Tình Sắc Dụ Hoặc

Chương 162: Cầu thao trên hoang đảo 3



"Cô đã nói, không câu dẫn?" Quân Dạ Huyền nhíu mi, âm thanh trầm thấp mang theo khàn khàn.

Ở trên hoang đảo không hề có dân cư, ở dưới ánh trăng mập mờ, hành động của một người, đã không thể lấy lúc bình thường làm tiêu chuẩn.

Thao cô! Thao cô!

Tế bào toàn thân hắn đều đang kêu gào, loại ham muốn tình dục này trước nay chưa bao giờ nồng nhiệt như vậy.

Hắn đẩy tay cô ra, ngón tay lấy tốc độ cực nhanh đẩy ra môi âm hộ, tìm được tiểu huyệt kia, dùng sức thọc vào.

"A..." Tiếu Dao ngẩng đầu dâm đãng kêu một tiếng, dù có muốn trả lời cũng nói không thành tiếng.

Tiểu huyệt vừa thu lại, ngón tay hắn tựa như bị vô số cái miệng nhỏ mút vào, cảm giác khẩn trất này, làm côn th*t hắn lại lớn thêm một vòng.

Quân Dạ Huyền ngậm đầu v* nâng nâng đầu, mới mở miệng ra, đem vật nhỏ bị lôi kéo cực hạn buông ra.

"Ưm..."

đầu v* tê dại vừa mới được thả ra, ngón tay bên trong tiểu huyệt lại bắt đầu hành động.

"A, a, a... Tứ thiếu, chậm một chút! A, ư, a... Đau... Chậm, chậm một chút... ưm..."

Thân thể được phóng thích, Tiếu Dao hơi hơi nâng lên thân trên, nhìn Quân Dạ Huyền.

Lại không đoán trước được vì động tác nho nhỏ này làm tiểu huyệt trở nên chật hơn.

Quân Dạ Huyền nhăn nhăn mày, nhẹ nhàng rút tay ra, lại hung hăng mà thọc vào.

"Không phải muốn tôi cắm sao? Thật sự muốn chậm hơn?"

Chỗ này, chỉ cần một ngón tay đều cuốn chặt như vậy, nếu là côn th*t của hắn đi vào...

Không tưởng tượng được, thân hình Quân Dạ Huyền càng thêm cứng rắn.

Hơi thở toàn thân tập trung đến chỗ nào đó, làm hắn ở ranh giới bùng nổ, phi thường không dễ chịu.

Câu dẫn hắn, là nhiệm vụ ưu tiên số một của cô, Quân Dạ Huyền vẫn nhịn xuống xúc động muốn cắm huyệt, ngón tay lại dùng tốc độ nhanh hơn thọc vào rút ra.

"A, a ư, a... Tứ thiếu, quá nhanh... ưm, a, chịu, chịu không nổi..."

"Tứ thiếu, muốn, hỏng rồi, chậm một chút... A, a, chậm một chút..."

Tiếu Dao mới vừa xin tha trong chốc lát, âm đ*o đột nhiên lại bị ngón tay thứ hai chen vào.

"A..." Cô ngẩng đầu, thân thể đều mềm đi xuống, lại lần nữa ngã trên mặt cỏ.

"F*ck!" Quân Dạ Huyền nhíu nhíu mày, trong miệng không tự giác thốt ra một từ thô tục.

Quả nhiên là vưu vật trời sinh, chắc ngay cả một bàn tay vẫn có thể hoàn toàn cắm vào cô ta đi, ngón tay vẫn có cảm giác như cũ, ra vào linh hoạt, lửa nóng bao trùm, nhưng cũng càng thêm khẩn trí.

"A... A... Không được... Tứ thiếu... Tôi không được... ưm...". Lúc ngón tay thứ ba cắm vào, toàn thân Tiếu Dao lại thêm một lần co rút.

Nữ nhân ngã trên cỏ, toàn thân cứng đờ, đôi tay bắt lấy cỏ dại, giật từng nắm từng nắm.

"Tứ thiếu, dùng sức... A... Tôi sắp tới rồi... Dùng sức thao đi... Ưm..."

"A, a... Tứ thiếu, ha... Dùng sức... Tôi, tôi... Tới rồi... A, a..."

Nhìn thân thể toàn thân phấn hồng một mảng, hai tròng mắt Quân Dạ Huyền cũng càng thêm tối tăm.

Đột nhiên, hắn dùng sức đem ba ngón tay sắp bị ngắt đứt ra, đứng ở trong nước, móc ra dương v*t của bản thân.

Dưới ánh trăng, toàn thân nữ hài lỏa lồ, ngã trên mặt cỏ, hắn một tay bắt lấy côn th*t của mình, loát động trên dưới.

Ngón tay là từ trong nước lấy ra, nhưng, lòng bàn tay sớm cũng dính đầy d*m thủy của nữ nhân này, có tác dụng bôi trơn.

Trong tầm mắt, thân thể nữ nhân hoàn mỹ, không ngừng vặn vẹo, hai vú tuyết trắng giương cao, bị cô nhào nặn ra đủ loại hình dạng.

Được thủ dâm dưới tình huống như vậy, tựa hồ so với phía trước còn thoải mái hơn rất nhiều!