Tính Mạng Cô Thuộc Về Tôi

Chương 35



Vừa dứt lời.Hắn thô bạo giựt tay nó ngã về người.Cả người nó rơi vào bồn tắm.Cã người hết còn nằm sắp lên người hắn.Hắn nâng càm nó lên:-Thử làm cho tôi coi.

Mắt nó trợn tròn,tay kéo đầu nó xuống,hôn ngấu nghiến cách môi nhỏ xinh kia không chút thương tiếc..Chưa bao giờ bị hắn hôn thế này.Nó hỏang lọan đập tay vào người hắn rút ra,nhưng càng làm thì bị hắn dùng tay ghị chặc đau đớn.Hắn hôn thật sâu,cắn nuốt .Thô bạo bốp vào mông nó xuống.

--Xọat-----

Hắn mạnh mẽ lật người lại đè nó xuống bồn,lần này là cơ thể nó nằm hàon toàn dưới nước,cả thân hình vạm vỡ nỗi lên làn nước như tô điêm cho thân hình hắn thêm quyến rũ.cơ bấp cuồng cuộn trên tay ngang tàn sờ xuống đùi nó xé mạnh.Áo sơmi thấm nước thấy cả đồ lót,hắn chẵng xe áo mà lại đi xé quần theo kiễu bá đạo.

Hình minh họa tư thế

-Không,đừnng..tôi không thích.Tôi sẽ nghe lời anh,đừng tức giận nữa_Nó run rẫy hét lên,lắc đầu.

Hắn như lên cơn điên tiết,ánh mắt rất đáng sợ,gương điển trai mạnh mẽ không ngừng tỏa khí nóng như lửa.Nó đang chọc phải hắn,cơn giận liệu có thể dập.Nó muốn thoát khỏi hắn ư.Câu nói của nó như châm ngòi.

Nó cảm nhận rõ rang vật cứng nóng như lữa để trên bụn nó như muốn thiêu đốt nó đi.

-Cô nghĩ muốn thoát khỏi tôi._Dương Vĩ nhìn nó như muốn nuốt chửng.

-Anh quá nguy hiễm.Nếu trả được thù tôi sẽ biến mất khỏi nơi có anh_Nó dù biết bản thân mình không thể tháot khỏi hắn,nhưng trong lòng vì cái tự tôn cuối cùng mà ngang ngạnh lên tiếng không sợ.

Hắn lại nóng giận mà hốn nó,hôn cả người nó đều để lại dấu vết,nhưng hắn lại không có ý quan hệ,chỉ muốn đánh dấu trên nó,cả cơ thể bị hắn cắn nuốt,da thịt chỗ nào cũng tim đỏ tím xanh.Nó rùn mình,1 cảm giác rất kì lạ như chạy trong cơ thể nó,đụn đến phần nhạy cảm nên nó lien tục run.Chỉ có thể để yên hắn hành hạ da thịt mình.

Tự nhiên nó lại có cảm giác thích hắn chạm vào đến kỳ lạ.Không thể hiễu nỗi cơ thể nó nữa.Bàn tay nó bám chặc vào thành bồn cứng ngắt.

-Cô rất thích!_Đôi mắt sâu đen láy đâm đâm vào giương mặt nó.Nói ra như chế nhạo.

-Không có.!_Nó thẵng thừng nhìn hắn,như khẳng định,miệng nói thế àm trong lòng cảm giác lại khác.

-Có muốn thử cái cảm giác kia không,coi như thưởng cho cô hôm nay đã làm tốt_Miệng nhếch lên,giọng chế nhạo khinh miệt.

Nó hít mạnh 1 hơi nặng nề,1 cơn nóng trong người luồng lách chãy khắp cơ thể.Nhìn xuống con vật to lớn đang ẫn dưới lớp bọt lúc hiện lúc ẫn núp,đang kếnh đầu chờ đớn.Nó thấy rùn mình.

-Vạn lần không muốn.Nếu thường thì coi như tha cho tôi.Xem như là phần thưởng hôm nay.

Hắn cười đễu giả:-Được! ra ngaòi thay đồ cho tôi.

