Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 45



Không nên bỏ em lại

Sáng sớm hôm nay, Lâm Lập Phong sẽ đến Pháp. Hành lý của hắn từ tối hôm qua đã được Hạ Tử Tình thu xếp ổn thỏa, đặt lên xe

Mà Lâm Lập Phong dự họp lần này ít nhất cũng phải một tuần mới về. Hạ Tử Tình mê say mà nhìn bóng lưng cao ngất của Lâm Lập Phong, trong lòng cảm giác mất mác phi thường dày đặc.

Hắn phải rời khỏi nàng rồi,rời đi một tuần, thời gian lâu như vậy. Nàng luyến tiếc a! Từ khi bọn họ kết hôn tới nay,hắn cũng chưa từng rời nàng quá lâu. Tuy rằng trong nửa năm hôn nhân có nhiều lần khắc khẩu, có nhiều hiểu lầm, có nhiều lần gần gũi lạnh nhạt, nhưng chưa lần nào rời xa nhau!

Lần này rời đi,tâm tính thiện lương của Hạ Tử Tình muốn thời gian ít đi!Thật vắng vẻ!

Lâm Lập Phong quay người nhìn lại Hạ Tử Tình,phát hiện trong mắt nàng có tia ko muốn. Tim hắn thoáng chốc đập nhanh_!

Tai khoảnh khắc chia lìa này, hắn dĩ nhiên có loại xúc động muốn mang nàng đi cùng

Hắn ko muốn thấy nàng u buồn, khổ sở!

Thuận theo lý thuyết hắn đi dự họp,có thể mang theo phu nhân cùng đi. Nhưng hắn muốn rõ ràng tâm hắn, hắn muốn mượn mấy ngày ở Pháp để ngẫm rõ người trong lòng hắn là ai? Hắn rốt cuộc phải ở bên ai suốt đời?

Hắn không muốn phải gặp cảnh ở trước mặt 2 nữ nhân đều bồi hồi, hắn không muốn song song thương tổn hai nữ nhân. Nếu như chỉ có thể lựa chọn một người, hắn mong muốn có thể lựa chọn người mình yêu nhất.

Mà hắn hiện tại hắn đã phân không rõ người trong lòng mình là ai? Vậy cứ qua bên đó rồi quyết định đi

"Anh phải đi, em phải biết tự chăm sóc bản thân mình." Lâm Lập Phong tươi cười ôn nhu với nàng

"Anh cũng phải chăm sóc bản thân, hiện tại đang là mùa đông!! Chú ý nhớ giữ ấm" Hạ Tử Tình chăm chú ngưng mắt nhìn hắn,đôi mắt trong suốt bắt đầu ngấn nước.Nàng biết chính mình ko thể kiềm nước mắt được nữa.

"Gặp lại." Hắn hướng nàng vẫy vẫy tay

"Gặp lại." Nàng đờ đẫn nhìn về phía hắn vẫy vẫy tay.

Lâm Lập Phong xoay người bỏ đi, từng bước từng bước xa dần. Nàng rốt cục nhịn ko nổi liền từ đằng sau chạy đến ôm hắn

Lâm Lập Phong đứng ngây một chỗ, động cũng ko dám động.

"Ko nên bỏ em lại có được ko?" Nàng thấp giọng lẩm bẩm, thanh âm nghẹn ngào

"Tử tình. . . . . ."

"Mang em đi cùng a,em muốn đi cùng anh." Nàng thấp giọng nói cầu xin hắn

Lâm Lập Phong nhắm mắt lại,cảm thụ cảm xúc trong lòng mình, có chút hít thở ko thông. Hắn tự nhủ với mình ko được nhẹ dạ, ko được vì chuyện nhỏ này mà đổi ý

"Em sẽ rất yên lặng, sẽ ko quấy rối anh làm việc _." Hạ Tử Tình cam đoan.

Lâm Lập Phong thở sâu một hơi, lực mạnh đen nàng giật lại, sau đó nhìn nàng nói: "Lần này sợ rằng không được,em cứ ở nhà chờ anh đi."

