Tính Mạng Cô Thuộc Về Tôi

Chương 12: Tình yêu chớm nở



-Ê Heo…làm gì mà thở dữ vậy._giọng nói trầm khan quen thuộc.Khiến nó quay lại.Người con trai ngôì trên chiếc mô tô phân khối lớn,đôị chiếc nón bảo hiệm kín hết mặt,liền tháo xuống.Anh vẫn đẹp như vậy,dưới ánh nắng,dù tóc rối tung nhưng vẫn lung linh,tuyệt đẹp được lộ rỏ trên từng chi tiết của khuôn mặt

Nó thấy vĩnh như thấy vàng mừng rở.-Ê…cậu cho tôi quá giang đến trường được không.Đi nha năn nỉ đó_nó như con mèo tội nghiệp nhìn vĩnh nài nỉ.

Bất giác vĩnh quay mặt đi,hình như Vĩnh đang đỏ mặt vì trog mặt nó thật đáng yêu.Rồi lạnh giọng.

-Lên nhanh di,không tôi đổi ý đó.

Nó cười tươi mừng rỡ phóng lên xe Vĩnh.

-Ê..khoan._Vĩnh rồ ga chạy đi,nó giựt mình gã vào lưng vĩnh.

-Gì nữa.

-Nón bảo hiểm.

Nó nói xong Vĩnh lên ga vụt chạy đi.Nó đánh vaò vai vĩnh như muốn nói.

-Khỏi cần,ngôì yên đi,té tôi không chiu trách nhiệm đâu._Vĩnh biết ý,rồi cầm tay nó để qua eo mình.

Nó bất giác thấy ngượng ngùng tay phải ôm lấy eo vĩnh.

Trước cổng trường.

Chiếc xe hơi maù đen bóng loáng đổ gần cổng.Mấy đứa học sinh xì xào to nhỏ.Hắn đảo mắt nhìn rôì thấy chiếc mô tô đen đang chạy đến.Trên xe là nó và 1 trên con trai đang chở nó.Đôi mắt trở nên sắc nhọn nhìn về phía nó,tay bóp chắc bịt thức ăn.Hắn rồ ga lên rôì vụt chạy đi,hắn thẳng tay vứt thẳng bịt thức ăn ra ngoài.

-Ùa xe ai giống xe hắn quá vậy_nó bước xuống xe,nheo mắt nhìn chiấc ôtô vừa chạy đi.

-Chắc không phải,xe giống thôi,làm gì cái tên đó ở đây được_Nó lắc đầu rôì gật đầu,vẻ đâm chiêu.

-Làm gì đứng đó tự kỉ nữa,vào đi chứ._Vĩnh thấy nó đứng đó ngớ ngẩn không hiểu nỗi,giục nó vào nhanh.

Cả trường như náo loạn,khi bọn học sinh thấy vĩnh liền cầm điện lien tục họat động ,1 truyền 10,10 truyền 100, xì xào đổ nhau chạy ra.

-Ê tụi bây, Thiên Vương đi học rôì.

-Biết gì chưa Thiên vương đang vào trường đi học đâý.

-Thật không,anh ấy đi học rôì sao.

-Hoàng tử của chúng ta hôm nay đến trường đấy.

-Nhanh lên Thiên vương đến trường rôì tụi bây ơi.

-……………………………………………………………

Sau 5p tất cả bọn con gái tập trung tại trước sân trường,khi vĩnh và nó đang đi vào.

-Caí gì đây,cảnh này sau quen quá vậy._nó ngạc nhiên rôì quay mắt nhìn vĩnh.

-ANH ƠI ANH ĐẸP TRAI QUÁ,NGAỲ NAÒ CỦNG ĐẾN TRƯỜNG NHÉ.

-EM YÊU ANH LẮM A VĨNH ƠI…….

-NHÌN ANH CHẠY MÔTÔ PHONG ĐỘ THẬT ĐẤY.

-ĐẸP TRAI QUÁ ĐI.

-ANH THƯỜNG ĐẾN TRƯỜNG VỚI TỤI EM NHA.

-TÔI Em NHỚ ANH LẮM SAO ANH KHÔNG ĐI HỌC.

Nguyên đám hò hét chen nhau để nhìn được Vĩnh.

Vĩnh lúc này trở nên lạnh lung hơn bao giờ hết.Khuôn măt đanh lại.Nhấc giọng lãnh đạm.

-5s không biến thì đừng trách tôi.

