Tình Yêu Với Chủ Tịch

Chương 24-2: Ko ai bằng em



Cô về nhà thì đi luôn về phòng mình, còn anh đưa xe vào gara rềi vào nhà. Tâm tâm cũng về phòng mình. Cô lên phòng lấy laptop ra xem phim, anh lên phòng ngồi xuống giừơng cạnh cô nói: 

Em ko để ý đến chuyện vừa rồi chứ? 

Cô vẫn nhìn vào laptop rồi nói: 

Ko phải tôi đã nói rồi sao tôi ko quan tâm.

Anh vẫn nghi ngờ hỏi: 

Thật sao. 

Cô gật đầu nhưng anh lại nói: 

Có cần anh giải thích ko?,

Cô bực mình nói: 

Tôi nói rồi mà, tôi ko quan tâm.

Anh thay đổi chất giọng rồi đề nghị với cô: 

Chúng ta nói chuyện đi. 

Cô cắn nhẹ vào môi rồi gập laptop lại để xang một bên rồi nói với anh: 

Được, chúng ta nói chuyện.

Anh mở lời: 

Anh sẽ kể cho em nghe về chuyện của anh và hương hương. 

Cô nhìn anh gật đầu. Anh nói tiếp: 

Anh và cô ấy là bạn bè...

Cô cải chính: 

Bạn gái.

Anh quay sang nhìn cô rồi nói: 

Được đúngơ là bạn gái nhưng mà anh ko hề có tình cảm gì với cô ấy. Tình cảm của anh dành cho cô ấy ko vượt quá tình anh em. 

Cô cong môi thành một đường tuyệt đẹp nói lại lời anh: 

Lại, anh đừng tưởng tôi hiền mà dễ bị lừa nha. Nếu là bạn gái của anh thì ko thể nào có thứ tình cảm ko vượt quá tình bạn bè.

Anh định nói chen vào nhưng cô nhanh miệng nói: 

Và nếu như có thứ tình cảm đó thì cũng ko thể mang tiếng là bạn gái của anh đơợc. 

Cô nhấn mạnh Bạn gái của anh được như bộc rõ sự ghen tuông của mình. Anh nhìn thấy cách cô nói chuyện như thế thì trên môi nở một nụ cười nhẹ. Cô nhìn anh cười thì đáng vào c vai anh một cái nói: 

Anh cười cái gì? 

Anh nhìn cô nói:

Thôi được rồi, chúng ta mà nói chuyện kiểu này thì sẽ thành tranh cãi rồi đi đến cãi nhau đó chứ. 

Cô xì miệng một cái rồi nói: 

Vậy thì kệ anh chẳng liên quan đến tôi. Tôi còn phải làm việc của tôi. 

Cô đang xoay người lại lấy laptop để tiếp tục xem phim thì anh ôm vào eo cô kéo cô ngồi trong lòng mình. Cô giật mình rồi mắng anh: 

Anh làm gì vậy, bỏ tôi ra.

Cô giãy nhưng chẳng làm được gì anh cả. Anh ghé sát vào tai cô nói: 

Dù có người phụ nữ nào quanh anh chăng nữa. Thì cũng ko bằng em.

Cô nghe thấy anh nói vậy thí lòng ấm lại nhưng miệng thì lại kkhác: 

Anh nghĩ gì mặc anh. Bỏ tôi ra trước. 

Anh xoay người cô lại đặt cô xuống giừơng. Vùi mặt cô vào lồng ngực săn chắc của mình nói: 

Muộn rồi, nghỉ thôi. 

Cô quát anh: 

Tôi còn chưa xem phim 

Anh nói: 

Ko phim gì hết. 

Cô thầm mắng anh. Anh nói: 

Em thích thì cứ nói to ra. 

Cô nói: 

ĐỒ ĐÁNG GHÉT.

Anh vuốt mái tóc cô nói: 

Anh đáng ghét thì em đáng yêu. 

Anh nói tiếp: 

Đúng là trẻ con quá. 

Cô nghe thấy thì thoát ra khỏi vòng tay anh nói: 

Tôi trẻ con đấy, anh thì người lớn quá. Đừng ôm một đức trẻ con đi ngủ. 

Cô đang định đứng dậy thì anh lại kéo cô nằm lại vị trí nói: 

Rồi, rồi anh xin lỗi. Ngủ thôi