Tối "Manh" Xuyên Qua

Chương 45: Cải trang trà trộn vào thành



Cổ TiếuTiếu mang theo một vạn binh lính cắm doanh trại cách Tử Điền thành năm mươidặm, giờ phút này, quân sư đang chờ đợi ở ngoài cửa doanh trướng Trấn NamVương phi xin chỉ thị mới nhất.

Chỉ chốclát sau, mới thấy ló ra khỏi doanh trướng là một cái bát sứt mẻ,quân sư khó hiểu trợn trừng mắt … Dẫn đầu đi ra là nha hoàn Linh Đang củaTrấn Nam Vương phi, nàng một thân trang phục khất cái màu nâu sậm, đầu tócrối bù, theo sau là Cổ Tiếu Tiếu, nàng ăn mặc càng kỳ quái hơn, quần áo ráchnát váchằng chịt miếng lớn miếng nhỏ, cầm trong tay một cây gậy, tóc bạctrắng, quanh mắt còn bịt một miếng vải bẩn thỉu, trên đó còn dínhmột ít máu gà, tạo hình còn thê thảm hơn so với khất cái.

“Vương,Vương phi? Ngài đây là…” Quân sư xoa xoa mí mắt, Trấn Nam Vương phi sao lạihoá trang như thế này?

Cổ TiếuTiếu đứng tại chỗ xoay một vòng, hướng quân sư nhếch miệng cười, “Không saiđi, xem ta có giống một tên khất cái đáng thương bị mù hai mắt không?”

Quân sư yênlặng gật đầu, “Đúng là rất giống, bất quá ngài làm như thế này là muốntrà trộn vào Tử Điền thành?”

“Thôngminh! Các ngươi ở tại chỗ đợi mệnh, ta cùng Linh Đang đi trước xem xét tình huống,nếu đúng như tín sử đã nói, Linh Đang sẽ ở trong đêm khuya phát ra tín hiệupháo sáng, đến lúc đó thỉnh quân sư dẫn quân trực tiếp lao vào trong thành,không thành vấn đề đi?”

Quân sư chorằng Trấn Nam Vương phi xử sự quả thật có rất cẩn thận, nhưng…”Chủ ý cũngkhông tệ, nhưng thuộc hạ sao có thể để cho Vương phi một mình tiến vào đầm rồnghang hổ, hay là cứ để thuộc hạ đi điều tra có vẻ thỏa đáng hơn”

“Ai nha! Tacố gắng mấy canh giờ liền mới hóa trang được thành như vậy, hơn nữatrên mặt binh lính đều lộ vẻ quân nhân, vẫn là ta đi có vẻ an toàn hơn…” CổTiếu Tiếu một bên khoa tay múa chân giải thích, một bên vươn tay làm ra tạohình “Súng lục” đặt trước mặt, không đứng đắn nói, “Chờ ta nhìn thấy CốTrường Minh, liền nói với hắn: huynh đệ thực xin lỗi, ta là nằm vùng!”

“…” Quân sưnghe vậy liền không nói gì nữa, Trấn Nam Vương phi giống như đang ôm tâmtính vui đùa vào thành, hoàn toàn không biết việc này nguy hiễm cỡ nào,nhưng nàng tâm ý đã quyết, hắn lại không có quyền ngăn lại, nghĩ vậy, quân sưgọi vài tên binh lính đến, tức khắc lệnh bọn họ giả dạng thành khất cái nhỏgiọng vô tức đi theo Vương phi tả hữu bảo hộ.

Cổ TiếuTiếu sau khi nói xong với quân sư, dào dạt đắc ý giơ chén bể đi khỏi doanhtrướng, hoàn toàn không biết trăm thước phía sau nàng cùng nha hoàn mọcthêm ra mười mấy tên tiểu khất cái.

