Tình Yêu, Hóa Ra Chỉ Vậy

Chương 35: Tô Y Lâm



Sau khi biết Tô Y Lâm là con gái của Nhâm Tông Diệu, Giang Thanh Viễn quảthực rất vui vẻ, anh không còn muốn tiếp tục tìm Tô Y Lâm nữa, mà làmuốn xử lý chuyện này cho tốt đã, ít nhất không đến mức khiến mẹ lạinhằm vào Tô Y Lâm. Bởi vậy, Giang Thanh Viễn cùng Tả Hiểu Ninh nóichuyện một lần, mục đích để làm sáng tỏ, anh là thật tình thích Tô YLâm, hy vọng Tả Hiểu Ninh có thể tác thành, đương nhiên, anh cũng khôngquên nói rằng Tô Y Lâm là con gái của Nhâm Tông Diệu. Ý của Giang ThanhViễn rất đơn giản, tất cả những chuyện Tả Hiểu Ninh làm với Tô Y Lâm lúc trước anh đều biết, hiện giờ anh cũng không so đo những chuyện đó, chỉhy vọng bà có thể suy xét một chút chuyện của anh và Tô Y Lâm.

Tả Hiểu Ninh ở trước mặt Giang Thanh Viễn, đương nhiên mang theo nụ cười nhẹ – để mẹ suy xét một chút.

Chờ Giang Thanh Viễn đi khỏi, Tả Hiểu Ninh bắt đầu giận dữ. Giang ThanhViễn là đến công ty, gần đây quả thực công ty khá bận, nói trắng ra,chính là công ty thiếu tiền, chỉ cần chuyện giữa Lý Chân Chân và GiangThanh Viễn chưa thành, nhà họ Lý sẽ không sẵn lòng giúp đỡ, điểm này, Tả Hiểu Ninh và Giang Duy Hòa rất rõ ràng, vậy mà bản thân Giang ThanhViễn lại không thấy rõ.

Bắt đầu từsinh nhật Tả Hiểu Ninh lần trước, Lý Chân Chân đã sống ở đây, trên danhnghĩa là bầu bạn bên Tả Hiểu Ninh, lấy lí do là sức khỏe Tả Hiểu Ninhkhông tốt, nguyên nhân thực tế đương nhiên là trưởng bối hai bên hy vọng mượn cơ hội này để Lý Chân Chân và Giang Thanh Viễn bồi dưỡng tình cảm.

Lý Chân Chân biết Tả Hiểu Ninh tức giận, vì thế cô đi vào phòng, bảo người làm xử lý những thứ bị đập vỡ tan tành trên sàn, “Dì, hà tất dì phải vì người ngoài mà tự khiến bản thân tức giận ạ?”

“Chân Chân, dì không có mặt mũi mà nói với con chuyện này nữa, con xem thái độ của Thanh Viễn đó, thật sự làm dì tức chết mất.”

Lý Chân Chân lại không tức giận, cô cảm thấy tình huống thế này chơi rấtvui, bởi vì, thế này mới có tính khiêu chiến, nếu không, Giang ThanhViễn thật sự theo yêu cầu của bố mẹ kết hôn với mình, vậy thì nhìn quakhông quá thú vị, “Dì, khi chuyện đã xảy ra rồi, suy nghĩ đầu tiên củachúng ta hẳn là phải đi giải quyết vấn đề, chứ không phải là phát giận.”

Lý Chân Chân đi qua, day day trán cho Tả Hiểu Ninh.

Tả Hiểu Ninh sửng sốt, rồi lập tức gật đầu, “Dì là bị tức đến hồ đồ rồi,con như thế này… cũng không biết Thanh Viễn nhà chúng ta có phúc lấyđược con không nữa.”

“Dì, con đương nhiên mong muốn trở thành con dâu của dì mà.”

