Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 42



Tiếp nhận vợ hắn

Sáng sớm tỉnh lại, Lâm Lập Phong ngồi vào bàn ăn, hắn ko thấy được khuôn mặt dịu dàng tràn đầy ý cười của nàng , mà ngay cả mặt chị Ngọc Dâu cũng lạnh lùng.Ra là sáng sớm hôm nay nàng ko có xuống lầu cùng hắn ăn bữa sáng.

Vào mỗi lúc sáng sớm trước,nàng vẫn thường hạnh phúc đầy mặt cùng hắn ăn sáng, hôm nay lại ko thấy mặt đâu, chắc có lẽ nàng còn giận. Ánh mắt của hắn ko khỏi nhìn về phía cửa phòng của nàng ở lầu 2

Nhìn nhìn lại buổi sáng hôm nay,trên bàn ăn có một khối đen đen ko biết là thứ gì? Nhìn nhìn lại mặt chị Ngọc Dâu lại có vẻ giống như ngàn năm vô tội!

"Đây là cái gì?Chị Ngọc Dâu."

“Là trứng chiên”

"Trứng chiên sao lại đen như vậy?" Trứng chiên trước kia ko phải là vàng óng phi thường đẹp sao

"Vô phương, thiếu phu nhân tức giận,ko xuống làm đồ ăn cho cậu. Chúng tôi chỉ là hạ nhân thô tay thô chân_, đương nhiên ko thể làm ra trứng chiên mỹ vị đẹp mắt." Chị Ngọc Dâu khẩu khí phi thường ko tốt

“Ừ." Thì ra là nàng cũng tức giận. Hắn cúi đầu, uống một ngụm cà phê.Trời!Đắng quá!Hắn gần như muốn nhổ ra."Đây là cái gì?Sao lại đắng như vậy?"

Chị Ngọc Dâu liếc mắt nhìn hắn: "Đắng sao?Tôi nghĩ thiếu phu nhân trong lòng còn đắng hơn thế,thứ này cũng ko bằng 1 phần nghìn vị đắng trong lòng nàng!"

Lâm Lập Phong cười khổ. Hắn phát hiện người tức giận thì ra ko chỉ có mình Hạ Tử Tình.Chị Ngọc Dâu ,người đã nhìn hắn lớn lên cũng tức giận! Hạ Tử Tình có sức hút gì,tại sao chị Ngọc Dâu nuôi hắn từ nhỏ đến lớn chưa một lần lạnh lùng qua với hắn hôm nay lại lạnh lùng như vậy?

"Chị Ngọc Dâu. . . . . ."

"Đừng gọi! Tôi nói cho cậu biết thiếu gia, nếu cậu cùng thiếu phu nhân ly hôn, tôi cũng sẽ bỏ cậu." Nói xong,chị Ngọc Dâu kiêu căng rời đi.Mà nữ phó đứng bên người chị Ngọc Dâu cũng bất bình tức giận theo sau nàng.

Lâm Lập Phong trừng mắt to,Phản rồi!!Phản cả rồi!Nhà của hắn hoàn toàn đã bị Hạ Tử Tình phá vỡ cả!Những người này…trước đây đều là thân tính của hắn, hiện tại như thế nào lại biến thành người của Hạ tử Tình ?Hạ tử Tình có ảnh hưởng rất lớn a!

Ly hôn?Trong đầu hắn lại hiện lên 2 chữ này. Hắn thực sự muốncùng nàng ly hôn sao?Tại sao tronh tâm can hắn lại mơ hồ đau chứ?

Đêm nay tinh quang xán lạn, các thương nhân , chính khách, giới nhà giàu, anh tài đều cùng tập trung một chỗ. Vì sao? Bởi vì ngày hôm nay là lễ trao giải nhân vật phong vân mỗi năm chỉ diễn ra một lần.

