Tôi, Omega A Nhất, Toàn Vũ Trụ

Chương 45: Là cậu!



Kỷ Sùng: Ừm. Thái độ bên quân bộ hơi gay gắt. Đành phải về một chuyến.

Kỷ Dung: Chắc rất bận đúng không ạ? Bố không cần đi đón con đâu phí thời gian, con về trường cùng với bạn luôn. Bố cứ bận việc của bố xong xuôi rồi tính.

Kỷ Sùng đọc tin Kỷ Dung gửi đến: Không phí.

Kỷ Dung thấy bố nhắn lại, đầu mày cau chặt vào, tay gãi gãi trán. Cái gì không phí cơ? Nhưng anh cũng phản ứng lại rất nhanh, ý của bố anh chính là "đi đón con không tốn thời gian".

Kỷ Dung: Thật sự không cần đâu, bố ơi, bạn bè con mà thấy bố thì không hay lắm.

Trên ô tô, đôi mày anh tuấn của Kỷ Sùng không nhịn được nhướng lên, không hay là không hay thế nào?

Kỷ Sùng: Bố biết rồi.

Kỷ Dung nhìn thấy tin nhắn trả lời của bố mới thở ra một hơi. Bố anh mà đến đón anh cái là đảm bảo sau đó các bạn anh sẽ chuyển từ gọi "Kỷ Dung" sang "con của Kỷ Sùng" ngay. Có một người bố quá đỉnh quá tuyệt vời đúng là áp lực như núi, cho dù anh có nỗ lực đến đâu thì người khác cũng chỉ xem anh là "con trai của Kỷ Sùng", giỏi giang ưu tú là việc đương nhiên, tất lẽ dĩ ngẫu vậy.

Kỷ Dung lắc lắc đầu. Anh quay người lại, đang định hỏi Giang Nguyên xem tối nay có muốn lên Stars War làm vài ván hay không thì thấy có sáu cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, trên trán cả đám đều đang viết hai chữ "hóng hớt".

Kỷ Dung: "Mấy anh nhìn chằm chằm em làm gì?"

Cố Bạch: "Kỷ Dung này, Omega nhà em vừa nhắn tin kiểm tra à?"

"Em không có Omega" Kỷ Dung nghe thế thì giải thích, sau đó nhìn sâu vào ánh mắt Giang Nguyên đang trêu chọc đứng ngoài xem anh. Hai mắt chạm nhau trong không khí, sau đó Kỷ Dung nói: "Em cũng không nhất thiết phải tìm Omega, Beta cũng được."

Giang Nguyên nhìn Kỷ Dung, hơi giật mình. Tên này nhìn cậu trước khi nói thế là có ý đồ gì?

Cố Bạch ré lên một tiếng đầy thất vọng, hóa ra không phải là thế, vừa nãy trông Kỷ Dung căng thẳng như gặp bà chằn, cuống quýt cả lên khiến cả đám bọn họ tò mò chết đi được.

Một vài đồng đội cùng đặc huấn ở đó nghe thấy Kỷ Dung nói thế thì bắt đầu đề tài bàn tán mới.

"Kiếm Beta thay Omega cũng được, nhưng tôi nghe nói Omega với Alpha có phản ứng hòa hợp hơn, trải nghiệm cũng hoàn toàn khác đó."

"Dù thế nào thì tôi cũng muốn tìm một Omega dịu dàng. Alpha giỏi giang như tôi là dành cho tất cả các Omega đấy!"

...

Chủ đề tám chuyện của mấy người đột nhiên bẻ hướng sang gu người yêu người đương, Cyril nhắc đến mẫu người lí tưởng của mình sau đó quay sang hỏi Giang Nguyên: "Giang Nguyên, em thì sao? Em thích kiểu người yêu như thế nào?"

Giang Nguyên kinh ngạc trước câu hỏi này, cũng không để ý đến lỗ tai của Kỷ Dung ngồi cạnh bắt đầu giật giật vểnh lên.

Kỷ Dung nghe thấy câu hỏi của Cyril cái là hay lỗ tai dựng đứng, trên mặt vẫn tỏ vẻ ngầu lòi mọi khi nhưng thực ra lòng bàn tay đang nắm thật chặt, một lớp mồ hôi mỏng rỉn ra vì hồi hộp, máu dồn lên não, tim bắt đầu đánh nhịp điên cuồng.



Giang Nguyên thích mẫu người thế nào?

Như anh thì có được khum nà?

Kỷ Dung lo lắng nắm chặt tay, len lén liếc nhìn khuôn mặt Giang Nguyên bên cạnh. Dưới nét phác họa của ánh sáng và bóng tối, ngũ quan anh tuấn của Giang Nguyên như được phủ thêm một lớp màng mờ ảo.