Hạ Tử Tình tâm lạnh ngắc, hắn ko muốn đem nàng đi.Nước mắt thương tâm lập tức tràn mi, không muốn để hắn thấy mình rơi lệ, nàng lập tức ôm mặt bỏ chạy về phòng

Lâm Lập Phong nhìn nàng bóng dáng nàng vội vã rời đi

"Thiếu gia, thiếu phu nhân rất yêucậu.Ai cũng có thể nhìn ra. Tại sao cậu lại ko biết quý trọng nàng?" Chị Ngọc Dâu thấy Lâm lập Phong vô tình liền nhìn ra phía sau

"Tôi biết rõ."

"Cậu biết rõ, tại sao lại đối đãi nàng như vậy?Nàng đau khổ cầu xin cậu, cậu lãi vô tình như vậy! Theo lý thuyết, cậu xuất ngoại có thể mang nàng cùng đi_."

"Tôi tự có đạo lý của mình."

"Ko muốn nói cho tôi biết cậu muốn đem cái người phụ nữ tên Dư Tuyết Lâm kia đi mà thôi." Chị Ngọc Dâu hừ lạnh

Lâm Lập Phong khó hiểu được mà nhìn chị Ngọc Dâu, "Tại sao chị và Dương Vũ cũng đều ko thích Dư Tuyết Lâm ?"

"Bởi vì nàng là một nữ nhân giả dối!"Chị Ngọc Dâu khinh bỉ.

"Đó là do chị ko biết nàng”

"Là cậu ko biết nàng! Thiếu gia! Nàng là người giả dối. Cậu ko nên bị bề ngoài của nàng lừa dối" Chị Ngọc Dâu nhắc nhở hắn

"Tôi biết." Lâm Lập Phong gật đầu, "Tôi rồi nhà mấy ngày nay, chuyện nhà mong chị chăm sóc."

Kỳ thực, hắn muốn nói,nhờ nàng chăm sóc tốt Hạ tử Tình. Thế nhưng lời nói vừa đến đầu miệng đã thay đổi

"Dạ vâng. Thiếu gia, thuận buồm xuôi gió!"

Lâm Lập Phong hướng ngọc chị dâu gật đầu,ngẩng đầu nhìn về phía phòng Hạ tử Tình. Một lúc lâu,hắn mới lưu luyến ko rời khỏi mà xoay người đi.

Hạ Tử Tình tựa ở bên cửa sổ nhìn bóng lưng hắn xa dần, nước mắt khổ sở lại ngấn đầy viền mắt

Vì sao không muốn mang nàng cùng đi? Chiếu đạo lý, ko phải đi cao phong sẽ hắn có thể mang vợ cùng đi được sao!!?_.Tại sao hắn ko mang nàng đi chứ?Lẽ nào muốn dẫn Dư Tuyết Lâm đi?

Nàng nhắm mắt lại, tùy ý cho nước mắt chảy xuống mặt. Nếu như yêu một người thống khổ như vậy,nàng có thể lựa chọn ko yêu được ko?

Khi Lâm Lập Phong cùng tiếu quân an tọa trên máy bay, hắn thấy trên khoang hạng nhất đi vào một bóng dáng nữ nhân nhìn quen quen , định nhãn nhìn lại, dĩ nhiên là Dư Tuyết Lâm

Hắn vẻ mặt kinh ngạc! Hắn đến Pháp họp chuyện căn bản không có cùng dư tuyết oánh nói qua,vì sao lại gặp nàng ở chỗ này?

Lâm Lập Phong nhìn về phía tiếu quân, tiếu quân cũng vẻ mặt kinh ngạc.

Lâm Lập Phong mày kiếm vừa nhíu, xem ra là do những nhân viên khác nói cho nàng. Hắn đột nhiên cảm thấy rất tức giận!

"Tiếu quân, tôi có thể đổi vị trí với anh được ko?" Dư tuyết Lâm tươi cười đầy mặt nói với Tiếu Quân

Tiếu quân bất đắc dĩ đứng lên đem vị trí đưa cho Dư Tuyết Lâm. Nói thật, hắn rất không thích cái nữ nhân này! Chuyện trước đây, nàng vứt bỏ tổng giám đốc, hắn tận mắt đã được chứng kiến! Hiện tại nàng thừa dịp tổng giám đốc mất trí nhớ, lại một lần nữa, dính vào tổng giám đốc, thật chẳng liêm sĩ

Ngược lại, Lâm thái thái so với nàng hơn hẳn, đáng tiếc tổng giám đốc lại đem chuyện lúc trước của bọn họ quên sạch!

Thực sự là ông trời trêu ngườia!