Ngày này, Lý Chân Chân và Tả Hiểu Ninh cùng nhau tìm xem tin tức về Tô YLâm, tin tức không được tính là quá nhiều, bởi vì chỉ có thể biết đượcchuyện của Tô Y Lâm thời đại học, nhưng vậy đã đủ rồi, bởi vì Tả HiểuNinh đã tức đến bốc hỏa. Thời điểm đó tuy Tô Y Lâm vẫn được gọi là Nhâm Y Lâm, nhưng hoàn toàn không ngại người khác đánh giá mình, tất cả mọingười đều biết, Tô Y Lâm yêu Giang Thanh Dịch như thế nào, không chỉvậy, cô còn vì Giang Thanh Dịch mà đi tìm người đối phó với người màGiang Thanh Dịch thích là La Tâm Du. Hồi đó chuyện này quá ầm ĩ, trênmạng đều lên án hành vi của Tô Y Lâm, chuyện này dù thế nào cũng khôngche giấu được.

“Loại phụ nữ như thế mà muốn gả vào nhà chúng ta, quả thực là hy vọng hão huyền.” Tả Hiểu Ninhnhìn thấy những chuyện trong quá khứ của Tô Y Lâm, lại tức giận, “Dì đãbiết đứa con gái đó không phải thứ gì tốt mà, lúc ấy thiếu chút nữa thìbị cô ta lừa rồi, cái gì mà sẽ nói rõ với Thanh Viễn chứ, dì thấy cô talà lạt mềm buộc chặt thì có. Vốn còn nghĩ cô ta biết điều chủ động dọnđi, hiện tại xem ra là cô ta cố tình làm vậy, sau đó tiết lộ cho ThanhViễn tất cả những chuyện dì làm với cô ta, Thanh Viễn chắc chắn sẽ áynáy. Lúc này Thanh Viễn lại nói muốn kết hôn với cô ta, còn có thể giúpchuyện nhà cô ta nữa, chút tài sản nhà họ Nhâm, đúng là khôi hài mà, cho dù Nhâm Thành Huy có chút đầu óc, nhưng vẫn là sống dở chết dở, lại còn muốn kéo nhà chúng ta xuống nước nữa. Con bé đó thật nham hiểm, ThanhDịch không vừa mắt cô ta, cô ta liền mê hoặc Thanh Viễn nhà chúng ta, dì sẽ không để cô ta toại nguyện đâu.”

“Vậy dì muốn làm thế nào?” Lý Chân Chân nhướng mày, cảm thấy chơi thật vui.

“Nhà chúng ta tuy không tính là gia tộc lớn, nhưng đối phó với nhà họ Nhâm thì vẫn không thành vấn đề.”

Lý Chân Chân cười cười, cảm thấy càng ngày càng thú vị.

****

Sau khi tan làm, Giang Thanh Viễn trở về thì liền phát hiện bầu không khítrong nhà rất không ổn, Giang Duy Hòa trực tiếp nói rõ, trong nhà nàykhông được phép xuất hiện cái tên Tô Y Lâm, sắc mặt Tả Hiểu Ninh cũngkhông phải quá dễ coi.

Giang Thanh Viễn chỉ cảm thấy không hiểu tại sao, muốn hỏi nguyên do cho rõ ràng, Lý Chân Chân lại lắc đầu với anh.

Ăn cơm xong, Lý Chân Chân và Giang Thanh Diễn cùng đi trong sân, “Trước đó em khuyên dì, hy vọng dì có thể tác thành cho anh và Tô tiểu thư, dùsao em cũng cảm thấy hai người yêu nhau thì nên ở bên nhau, hiện tạicũng đâu phải xã hội cũ nữa. Có điều, vốn là dì bị em nói nên dao độngrồi, dì bảo để dì cân nhắc đã, vì thế liền tìm xem quá khứ của Tô Y Lâm, kết quả là dì tức giận không nhẹ…”

Lý Chân Chân thuật lại vắn tắt quá khứ của Tô Y Lâm. Bao gồm chuyện Tô YLâm thích Giang Thanh Dịch như thế nào, lại nhằm vào La Tâm Du ra saonữa.