Linh Đangthật cẩn thận dìu Cổ Tiếu Tiếu đi về phía cửa thành, chỉ thấy cửa thành cónhiều binh gác, mà trên cánh tay mỗi người đều buộc một dải lụa màuđỏ, “Vương phi, chúng ta sắp đến cửa thành, thủ vệ canh gác thành đềumặc y phục binh lính triều đình, nhưng lại buộc thêm vải đỏ làm kíhiệu, sợ là không dễ dàng vào thành”

Cổ TiếuTiếu ứng thanh, liền thu lại tấm tính trẻ con, “Ngươi giả vờ câm điếc,ta sẽ có cách ứng phó, nhớ diễn thật tốt cho ta “

Linh Đangnói gì nghe nấy làm theo, đợi sắp xếp hết thảy, Cổ Tiếu Tiếu cúi gằmngười xuống ra vẻ bị gù, đi lại tập tễnh tới gần cửa thành, Linh Đang nhịnkhông được cười trộm, “Không nghĩ tới Vương phi nghiền ngẫm hoá trang thành khấtcái thực rất sống động đâu “

“Hắc hắc,chưa ăn qua thịt heo chẳng lẽ cũng chưa thấy qua heo chạy sao? Đi tới…” CổTiếu Tiếu hướng nàng làm cái hư thủ thế, “Diễn xuất chính thức bắt đầu, ngươilà câm điếc! Không thể nói chỉ có thể a ba a ba” nói xong, nàng tự lê chân đivài bước, “Đi không?”

“A ba!”

“…” Thựcngoan ! Trẻ nhỏ cũng dễ dạy

Binh línhthấy hai gã nữ khất cái không biết sống chết mò mẫm đi đến, tay cầm binh khíngăn lại, “Đứng lại! Thành này tạm thời không thể đi vào “

Chỉ thấy CổTiếu Tiếu run run chìa cái chén bể xin cơm trong tay ra, thuận thế phù phùmột tiếng ngã xuống đất chiến run rẩy sờ soạng, thanh âm khàn khàn trầm thấpkinh hoảng nói, “Là ai, ai đang làm lão bà mù lòa ta sợ? …”

Một tên sĩbinh khác thấy lão khất cái đáng thương hề hề, không khỏi mềm lòng tiến lên,hảo ngôn khuyên bảo nói, “Vị đại nương này, không phải chúng ta không cho đi,mà giờ phút này trong thành thực loạn, ngài nếu tiến vào chỉ sợ sẽ có nguy hiểm“

“A? Tiểuhuynh đệ!” Cổ Tiếu Tiếu lung tung bắt lấy tay hắn, môi cuồng run run, “Ta lànghe nói Tử Điền thành nhất định sẽ thu lưu dân chúng trôi giạt khắp nơinên mới đánh bạo tới đây a… Như thế nào lại không cho vào thành đâu? Ô ô,ở đây trước không có thôn sau không có điếm, ngươi muốn cô nhi quả phụchúng ta đi nơi nào a? … Ô ô… Chúng ta không sợ nguy hiểm, có thể có cơm ăn quangày đoạn tháng là được…”

Linh Đangthấy thế quỳ rạp xuống đất, yên lặng vỗ vỗ lưng Cổ Tiếu Tiếu an ủi, “A ba, aba… Ô ô…”

Cổ TiếuTiếu tức khắc ôm lấy Linh Đang ngửa mặt lên trời khóc, “Ta đáng thương khuê nữa… Chúng ta một cái mù một cái câm điếc, người ta trưởng quan cũng không chochúng ta một con đường sống… Chúng ta tìm đường khác mà đi, đi một chútđi…” Nói xong, nàng môi run run loạng choạng đứng lên, chỉ cây dâu mà mắngcây hòe nói, “Người khác còn nói Tử Điền thành có vị đại anh hùng cứu khổ cứu nạn,nguyên lai tất cả đều là gạt người , ta phi! Nơi này không lưu bà, thì sẽcó chỗ khác lưu, chúng ta đến Vân thành tìm Trấn Nam Vương khóc kể đi…”

Binh línhvừa nghe bọn hắn muốn đi Vân thành, không cần nghĩ ngợi lại ngăn lại, “Thôi,thấy các ngươi đáng thương như vậy… Vào thành đi” lời này vừa nói ra, một sĩbinh khác nhắc nhở nói, “lão thái bà, huynh đệ chúng ta là thấy các ngươi mộtgià một trẻ không nơi nương tựa nên mới ngoại lệ để vào trong thành, sau khivào thành đừng mở miệng lải nhải linh tinh a “