Tại hội đường trao giải, mọi người đều tươi tắn, ý cười chào đón

Hạ Tử Tình chói lọi kéo tay Lập Phong đi vào hội trường, lập tức cướp đoạt được rất nhiều sự chú ý, đưa đến một đám ký giả.

Đêm nay, Lâm Lập Phong tuyệt đối là nhân vật chính.Tất cả mọi người đều biết hắn là người được số phiếu bầu cao nhất trong nhân vật phong vân,danh tiếng lớn, trăm năm cũng chỉ có một người.Tiền đồ có thể nói là cả đời cự tử thương nghiệp cũng ko có người thứ 2!

Giá trị con người hắn hiển hách, khuốn mặt tuấn tú, giơ tay nhấc chân đều tỏ ra quý khí,đều khiến nữ nhân ở đây điên cuồng. Hạ Tử Tình đón nhận ánh mắt ước ao của họ, trong lòng một chút vinh quang cũng không có.

Nàng tình nguyện lấy chồng chỉ là một người bình thường, có như vậy áp lực nàng đón nhận cũng sẽ ko lớn

Trước ánh mắt tựa như hổ báo của nữ nhân xung quanh, nàng trong lòng chỉ biết cười khổ

Đêm nay là ngày hắn lĩnh thưỡng, hắn đại khắc chắc là cũng muốn cùng Dư Tuyết Lâm đến đây?Trong lòng tràn ngập đau khổ, nhưng khuôn mặt tươi cười tuyệt mỹ của nàng lại che giấu phi thường tốt!

Tại một chỗ hở,nàng đã thấy bóng dáng của Dư Tuyết Lam. Nhìn nhìn lại ánh mắt Lâm Lập Phong, hắn cũng hướng mắt về cái chỗ kia. Đại khái cũng thấy được bên người Dư Tuyết Lâm có mấy người nhà giàu đang đổi xử với nàng phi thường tốt.

Hắn đôi mắt ngăm đen mà thâm thúy,khiến người ko nhìn thấy tâm tình. Ko biết hắn có đốkị ko?

Hạ Tử Tình hừ lạnh một tiếng,thấp giọng nói với hắn: "Muốn qua bên kia bắt chuyện một chút ko?"

Hắn chuyển ánh mắt nhìn nàng, thấy trong mắt nàng tràn đầy bi thương,vì sao nàng còn nói như vậy? Lẽ nào nàng cũng mong muốn hắn lúc này đi đến bên Dư Tuyết Lâm khiến nàng khó chịu?

Ngôn tình tiểu thuyết trạm võng () vi nâm cung cấp chất lượng tốt ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.

Nàng rõ ràng là còn tức giận chuyện hắn đòi ly hôn!

"Không đi sao? Không sợ Dư Tuyết Lâm của anh bị nam nhân khác bắt cóc à?" Lời của nàng có vẻ có chút chanh chua.

Hắn thở dài nói: "Nếu như nàng dễ dàng bị bắt cóc như vậy cũng ko đáng để tôi quý trọng."

Hạ Tử Tình trong lòng một mảnh thê lương. Dư tuyết Lâm trước đây ko phải là cùng một nam nhân khác bỏ chạy sao?Vì sao hắn bây giờ còn nói như vậy? Khẩu thị tâm phi!(*nói vậy mà ko phải vậy)

Nàng tức giận muốn rời đi.Nhưng vào lúc này lại nghe thấy âm thanh bắt đầu lễ trao giải. Nàng đành trì hoãn một lần nữa ngồi xuống.

Đợi được đến khi lễ trao giải kết thúc, nàng rốt đã ngồi ko được, liền bỏ đi.

Tài cán làm việc của hắn nàng ko phải là ko biết!Vì thế trước mặt bao người nàng phải bảo tồn danh dự cho hắn,trước mắt mọi người sắm vai làm một người vợ tốt.Nàng mặc dù vẫn còn tức giận hắn vô tình,nhưng vẫn ko làm chướng ngại vật ngáng con đường tiền đồ tốt đẹp của hắn.

