Tình Nồng Khó Phai

Chương 27: “Sao vậy? Rất kỳ lạ à?" 



Nhưng lúc này, cô mặc bộ váy dài do anh chọn và trang điểm nhẹ, trông cô như viên kim cương đã được mài giũa, sáng chói đến mức anh không thể rời mắt.

Ngũ Vận Uyển bước tới trước mặt Nam Ngự, thấy anh nhìn mình không nói thì có chút xấu hổ, cô đưa tay vén tóc: “Sao vậy? Rất kỳ lạ à?"

Cô chưa bao giờ mặc váy kiểu này, đặc biệt là vừa nãy cô đã lén lên mạng tra, giá của bộ váy này đắt khủng khiếp.

“Không” Lúc này Nam Ngự mới hoàn hồn: “Rất đẹp”

Nam Ngự không keo kiệt lời khen ngợi, nhất là với vợ mình.

Ngũ Vận Uyển choáng váng.

Hình như đây là lần đầu tiên Nam Ngự khen cô?

“Đi thôi” Nam Ngự không nhiều lời, nhanh chóng di chuyển xe lăn, hai người cùng lên xe.

Bữa ăn với gia đình nhà Nam Ngự lần này được đặt ở câu lạc bộ tư nhân đắt đỏ của thành phố S.

Xe dừng ở câu lạc bộ, Ngũ Vận Uyển khoác tay Nam Ngự bước ra khỏi xe rồi đi thang máy lên lầu. Trong thang máy, đột nhiên cô có chút căng thẳng nên nhẹ giọng hỏi: “Nam Ngự, người nhà anh có khó chung sống không?”

“Không đâu” Nam Ngự nhẹ giọng đáp, nhưng sau khi im lặng một lát anh lại nói thêm: “Nhưng em vẫn nên chuẩn bị tâm lý

Ngũ Vận Uyển sững người, còn chưa kịp hỏi "chuẩn bị tâm lý gì” thì cửa thang máy đã mở ra, Nam Ngự di chuyển xe lăn ra ngoài trước.

Ngũ Vận Uyển lập tức đuổi theo, hai người nhanh chóng đi vào gian phòng lớn nhất ở cuối hành lang.

Vừa vào cửa, Ngũ Vận Uyển đã nhìn thấy một ông lão, có lẽ chính là ông nội của Nam Ngự.

Ngũ Vận Uyển vội vàng nở nụ cười lễ phép, cung kính bước tới định chào hỏi, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt ông ta, sắc mặt cô chợt tái, bước chân khựng lại.

Mặc dù ông lão đã lớn tuổi nhưng lưng thẳng tắp, khuôn mặt đầy nếp nhăn nhưng lại có nét rất sắc, đặc biệt là đôi mắt như chim ưng, lộ ra khí thế uy nghiêm.

Đây là một ông lão để lại cho người khác ấn tượng rất sâu đậm, vậy nên Ngũ Vận Uyển chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra, khuôn mặt này cô đã thấy không biết bao nhiêu lần trên các tạp chí và tin tức.

Nam Viễn Hùng, ông cụ của nhà họ Nam - gia tộc số một ở thành phố S.

Ngũ Vận Uyển thật sự không dám tin vào mắt mình.

Mối tình đầu trở thành em rể của cô, còn cô lại thành thím của mối tình đầu?

“Vận Uyển?” Giọng nói trầm thấp dễ nghe của Nam Ngự đột nhiên vang lên bên tai, anh di chuyển xe lăn tới, thấy sắc mặt cô tái nhợt thì hỏi: “Em không sao chứ?”

“Em..” Ngũ Vận Uyển đột nhiên phát hiện mình không nói được gì: “Nam Ngư à, đột nhiên em cảm thấy chóng mặt khó chịu quá, em muốn về”



chapter content