Kỷ Dung nhớ đến "bạn trai cũ" của Giang Nguyên, thằng cặn bã Tống Di Thụy kia, trông thì có vẻ lành hiền, không dữ tợn, tính tình yếu đuối, lúc trước Giang Nguyên thích gã thì có khi gu của cậu là như thế rồi.

Kỷ Dung quay đầu nhìn ra cửa sổ, bên ngoài cửa kính trong suốt là vũ trụ đen tuyền và dải ngân hà xinh đẹp chiếu sáng, phản chiếu khuôn mặt anh trên lớp kính.

Anh và bố anh Kỷ Sùng có vẻ ngoài giống nhau. Nhưng Kỷ Sung mang vẻ đẹp trai mạnh mẽ đến mức áp bức người đối diện, chẳng liên quan gì đến hai chữ hiền lành hết. Vì thế nên trông anh cũng chẳng dịu dàng chút nào cả.

Nghĩ thế thì nghĩa là anh và mẫu người Giang Nguyên thích hoàn toàn trái ngược luôn á.

Kỷ Dung: QAQ

Giang Nguyên suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Không biết nữa."

"Làm gì có ai không có gu chọn người yêu? Nhanh nói cho bọn anh biết nào! Bọn anh không cười em đâu!" Cyril trêu chọc.

Kỷ Dung ngồi cạnh nghĩ thầm: Hôm nay ông anh Cyril này được phết nhờ!

Giang Nguyên lại nghĩ tiếp, nghĩ đến kiếp trước có rất nhiều người theo đuổi mình, nhưng rốt cuộc cậu chẳng thích ai cả. Nếu muốn nói có cái gì cậu thích nhất thì chắc là Alphonse? Alphonse rất ngoan ngoãn, lại giỏi giang, giao việc điều khiển phi thuyền cho nó là chẳng cần lo lắng tí nào hết.

Giang Nguyên nghĩ xong thì nói: "Nghe lời ạ."

Kỷ Dung sắp giơ tay lên hét thật to: Tui có ba bích!

Trong lòng anh, niềm vui bất ngờ nổ tung, hóa ra Giang Nguyên thích nghe lời chứ không phải người dịu dàng hiền lành, vậy thì anh cũng có cơ hội, anh rất là nghe lời vợ luôn á!

Quen biết một thời gian, Cyril cũng biết Giang Nguyên là Beta, vì thế anh cười cười hỏi tiếp: "Alpha? Beta? Hay Omega?"

"Beta."

Giang Nguyên cũng không muốn trả lời, nhưng sau đó lại bổ sung: "Alpha có thể làm Beta có bầu, không cần xem xét loại luôn."

"Omega thì cần được xoa dịu trong kỳ động dục. Mặc dù thuốc ức chế có thể ức chế kỳ động dục, nhưng tuổi thọ của những Omega sử dụng thuốc ức chế sẽ bị rút ngắn đi khoảng 7 năm so với Omega được Alpha đánh dấu thông thường.?"

"Về mặt giới tính thì em chắc chắn sẽ chọn Beta."

Trong lòng Giang Nguyên còn một câu chưa dám nói, đó là chọn Beta với cậu mà nói chính là nhận thức giới tính bình thường. Alpha có thể làm Beta mang thai, nghĩ đã thấy sợ vờ lờ, cứ tưởng tượng ra cảnh mình to bụng lên là Giang Nguyên lại rùng cả mình.

Kỷ Dung vừa mới nhếch khóe miệng lên cười vui vẻ đã cứng đờ ra như bị sét đánh, trong đầu tua đi tua lại tia sét vừa rồi Giang Nguyên nói ra: 'Alpha sẽ khiến Beta có bầu, không cần xem xét loại luôn."

Kỷ Dung nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không thở nổi, vẻ mặt vẫn bình tĩnh lạnh lùng, nhưng sâu trong lòng là trái tim rụng rơi bên lề đang cắn khăn tay khóc ròng buồn bã.

Không cần xem xét?

Không, không thèm xem xét?

Anh còn không vào nổi vòng gửi xe đã bị loại luôn ư? Nhưng anh sinh ra là Alpha rồi, làm sao mà trách anh được... Giang Nguyên đúng là đồ phân biệt giới tính phũ phàng! Tất cả là tại thằng Alpha khốn nạn kia. Có bầu chắc chắn không phải nguyên nhân, Giang Nguyên đã bị Alpha cặn bã kia làm cho đau lòng quá nên cậu quyết loại bỏ cả giới tính Alpha luôn!