Chỉ là những thứ cảm xúc ở sâu thâm trong tâm can của nàng mấy ai có thể lý giải?

Dương vũ nhìn Hạ Tử Tình lặng yên từ bên người Lập Phong bỏ đi, dư tuyết Lâm liền lập tức bước vào thế chỗ, trong lòng có điểm chẳng ưa, lại có chút tình cảm vì Hạ Tử Tình!! ( Ta yêu nhất anh này haha!!)

Lâm Lập Phong cái đồ ngu ngốc này!Làm sao lại ném bỏ Hạ Tử Tình, nữ nhân vao người mê luyến để chạy theo Dư Tuyết Lâm bất kham chứ?

Chẳng lẽ lời đồn hắn mất đi trí nhớ là sự thật_?

Dương vũ kiêu căng lạnh lùng theo hướng Lâm Lập Phong cùng Dư Tuyết Lâm đi tới. Dư Tuyết Lâm thấy vẻ mặt lạnh lùng vô tình của Dương Vũ, ngực liền cả kinh. Hắn sẽ ko đem chuyện lúc trước nàng vứt bỏ Lập Phong nói cho Lâm Lập Phong biết chứ?

"Xin lỗi, dư tiểu thư, tôi có lời muốn nói cùng Lập Phong phiền cô tránh mặt một chút." Dương vũ lạnh lùng hướng Dư Tuyết Lâm nói.

Dư Tuyết Lâm mặt chuyển sắc gật đầu bỏ đi.

"Làm sao vậy? Có chuyện gì quan trọng đến nỗi Dư Tuyết Lâm cũng ko được biết sao?" Lâm Lập Phong chuyện trò vui vẻ, cầm một ly rượu định đưa lên miệng

Dương vũ lập tức cướp đi ly rượu trong tay hắn: "Uống say rồi!! Ngươi đã quá say rồi!"

Lâm Lập Phong vung lông mày lên,khó hiểu nhìn Dương Vũ: "Ta say hồi nào!? Ta đang rất tỉnh a!"

"Nếu như ngươi tỉnh ngươi sẽ ko ở cùng Dư Tuyết Lâm!" Hắn tức giận mà nói.

"Ngươi làm sao vậy?"

"Hạ Tử Tình đáng quý như vậy, ngươi lại ko biết quý! Hết lần này tới lần khác muốn ở gần nữ nhân vô sĩ như Dư Tuyết Lâm! Xem ra ngươi ko những mất đi kí ức mà còn mất luôn cả bộ não rồi!"

"Ngươi hôm nay ăn phải thuốc súng phải ko?" Lâm Lập Phong nghe hắn nói như vậy, cũng có chút chút nổi giận

"Ta ăn thuốc súng! Còn ngươi ăn phải thuốc lú đó Lâm Lập Phong!Hạ Tử Tình tốt đẹp như vậy, ngươi lại ko cần nàng, ngươi thật là ngu_!" Dương vũ không lưu tình chút nào mà nói.

"Ngươixem đi!" Hắn đẩy Lâm Lập Phong đi, khiến “hắn” thấy Hạ Tử Tình ngồi ở sô pha đang được mọi người sùng bái."Ngươi nếu ko cần nàng!Thì vẫn còn một đoàn nam nhân đang chờ ăn tươi nuốt sống nàng đó"

Lâm Lập Phong cảm thấy phi thường chói mắt! Hạ Tử Tình dĩ nhiên tại một đám đàn ông tươi cười xán lạn đến quyến rũ như vậy.(Phong ca bắt đầu xù lông nhím òi..hô hô)

"Ngươi thấy được ko?Vợ ngươi như thế nhưng lại là mục tiêu của bao người muốn chạm đến! Nếu như,ngươi ko cần nàng, ta nghĩ cũng sẽ có người đốt pháo chúc mừng."

