Tổng Giám Đốc Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân

Chương 29: Lại là H



Dù động tác của Lý Mục rất trúc trắc nhưng Hoa Thiên lại cảm thấy vô cùng vui sướng. Khoang miệng mềm mại ấm áp đó gắt gao bao lấy cự vật của bản thân khiến hắn không khỏi thở dồn dập. Hoa Thiên căn bản không chú ý tới sâu trong ánh mắt của Lý Mục dấy lên vài tia khổ tâm cùng cay đắng.

Miệng Lý Mục bị phân thân của Hoa Thiên tắc đầy, chỉ có thể ngậm được một nửa, trong miệng tân dịch tràn ra, theo cằm chảy xuống ngực, lưu lại một bãi dịch ướt sũng. Lý Mục gian nan nhúc nhích đầu lưỡi không ngừng liếm lấy dục vọng to lớn kia.

Cuối cùng Hoa Thiên nhẫn nại không được, liền nói: “Dùng tay đi.”

Nghe vậy Lý Mục liền nhả cự vật ra, học theo cách làm của Hoa Thiên, dùng hai tay nắm chặt lấy dục vọng nóng bừng, bắt đầu di chuyển lên xuống. Miệng thì ngậm lấy hai khối tiểu cầu, đầu lưỡi bắt đầu đảo quanh, cái mũi bị lông mao đâm vào cảm thấy đau đau, nhiệt khí phun ra hổn hển lại càng kích thích Hoa Thiên.

Hoa Thiên nhìn vẻ mặt tràn ngập thống khổ cùng si mê của Lý Mục, cùng hai tròng mắt ướt át câu lòng người nhìn mình. Không những thế tay và miệng hắn cũng đang vỗ về dục vọng của mình, khiến cửa ải cuối cùng thất thủ mà run  lên, sắp chuẩn bị bắn ra.

Lý Mục cảm thấy trên tay chấn động, biết Hoa Thiên đạt tới cao trào, vội vàng ngậm lấy cự vật to lớn đó.

Hoa Thiên vốn định nhịn xuống, không ngờ lại bị khoang miệng ấm áp của Lý Mục bao lấy, liền không nhịn được mà ra hết trong miệng Lý Mục.

Lý Mục vội nuốt sạch sẽ vào trong, lại còn vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ tinh dịch dính xung quanh miệng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn lộ ra vẻ mặt đầy hưởng thụ.

Hoa Thiên vừa tức vừa buồn cười, tức là bị Lý Mục làm cho cao trào, còn buồn cười chính là không ngờ Lý Mục lại thích ăn tinh dịch của hắn đến vậy. Hoa Thiên không nhịn được vỗ hai cái vào cặp mông tròn trịa trắng nõn của Lý Mục, lưu lại trên đó hai dấu tay hồng hồng, trêu trọc nói: “Mèo nhỏ thích uống sữa của chủ nhân thế sao, mai còn muốn uống nữa không? “

Lý Mục bị câu nói của Hoa Thiên làm đỏ ửng cả mặt, nghĩ tới ngày mai có thể uống tiếp, không khỏi nhịn xuống ngượng ngừng mà mừng rỡ nói: “Mèo nhỏ muốn uống.”

Hoa Thiên mỉm cười: “Vậy mèo nhỏ cho chủ nhân xem mèo nhỏ dùng tay chuẩn bị phía sau thế nào đi.” Mất lễ là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn, cho nên nhất định phải tìm lại thể diện mới được.

Lý Mục cố nhịn cảm giác xấu hổ mà ngồi xuống sàn, hai chân mở to, đem nơi tư mật nhất phơi bày trước mặt Hoa Thiên. Một tay tách cánh mông mượt mà, lộ ra cái ngọc thế cùng huyệt khẩu phấn hồng, một tay kéo đuôi mèo ra, tiểu cúc hoa khẽ nhúc nhích, để lộ nội bích màu đỏ sẫm.

Lý Mục luồn hai ngón tay vào trong, tràng dịch trong suốt long lanh cũng bị kéo theo ra ngoài, Lý Mục đỏ mặt thấp giọng rên rỉ: “Ư… đừng…. a…” Đột nhiên Lý Mục phát hiện hậu huyệt của mình nhiều thêm hai ngón tay. Đương nhiên, hai ngón tay không phải của hắn rồi.

Hai ngón tay đó cùng ngón tay của Lý Mục không ngừng gãi gãi bên trong mật huyệt, khiến hắn kêu to: “Chủ nhân… a… đừng… a…”

Hoa Thiên cố nhịn xuống dục vọng, một tay nắm lấy trái hồng đậu của Lý Mục, thấp giọng nói: “Không muốn ngón tay, vậy muốn thứ to hơn hả? ” Nói xong liền rút tay ra, rướn người một cái, đem dục vọng bản thân vọt thẳng vào mật huyệt mê hồn kia, trong lòng cũng đã sớm quên chuyện thể diện lúc nãy.

“A… ư… chủ… ưm… nhân… a…” Lý Mục không kìm được kêu to, hai ngón tay còn đang ở trong hậu huyệt, nay lại bị Hoa Thiên xông tới mà càng thêm xâm nhập sâu hơn.

Bởi vì thêm hai ngón tay, cho nên mật huyệt của Lý Mục càng chật chội, cộng thêm cảm giác xấu hổ, cho nên mật huyệt lại càng thêm chặt hơn. Dục vọng của Hoa Thiên điên cuồng đâm vào rút ra, lần sau so với lần trước lại càng thêm sâu, như muốn đâm đến tận tâm hồn của Lý Mục.