Hoàn toàn không hiễu,rõ rang hắn rất kìm chế,sao hắn có thể giỏi kìm chế phát tiết như thế,mà hắn lại cứ hay phóng nhã với các cô gái tùy tiện.Nếu kím chế giỏi như thế cơ gì lại cứ chơi gái thâu đêm được.Chẵng lẽ nó không đủ sức khiến hắn không tài nào kiềm được như bọn phụ nữ kia.Nghĩ thoáng trong đầu nó,rồi cứ thấy nhiều khi lại may.

Bước rất nhanh ra thay quần áo,nhưng chẵng dám nhìn xuống dưới,nó cần thận để tránh làm hắn phát tiết.Sau đó lại trãi qua 1 đêm làm con gấu cho hắn ôm ngủ suốt đêm.

--------------------------------------------------------------

-Tối nay cô đến đó điều tra đi._Lạc Thần thải 1 sấp tài liệu trên bàn cho Nguyệt Hàm,bỏ tay vào túi quần mặt lạnh tanh.

Nguyệt Hàm nhướng mắt lên nhìn rồi tháo bìa sơ mi ra,có chút ngỡ ngàng:-Nơi này đến đây để giao dịch sao.?

-Không là lấy thông tin.

-Tại sao là tôi đi,nơi này không ổn!

-Không cần biết,chính là vì nơi này mới cần đến cô đi.!_Lên giọng lạnh rồi Lạc Thần quay bước đi.

-----------------------------------------------------------

Nguyệt Hàm bước xuống chiếc xe,diện 1 chiếc áo đầm mỏng trong rất gợi cảm.Uyển chuyển bước đi vào 1 tòa cung điện lấp lánh ánh đèn,bên trong còn lộng lẫt hơn no ung dung thướt tha đi vào,đang đi thì bị 2 tên bảo vệ chặc lại.Nó đanh mặt đưa chiếc thẻ vip ra cưới cùng 2 tên kia nhường đường.

Miệng lẫm bẫm,mắt láo lia xung quanh:-Nơi này chỉ là 1 casinô có gì đặt biệt,anh đang chơi tôi phải không?.

-Cô mau tìm nhà thổ ở dưới lòng đất,ở dưới thú vị hơn cô nghĩ đấy.!_Giọng Lạc Tư.

Nó giơ tay lên đè con chip để nghe rõ hơn,rồi nhạt miệng nói:-Nơi đây không phải dễ,camera khắp nơi anh nghĩ dễ tìm sao,biết đường thì màu nói luôn đi.

-Cô vô dụng như vậy mà cũng tốt nghiệp được sao,tự làm tìm đi.!

-Này.._Chưa kịp nói gì thêm đã có người bước đến hỏi nó.

-Có cần chúng tôi giúp gì không,thưa quí cô_1 người bận đồ nhân viên lịch sự lại hỏi.

-Không,tôi chỉ muốn tìm nhà vệ sinh._Vừa nói nó vừa dáo dác nhìn xung qanh,ồn áo tiềng người,nhìn những con bạc mà nó chán ghét.

-Vậy cô cứ ra sau cánh cửa đi trái là tới!

-Cám ơn!_Nó cúi người cháo rồi bước đi vội.

Nó trở nên lén lút,lần mò những ngõ phòng.Đang đi thì va phải 1 người

-A..xin lỗi,anh có sao không!-Nó cúi người che mặt đi,đến nới này ít gây chú ý đến người khác để không ai nhận diện ra thì càng tốt,trách trường hợp bất đắc dĩ xảy ra,người ta biết đến nó sẽ gây phiền phức.

Nghe giọng 1 người đan ông:-Không sao,cô không có gì chứ!

-Không.anh không có gì được rồi!_Nói nhanh nó nghiêng mặt đi,chẵng nhìn tới người đàn ông đó là ai.

Lần quẫn cả buỗi chẵng phát hiện được gì,nó bực bội,lấy ra 1 con chip nhỏ ở chiếc nhẫn.:-Không biết nơi dưới đất có sóng không?