"Làm sao vậy?Ngay cả ngươi cũng coi trọng nàng rồi?" Lâm Lập Phong híp con mắt nguy hiểm nhìn Dương Vũ

Dương vũ hừ lạnh,đôi mắt dài nhỏ tà mị chống lại ánh mắt nguy hiểm của Lâm Lập Phong: "Nếu như ngươi thực sự ko cần nàng, ta cũng ko ngại tiếp thu."

Tình địch phiền toái nhất

"Ngươi ——!"con mắt của Lâm Lập Phong thoáng chốc trở nên lợi hại ko gì sánh được, hắn hung hăng nhìn chằm chằm Dương Vũ lạnh như băng nói: "Ngươi ko nên làm ta tức giận! Dương Vũ."

"Hừ!Người như ngươi cũng vì chuyện của mà tức giận sao?" Dương vũ bỗng nhiên kề sát bên tai hắn nói: "Ko phải ngươi ko cần nàng sao?"

"Chuyện của ta và nàng ko cần ngươi nhúng tay quán xuyến!" Lâm Lập Phong hơi giận.

"Ta nói cho ngươi biết, chuyện của nàng nhất định ta sẽ quản" dương vũ ko sợ hãi đón nhận đôi mắt ôn nộ của Lập Phong

“Ngươi thực sự coi trọng nàng sao?" Lâm Lập Phong ko tin được nhìn Dương Vũ chăm chú

"Đúng vậy."

Lâm Lập Phong nhất thời cười nhạt: "Ngươi ko phải đã có Khiết Phích? Dương vũ.Ko chừng nàng cũng có thể là nữ nhân của ta."

Lâm Lập Phong cố ý nhấn mạnh bốn chữ “nữ nhân của ta”, hắn biết dương vũ tuy rằng hoa tâm nhưng ko phải kẻ bội tình bạc nghĩa.

Dương vũ lộ ra ánh mắt lạnh lùng, "Nếu như là vì nàng, ta có thể vứt bỏ kiên trì trước đây của mình!"

"Ngươi ——!" Lâm Lập Phong ôm đồm nắm áo Dương Vũ, cảnh cáo hắn: "Nếu như ngươi dám đụng vào nàng, ta tuyệt sẽ ko tha cho ngươi!"( xù lông nhím lên rồi)

"Ngươi ko phải đã có Dư Tuyết Lâm rồi sao? Vì sao lại ko buông tha cho nàng? Lẽ nào ngươi cũng muốn bắt cá hai tay?Cùng người hưởng phúc?" Dương vũ châm chọc hắn.

Lâm Lập Phong đẩy hắn ra, "Chuyện của ta, không cần ngươi lo."

"Xin lỗi!ta quản ko phải là chuyện của ngươi mà là chuyện của vợ ngươi mà thôi." Dương vũ hừ lạnh một tiếng.

Một người tóc vàng kim lóng lánh bước vào, đến gần Hạ Tử Tình. Hắn lộ ra một khuôn mặt đầy ý cười

"Xem ra, có người so với ta còn nhiệt tình hơn."Ngữ khí Dương Vũ tràn ngập châm chọc, "Ngươi có biết hắn là ai ko?"

Lâm Lập Phong nhìn người tóc vàng kia, ngực bỗng dưng cảm thấy phẫn nộ.Nam nhân này là ai? “Hắn” rõ ràng còn ko nhận ra hắn, vì sao khi thấy hắn đến gần Hạ Tử Tình , chính mình lại tức giận như vậy?

"Hắn là ai vậy?" Lâm Lập Phong lớn tiếng hỏi dương vũ.

"Hắn là tình địch lớn nhất của ngươi!là người nhiệt tình theo đuổi Hạ Tử Tình nhất, tổng giám đốc công ty người mẫu Á Thái, Khắc Just!"