Hu hu hu, nhưng anh không cặn bã! Anh là Alpha ngoan mà!

...

"Năm phút nữa sẽ hạ cánh ở Trái Đất, các em kiểm tra xem đồ đạc đủ chưa?" Một sĩ quan đi vào đại sảnh hỏi đám Giang Nguyên.

Giang Nguyên: "Đã thu thập xong rồi ạ."

Viên sĩ quan ừ một tiếng: "Tốt lắm. Đừng bỏ quên đồ đạc đó, không là chẳng ai gửi về cho các em được đâu."

Vị sĩ quan trẻ tuổi đã nhìn thấy hình dáng Trái Đất hiện ra bên ngoài cửa sổ, anh khẽ mỉm cười, chỉ ra ngoài nói: "Sắp hạ cánh rồi. Mấy ngày này đừng đi đâu xa, ba ngày sau sếp Hạ Xuyên sẽ đến để dẫn đội thi đấu đến Hoyt tham gia cuộc thi."



"Cuối cùng, chúc các em đạt kết quả tốt."

Nói xong, viên sĩ quan nhanh chóng rời đi. Một lát sau, phi thuyền cập bến cảng hàng không, thuận lợi đáp xuống.

"Đi nào!" Cửa phi thuyền mở ra, Cố Bạch cầm hành lý của mình, quay về phía sau gọi.

"Ừ!"

Một nhóm người bước nhanh ra ngoài, đặc biệt là năm người lớn hơn, từ nghỉ lễ trước bọn họ còn chưa được trở lại Trái Đất, cái chân cũng bước vội vã hơn một chút.

Giang Nguyên đi được hai bước thì tự nhiên thấy hơi là lạ, cảm giác cứ như thiêu thiếu một cái gì đó...

Cậu quay lại thấy Kỷ Dung vẫn ngồi đờ ra trong khoang: "Kỷ Dung, đờ ra làm gì thế?"

Kỷ Dung nghe thấy tiếng Giang Nguyên gọi, lúc đó anh mới nhận ra phi thuyền đã hạ cánh ở cảng hàng không. Anh đứng bật dậy, bước ra khỏi chỗ ngồi đi về phía Giang Nguyên.

Giang Nguyên nhìn Kỷ Dung một cái, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, đầu ngước lên, khuỷu tay quàng qua bá lên cổ Kỷ Dung, trông hai người như hai anh em thân thiết vai kề vai.

Giang Nguyên: "Dạo này tâm hồn cậu cứ treo ngược cành cây thế, có chuyện gì à? Cần giúp gì không?"

Kỷ Dung dựa nửa người vào Giang Nguyên, một bên mặt áp vào má phải của Giang Nguyên, gò má đột nhiên nóng bừng, nhưng trên mặt vẫn là vẻ lạnh nhạt: "Không."

Giang Nguyên buông Kỷ Dung ra, nhìn vào mắt anh, nghi ngờ hỏi: "Thật không?"

Kỷ Dung lắc đầu. Anh cũng không thể nói hai ngày nay anh mất hồn mất vía chỉ vì một câu nói của Giang Nguyên: "Alpha sẽ làm Beta có bầu, không cần xem xét loại luôn", đúng không?

Kỷ Dung cũng không dám lấy máy liên lạc ra, bởi vì trong suốt hai ngày vừa qua, nội dung tìm kiếm trong máy liên lạc của anh đã biến thành...

"Tôi là Alpha, người tôi thích là Beta, nhưng em ấy lại bị một Alpha khác làm tổn thương nên không còn thích Alpha nữa, tôi phải làm sao đây?"

"Làm sao để khiến một Beta có thể yêu lại Alpha?"

Giang Nguyên thấy Kỷ Dung không chịu nói thì nhín vai, nhẹ nhàng bảo: "Đi thôi, bọn họ đang đợi mình đấy."

Kỷ Dung ừ một tiếng, nhanh chóng bước theo Giang Nguyên, hai người sóng vai nhau cùng đi.

Kỷ Dung nhìn sang Giang Nguyên một cách kín đáo, trong lòng vô cùng khó chịu, độ khó khi theo đuổi Giang Nguyên đã được nâng tầm từ khó lên địa ngục.

Đù má, tất cả là tại thằng chó Alpha kia!

Vừa xuống phi thuyền, Giang Nguyên đã nhận được tin nhắn từ Kế Dương: "Cậu về đến Trái Đất rồi à?"

Giang Nguyên đáp: "Ừ, bọn tôi vừa về đến nơi, định về trường học ngay đây."