"Lập phong,thật hay quá!Anh cũng đi Pháp?" Dư tuyết ý cười dịu dàng, nhìn Lâm Lập Phong vẻ mặt vô tội

"Đúng vậy,em cũng đi pháp sao?Hay quá" Lâm Lập Phong cũng không vạch trần nàng.

"Đúng vậy.em đi thăm hỏi bạn bè, tiện thể mua sắm luôn." Nàng trả lời gãy gọn

"Nga, vậy sao?" Lâm Lập Phong vunglông mày lên.

"Anh qua bên đó làm việc sao? Lập phong."

"Đúng, anh đi Cao Phong Sẽ. Lâm Lập Phong rất thành thật nói cho nàng.

"Vậy phải đi mấy ngày?"

"Đại khái 2 ngày."

"Thời gian còn lại,chúng ta có thể cùng đi ko?" Dư tuyết Lâm gần kề hắn, phà khí nói

"Anh sẽ thu xếp thời gian sau đó sẽ tìm em." Lâm Lập Phong hướng dư tuyết Lâm cười khinh.

"Tốt,em chờ anh." Dư tuyết Lâm cười quyến rũ

Lâm Lập Phong nhìn dư tuyết Lâm , bỗng nhiên nhận thấy nữ nhân này thật dối trá! Thế nào trước đây hắn nhìn không thấy chứ?

Rõ ràng là tận lực theo hắn đến, còn muốn làm bộ? Hắn trái lại thích nàng minh bạch nói rõ cho hắn, nàng vì hắn tới. Như vậy, hắn sẽ cảm thấy nàng khả ái! Mà cũng ko phát hiện ra sự “Dối trá” của nàng

Có lẽ, hắn thực sự cần mở to hai mắt nhìn nàng rốt cuộc là người như thế nào?

Dư Tuyết Lâm tồn tại trong lòng hắn trước đây, rõ ràng đã thay đổi rồi!!

Ngẫu ngộ tan nát cõi lòng

Sau khi Lâm Lập Phong vừa rời đi, Hạ Tử Tình liền nhận được điện thoại của Khắc Just. Khắc Just mời nàng cùng đi Châu Âu tuyên truyền cho bộ sưu tập mùa xuân của họ

Hạ Tử Tình nguyên bản muốn cự tuyệt hắn _,nhưng lại nghĩ đến việc đi Châu Âu thể nào cũng sẽ ghé Pháp. Theo thời gian , thuận tiện nàng có thể gặp Lâm Lập phong một chút

Trạm thứ nhất của buổi tuyên truyền là Anh quốc, ở Anh quốc chừng 2 ngày thì đặt chân đến pháp.Ở Pháp tuyên truyền hoàn thành xong,vẫn còn dư được nửa ngày.

Hạ Tử Tình phi thường vui vẻ theo sát khắc Just nói: "Khắc Just, em muốn đi thăm 1 người bạn”

“Thăm 1 người bạn sao?"

"Đúng vậy.Tôi có một người bạn cũng vừa đến Pháp."

"Anh cũng muốn đi ra ngoài một chút. Chúng ta cùng đi luôn." Khắc Just vẻ mặt tươi cười.

"Chuyện này sợ rằng ko hay." Hạ Tử Tình lập tức cự tuyệt hắn. Nàng không muốn Khắc Just biết nàng đi tìm Lập Phong. Nàng biết rõ bọn họ mỗi lần gặp mặt đều đối chọi gay gắt. Nàng không muốn bọn họ gặp mặt lại phát sinh xung đột.

Khắc Just nghe nàng nói như vậy, đôi mắt lập tức buồn bã thất sắc. Nhìn Hạ Tử Tình như hồ điệp mê hoa bỏ đi, hắn rất thất vọng.

Dù cho hiện tại Lâm Lập Phong đã quên nàng, nàng vẫn đối với hắn một mực khăng khăng. Ngay cả nửa điểm cơ hội cũng không chịu cho hắn.

Lòng của nàng kín không kẽ hở, hắn muốn xâm lấn thật đúng là khó

Hạ Tử Tình biết Lâm Lập Phong ngủ lại tại khách sạn Đế quốc. Nàng muốn cho Lâm Lập Phong một phen bất ngờ nên ko gọi điện thoại trước cho hắn.

