Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 2



Hạ Tử Tình nhìn hắn hô to: "Đồ điên!"

"Xem ra trong lòng cô lửa vẫn chưa chịu tắt!Ko sao!Tôi sẽ giúp!" Lâm Lập Phong dột ngột tiếp cận quá mặt Hạ Tử Tình , che luôn cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Đầu lưỡi mềm nhẵn tiến vào miệng nàng, dây dưa cái lưỡi thơm tho

Hạ Tử Tình bị hắn áp vào vách tường, cả người không cách nào nhúc nhích, nụ hôn anh khóa vào miệng nàng thật quá chặt chẽ,làm lửa giận trong lòng nàng nóng cháy thiêu đốt. Nàng liều mạng giãy dụa ko muốn để cho hắn khống chế.

Hắn khéo tay nắm chặt 2 tay nàng, khéo tay ôm eo nàng, đem nàng xâm chiếm triệt để. Hạ Tử Tình hầu như không cách nào hô hấp ! Nàng tức giận cật lực cắn vào đầu lưỡi anh 1 cái, lập tức nàng cảm thấy trong miệng mình có mùi máu tanh.

Lâm Lập Phong lập tức thả lỏng nàng ra, nàng thừa cơ mạnh tay đẩy hắn ra, lập tức thoát khỏi hiện trường quay về phòng khách của mình

Lâm Lập Phong sờ sờ vào chỗ bị thương ở đầu lưỡi,cặp mắt đen láy thâm thúy thể hiện rõ rệt ý phẫn nộ!

Nàng tìm người hãm hại anh, khiến anh bị đồn là đồng tính luyến ái_"Vui Vui vẻ vẻ "đăng tin đồn lên mạng, khiến anh thân bại danh liệt!

Hắn cố ý cưới nàng là vỉ muốn trừng trị nàng, dạy dỗ nàng! Muốn nàng phải trả 1 cái giá đắt

Thật ra hắn chỉ muốn thẳng tay trừng trị nàng 1 chút rồi lại để nàng đi! Không ngờ “con mèo hoang nhỏ” này lại khó thuần phục đến như vậy!

Tốt! Là ngươi khơi mào khiến ta hứng thú! Đừng trách ta không buông tha ngươi!

Hạ Tử Tình! Ngươi đã định trước cả đời đều phải làm ta đồ chơi!Làm người vợ khốn khổ của ta! Ta không thuần phục ngươi không được!

Hạ Tử Tình thở hổn hển trốn vào phòng khách,thật may là nàng biết chạy trốn! Nếu không, nàng không biết cái đồ vô lại đại sắc lang Lâm Lập Phong ấy đã xử trí nàng như thế nào? !

Nàng sờ sờ đôi môi bị hôn đến phát nhức. Nhịn không lại tủi thân rơi nước mắt!

Nàng bất quá chỉ là đi nhầm phòng gặp hắn đang mê ngủ, cùng một người nam nhân khác trên giường chụp"hình Đồng tính luyến ái tươi đẹp "

Nàng thực sự vô tội!Cái trò "chụp hình tươi đẹp " tất cả đều ko phải do nàng sai khiến! Hắntỉnh lại thì cứ túm lấy nàng, khăng khăng nói là nàng gây nên!

Nàng cùng hắn không oán không cừu, vì sao phải làm như vậy? !Bộ não heo của anh tại sao lại ko nghĩ lại? !

Mà chuyện ghê tởm hơn! Dĩ nhiên là việc hắn bức nàng kết hôn để che giấu việc “Gièm pha” này !

Nếu như hắn muốn tìm người cùng kết hôn, yêu hắn, thì đại tỉ ko phải là rất hợp sao? Hắnvì sao không cưới chị ấy? Nàng đã có bạn trai rất tốt, cũng dự định kết hôn , nhưng mấu chốt là mọi chuyện đã bị hắn làm cho xáo trộn!

sáng sớm hôm sau, Hạ Tử Tình đang lâm vào giấc ngủ mê , thì đã bị tiếng đập cửa bên ngoài đánh thức

"Là ai?" Hạ Tử Tình lười biếng hỏi.