Khắc Just? ! Lâm Lập Phong sắc mặt trắng nhợt!Cái tên này khiến hắn chấn động thật lớn! Hắn khi nào nghe phải cái tên này, tim lại đập nhanh như vậy

Đột nhiên, hắn cảm thấy đầu rất đau! Rất đau! Rất đau! Suy nghĩ của hắn bắt đầu hỗn loạn.Hắn ngồi xuống sô fa nhắm mắt lại dưỡng thần.

"Ngươi ko sao chứ, lập phong." Dương vũ thấy Lâm lập Phong sắc mặt tái nhợt có chút lo lắng. Khi nãy nói chuyện, là hắn cố ý khích “hắn”! Hắn chỉ hy vọng lập phong ko nên đơn giản buông tay Hạ Tử Tình, hắn rất mong muốn lập phong có thể cùng nữ nhân thiện lương Hạ Tử Tình ở chung với nhau, chứ ko phải là cái hạng Dư Tuyết Lâm xảo quyệt!

Vì sao Lâm Lập Phong lại ko nhìn thấy rõ?Ko nhìn thấu được sự dối trá của nữ nhân này?

"Ta không sao." Lâm Lập Phong lắc đầu, "Chỉ là đầu có chút hơi nhức."

"Hẳn là di chứng sau vụ tông xe." Dương vũ lo lắng hỏi: "Muốn ta đưa ngươi về nhà nghỉ ngơi ko?"

"Không cần. Ta nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi." Lâm Lập Phong nhắm mắt lại hỏi: "Tử tình, nàng ở nơi nào?"

Dương vũ nhìn về phía Hạ Tử Tình vừa đứng,đã ko thấy nàng đâu. Lẽ nào cùng khắc Justrời đi? Lẽ nào Hạ Tử Tình đối với Lâm Lập Phong đã mất đi lòng tin rồi sao?

Khắc Just cùng Hạ Tử Tình chậm rãi thả bộ tại hoa viên, đêm nay không có ánh trăng,ở chỗ của 2 người tối đến nỗi ko thấy bàn tay 5 ngón.Ở cái nơi Hắc ám như vậy. nhưng Hạ Tử Tình lại cảm thấy phi thường an tâm.

Ko biết là vì nguyên nhân gì? Nàng cư nhiên cũng cùng Khắc Just đi đến hoa viên vắng vẻ này. Tại hoa viên ngoại trừ bọn họ ko còn người nào khác. Đối với nàng mà nói hẳn là rất nguy hiểm

Dù sao ý đồ của Khắc Just với nàng, nàng trong lòng rất rõ.Nhưng vì phiền muộn nên nàng đã quyết định cùng hắn thả bộ ra hoa viên

Ngôn tình tiểu thuyết trạm —— võng () vi nâm cung cấp tối chất lượng tốt _ ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.

"Đêm nay tâm tình ko vui?" Khắc Just thở dài một hơi hỏi nàng.

"Ừ."

"Chuyện gì vậy?lâm Lập Phong đêm nay lại là người thắng cuộc a, em làm vợ hắn sao lại mất hứng?"

"Phu quý, tắc thê quang vinh(*chồng giàu, vợ cũng thơm lây)!Đúng ko?" Hạ Tử Tình một trận châm chọc.

"Đúng vậy.Ko phải người Trung Quốc rất coi trọng câu nói này sao?" Hắn dừng lại ngưng mắt nhìn nàng.Ánh mắt kia trong đêm tối lại có vẻ rất sáng sủa.

Hạ Tử Tình nhẹ nhàng lắc đầu,đau khổ mà nói: "Ngược lại, tôi lại muốn trong lòng hắn chỉ có tôi."

Khắc Just có điểm kinh ngạc mà nhìn nàng, "Ngực Lâm Lập Phong ko phải chỉ tồn tại một mình nữ nhân là em sao?"

Hạ Tử Tình một trận cười nhạt, Lâm Lập Phong trong lòng có nàng sao? Nàng một chút cũng không dám xác định. Nếu như hắn trong lòng có nàng,vì sao sau vụ tai nạn giao thông, hắn hết lần này đến lần khác đem nàng quên?