Khi nàng vừa đi đến đường lớn của khách sạn Đế quốc liền gặp Tiếu Quân. Hạ Tử Tình phi thường vui vẻ mà đi lại chỗhắn.

"Tiếu quân, lập phong có ở đây chứ?" Hạ Tử Tình vẻ mặt tươi cười mà đi tới trước mặt Tiếu Quân. Không ngờ vừa mới đến nàng đã gặp được quý nhân rồi. Tiếu quân ở khách sạn này, Lập Phong hẳn cũng là ở khách sạn này

Tiếu quân thấy Hạ Tử Tình liền biến sắc, không nghĩ tới Hạ Tử Tình cũng tới Pháp.Mà lúc nãy tổng giám đốc cũng vừa vặn cùng Dư Tuyết Lâm đến nhà hang ăn. . . . . . Sự việc phát sinh quá đột biến

Hắn trong não trống rỗng, luống cuống vạn phần. Hắn suy nghĩ một chút, nhìn Hạ Tử Tình nói: "Tổng giám đốc vừa vặn đi ra,ko bằng chị ở trong phòng chờ hắn."

"Cúng tốt, anh có chìa khóa chứ?"

"Tôi đến quầy tiếp tân lấy chìa khóa.Chị ở chỗ này chờ tôi một chút."

"Được."

Tiếu quân nhìn Hạ Tử Tình bằng ánh mắt “Xin lỗi”, lừa dối nàng thật sự là hắn bất đắc dĩ.

Hạ Tử Tình ngồi ở tiền sãnh khách sạn chờ Tiếu Quân, nàng nhìn chung quanh tiền sãnh đều được trang hoàng theo phong cách cổ điển nhưng phi thường tao nhã, Mỗi một vật ở đây đều rất cổ kính thoạt nhìn như bọn chúng đều có lịch sử riếng của mình

Đang nhìn thất thần, nàng nghe được âm thanh quen thuộc: "Những thứ kia ăn ngon thật a." ( hô hô…Phong ca chết rồi nhé!!)

"Có khỏe không."

"Đợi lát nữa chúng ta đi đâu mua sắm nha?"

"Em thích là được."

Hạ Tử Tình chậm rãi xoay người sang chỗ khác, lập tức gặp Lâm Lập phong bốn mắt nhìn nhau. Nàng nhìn thấy tay hắn khoát lên người Dư Tuyết Lâm đến ngây ngẩn cả người.Lâm Lập Phong cũng ngây ngẩn cả người.

Thời gian hình như chợt dừng lại! Tại ko gian này hình như chỉ có Hạ Tử Tình , Lâm Lập Phong cùng Dư Tuyết Lâm.

Hạ Tử Tình nhìn Dư Tuyết Lâm vẻ mặt hạnh phúc, nàng biết lòng mình đang vỡ vụn

Hắn không chịu mang nàng đến Pháp, là bởi vì hắn muốn dẫn dư tuyết Lâmđi! Nàng lại đau khổ cầu xin hắn? Nàng đột nhiên nghĩ đến mình thật ngốc, thật ngốc!

Ở trong lòng hắn, nàng vĩnh viễn cũng không bằng nửa phần Dư Tuyết Lâm!

Nước mắt thương tâm tràn mi, nàng kiềm chế ko được để nước mắt chảy ra.

"Đây là nguyên nhân khiến anh ko dẫn tôi theo?" Hạ Tử Tình cúi đầu hỏi Lâm Lập phong

Lâm Lập Phong một tay buông Dư Tuyết Lâm, đi đến cạnh Hạ Tử Tình giải thích: "Ko phải , bọn anh chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt."

"Ngẫu nhiên gặp mặt?Tôi đây đến Pháp tìm anh cũng là là ngẫu nhiên gặp mặt, Lâm Lập Phong!" Hạ Tử Tình căn bản đã ko còn tin tưởng.

Nàng đứng lên bước ra ngoài.Nếu còn ở chỗ này, nành nhất định sẽ ko kiềm chế được chính mình. Nàng không muốn ở trước mặt Dư Tuyết Lâm rơi lệ!Lại càng ko muốn ở trước mặt Dư Tuyết Lâm tỏ ra yếu thế

Lâm Lập Phong lập tức đuổi theo , kéo tay nàng: "Tử tình,em hãy nghe anh nói, bọn anh chỉ là trùng hợp gặp nhau mà thôi. Cũng không phải như em nghĩ đâu!"

