Tình Yêu Như Ly Rượu Độc

Chương 5



Từ đó về sau, Trục nói, bản thân Lộc là một bộ sách.

Từ đó về sau, Lộc nói, bản thân Trục là một bài thơ.

Từ đó về sau, hai người từ từ qua lại với nhau.

Điện thoại, QQ, gặp mặt… bọn họ như bị ma ám thôi thúc trò chuyện với nhau. Trước mặt Trục, Lộc tuyệt không ít nói hiền như khúc gỗ, mà trái ngược, y nói rất hăng say. Trục ở trước mặt Lộc, tuyệt không giả vờ im lặng nhu thuận. Cô dùng nước mắt của phụ nữ ngây thơ, ngỗ ngược nhu nhược, tình thơ ý hoạ khiến Lộc hoa cả mắt. Trong đáy lòng Lộc sợ hãi than: Trục đúng là kì tích trong cuộc đời mình!

Một đôi nam nữ đã kết hôn không thể vãn hồi được nữa, thiêu đốt lẫn nhau. Bọn họ làm hết những chuyện mà khi cô nam quả nữ ở cùng một chỗ có thể làm. Làm không biết mệt, làm không để ý hậu quả.

Ông bà tổ tiên lưu truyền lại nhiều câu thành ngữ tục ngữ, là kết tinh trí tuệ mấy ngàn đời, là tinh hoa trải qua mấy ngàn năm kiểm chứng. Ví dụ như “Trên đời không có tường nào không có gió lọt”, “Leo núi mới biết có bao nhiêu khó khăn”, “Muốn người không biết, trừ phi đừng làm”. Quả đúng như thế, chuyện Lộc và Trục vẫn bị những đôi mắt loé sáng và đầu lưỡi dài vô tận của thiên hạ nhìn ra đầu mối. Hơn nữa, người Trung Quốc đối với tin tức nóng hổi truyền đi nhanh vô cùng. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Lộc và Trục không nghe thấy gì cả, bọn họ chỉ nghe thấy âm thanh khoái hoạt của Adam và Eva.

Cuối cùng, tin đồn đến tai Hoa và Lực. Hai con người trẻ hiền lành không hề muốn tin những lời đồn đãi này. Cảm tạ ân tình của bạn bè, thâm tình nói: “Tôi tin tưởng anh/cô ấy”. Còn Lộc và Trục, tình cảm mãnh liệt vô tận đã bao trùm sự áy náy chợt loé lên trong lòng bọn họ. Cả hai đã trúng độc rất sâu.