--Nghe thấy âm thanh rè rè như nhiễu sóng.con chip có tác dụng rồi.Nó càng lúc đi nhanh hơn về hướng âm thanh sóng truyền phát ra.Lúc đi xém chút là bị bọn người kia tóm được,cũng may là nó thông minh tránh rất cẫn thận,các camera bị nó làm mờ,chắc chắc sẽ không thấy được mặt nó.

Chạy đến 1 nơi rất kì lạ.

-Ai đó?_âm thanh cách không xa là 1 tiếng người đàn bà.

Nó thở hắt ra 1 tiếng,rủa 1 tiếng:-Shit thật.

Định quay lại đánh cho bà ta 1 cái.Chưa gì bà ta lên tiếng trước:-Là người mới sao?.Nhanh lên hôm nay có khách quý đến,nhanh xuống dưới đi.

Nó sượng người,hơi đơ,nhưng cũng nhanh nhão ứng biến:-Vâng,nhưng mới vào nên tôi lại lạc đường.!

Bà ta nheo mắt nhìn từ trên xuống gật gù có vẻ như đang hài lòng thân hình với khuôn mặt nó:-Cô tên gì,tới đây được bao lâu.Thẻ số của cô đâu.

“Mẹ kiếp thẻ số gì chứ”Nó nghĩ thầm,rồi cười giã lã nói:-Dạ,đến được 3 ngày,nơi đây tôi chưa rành lắm,có thể dẫn đường được không.Lúc nãy đi tôi làm đánh rơi thẻ mất rồi!

Bà ta ra vẻ nghi hoặc,đôi mắt lườm lườm trong rất ác,nhìn bà ta chẵng khác nào như mấy mụ phù thủy trong truyện cỗ tích.:-Cô đi theo tôi.!

Nó đi theo,trên đường đi nó đão mắt nhìn xung quanh thật kĩ.Thì ra nơi đây camera rất nhiều,bước xuống 1 căn hầm,càng đi xuống càng cảm thấy khí lạnh,nói là hầm nhưng thật ra nơi đây trong rất đẹp,chẵng khác nào cung điện nguy nga,con lộng lẫy hơn cái casinô trên mặt đất.Khắp nơi đều là những cô gái chân dài,ăn bận hở hang,toàn là những bộ bikini,có người chỉ khóac cái tấm lụa mỏng,những cố gái người Tây có,người Trung có,có cả người việt nam,trong rất hỗn tạp.Bà ta đưa nó đến 1 căn phòng lớn,những chùm đèn trên trần nhà trong rất đẹp,nó ngước lên nhìn,tinh mắt mới để ý gắng cả camera

-Cô thay đồ đi.!_Bà mặt lạnh đang sợ nói.

-Vâng,!nó gật đầt,rồi chữi trong bụng “Lũ biến thái phòng thay đồ còn gắn camera.Trước khi ra khỏi đây nhất định mình sẽ hủy diệt cái nơi gọi là “Thiên đường sung sướng” này.”

Bà đứng đó y nguyên không nhúc nhích.Nó trơ mắt hỏi:-Tôi cần thay đồ mà.!

Bà lườm một cái rồi quay đi.Còn lại nó trong phòng,nhìn những bộ cánh nóng,ớn lạnh cả người,nó càng nóng máu hơn.:-Shit dám kêu mình bận mấy thứ lố lăng này.!

Không thể tránh được.Đã vào hang hổ rồi không thể nào không giả thành hổ.Nó cẫn thận rút ra từ trong chiếc đầm 1 cái súng con,bắn vào bong đèn trên trần nhà.Gây ra tiếng động lớn.

Nó giả vờ hét tóang:------AAAAAAAAA----

Bà ta và 1 số người gần đó chạy tới:-Có chuyện gì?

Giọng như sợ hãi:-Không biết,bong đèn bị rơi xuống,đáng sợ quá!

Căn phòng tối hẳn,chỉ còn pha rọi vào từ những ánh đèn ngaòi hành lang vào phòng,nên nhìn nó rất mơ hồ.

-Tại sao lại rơi được?

