Tổng Giám Đốc Độc Tài

Chương 26



Hai năm trước.

Mỗi ngày đều vất vả siêng năng làm việc, thấmthoát đã qua bốn năm, Huyền Diệu Phong ngồi trong một căn phòng nhỏ vừamới hoàn thành còn chưa được trang hoàng gì nhiều, trong lòng có điểmthỏa mãn không nói ra được.

Đây là phòng làm việc dành riêng choanh. Mặc dù vẫn còn có chút chưa hài hòa, nhưng anh đã tốn công sức cảmột năm mới có thể thành lập được một văn phòng của riêng mình. Về phầnnhân viên, trừ anh ra, còn có một người bạn thân học chung đại học rấtcó nghĩa khí tới trợ giúp .

Anh chưa thể trả được lương cao chobạn mình bởi sự nghiệp này mới được sáng lập, vẫn còn trong thời kì đầu. Bận rộn bận quá sức tưởng tượng,thế nhưng anh vẫn có thói quen muốnbành trướng lượng công việc, anh vô cùng thích thú khi thấy anh bạn tốtcủa mình mệt mỏi rã rời.

Khó có được một chút nghỉ ngơi, HuyềnDiệu Phong thưởng thức tách cà phê vừa mới pha xong, những suy nghĩphiền loạn trong đầu tạm thời lắng xuống, anh không tự chủ được mà rơivào hồi ức.

Hơn bốn năm trước, anh phải đi làm thêm cật lực khắpnơi để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống. Một ngày nào đó, anh nhậnđược điện thoại của tổng giám chế nghệ thuật thuộc công ty giải tríNewTop, hắn chính là người trong ngày đầu tiên anh đi làm đã kéo anh đichụp ảnh quảng cáo- A Bằng, hắn ta gọi điện đến để thuyết phục anh nhậnmột case, thậm chí còn lấy thù lao cực kì hậu hĩnh để dụ khị anh.

A Bằng đại khái là biết tình cảnh quẫn bách của anh lúc đó nên chủ độngcho anh một cơ hội làm việc, cũng không phải là do nhãn hiệu của công ty kia hài lòng hay coi trọng anh.

Cuối cùng, anh khuất phục thực tế, đồng ý nhận case.

Vạn vạn cũng không ngờ đến,cơ hội lần này đối với một kẻ không có chút hứng thú hay tài cán với ngành nghề kia như anh lại là một bước ngoặc quantrọng biến đổi cuộc đời anh, cho anh biết cảm giác thành danh là nhưthế nào.

Nửa tháng sau khi chụp hết loạt trang phục thuộc nhãnhiệu kia, A Bằng lại một lần nữa gọi điện hẹn gặp anh, nói là có chuyệnquan trọng muốn cùng thảo luận.

Trong điện thoại, giọng nói của hắn ta vô cùng nghiêm túc, làm tinh thần anh cũng trở nên căng thẳng theo.

Đến chỗ hẹn, anh phát hiện chỗ ngồi có thêm một người phụ nữ. Người phụ nữđó chính là vị giám đốc đại diện chủ chốt của công ty nổi danh nào đó,Kinh Kỷ Nhân.

Đối phương nói nguyên nhân cô ta chú ý đến anh. Anh có ngoại hình đẹp, có năng lực nên muốn có vun trồng , bồi dưỡng tàinăng cho anh. Cô có lòng tin, chỉ cần cô và anh liên kết hợp tác tốt thì có thể làm cho anh trong thời gian ngắn một bước lên mây.

Một câu nói “ Anh không phải muốn thành công sao?” của cô ta làm tim anh trở nên kích động, nó đã chạm đến đúng nỗi đau của anh.

Thành công ư …. Anh đương nhiên là muốn thành công. Phải nói, trong đầu củaanh chỉ muốn làm thế nào để có thể bước lên đỉnh thành công ấy chứ.

“ Chỉ cần anh chịu hợp tác cùng tôi thì tuyệt đối sẽ thành công!” Lá bài chủ chốt Kinh Kỷ Nhân đưa ra lời đảm bảo chắc chắn như đinh đóng cột.

Lời nói của cô ta rất hùng hồn, dù người khác nghe sẽ cảm thấy thật hoangđường nhưng đối với với khát vọng trong anh mà nói thì đây chính là mộtmũi tiêm trợ lực.

Nếu là một tháng trước thì chẳng cần suy nghĩanh cũng sẽ đưa ra lời từ chối. Anh rõ ràng hơn bất kì ai, bản thân mình không thích hợp với loại công việc đòi hỏi phải thể hiện mình cực độnhư thế.

Nhưng một tháng qua đã có biết bao chuyện xảy ra,việcanh bị người mình yêu phản bội, bị bố cô ấy xem thường tạo thành mộtbóng ma khổ sở cùng khuất nhục trong lòng anh, làm anh không sao thởnổi. Nếu không thay đổi, học cách bảo hộ chính mình, thì nhất định sẽlại bị tổn thương thêm một lần nữa.

Bởi vì đau khổ, cho nên anhkhông cười nổi. Bởi vì trái tim băng giá, anh dần dần trở nên lạnh lùngkhó gần, anh không còn dễ dàng thổ lộ suy nghĩ trong lòng nữa mà bắt đầu học cách nghĩ một đằng nói một nẻo.

Anh phát hiện, khó khăn nàoanh cũng có thể thích ứng, thế nhưng anh không còn là Huyền Diệu Phongngây ngô, ngốc nghếch ban đầu, và sau này cũng không phải nữa.

Anh biết trong mắt Tô Kiến Vũ, anh cũng chỉ là kẻ vô tích sự với hai bàntay trắng, anh không thể làm nên trò trống gì trong thời đại này.

Nghĩ đến điều đó , anh lại suy tính một hồi,anh quyết định cho bản thân mình một cơ hội. Vì vậy, anh đồng ý kí hợp đồng, gia nhập công ty đại diệnđó.

Cùng Kinh Kỷ Nhân nói chuyện qua, sang ngày thứ hai, bọn họliền thảo một bản hợp đồng hai năm. Anh mang tâm tình nửa tin nửa ngờ,bắt đầu cuộc sống biểu diễn nghệ thuật.

Một mặt anh tiếp nhậnnhiều khóa đào tạo huấn luyện. Mặt khác thì tham gia một số show thờitrang của một số nhà thiết kế có tiếng trong nước,cũng như gia tăng sốlượng hình ảnh trên trang bìa các tạp chí. Hơn nữa, anh cũng từ từ thamdự một số phim truyền hình nhỏ, quảng cáo, MV của một số ca sĩ.

Một năm sau, Kinh Kỷ Nhân bắt đầu cho anh tiến quân vào dòng phim thầntượng. Vai diễn đầu tiên tuy đất diễn không nhiều lắm nhưng anh có ngoại hình xuất sắc, lại đã xuất hiện nhiều trước đó nên thu hút được sự chú ý của khán giả, tạo nên một cơn gió lốc trong làng giải trí.