Cổ TiếuTiếu quay lưng hướng thị vệ vụng trộm cười thầm, vừa nói ba câu liền nhìn ranàng hay lải nhải, đúng là tri âm a! … Nàng cúi đầu khom lưng xoay người,“Hảo hảo hảo, trên đời vẫn là có thực nhiều người tốt, trời không tuyệt đườngsống a, đa tạ nhị vị giơ cao đánh khẽ…” Binh lính bất đắc dĩ mở cửa ra một đạokhe hở, “thành này chỉ có thể vào không thể ra, nghĩ kĩ đi rồi hãy vào”

Linh Đangmang theo Cổ Tiếu Tiếu lách qua cửa thành, nàng ra vẻ vui mừng hớn hở camđoan nói, “Không ra không ra, từ nay về sau Tử Điền thành chính là cố hươngthứ hai của cô nhi quả phụ chúng ta! Đa tạ đa tạ…”

Binh línhchậm rãi cười, “Vào thành liền có người phát cơm cho dân chúng, các ngươi mauđi đi “

Cổ TiếuTiếu cảm động đến rơi nước mắt thở dài, chậm rãi đi vào trong thành, binhlính nghĩ đến chính mình làm được chuyện tốt, nhìn chăm chú bóng dáng các nàngtrong mắt còn hiện lên một chút vui mừng… Phát hiện hạt lão thái thái còncó thể chạy rất nhanh, nghĩ thầm: nhất định là rất đói bụng.

Linh Đangkéo Cổ Tiếu Tiếu vào một góc không có người, sau khi báo cho biết antoàn, Cổ Tiếu Tiếu liền ném gậy qua một bên, gỡ mái tóc trắng xoá cùngkhăn trùm đầu xuống, đặt mông ngồi dưới đất, “Trong thành hiện tại như thếnào?”

“Đại kháigiống như an ổn, chỉ là giữa ngã tư đường dân chúng qua lại rất thưa thớt,rất nhiều nhà cửa siêu vẹo sụp đổ “

“Xem rachuyện tri phủ mạnh mẽ trấn áp là thật” Cổ Tiếu Tiếu đứng lên, “Tám phần đềutập trung ở chỗ phát cơm rồi, chúng ta đến thẳng chỗ dân chạy nạn cư trúđi”

Linh Đang vừađi vừa cạc cạc cười, “Nô tỳ mới vừa rồi suýt nữa cười ra tiếng, phải nhéo đùimới nhịn xuống được, thực bội phục diễn xuất của Vương phi”

Cổ TiếuTiếu khóe miệng khẽ nhếch, “Ta vừa rồi là thật sự sợ tới mức chân tay mềmnhũn, ngươi có thể có tinh thần chuyên nghiệp một chút được không, ngươicòn cười, còn gọi ta Vương phi?”

Linh Đangthè lưỡi, “Vâng, nhưng chúng ta như thế nào mới có thể tìm được Cố TrườngMinh? …” Lời còn chưa dứt, đã nghe thấy tiếng vó ngựa đang phi tới gần cácnàng, mà trong đó một người vừa vặn hô lên một câu “Cố Trường Minh “

Cổ TiếuTiếu nhẹ giọng cười, nhất thời lao ra khỏi ngõ nhỏ nằm sõng soài trên mặtđất, Linh Đang thấy vó ngựa chuẩn bị hạ xuống, kinh hô một tiếng nhào lênngười Cổ Tiếu Tiếu bảo vệ… Chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa tức khắc dừng lại, mộtđạo thanh âm bình tĩnh phát ra, “Hai người các ngươi đây là đang làm gì?”

Cổ TiếuTiếu theo thanh âm ngẩng đầu lên, cố tình bày ra miếng vài che mắt cònvết máu loang lổ, “Cái gì làm gì? Ta không cẩn thận ngã sấp xuống, ngươi nhìnkhông thấy ta là người mù sao?”

“Làm càn!Ngươi cái tiểu khất cái như thế nào lại cùng Cố đại ca nói chuyện đâu?”

“…” CổTiếu Tiếu theo bản năng sờ sờ tóc, xong rồi! Khăn trùm đầu không mang theo liềnlao tới, nhưng cũng đã xác định được người nọ chính là Cố Trường Minh.