"Tôi là chị Ngọc Dâu."Ngoài cửa truyền tới thanh âm của 1 người phụ nữ.

Hạ Tử Tình mở cữa thì thấy 1 người phụ nữ trung niên khoảng 40 tuổi. Trên mặt người hấu ko có chút cung kính, ngược lại có phần lạnh lùng.

"Chị là ai?" Hạ Tử Tình hỏi nàng.

"Tôi là chị Ngọc Dâu, là người hầu của căn nhà lớn này." chị Ngọc Dâu đúng mực nói.

"Cô tìm tôi có chuyện gì?"

"Hiện tại là 7 h sáng,cô hẳn là nên đi nấu bữa sáng đi. Thiếu phu nhân."

"Cái gì? Muốn tôi nấu bữa sáng?" Hạ Tử Tình cao giọng nói. Hiển nhiên muốn nàng phải nấu bữa sáng sao? ! Nhưng nàng là thiên kim tiểu thư, từ xưa đến nay chưa hề đụng tay vào chuyện bếp núc

"Đúng vậy. Làm vợ trong Lâm gia mỗi ngày đều phải tự mình nấu bữa sáng cho chồng , cô cũng ko phải ngoại lệ." Chị Ngọc Dâu, cao cao tại thượng nói ,phảng phất ý như nàng mới là chủ nhân.

"Xin lỗi,tôi ko biết làm!" Hạ Tử Tình lạnh lùng nghiêm mặt nói

"Ko sao, tôi sẽ dạy người, thiếu phu nhân."

"Nói cho chị biết, tôi ko làm!" Hạ Tử Tình tức giận muốn đóng sầm cửa phòng lại. Chị Ngọc Dâu lập tức giữ cửa chặn

"Thiếu phu nhân, nếu như cô nói ko muốn làm, thiếu gia sẽ nhờ mẹ cô thay cô làm .Cô muốn tôi gọi điện thoại cho lệnh tôn sao?" Chị Ngọc Dâu nói có phần mang vẻ uy hiếp

"Cô…….!!Cô uy hiếp tôi?" Hạ Tử Tình chỉ vào nàng trừng mắt to.

"Tôi không dám, tôi chỉ là đem lời thiếu gia đã nói , nói lại cho thiếu phu nhân nghe mà thôi." Chị Ngọc Dâu khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ, ko chút biểu tình

Hạ Tử Tình cắn cắn môi, Lâm Lập phong chết tiệt! Xem ta làm sao trừng trị ngươi! Muốn ta nấu bữa sáng cho ngươi ăn? Ngươi phải nếm thử mùi vị của ta

Một giờ sau, trải qua hơn mười lần thực nghiệm, Hạ Tử Tình đã có thể đem trứng chần nước sôi hoàn thành đặt trên bàn cơm đợi Lâm Lập Phong thưởng thức. Thừa dịp chị Ngọc Dâu ko chú ý, nàng đem một ít thuốc xổ len lén bỏ vào ly sữa của Lâm Lập Phong cho có gia vị.Chờ hắn uống hết ly sữa này. . . . . . Hắc hắc! Thì sẽ có trò hay để nhìn!

Hạ Tử Tình nhìn ly sữa trên mặt , lộ ra dáng vẻ ma quỷ tươi cười.

Khi Lâm Lập phong thấy bữa sáng do chính tay vợ mình làm được đặt trên bàng, trứng luộc hoàn chỉnh ko bị sứt mẽ, lạp xưởng, sữa đều nóng sốt, anh tươi cười phán cho Hạ Tử Tình 1 câu khá tốt

"Xem chừng cũng không tệ lắm, không biết mùi vị thế nào?"

"Nếu thích anh có thể thử xem." Hạ Tử Tình ngồi xuống đối diện hắn