“Trong chuyện này nhất định cóhiểu lầm, Y Lâm cô ấy tuyệt đối không phải người như vậy.” Nhưng GiangThanh Viễn cũng biết, chuyện giữa anh và Tô Y Lâm, cơ hội rất xa vời,chỉ bằng việc Tô Y Lâm từng thích Giang Thanh Dịch, mẹ chắc chắn sẽkhông đồng ý chuyện này, gia đình này kiêng kị chuyện như vậy.

Mà lúc này, Giang Thanh Viễn cũng có phần hiểu được những hành động trướcđó của Giang Thanh Dịch, xem ra lúc trước Thanh Dịch đã giúp Y Lâm mộtvài chuyện. Cho dù vào lúc này, anh vẫn nghĩ về cậu em đó theo hướngtốt.

Lý Chân Châm thở dài một hơi,“Anh tin tưởng cô ấy như vậy, nhưng mà, nếu anh nói với dì như thế, dìvẫn sẽ không tin anh đâu, ngược lại sẽ cảm thấy Tô tiểu thư mê hoặc anhđến chết mê chết mệt rồi, dì sẽ càng thêm chán ghét Tô tiểu thư, hơn nữa có lẽ sẽ càng nhằm vào cô ấy, khiến cô ấy mất nhiều hơn được…”

“Anh…” Nếu không nghe thấy Lý Chân Chân nói vậy, anh thực sự định đi giải thích cho mẹ rồi.

“Giang Thanh Viễn, anh thực sự thích Tô tiểu thư như vậy sao? Rời cô ấy khôngđược, sẵn sàng đối nghịch với bố mẹ, khiến bố mẹ đã già rồi vẫn còn khóchịu không thôi về chuyện của anh? Cô ấy quan trọng đến vậy à?” Lý ChânChân nhíu mày, kì thật cô là thuộc kiểu nữ vương, nhưng rất tiếc, dángvẻ cô lại là kiểu Lâm Đại Ngọc, chỉ hơi nhíu mày, đã là bộ dạng khiếnngười ta thương xót.

Giang Thanh Viễnkhông nói được rằng Tô Y Lâm là quan trọng nhất, huống chi là với LýChân Chân, anh không muốn lời nói của mình sẽ làm tổn thương cô, “Khôngbiết nữa, anh chỉ biết cô ấy là người mà mình lựa chọn, anh hy vọng anhcó thể tự lựa chọn, vì cuộc đời mình mà tự lựa chọn, chứ không phải vĩnh viễn vì người nhà vì bố mẹ…”

Anh cóchút ưu thương, có lẽ là làm học sinh ngoan quá lâu rồi, cho nên chờmong bản thân mình có thể làm chuyện mà học sinh ngoan sẽ không làm…

“Em có thể hiểu được, chỉ là em muốn biết, thái độ của Tô tiểu thư là nhưthế nào? Cô ấy cũng thích anh giống như anh thích cô ấy sao?”

Ánh mắt Giang Thanh Viễn nhanh chóng ảm đạm dần.

Lý Chân Chân tự nhiên bắt được nét ảm đạm trong mắt anh, miệng cô hơigiương lên, “Tuy em nói thế này là không nên, em cũng biết em không cótư cách gì mà nói vậy, nhưng em cảm thấy nếu không nói thì em sẽ ăn ngủkhó yên lắm. Lúc anh ở bên Tô tiểu thư, rốt cuộc cô ấy đối với anh cótốt không? Trước đây cô ấy thích Giang Thanh Dịch như vậy, không tiếc gì mà làm ra hành động điên cuồng đến thế, tình cảm của cô ấy với GiangThanh Dịch cũng không phải ngày một ngày hai, mà là đã nhiều năm như vậy rồi, tình cảm như thế, hẳn là rất khó buông bỏ mới đúng, mà cô ấy lại ở bên anh, anh lại là anh họ của Giang Thanh Dịch, đừng nói là cái têntương tự, ngũ quan hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ có chút giống nhau…”

Cô nói, giọng ngày càng nhỏ.