Cổ TiếuTiếu ngồi xếp bằng ở trước vó ngựa, tiếng oán than dậy đất, “Nga nga nga!Nguyên lai ngươi chính là Cố Trường Minh, khất cái thì có làm sao? Lạinói các ngươi không những khiến cho thành trì chướng khí mù mịt còn không đểcho người khác sống?” Lời này vừa nói ra, Linh Đang sợ tới mức hít vào mộtngụm khí lạnh, sợ trước mắt một hàng ba người làm khó dễ Vương phi, tức khắcche ở trước người Cổ Tiếu Tiếu, “Tam vị đại ca không nên tức giận, muội muộicủa ta chỉ là tính tình thẳng thắn”

“…” CổTiếu Tiếu ở trong lòng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, một người e thẹn một kẻdiễn vai phản diện, một hồi làm nương một hồi làm muội, Linh Đang tuyệt đối lànhân tài có thể đào tạo, này nếu như ở hiện đại, nhất định sẽ là họcviên suất sắc của học viên điên ảnh a.

Cố TrườngMinh khí thế bất phàm, vẻ mặt anh tuấn, hắn hướng hai người phía sau ý bảoan tâm một chút chớ vội, lập tức xuống ngựa ngồi xổm trước mặt Cổ TiếuTiếu, “Mắt của ngươi là như thế nào bị thương ?”

Cổ TiếuTiếu tức giận bất bình nói, “Bị binh lính lấy đao đâm mù!”

“Binh línhtriều đình?”

“Binh línhkhông phải đều là của triều đình hay sao? Chẳng lẽ còn tách ra?”

Cố TrườngMinh thấy nàng chỗ vết thương kia còn đang đổ máu, nhất định là mới bịthương, “Cô nương có lẽ không biết, hiện tại binh lính trong thành đều nghelệnh Cố mỗ, nếu cô nương thật sự là bị binh lính trong thành gây thương tích,Cố mỗ chắc chắn sẽ nghiêm trị không tha”

Cổ TiếuTiếu mục đích chính là tiếp cận Cố Trường Minh, lời này vừa nói ra gãiđúng chỗ ngứa, nàng khẩn cấp làm khó dễ nói, “Lúc ấy loạn thất bát tao, ta cũngkhông biết là ai thương ta, bất quá nhớ rõ thanh âm người nọ, ngươi có thể giúpta tìm ra sao?”

Cố TrườngMinh sắc mặt giống như người gặp nạn đứng lên, “Tuy có chút khó khăn,nhưng Cố mỗ đáp ứng giúp ngươi tìm ra chân tướng sẽ gặp làm được, trước đưangươi đi chữa thương như thế nào?” Nói xong, hắn triệu hồi thủ hạ đưa Cổ TiếuTiếu đi trị liệu, Cổ Tiếu Tiếu liền ôm lấy đùi Cố Trường Minh không buôngtay, “Ngươi muốn đưa ta đâu đi? Thấy ta người mù nên muốn khi dễ có phải haykhông, nếu ngươi có thành ý giúp ta tìm hung thủ thì phải cho ta đi theongươi!”

“…” CốTrường Minh hơi hơi nhíu mi, “Cố mỗ cũng không nói giỡn, cô nương quá lo lắngrồi”

“Một khi đãnhư thế, vậy ngươi mang theo ta đi được không? Để cho ta có cảm giác an toànmột chút được không?” Cổ Tiếu Tiếu bám lấy áo hắn đứng lên, mặt dàymày dạn lo lắng nói, “Ta sẽ không cho ngươi thêm phiền toái , tự nhiên bịngười ta đâm mù hai mắt tư vị thật sự rất khổ sở, ngươi thông cảm tâm tình củata đi a, Cố đại hiệp, Cố đại ca, Phật tổ tái thế Cố Lạt Ma!”

“…” CốTrường Minh khó xử nhìn lại phía sau, nói, “Các ngươi tự mình đi đến nha môntri phủ chờ ta, ta trước mang cô nương này đi chữa thương, sau đó sẽ đến”

Cổ TiếuTiếu dưới tấm vải bố bày ra một đôi mắt cười thành hình bán nguyệt,nàng lớn mật như thế cũng là có nguyên nhân, Cố Trường Minh giọng nói bìnhthản, không khó nghe ra là người tốt có tính tình kiên nhẫn, có lẽ hắn khởinghĩa quả thật là bị bức bất đắc dĩ.

