Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 1 - Chương 6: Lực lượng cấp bảy



“ Đinh…”

Tiếng chuông tan học vang lên, bác sĩ Tạp Tu dặn dò mấy câu, đi ra khỏi phòng học.

Lục tục có bạn học tiến lên hướng hắn chúc mừng vài câu, Phương Minh Ngụy mang theo vẻ cười đạm mạc cảm ơn tất cả.

Bởi vì sinh mệnh kéo dài, phương thức dạy học của nhân loại cũng có thay đổi rất lớn. Nói như vậy, ở trước năm mươi tuổi, sẽ luôn ở trong trường học tiếp thu đủ các loại tri thức giáo dục.

Ngoại trừ mấy môn học bắt buộc, tất cả đệ tử cũng có thể chọn lựa tiến tu đủ loại ngành học mình yêu thích.

Mà sau khi lấy được học phần nhất định, mới có thể tốt nghiệp đi ra ngoài xã hội tìm kiếm việc làm. Đương nhiên, tiếp tục ở lại trong trường học tiến tu cũng là một lựa chọn không tệ. Dù sao, sức sản xuất phát đạt ở độ cao, cam đoan dưới tình huống hiện tại của xã hội loài người, sẽ không tiếp tục xuất hiện danh từ đói khát.

Tiền học phí trong trường học rất thấp, tất cả ngành học đều là tiến tu miễn phí, chỉ cần không ham hưởng thụ, có thể vĩnh viễn ở trong này ra sức tiếp tục học hành. Thiên tài giống như Thi Nại Đức, mặc dù trước ba mươi tuổi đã giành được học phần, nhưng vẫn không có ý tứ muốn rời đi.

Nhưng người có thể làm được thanh tâm quả dục( không ham muốn), cũng không có nhiều người, có rất ít người có thể ở trong hoàn cảnh như vậy của học viện ngây ngốc cả đời.

Rời khỏi lớp học, Phương Minh Ngụy vặn người một cái, buổi sáng hôm nay không có chương trình học, cho nên hắn không chút do dự tiêu sái đi ra khỏi dãy phòng học, hướng về tòa lầu thí nghiệm đi đến.

Trường học của hắn là học viện công lập của tinh cầu Tạp Lí Mỗ, khuôn viên cực lớn, ngoại trừ mười tòa lầu dạy học ra, còn có rất nhiều bộ phận, trong đó là tòa lầu có thể thí nghiệm thể thuật( võ học thân thể) cùng với cấp bậc tinh thần hệ.

Tòa lầu thí nghiệm là một tòa lầu nhiều công năng, bên trong thậm chí có cả phòng khiêu vũ và nhà ăn xa hoa. Nhưng mục đích của Phương Minh Ngụy lại chính là đại sảnh thí nghiệm ở lầu một mà thôi.

Trong học viện tự nhiên có được công cụ thí nghiệm tốt nhất, nhưng không chỉ là một bộ. Đương nhiên, sử dụng phương tiện này là cần phải trả tín dụng điểm sổ( tiền). Nói như vậy, không cần tới thì cũng không có ai đến đây tùy ý lãng phí.

Nhưng đối với Phương Minh Ngụy mà nói, số tiền này phải tiêu phí.

Thí nghiệm thể thuật cần hành động thực tế, cho nên rất nhiều phiền phức, nhưng thí nghiệm tinh thần hệ thì đơn giản hơn, chỉ cần một máy thí nghiệm là có thể hoàn toàn làm xong.

Tùy ý tìm một máy thí nghiệm ngồi lên, lấy ra tín dụng điểm bỏ vào mười tín dụng điện.

Cầm máy truyền cảm ở trước mặt mang lên đầu, tiếp theo ấn phím thí nghiệm kiểm tra.

Máy thí nghiệm này là một khoang điều khiển kín đáo, mà kết quả thí nghiệm cũng chỉ có bản thân biết, trừ phi là nguyện ý công khai, nếu không dưới quyền bảo hộ riêng tư, ngoại trừ ngành bạo lực của chính phủ, không ai có quyền tìm đọc những gì có liên quan.

Thí nghiệm ngay từ đầu, trước mặt hiện lên một mảnh quang điểm chói chang, hợp thành một hồi mưa sao sa xinh đẹp.

Phương Minh Ngụy cũng không biết bộ máy móc này tiến hành thí nghiệm như thế nào, bất quá sau khi hắn xem xong mưa sao sa biểu diễn làm người ta khó quên, thí nghiệm cũng đã xong.

Mở ra công năng máy thông tấn, kết quả thí nghiệm đã đưa vào trong đó.

Ngay một khắc mở ra máy biểu hiện, Phương Minh Ngụy thậm chí có một tia do dự. Nhưng chỉ là trong nháy mắt, hắn lập tức cúi đầu, hướng ánh mắt tới màn hình biểu hiện.

Màn hình biểu hiện giống như một chiếc đồng hồ đang rõ ràng viết lên một loạt chữ nhỏ.

Cường độ năng lượng tinh thần: Cấp bảy.