Nhưng cô biết, anh nhất định nghe được lời cô, mà hàm ý của cô tất nhiên anhcũng rõ ràng. Tô Y Lâm không thích anh đến vậy, cho dù từng thích anh,đó cũng là bởi vì anh có nét tương tự Giang Thanh Dịch mà thôi. Chỉ nóimấy câu, đã khiến Giang Thanh Viễn hoàn toàn bắt đầu hoài nghi đoạn tình cảm đó.

Sắc mặt Giang Thanh Viễn khábối rối, anh nhớ lại lúc anh quen Tô Y Lâm, vẫn là anh chủ động, mà côdường như bài xích bất cứ ai, đó có phải có nghĩa là đáy lòng cô đã cóngười rồi? Mà sở dĩ cô bằng lòng cùng anh thử một lần, có phải vì anh có vài phần tương tự Giang Thanh Dịch?

Anh không biết, cũng không muốn tiếp tục nghĩ về chuyện này, chỉ là cảm xúc của anh, vô cùng thấp.

Anh ngồi dưới gốc cây nào đó trong sân, vùi đầu vào đầu gối, dường như rất đau lòng.

Lý Chân Chân yên lặng ngồi bên cạnh anh.

Anh biết cô không rời đi, nhất thời có chút cảm giác ấm áp, cả đời anh đềulà trò giỏi con ngoan, chưa từng có ai hỏi đến thế giới nội tâm của anh, “Anh chỉ muốn tự lựa chọn cuộc đời mình, vì sao lại cứ gian nan nhưvậy?”

Lý Chân Chân ngầng đầu nhìn lên bầu trời, “Kì thật cũng không khó để hiểu được.”

Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô.

Cô lại cười, “Chúng ta sinh ra trong những gia đình như vậy, nhận được rất nhiều thứ mà rất nhiều người chưa từng có được, giáo dục tốt, gia thếtốt, thậm chí là chuyện ăn, mặc, ở, đi lại đều tốt hơn người khác, đượcnhiều như vậy, đương nhiên cũng phải trả giá, có được có mất, đó mới làđời người hoàn chỉnh, không phải sao?”

Giang Thanh Viễn nhất thời có chút kinh ngạc, anh chưa bao giờ nghĩ, hóa ra hy sinh cũng là một kiểu đời người?

*********************

Tô Y Lâm thật không ngờ mình lại nhận được điện thoại của Lý Chân Chân, cô nhất thời kinh ngạc, nhưng vẫn quyết định đến nơi hẹn, bởi vì cô rấtmuốn nói rõ, cô không có ý niệm cố chấp gì với Giang Thanh Viễn, mấyngười bọn họ không cần phải dán mắt vào cô. Cô không thích những chuyệnphiền toái đó, hiện giờ đối với cô mà nói, chỉ cần sống cuộc đời thuộcvề bản thân mình cho tốt là được rồi, cô rất thỏa mãn.

Lý Chân Chân không phải kiểu người đẹp giống Thẩm Đại Ngưng làm kinh độnglòng người, nhưng có một loại cảm giác đẹp tinh tế không gì sánh bằng,kiểu đẹp tinh tế này rất dễ khiến người ta tự ti, bởi vì Lý Chân Chânrất tự tin, hơn nữa Lý Chân Chân cũng hiểu được nên phô bày nét đẹp củamình như thế nào. Chỉ cần liếc mắt một cái, Tô Y Lâm đã biết, đây là một cô gái thông minh.

Lý Chân Chân gọi hai cốc cà phê, mắt nhìn về phía Tô Y Lâm ở đối diện, hơi nheo lại, “Đừng căng thẳng, tôi không có ác ý gì cả.”