Hơn nữa, hiện bên người hắn còn có một Dư Tuyết Lâm, nàng Hạ Tử Tình ở trong lòng hắn là cái gì?

Hắn đã mở miệng đòi ly hôn.Nàng cần phải lưu luyến hắn sao?Có nên tâm lý một chút thành toàn cho bọn họ ko?Vừa nghĩ đến đây, nước mắt thương tâm của bọn họ ko khống chế được lại trào ra.

KhắcJust trong đêm tối nhìn thấy nước mắt long lanh trên mặt nàng, trong lòng cứng lại! Hắn kìm lòng không được mà cầm mặt của nàng nói: "Làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì sao?"

Nàng đẩy tay hắn ra , lắc đầu: "Không có việc gì."

"Có phải hắn đã làm chuyện gì xấu với em?" Hắn nhíu mày.

"Không có."

"Có muốn anh chăm sóc thay ko? Tử tình." Hắn ôn nhu hỏi, đôi mắt thâm tình chăm chú nhìn nàng.

Hạ Tử Tình một trận cười nhạt, "Đừng nói giỡn Khắc Just, tôi như vậy nhưng là chị dâu của cậu!"

Khắc Just cả người sửng sốt, "Em đã đã biết?"

"Đúng vậy. Tôi đã biết."

"Tôi ko bao giờ thừa nhận Lâm Lập phong là anh trai tôi _! Vĩnh viễn cũng không !" Khắc Just như đinh đóng cột mà nói.

"Nhưng hắn lại là anh trai anh, anh ko thể né tránh thực tế!" Hạ Tử Tình cười cười

"Hừ! Hắn cũng xứng sao?" Khắc Just lạnh lùng mà nói.

"Mặc kệ hắn xứng hay ko xứng nhưng vẫn là anh trai anh." Hạ Tử Tình thở dài.

"Tôi ko quan tâm người khác nghĩ như thế nào?Tôi chỉ quan tâm em nghĩ như thế nào thôi!Vì em, tôi có thể quay mặt với tất cả mọi người trong thiên hạ!"Đôi mắt lợi hại của Khắc Just nhìn, phát ra sự kiên quyết.

Hạ Tử Tình ngẩn người, ngực một trận cảm động.Tại sao quen hắn lâu như vậy, đến bây giờ nàng mới có cái cảm giác này!

Nàng rưng rưng mắt thấp giọng nhìn hắn"Cảm ơn anh, khắc Just."

Hắn một tay kéo nàng vào người ôm chặt, "EM biết ko? Anh thật sự rất yêu em, rất yêu, rất yêu em!"

Hạ tử Tình ở trong lòng hắn, nước mắt thương tâm lại chảy xuống. Lâm Lập Phong cho tới bây giờ vẫn chưa từng nói yêu nàng .Trước đây nàng cho rằng hắn ko quen nói từ “Yêu”,nhưng hiện tại mới phát hiện mới phát hiện nguyên lại là hắn ko hề yêu nàng!

"Vì sao anh ko phải là hắn?Vì sao hắn ko thương tôi" Nàng bi thương hỏi.

Tâm Khắc Just một trận đau đớn, hắn đau khổ nói: "Hắn không yêu em, nhưng anh yêu em a!"

"Thế nhưng, tôi. . . . . ."

Khắc Just lấy tay che miệng của nàng lại."Ko được nói tiếp! Anh biết rõ, anh sẽ chờ em, nguyện ý ngày đêm chờ em."

Hạ Tử Tình nhắm mắt, nước mắt ấm áp chảy xuống tay hắn, "Anh cần gì phải làm vậy?"

"Anh nguyện ý.Nguyện ý chờ em! Cả đời!" Khắc Just thâm tình nhìn đôi mắt rưng rưng nước

Hạ Tử Tình nhẹ nhàng lắc đầu"Ko đáng, anh hiểu ko?"

"Đáng giá! Đáng giá !"