Hạ Tử Tình lực mạnh bỏ qua tay hắn: "Buông!"

"Tử tình. . . . . ." Lâm Lập Phong u buồn mà nhìn nàng.

"Anh ko phải muốn cùng nàng đi dạo phố sao? Nhanh đi a! Tôi ko quấy rối các người nữa!" Hạ Tử Tình nói như ném, ko lưu tình chút nào liền rời đi.

"Tử tình ——" Lâm Lập Phong muốn đuổi theo, nhưng đã bị Dư Tuyết Lâm ở phía sau giật tay kéo lại

Lâm Lập Phong xoay người lại nhìn về phía dư tuyết Lâm, chỉ thấy nàng con mắt hồng hồng nhìn hắn, thương cảm hề hề _.

"Lập phong, anh hiện tại nói gì cũng vô dụng_. Nàng hiện tại đang tức giận, chờ nàng hết tức giận rồi ,giải thích cũng ko trễ." Dư tuyết Lâm lôi kéotay Lâm Lập Phong

Lâm Lập Phong thở dài một hơi, bỏ qua tay nàng, băng lãnh nghiêm mặt rời đi. Dư tuyết Lâm nhìn bóng lưng Lâm Lập phong bỏ đi, ngực xuống dốc không phanh. Cuộc chiến của nàng với Hạ Tử tình hiện tại xem ra là nàng đã thắng một trận, nhưng nàng cũng khó giữ kết quả thắng cuộc này được lâu

Bởi vì nàng biết rõ trong lòng Lâm Lập Phong, Hạ Tử Tình vẫn tồn tại, hơn nữa địa vị lại ko nhỏ! Chỉ cần nàng hơi chút thả lỏng, Lâm Lập Phong sẽ trở lại bên người Hạ Tử Tình ngay!

Hạ Tử Tình chạy một mạch ra ngoài,nàng vẫn chạy, vẫn chạy. . . . . . Vẫn chạy tới khi bản thân cảm thấy mệt mỏi, thở hổn hển mới dừng lại.

Nàng ngồi xuống một bên đài phun nước,đem hai tay úp mặt khóc. Hắn không chịu mang nàng đến Pháp,nàng biết hắn kỳ thực mong chờ đem Dư Tuyết Lâm cùng đi.

Nàng là cái gì? Nàng là vợ hắn, hắn đến Pháp dự họp cao phong sẽ, dĩ nhiên không mang theo nàng,lại mang dư tuyết Lâm đến?

Lúc đó, nàng còn đau khổ cầu xin hắn. . . . . . Giờ nghĩ tới, nàng cảm thấy lòng tự trọng bị hao tổn

Hắn dĩ nhiên đối đãi nàng như vậy! Hắn dĩ nhiên đối đãi nàng như vậy!

Nàng đau lòng đến cực điểm! Lâm Lập Phong,tôi yêu anh như vậy, tôi đã làm cái gì?Ngày hôm nay rơi vào kết cục này là do nàng tự gánh lấy! Nàng không nên thương hắn! Nàng không nên yêu cái người đáng lẽ ra nàng nên hận!

Nàng sai rồi!Hôn nhân của bọn họ chẳng qua chỉ là một bản hôn ước lệch lạc!Mà tình yêu của nàng giành cho hắn càng làm cho cái bản hôn ước lệch lạc này kéo dài!

Nàng đáng đời _! Nàng đáng đời _! Nàng ko thể trách ai được!

Nàng thật ngây thơ, thái choáng váng! Nàng cho rằng nàng có thể cùng hắn sống cả đời! Nàng cho rằng tình yêu của nàng có thể làm hắn thay đổi!

Kỳ thực tất cả đều do nàng đơn phương tình nguyện!

Những ngày trước đây thì ra cũng chỉ là 1 giấc mộng, hiện tại mộng dứt, nàng cũng nên tỉnh lại rồi

"Tử tình,Sao em lại ở đây?" Một âm thanh kinh ngạc bỗng nhiên vang bên tai nàng

Hạ Tử Tình ngước con mắt sưng đỏ, thấy khắc Just đang ngồi xổm trước mặt nàng. Khắc Just thấy nàng hồng hồng con mắt, ngực một trận co rút đau đớn.

Bàn tay to của hắn thương tiếc xoa mặt nàng, ôn nhu hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi?"