đợi lát nữa tôi đi vào thì hai chúng ta cùng rất khó chịu.”

Lời nói trắng trợn, làm cho gò má của cô ửng đỏ một mảnh.

“Thoải mái sao?”

Người đàn ông ở bên tai cô thổi khí, ngón tay thon dài tăng nhanh tốc độ, liên tục ra vào phát ra thanh âm.

“Thật là lạ. . . . . . Thật kỳ quái. . . . . . Em. . . . . . Ưm. . . . . .” Nghê Thủy Tinh liều chết lắc đầu, thân thể của cô không biết tại sao trở nên nóng quá, thật là nóng, đầu óc một mảnh hỗn loạn. . . . . .

“Đó chính là cảm giác thoải mái.” Giăng Lăng cười nói, cô thanh thuần và thẹn thùng để càng khiến cho ngón tay anh di chuyển nhanh, thật hận không thể nhào tới đem cả người cô nuốt vào trong bụng.

“A. . . . . . Nóng quá. . . . . . Ngứa một chút. . . . . . Em thật là sợ. . . . . .” Chỗ kín truyền đến cảm giác tê liệt, cô bị cỗ xa lạ tình triều này quậy đến trái tim đại loạn, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ mới phải, chỉ có thể vô dụng bám chắc vào bả vai người đàn ông, nhìn về phía anh cầu cứu.

“Đó chính là cực kỳ, cực kỳ cảm giác thoải mái.” Giăng Lăng phát ra tiếng cười thoải mái, tăng nhanh động tác, ngón tay dài ra vào nhanh hơn.

Khi đột tiến sâu vào trong hoa huyệt thì Nghê Thủy Tinh bỗng nhiên phát ra tiếng thét cao vút chói tai, thân thể bất thình lình căng cứng lái, “A. . . . . . Nơi đó. . . . . . Không cần. . . . . . Không cần. . . . . . Ừ. . . . . . ưm. . . . . . A a. . . . . .”

Giăng Lăng biết chạm đến điểm mẫn cảm của cô, thân thể của cô quả nhiên ngây ngô, chỉ là nho nhỏ trêu đùa liền kích động thành ra như vậy, nội tâm yêu thương không khỏi bao phủ.

“Giang Lăng. . . . . . Em thế nào. . . . . . Thật là lạ. . . . . . Ừ. . . . . . Giúp em. . . . . . Giúp em. . . . . .” Nghê Thủy Tinh kêu gào ôm lấy cổ người đàn ông.

“Đừng sợ, đem bản thân giao cho tôi, tôi sẽ làm cho em thoải mái.”

“A. . . . . . A a. . . . . . Giang Lăng. . . . . . Ừ. . . . . .”

Bị ngón tay không ngừng khuấy động thủy huyệt, đột nhiên kịch liệt co rút , xoắn trói lại ngón tay anh, cơ hồ cùng lúc đó, đầu ngón tay của anh cảm nhận được dính dính ẩm ướt, thì ra là cô đã đạt đến cao triều. . . . . .

Thân thể của cô nhạy cảm như vậy, để cho cô giải phóng lần thứ nhất, cũng là cần thiết.

Giăng Lăng mỉm cười đem ngón tay rút ra, đưa đến trước mặt cô, trong cơ thể cô xuân dịch như loại mưa lộ trong suốt ướt át, còn sót lại tại trên đầu ngón tay. . . . . .

“Nhìn, đây chính là minh chứng em rất thoải mái.”

Nghê Thủy Tinh thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại, thấy cái này, lập tức nhắm chặc lại mắt, không dám nhìn anh, vẻ mặt khó chịu đến gần như sắp khóc lên.

Thấy cô bộ dáng xấu hổ như thế, Giăng Lăng thật sự không đành lòng tiếp tục true đùa, mà anh dương cương nhất trụ sừng sững hiên ngang từ lâu, nhao nhao muốn thử.

Không chần chờ nữa, anh nhanh chóng loại bỏ quần áo, đem thân thể mềm mại xinh đẹp của cô ôm thật chặt vào trong ngực, ôm lấy vai thơm của cô, trên dưới vuốt ve thân thể cô, chờ đợi cô thở bình thường lại. . . . . .