-Tôi không biết.Lúc nảy chưa kĩp thay quần áo,cả chum bong liền rơi xuống,tôi bị thương chãy máu rồi!_nó trong hỏang sợ lắm,bước ra cửa.

-Đi phòng khác,tôi sẽ cho người đến thay.Không kịp rồi,khách đã tới.Các cô dẫn cô ta ra tiếp đón.

-Dạ,má!_1 cô gái chân dài trong rất kiễu mĩ,bận chỉ duy nhất 1 tấm vải mỏng và chiếc quần lót màu đen,để bộ ngực trần cúi đầu kính cẫn bà ta.

Nó đi theo sau 10 cô gái bước đến 1 căn phóng làm bằng kính trong suốt nhưng rất dày,lúc đi ngang qua nó nhìn thấy bên trong những tên đàn ông đang hưỡng lạc cùng các cô gái chân dài trong rất phóng túng,những cảnh quan hệ tình ái còn lõa lồ trước mắt nó,khiến trong lòng nó dáy lên 1 chút khó chịu.-Vào trong chờ đi_cô gái mặt đầy son phấn,liếc mắt nhìn nó,hất mặt rồi đẩy nó vào phòng.

Nó dáo dác tỏ vẻ ngờ nghệch,tất thảy những cô gái nơi đây đang ngồi vào 1 cái ghế dài,ai cũng chăm chú thu ánh nhìn từ nó.Có điều ai cũng dùng 1 cặp mắt không thiện cảm.

Ngừoi ta nói trên đời đáng sợ nhất là lòng dạ đàn bà,họ một khi đã ganh tỵ thì rất khó mà sống ổn,tốt nhất trước mặt họ không nên làm nỗi ra vẻ ta đây.Đành giả vờ lơ ngơ cho dễ sống,Nguyệt Hàm đành tìm đại 1 chỗ trống mà ngồi.Điều làm Nguyệt Hàm chú ý là cô gái bên cạnh.

Quả thật cô ta rất xinh đẹp,1 mĩ nữ thu hút từ cái nhìn đầu tiên,nó là con gái mà con cảm gáic rung động đây.Tư nhiên nó chợt nghĩ đến hắn,nếu như hắn gặp được cô gái này chắc chắn sẽ không bỏ qua mà cướp đọat tuyệt sắc giai nhân này đem về.Đột nhiên nó thấy thật ganh tỵ,càng nhìn cô ta càng không muốn dời mắt.

Nó mĩm cười thật tươi,tạo thiện cảm từ cái nhin đầu tiên,sẽ thuận lợi cho việc hơn:-Cô tên gì,đến đây được bao lâu rồi.

Cô gái bên cạnh xoay lại nhìn nó mất khảong mấy giây mới trả lời:-Tôi tên Thiệu Mỹ,cứ gọi Mỹ Mỹ,tôi vào đây được 1 tuần.Cô cũng mới vào phải không?

-Ừm,tôi…đến được 3 ngày thôi.Không biết gì nơi đây cả.

-Vậy bọn người đó có cho cô thuốc không?_Mỹ Mỹ mím môi nói.

-Thuốc..thuốc sao?_Nó ngây người,có chút ngạc nhiên,nhưng nhanh chónh trở lại vẻ mặt bình tĩnh để tránh bị phát hiện.

-Phải,là thuốc đó,vào đây đầu tiên họ điều cho chúng ta uống lọai thuốc của họ,chẵng lẽ cô không có._Mỹ Mỹ cũng tháong kinh ngạc,to mắt nhìn nó.

-À..có chứ,tại cô hỏi bất thình lình quá tôi quên bén đi.Sao cô lại vào đây._Nguyệt Hàm diện 1 cái cớ rồi đánh trống lãng đi

Mỹ Mỹ mím chặc môi,đôi tay siệt chặc vào nhau,thái độ ngập ngừng kì lạ:-Tôi..là..tôi…

-Số 302,có khách muốn gọi cô_tiếng kêu vọng từ ngàoi cửa lớn vào.