Tô Y Lâm cười cười, cảm giác của cô với Lý Chân Chân vậy mà lại không xấu, bởi vì trên người Lý Chân Chân có vài phần cảm giác của Thẩm Đại Ngưng, không phải hoàn toàn, mà là có chứa chút mùi tinh quái.

“Tôi chỉ muốn xem cô thôi.” Lý Chân Chân nâng cằm, “Tôi rất tò mò về cô, bởi vì tôi quen Giang Thanh Viễn lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ấysẵn lòng vì một cô gái mà đấu tranh với người nhà, cho nên tôi rất tòmò, trên người cô có thứ gì có thể mê hoặc anh ấy.”

“Có phải rất thất vọng rồi không?” Tô Y Lâm phát hiện vậy mà bản thân mình còn có tâm tình nói những lời thế này nữa.

Lý Chân Chân lắc đầu, “Mỗi người phụ nữ đều có sức hấp dẫn của riêng mình, tôi chỉ muốn xem sức hấp dẫn của cô là gì thôi, không hơn.”

Là thật sự rất giống, cảm giác có chút không để ý đó. Tô Y Lâm đột nhiênrất nhớ Thẩm Đại Ngưng, cô cũng xem báo, dường như Chu Thừa Trạch vàLiễu Tư Ngôn thật sự hợp lại, cũng không biết hiện giờ Thẩm Đại Ngưng có khó chịu hay không, có lẽ là sẽ không, bên ngoài thì Thẩm Đại Ngưngkhông để ý đến gì hết, nhưng còn trong lòng thì sao?

Tô Y Lâm cười cười với Lý Chân Chân, “Vậy cô vẫn hài lòng?”

Lý Chân Chân suy tư mấy giây, “Cũng được. Có điều tôi cũng là đến để nóivới cô, tôi sẽ kết hôn với Giang Thanh Viễn, tuy anh ấy từng say đắm cô, nhưng tôi tin, anh ấy là của tôi, bất luận là thể xác hay tinh thần.”

Tô Y Lâm không phản ứng quá lớn, “Vậy mượn cơ hội này, tôi cũng muốn nóivới cô. Tôi đối với Giang Thanh Viễn, quả thực từng có chút tâm tư,nhưng sau khi tôi biết thân phận của anh ấy, tôi đã biết chúng tôi không hợp nhau. Cho nên tôi căn bản không có suy nghĩ sẽ có gì đó với anh ấy, tôi nói rất nghiêm túc.”

Lý Chân Chân gật đầu, “Tôi tin cô.”

Tô Y Lâm lại đọc ra được ý của Lý Chân Chân, bất luận lời mình nói là thật hay giả, Lý Chân Chân đều sẽ khiến lời mình nói trở thành sự thật, đâylà một cô gái thông minh, hơn nữa còn xinh đẹp, có gia thế.

“Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi trước.”

Lý Chân Chân lại gọi cô lại, “Chờ một lát, tôi rất mạo muội gọi cô ra đây, hơn nữa tôi cũng rất có thiện cảm với cô, cho nên tôi quyết định tặngcho cô một tin tức. Tuy cô không có ý gì với Giang Thanh Viễn, nhưngchuyện anh ấy làm vẫn khiến dì có chút bất mãn. Có vẻ dì sẽ làm chuyệngì đó nhằm vào công ty nhà cô, ừm, tôi nói đến đây thôi, tạm biệt.”

Tô Y Lâm hơi dừng lại.

Trong nháy mắt này, lồng ngực Tô Y Lâm đột nhiên đầy phẫn nộ, cô gắng hết sức sống cuộc đời của mình, vì sao người ta vẫn không chịu buông tha cô.Khi cô nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp,lại có người nói với cô, vì chuyện của cô mà người nhà cô đang gặp khókhăn.

Cô nhất thời khó chịu không thôi.