Cố TrườngMinh đem Cổ Tiếu Tiếu nâng lên ngựa, lại phát hiện động tác Cổ Tiếu Tiếulên ngựa hình như rất thuần thục, lại còn ngồi ở vị trí gần đầu ngựa, hắnkhông khỏi nghi hoặc nói, “Ngươi thường xuyên cùng người khác ngồi chung mộtcon ngựa?”

Cổ TiếuTiếu trong lòng cả kinh, giả ngu sung lăng nói, “Ân? Không hiểu ý tứ củangươi…” Nàng vội vàng hướng Linh Đang gọi, “Tỷ, mau lên đây nha, ta giữ chỗcho ngươi đây”

Cố TrườngMinh giật mình, mới nhớ tới còn có một vị cô nương nữa, hắn lại đem Linh Đangbế lên lưng ngựa, xem ra, hắn chỉ có thể nắm dây cương đi bộ.

Linh Đang sợCổ Tiếu Tiếu té rớt, ôm lấy thắt lưng của nàng cố định cân bằng, chỉ thấy CốTrường Minh dẫn ngựa chậm rãi bước đi, nàng lại ở bên tai Cổ Tiếu Tiếu nóinhỏ hội báo, “Người này tuy là hiệp khách, nhưng bộ dạng rất nhã nhặn, vẻ mặtphong độ của người trí thức, hẳn là không đến ba mươi tuổi “

Cổ TiếuTiếu đáp nhẹ, biết rõ còn cố hỏi nói, “Cố đại hiệp, ngươi vừa rồi nói binhlính đều nghe lời ngươi, ngươi là quan viên triều đình sao?”

“Cũng khôngphải, Cố mỗ khinh thường làm quan “

Cổ TiếuTiếu gan to tiếp tục thử nói, “Vậy có phải là… Dân binh khởi nghĩa ?”

“Coi nhưthế đi, quan lại triều đình khinh người quá đáng, không phản không được CốTrường Minh tùy theo nghỉ chân ngoái đầu nhìn lại, “Cô nương không biết nguyênnhân gì sao?”

Cổ TiếuTiếu không chút do dự trấn định đáp lại, “Không biết, tỷ muội chúng ta đềulà dựa vào xin cơm mà sống, bình thường rất ít cùng người khác nói chuyện vớinhau, vừa tỉnh lại liền thấy thiên hạ đại loạn “

Cố TrườngMinh vừa nghe lời này cũng không phải không có lý, khất cái vốn là không ởlâu một chỗ nào, có lẽ các nàng chỉ quan tâm có ăn no hay không thôi, “Cácngươi đã mất người thân?”

Cổ TiếuTiếu ra vẻ cô đơn lắc đầu, “Các ngươi mỗi ngày đều loạn đánh, làm cho tiểudân chúng chúng ta không thể sống yên ổn nha…”

Cố TrườngMinh ngẩn ra, “Chẳng lẽ bị triều đình áp bức còn có đường sống ?”

“Nhưng là tạophản cũng không phải dễ làm đi? Chỉ cần viện quân triều đình tiến đến, mọi ngườitrong thành liền trở thành vật hi sinh “

Cố TrườngMinh lắc đầu cười khổ, “A, thực bị ngươi nói trúng rồi, viện quân TrấnNam vương đã đóng quân cách năm mươi dặm ở ngoài thành “

Cổ TiếuTiếu cảm thấy hơi chột dạ, nguyên lai Cố Trường Minh đối thế cục rõ nhưlòng bàn tay, mà nàng hiện tại cũng có thể xác định người này chính là phản tặc,“Kia chẳng phải là lập tức muốn đại sống mái với nhau sao? Cố đại hiệp! Takhông tìm hung thủ , mau đưa chúng ta ra khỏi thành đi, chết tử tế không bằng lạicòn sống “

“Đừng lo lắng,Trấn Nam Vương tuyệt không hội vào thành tùy ý sát hại dân chúng”

Cổ TiếuTiếu tò mò nâng cằm lên, “Ân? Ngươi thực hiểu biết Trấn Nam Vương sao? Nóinghe một chút “