Vĩnh vừa dứt câu cả đám ào ạt chạy toán loạn đi hết.Đúg là sau 5s cả khu trường im ắn hản đi,cả bọn nghe tiếng vĩnh mà run sợ bỏ chạy hết.

Nó lố mắt nhìn vĩnh ngạc nhiên hơn nữa.

-Nhìn gì,vào học rồi._Vĩnh nghiêm mặt nói rôì bước đi trước.

-Ờ..ờ.._nó ngơ mặt rôì vôi bước nhanh theo.”Chẵng phải giờ này giờ học sao,sao có nhiều ngừoi thế này.Ông Khương đâu rồi nhỉ”.Nhưng rồi dập tắt cái suy nghĩ.”Cũng may nay không có thấy Khương nếu không mình lại bị tóm đầu”

Đến lớp nó.

-Em đã đi trễ 1 tiết,phãt em quét sân trường 1 tuần”_Cô giáo nhìn thấy nó lén lút thậm thò đi vào.nghiệm mặt nói rồi quay xuống đám học sinh.

----Lúc nãy tất cả học sinh đang trong giờ học chạy toán ra ngòai,nếu hôm nay có thầy Khương chắc chắn mấy em không con ngồi ở đây!

Tất cả im bặt:-Phạt tất cả mọi ngày đều ở lại 1 tiết trước khi ra về lau dọn thư việc và chui rữa nha vệ sinh 1 tuần.

Nó cúi chào,rồi bước vào bàn.

-Nguyệt hàm…_mới bước tới ,nó bị con mai keó tay vaò hoỉ chuyện.

-Sao bà đi chung với Thiên vương,có đúng là người lúc nãy thiên vương chở là bà.

-Thiên Vương naò_nó chán cái cảnh tra hỏi của cô bạn này.lạnh nhạt đáp.

-Thì Thiên Vương chính là Tống A Vĩnh đó.

-Vậy thì sao.

-Sao caí gì,sao bà toàn quen biết những người đẹp trai không vậy,lại còn là hoàng tử của những cô gái.Hết Dương Vĩ rôì tới hot boy lạnh lung A Vĩnh của trường ta.

-Ai..Dương Vĩ á,cái tên chết bầm đó mà là hoàng tử á.Phù thuỷ thì đúng hơn,noí A vĩnh hoàng tử thì con nghe được,nhắc tới cái tên hắn là sôi maù rôì à._Nó như bị đụn đến cục lửa nhắc tơí hắn, máu nó sôi sục lên,mắt chuyển sắc,tay thì bẻ gãy cả cây bút chì.

Mai nhìn nó thấy ớn lạnh cả ngươì,sợ gần nó hôì chắc nó thiêu sống mai luôn quá.”Đáng sợ qua đi chỗ khác thôi”.Mai bẽn lẻn bước đi khoỉ chỗ nó.

----------------------

Tập đòan CEO

-Thưa Dương Tổng,hôm nay có cuộc hợp lúc 8h ạ.

-10h phải đến gặp đối tác bên công ty MiCO.

-1h phải gặp Mr.Row công ty con bên Mỹ bàn về Xây dựng khu Thương mại.

-Và còn.

-Tẩt cả để thư kí Trương xử lí._hắn lạnh lung cắt ngang lời thư kí.Đã làm việc cho hắn những công việc này có thể hàon tòan xử lí tốt,hắn chẵng cần phải làm những thứ vô bổ,không quan trọng này.Hắn vốn là hiêu ngạo như thế,vì hắn là 1 Dương Tổng không tầm thường.

-Dạ,vâng_cô thư kí Trần nhẹ giọng gật đầu.

.Chuẫn bị máy bay sáng mai đến Lonđon_hắn lạnh nhạt ra lệnh.

-Vâng ạ,-cô thứ kí cúi đầu bước ra.

Hắn bước ra cửa rồi đi về phòng mình,trên đường đi củng cô thư kí,hắn lạnh giọng nói.

-Không được làm phiền._Cô thư kí hiểu ý gật đầu quay đi.

Hắn bước vào phòng,ngã vào ghế,có chút mệt mỏi nhưng thần sắc vẫn không thai đỗi khuôn mặt thanh tú,như 1 phô tượng điêu khắc tinh xảo ẩn hiện sau ánh nắng chiếu roị vào khung cửa kín..Hắn nhắm mặt lại như cảm nhận sự yên tĩnh trong căn phòng