Tôi Không Có Mượn Ngạnh Mà!

Chương 12



Ngày hôm sau Giang Thành rời giường mò điện thoại ra, nhìn thấy tin nhắn học muội gửi tới –

“Hôm qua uống nhiều quá quên mất không nói anh biết cái bí mật kia! Đó chính là! Lăng Huyền chính là Dư Tử Huyền!!!!!! Kháo!! Đủ chấn động chưa!!!”

Giang Thành đầu đầy hắc tuyến, trực tiếp quay về giao diện chủ giả chết, coi như chưa thấy gì. Theo quán tính lên Weibo, không ngờ phát hiện mới đây đã có mấy nghìn tin @ cậu, số fan còn tăng thêm hơn một trăm, refresh trang lại thấy người duy nhất mình quan tâm vừa đăng một Weibo cách đây mười tiếng –

@ Lăng Huyền v: Cảm ơn mọi người, thành công theo đuổi tới tay XD @ Bắc Thành Cựu Quốc @ Giang Thành Thành bảo bối đêm nay đi ngủ sớm một chút ~ Tôi đem toàn bộ tiểu thuyết của cậu chép hết vào điện thoại rồi đó ~ Sách đọc mỗi tối trước khi ngủ mang theo bên người là không thể tốt hơn =v=

Giang Thành: “…”

Bắt đầu từ hôm nay, bút danh “Bắc Thành Cựu Quốc” này triệt triệt để để mà bị buộc chặt cùng một chỗ với cái tên “Lăng Huyền” rồi.

– Hoàn chính văn –