Cố TrườngMinh vì muốn làm nàng an tâm, liền nói mấy lời êm tai, “Trấn Nam Vương làtam hoàng tử của Hoàng Thượng đương triều, am hiểu bày trận dụng binh, tốcchiến tốc thắng, nhưng cũng sẽ không giết hại tổn thương dân chúng, mà TrấnNam Vương nhất định sẽ điều binh trợ giúp thành Tử Điền, Cố mỗ cũngkhông phải là cố ý cùng triều đình đối nghịch, chỉ là yêu cầu triều đình bãimiễn tham quan ô lại liên can trong Tử Điền thành”

Cổ TiếuTiếu nghe có điểm mơ hồ, “Ý của ngươi là… Biết chính mình không phải là đốithủ của Trấn Nam Vương, nên chỉ là muốn dụ hắn tới?”

Cố TrườngMinh giống như đối Cổ Tiếu Tiếu có chút vài phần kính trọng, “Cô nương ngộtính cực cao, đúng là ý này “

“Nhưngngươi có nghĩ tới không, ngươi đây là tạo phản, còn giựt giây binh lính chốnglại triều đình, sẽ bị chém đầu “

“Đổi mộtmình ta lấy lê dân bách tính an cư lạc nghiệp, có đáng là gì?” Cố TrườngMinh thản nhiên cười, vẫn thong thả dắt cương ngựa đi trước, “Nguyên bảnbinh lính trong thành vì triều đình góp sức, nhưng bọn tham quan ô lại vìmuốn kiếm lời đút tiền vào túi riêng ngay cả quân lương cũng muốn cắt xén,đều không phải là Cố mỗ nói chuyện giật gân, là này tham quan tự chui đầu vào rọ”

“…” CổTiếu Tiếu đại khái hiểu được chân tướng, tham quan ô lại ở thời đại nào màchẳng có? Có lẽ là Tử Điền thành cách kinh thành quá xa, núi cao hoàng đế xalàm cho quan viên có điểm quá đáng, nếu đúng như Cố Trường Minh nói, bọn họlà vô kế khả thi mới ra hạ sách này.

Cổ TiếuTiếu nhất thời vỗ lên mình ngựa, “A đúng rồi! Ngươi dẫn ta đi tri phủ nhamôn nhìn một chút được không? Ta lúc ấy chính là bị đâm mù ở ngoài cửaphủ đó, có lẽ là thủ hạ tri phủ làm bị thương ta “

Cố TrườngMinh ứng thanh, hắn vừa vặn muốn đi nha môn tri phủ thu thập chứng cớ bọnquan lại tham ô nhận hối lộ, một khi Trấn Nam Vương vào thành liền có cáidâng lên.

“Mắt củacô nương…”

“Không cóviệc gì, cũng đã mù rồi, trị hay không trị đều như vậy ” Cổ Tiếu Tiếukhông cho là đúng cười cười, “Cố đại hiệp thật sự là người tốt, vừa rồi ta nóimấy lời không tốt, đừng nóng giận a, ta còn tưởng rằng ngươi tham lam quyềnchức mặc kệ sinh tử người khác, hắc hắc…”

“A, Cố mỗcũng không có dã tâm lớn như vậy, còn nữa nói, Hoàng Thượng đương triều cócách trị quốc, nhưng kinh thành ở xa không thể nhìn rõ hết thảy, quan lạibao che cho nhau che mắt Hoàng Thượng… Kỳ thật ta nói ngươi cũng không cầnnghe, cứ coi như Cố mỗ lầm bầm lầu bầu đi “

Cổ TiếuTiếu càng nghe càng cảm thấy có đạo lý, mà Cố Trường Minh nghe như thế nàocũng không giống người xấu, người xấu hẳn là không cần cùng nàng phí lời đi? Nếuhắn có thói quen phát biểu khẩu hiệu kích động khắp nơi, kia chỉ có thể cho rằnghắn thực đủ chuyên nghiệp. Bất quá lại nói, cường long không áp được địa đầuxà (một con rồng lớn không dánh được nhiều rắn nhỏ), chờ nàng nhìn thấycái gọi là tham quan ô lại rồi quyết định có tấn công thành hay không cũngchưa muộn.