Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 40: Những thứ này còn chưa đủ





vợ hưng: sr nàng tại năm nay ta học trúng ông thầy hắc ám ổng cho ta Nhìn bóng lưng Vũ Vi dần dần xa, biên cạnh khóe miệng Mạc Tử Hiên không khỏi hiện ra nụ cười thản nhiên.

Mạc Tử Phàm vừa mới đi ra nhà hàng, tiện nhìn đến biên cạnh khóe miệng Mạc Tử Hiên treo một nụ cười thản nhiên nhìn bóng lưng cô gái trẻ tuổi rời đi, hắn không khỏi tò mò hỏi Mạc Tử Hiên, "Em thích cô ấy?"

Mạc Tử Hiên liếc mắt nhìn bóng dáng Vũ Vi một cái, sau đó thu hồi tầm mắt nhìn Mạc Tử Phàm, âm thanh lạnh lùng nói, "Em hẳn sẽ không thích bất kì cô gaí nào nữa, bất quá đối với cô gái này chỉ có chút thú vị mà thôi ." Nói xong, hắn tiến vào nhà hàng, chuẩn bị tiếp tục hưởng dụng bữa tối.

Mạc Tử Phàm không khỏi thâm sâu nhìn bóng dáng Vũ Vi, thất vọng nói, "Nếu như em thích cô ấy thì thật là tốt !"

Biệt thự Sở gia.

Trong đại sảnh, Sở Xa dựa vào sô pha, trong tay cô cầm một cái máy ghi âm cùng một vài tấm ảnh, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười vô cùng sáng lạn.

Lục hàng đi đến trước sofa, ngồi bên cạnh Sở Xa, một tay khoát lên trên vai Sở Xa, nhìn Sở Xa vui vẻ như thế trong lòng của hắn cũng cực kỳ vui vẻ, "Chuyện gì mà làm em cao hứng như vậy?"

Sở Xa đem máy ghi âm cùng ảnh chụp tất cả đều đặt ở trước mặt Lục Hàng " Anh nhìn xem cái gì đi."

Tầm mắt Lục Hàng không khỏi rơi vào trên ảnh chụp, chỉ nhìn thấy Đồng Vũ Vi đang ngồi bên cạnh một người đàn ông trung niên,cực kỳ thân mật, hơn nữa trên mặt Vũ Vi lại treo một nụ cười vui vẻ.

Tiếp theo tấm hình người phụ nữ trung niên quăng cái tát mạnh vào mặt Đồng Vũ Vi.

Lúc này, Sở Xa đem máy ghi âm mở ra, bên trong truyền tới một thanh âm của người phụ nữ trung niên nói, "Đồ đê tiện, cư nhiên dám câu dẫn chồng tao?!"

Lục Hàng ngây ngẩn cả người, không biết tại sao, thời điểm khi hắn nhìn đến Đồng Vũ Vi cùng một người đàn ông trung niên cùng một chổ, trong lòng của hắn như có điểm không thoải mái, khi hắn nghe được Đồng Vũ Vi câu dẫn chồng người ta, khí lực hắn nắm ảnh chụp không khỏi lớn lên, hắn giương mắt nghi hoặc nhìn Sở Xa, "Những thứ này. . . . ?"

Tươi cười trên mặt Sở Xa càng thêm sáng lạn, vẻ mặt cô đắc ý giơ giơ máy ghi âm trong tay lên, một đôi mắt đẹp hiện vẻ lạnh lùng chớp lóe rồi biến mất, "Những thứ này cũng có thể làm cho Đồng Vũ Vi không có mặt mũi sống trên cõi đời này, cũng có thể là bằng chứng để cho Đồng Vũ Vi xấu hổ!"

"Hiện tại chúng ta sẽ đem một vài ảnh chụp công khai,để cho anh có thể rời khỏi hơi thở đó!" Lục Hàng tức giận từ trên ghế sofa đứng lên muốn đi ra biệt thự, lại bị Sở Xa túm chặt cổ tay hắn.

Vẻ mặt Lục Hàng khó hiểu nhìn Sở Xa, Sở Xa có bao nhiêu hận Đồng Vũ Vi hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng nhất, hiện tại đem những ảnh chụp này công khai mà nói, Đồng Vũ Vi sẽ không còn mặt mũi mà sống tiếp tục tại tòa thành thị này, cũng sẽ bị ngàn người vạn người ngụ ý phỉ nhổ, "Tại sao phải đem những ảnh chụp này công khai?"

Sở Xa lạnh lùng cười, "Em muốn Đồng Vũ Vi bị ngàn người vạn người ngụ ý phỉ nhổ,em muốn Đồng Vũ Vi sống không bằng chết!" Nói xong cô chỉ ảnh chụp trong tay Lục Hàng, "Chỉ những thứ này em vẫn còn cảm thấy chưa đủ đâu!"

Một tháng sau, Đồng Kỳ xuất viện.

Trong một tháng này, Trác Nhất Phi cơ hồ mỗi ngày đều tới bệnh viện dốc lòng chiếu cố Đồng Kỳ lại còn cùng bà nói chuyện phiếm. Đồng Kỳ càng ngày càng thích Trác Nhất Phi rồi. Thái độ của Vũ Vi đối với Trác Nhất Phi cũng cải biến rất nhiều. Loại trừ bài xích tiếp xúc cùng Trác Nhất Phi, vẫn thường thường cùng Trác Nhất Phi nói chuyện phiếm.

Vì đáp tạ Trác Nhất Phi cùng Lạc Ngưng Nhi đã chiếu cố mẹ, mẹ Đồng xuất viện một tháng, Vũ Vi liền đặc biệt mời Trác Nhất Phi cùng Lạc Ngưng Nhi ăn cơm.