&&&&

“ Đốt đốt đốt…”

Nắp khoang thuyền thí nghiệm vang lên, Phương Minh Ngụy ngẩng đầu nhìn thấy, một nhân viên công tác đang gõ vào cửa khoang thuyền với vẻ không kiên nhẫn. Ngượng ngùng nhìn lên đỉnh đầu mỉm cười, lúc này hắn mới nhớ tới bản thân đã thí nghiệm xong.

Đè xuống chốt mở, khoang thuyền mở cửa ra, nhanh chóng ly khai nơi này. Nhưng mà vừa đi ra khỏi cửa, chợt nghe phía sau có người kêu to: “ Phương Minh Ngụy.”

Kinh ngạc xoay người nhìn lại, người kêu tên mình không ngờ là Thi Nại Đức.

“ Nga, chào ngươi.”

Thi Nại Đức chậm rãi đi tới, mắt nhìn đại sảnh thí nghiệm phía sau, cười hỏi: “ Vừa làm thí nghiệm?”

“ Đúng vậy.”

“ Siêu việt cấp năm?”

“ Làm sao ngươi biết?”

“ Bởi vì ba năm trước đây, thời điểm ta siêu việt cấp năm, cũng có biểu tình như ngươi bây giờ.”

Phương Minh Ngụy ngẩn ra, chẳng lẽ biểu tình của mình hiện tại rất kì quái sao?

“ Ta nghĩ, hiện tại chúng ta hẳn là một lần nữa nhận thức một chút.” Thi Nại Đức vươn tay, nói: “ Thi Nại Đức, thể thuật cấp năm, tinh thần cấp sáu.”

Hơi hơi do dự một chút, Phương Minh Ngụy duỗi tay nắm chặt tay hắn: “ Phương Minh Ngụy, thể thuật cấp hai, tinh thần cấp bảy.”

“ Cấp bảy?” Thi Nại Đức biến sắc, cẩn thận đánh giá hắn một chút, nói: “ Thể thuật cùng với tinh thần kém năm cấp, hắc…thật sự là hiếm thấy a.”

Phương Minh Ngụy tận lực bảo trì bình tĩnh cười nói: “ Ta sẽ thăng lên.”

“ Ta tin tưởng.”

“ Nga?”

“ Không đến hai mươi tuổi có thể đem tinh thần luyện đến cấp bảy, ta còn là lần đầu tiên nhận thức tên gia hỏa như ngươi đó?” Thi Nại Đức nhún vai nói: “ Trước kia ngươi không hiện thân, giấu giếm bản thân, nếu hôm nay ta không hỏi ngươi, phỏng chừng ngươi sẽ không có tiếng tăm gì.”

Phương Minh Ngụy nghĩ nghĩ, không khỏi bật cười, gật gật đầu, xem như nhận thức lời nói của đối phương.

Lực lượng tinh thần của hắn đã tới một cách ngạc nhiên cổ quái, có thể nói là chưa từng sáng tỏ, nếu hôm nay Thi Nại Đức không hỏi, rất có thể hắn vẫn bảo trì dáng vẻ cúi thấp.

Thật là một quái nhân a!

Đây là đánh giá của Thi Nại Đức đối với Phương Minh Ngụy, bất quá vô luận như thế nào, tinh thần hệ lực lượng cấp bảy đã là một nhân tài cao cấp hiếm có, ít nhất so với hắn còn cao hơn một bậc.

“ Hắc, AOA cấp mấy?”

“ AOA?” Phương Minh Ngụy ngẩn ra, cười khổ nói: “ Ta không có đi chơi đùa.”

“ Cái gì?” Thi Nại Đức rõ ràng sửng sốt, hỏi: “ Chẳng lẽ ngươi không thích chơi sao?”

Phương Minh Ngụy sờ sờ mũi, thật sự là có điểm làm cho hắn không biết làm sao trả lời.

AOA là một trò chơi cơ giáp trên thiên võng, vô luận là độ bắt chước hay là các hạng số liệu cơ giáp, đều được xưng là rất thật, cũng là được hoan nghênh nhất trên thiên võng, là một trong những trò chơi kéo dài không hề suy giảm.

Đối với tiểu tử trẻ tuổi như Phương Minh Ngụy mà nói, đương nhiên là thích thú với trò chơi này. Nhưng, chơi trò chơi này có một điều kiện tiên quyết, thì phải có lực lượng tinh thần hoặc năng lực thể thuật ít nhất đạt tới cấp ba, nếu không bị lượng tin tức siêu cấp đánh sâu vào, không phải thần kinh thác loạn, thì là thân thể hỏng mất.

Ba cấp lực lượng tinh thần cùng với thể thuật năng lực cũng không cao, chỉ cần là công dân liên bang, trải qua huấn luyện hệ thống, trừ bỏ những tàn não cá biệt ở ngoài, trên cơ bản ai đạt tới ba mươi tuổi cũng có thể đạt tới yêu cầu này. Nhưng đối với Phương Minh Ngụy chỉ mới mười tám tuổi mà nói, ngày hôm qua còn là một phế tài cấp hai, thì hắn làm sao mà gia nhập vào hư nghĩ(giả thuyết) thế giới AOA đây?