Kế Dương: "Cậu về đến nơi thì...đi học một tiết đi nhé."

Giang Nguyên: "?"

Kế Dương: "Hôm nay có tiết của thầy Hứa, cậu trốn tiết hơi bị nhiều rồi đấy."

Giang Nguyên nghe Kế Dương nhắc đến Hứa Trầm mới chợt nhớ ra hiện giờ mình là sinh viên của hai khoa rồi. Từ ngày Hứa Trầm lên lớp đến giờ cậu đã trốn tiệt từ buổi đầu tiên đến giờ, ông già ấy còn vì chuyện này mà đấm hiệu trưởng luôn. Lần này trở về nghỉ ngơi ba ngày, đi học một tiết cũng không vấn đề gì.

Giang Nguyên: "Ok."

Trong trường, Kế Dương nhận được tin nhắn của Giang Nguyên thì soạn một tin mới gửi sang: "Lúc cậu về thấy đám người trong trường thì đừng sốc nhé."

Giang Nguyên: "Sốc?"

Kế Dương: "Ừ... Về trường cậu khắc biết."

Giang Nguyên cảm thấy hơi kỳ cục, cậu cất máy liên lạc, ngồi vào trong xe. Vì Cyril và những người khác đều là sinh viên khoa Cơ Giáp trường Quân Đội Đệ Nhất, nhưng là đàn anh của bọn cậu, nên mọi người đều đi cùng đường về. Cũng do ba ngày nghỉ không bõ để về nhà nên đợt này trừ Cố Bạch có nhà ở Trái Đất ra, những người khác đều về trường chứ không về nhà.



Với tốc độ cực nhanh, chiếc xe lao thẳng về phía cổng trường.

"Á đù, sao cổng trường có lắm người thế?" Cố Bạch sửng sốt, lúc trước cũng có không ít bạn học hỏi anh khi nào trở về, anh đoán là bọn họ muốn đi đón bọn anh, thế nên cũng không giấu diếm gì mà báo luôn thời gian trở về.

Thế nhưng anh không ngờ là cổng trường rộng lớn của trường họ lại chật kín người, phải biết cái cổng này vốn là loại to khủng luôn đấy.

"Vãi lờ, bọn mình hot thế cơ à?" Lưu Sơn sờ cằm cười nót. "Mặc dù biết bọn mình đại diện Liên Bang thi đấu nhưng cũng không cần nhiệt tình thế chứ?"

"Đông vãi, kiểu như toàn bộ người trong trường đều ra đây hết à?" Cyril cũng có chút kinh ngạc. Với đôi mắt tinh tường của mình, anh còn nhìn thấy bóng dáng một vài giảng viên trong đám người, nhưng vị trí của bọn họ không ở gần khu vực phía trước.

"Khụ khụ!" Cố Bạch ho khan hai tiếng, tự nhiên sửa soạn lại quần áo mình cho chỉnh tề: "Trông tui có ổn không này?"

"Ổn bạn ơi," Lưu Sơn giơ ngón tay cái lên, sau đó tự chỉ vào mình: "Bạn thấy tôi sao?"

Giang Nguyên nhìn đoàn người bên ngoài. Cuộc thi Cơ Giáp Đại Chiến có tính bảo mật thông tin rất cao, cậu không ngờ là mọi người lại hành động theo kiểu "đu idol" một cách công khai hoành tráng thế này, bảo sao Kế Dương dặn cậu trước là đừng có "sốc".

Sau khi sửa soạn xong, Cố Bạch hạ giọng: "Vậy tôi mở cửa nhé."

Mọi người: "Ok."

Cố Bạch duỗi đôi chân dài bước xuống xe, trong lòng mỉm cười chờ đợi tiếng hét.

Thế nhưng lúc anh xuất hiện, đoàn người ở cửa im lặng nhìn anh mà không phát ra bất kỳ âm thanh nào, bàn tay anh đang định đưa ra vẫy chào liền chuyển hướng sang tự vuốt tóc.

Cyril đi xuống cũng nhận ra bầu không khí kỳ lạ này. Đám đông thấy người xuống là anh còn tỏ vẻ hơi thất vọng.

Cyril:...

Mọi người bước xuống xe trong bầu không khí kỳ quái lạ lùng cho đến khi Giang Nguyên xuất hiện, Cố Bạch bắt đầu nghe thấy mọi người hét lên...

"Là cậu! Là Giang Nguyên!"

Ánh mắt của các đồng đội đã luyện tập gắn bó cùng nhau trong một thời gian dài đồng loạt đổ dồn vào Giang Nguyên:???

Giang Nguyên:???