Mỹ Mỹ lúc này buông lỏng bàn tay ra,nghe thấy số của mình cô ngẫn mặt lên.:-Thôi tôi đi đây_Mỹ Mỹ nhìn nó cười nhẹ,rồi quay đôi chân thon dài bước đi.

Nó chưa kịp hỏi gì,có phần tiếc nuối,rồi nhìn xung quang,nơi đây ước chừng khảong cũng 30 người,căn phòng này là phòng chờ khách gọi thì phải.Định sẽ làm quen thêm vài người lấy chút thông tin,nhưng trông ai cũng bận trộn,trang điễm chảy chuốt,muốn nói chuyện với họ cũng không dễ dàng,ánh mắt ai cũng lăng lơ như Đắt kĩ khiến nó thật chán ghét.

Lạc Thân không biết có nhầm lẫn không,sao lại kêu nó đến nơi quái quỷ này,nơi này thi làm gì có người Maséc được chứ,tàon là kĩ nữ.

Cuối cùng,người đàn bà kia cũng xuất hiện,ánh mắt ab2 ta thật kinh sợ,nhìn mặt là thấy ác rồi.Chả trách người ở đây ai cũng sợ.

-Cô,đứng lên đi theo tôi_Bà ta nhìn nó liếc 1 cái bảo ý đi theo.

Nó bước nhanh nối gót.

-Á—nó bị bọn nam nhân đẩy vào trong.

“Lại là nơi nào đây” bị đưa vào trong 1 căn phòng khác,nhưng nơi đây đặt biệt khác những c8an phòng sa hoa lúc nãy,căn phòng này trỗng rất đơn giản.Bị xô vào vách nó kêu nhẹ 1 tiếng.Nhìn bọn họ như khó hiểu.

Bà ta bước đến gần nó,nâng càm nó lên,nhíu chân mày lại:-Nói..ai sai cô đến?

Nó trong lòng liền tháong kinh hải,”Bị phát hiện rồi sao?” 1 chút bất an,nhưng rồi thu ánh mắt lo sợ đó lại,thẳng thừng nhìn bà ta,cao giọng:-Bà nói gì tôi không hiễu?

-Hừ..cô còn giả điên thì đừng trách tôi ra tay mạnh.Mau nói_Giọng bà ta càng ngày càng cay độc,2 từ cuối liền nhấn cao giọng.

-Nói gì,tôi đã kí hộp đồng vào đây,giả điên thế nào đây?_nó tiếp tục phủ nhận.

-Được…còn không chịu thành thật._Vẻ mắt nhìn như con rắn độc,bà ta hất mắt cho bọn người kia bước lại.

2 Tên nam nhân hun hang,nắm người nó lại.---CHÁT—CHÁT—bị tán đi 2 cái,lằn giấu tay in nguyên trên da thịt nõn nà nó.

-Còn cứng miệng không_Mặt bà ta trợn tráo mắt,đe dọa:-Cô đừng tưỡng qua mặt được Lộ Lộ này,Không lý nào người nơi này lại không có thẻ số,trên lưng điều in mã số riêng biệt,nhưng cô thì không có.!

Nghe đến đây nó ngây người giật giật,mím chặt môi.”Rõ rang đá phá camera sao bà ta nhìn thấy được,phải tìm cách lien lạc với Lạc Thần nhanh thôi”

Như thấu được ánh mắt nó nghĩ gì khoé miệng cong cong,ánh mắt sắc như muỗi dao chiếu lên người nó:-Đừng nghĩ phá hủy được camera là có thể không nhìn ra cô.Nếu cô không phá hủy camera tôi cũng không chắc chắn rằng cô có ý đồ,nơi nào cũng có quy định nơi đó.Trên người cô không có thuốc của chúng tôi.Mau khai thật tại sao vào được đây,ai sai khiến đến.Không nói tôi sẽ cho cô niếm mùi lợi hại của Lộ Lộ này.

Nguyệt Hàm cắn chặt cánh môi,cố nghĩ ra cách,vừa định cất tiếng.Một âm lãnh khác lại vang lên,khiến cả bọn đảo mắt nhìn lại người phát ra tiếng

-Là tôi dẫn cô ta đến.