Tiểu Thư Siêu Quậy

Chương 61: Ngoại truyện



Edinburght

* Khu Biệt thự *

Vừa mới sáng sớm tinh mơ của sớm mùa đông mà tiếng trẻ con ở đâu đã um xùm hết cả lên rồi, khiến nhà hàng xóm bực mình không chịu nổi ý chứ.

Khu này có ba cặp vợ chồng quen nhau là VY-Khánh, Khang- Lệ, Nhi-Minh.

Trong căn biệt thự màu vàng (Biệt thự giống nhau, khác màu)

- Em dạy đi, coi con sao khóc kìa._ Giọng Khang ngái ngủ, mới 5 giờ sáng thôi.

- Anh dạy đi, hôm qua em dạy rồi_ Lệ lười biếng.

Thế rồi tự dưng tiếng khóc không còn nữa, hai vợ chồng lại yên giấc ngủ say. Nhưng không được bao lâu thì tiếng điện thoại của Khang vang lên, cậu bắt máy.

- Dạ?

- Không phải tối qua em lại quên khóa cửa chứ?_ Khánh ở đầu dây bên kia bức xúc pha chút tò mò hỏi.

- Khóa rồi mà_ Khang ngồi dậy xoa xoa thái dương nói.

- Thế chắc thằng Bách nó có phép thuật đấy nhề, bay sang cả nhà anh_ Khánh quát to lên rồi cúp máy.

Khang mắt chữ O mồm chữ I gọi Lệ dạy qua nhà anh trai.

Căn biệt thự màu Hồng nhạt.

Tiếng chuông điện thoại lại reo lên khi hai vợ chồng trẻ đang ngủ say. Nhi với lấy cái điện thoại nghe.

- ALo

- Này, mày có nghe thấy cái Mai nó gọi không đấy_ Vy quát to.

- Không_ Nhi ngáp ngủ.

- Có tin tao mang con mày bán không, qua đưa nó về_ Vy hét lên rồi cũng tắt điện thoại.

Lúc này Nhi lay người Minh dậy rồi hai vợ chồng cũng lẽo đẽo qua căn biệt thự màu xám kia.

(Xin thông báo kể từ mùa thu cưới của năm đó tới mùa đông năm này đã là 8 năm rồi nhé)

Hoàng Cát Nhật Bách con trai của Lệ và Khang, năm nay 6 tuổi, đẹp trai, đáng iu, đôi mắt màu xám của ba má.

Nguyễn Hoàng Ngọc Mai con gái của Minh và Nhi, năm nay 7tuổi, đẹp theo phong cách người Anh, thông minh nắm.

Hoàng Minh Gia Bảo con trai của Khánh và Vy, năm nay 7 tuổi, bị nhiễm lạnh lùng giống ba, tuy nhiên khi ở cùng mẹ thì nói nhiều, với mọi người thì ít nói.

Đặng Diệu Đoan Thanh con gái của Huy và Diệu ANh, năm nay 6 tuổi, xính gái, bá đạo.

Em gái của Gia Bảo tên Hoàng Vy Diễm Thư, 2 tuổi, cáu kỉnh.

Em trai của Ngọc Mai là Hoàng Phạm Minh Vương, 2 tuổi, dễ thương.

-----------------------------------------------------------------

Biệt thự màu Xám.

Sau những hồi bấm chuông, thì Vy ra mở cửa với bộ mặt ăn tươi nuốt sống người khác. Minh, Nhi, Lệ, Khang đi vào nhà.

Trong nhà là Khánh đang ngồi bế Mai, Bách đang ngồi nghịch ipad bên cạnh. Nhìn thấy ba mẹ mình mà hai đứa trẻ coi như không.

- Mấy người trông con hay nhề, hay để nó làm con tôi luôn đi_ Khánh mắt sắc lạnh nhìn bốn người ngồi trước mắt.

- Đúng rồi đó, con muốn ở với Bác cơ_ Hai đứa trẻ đông thanh nói.

- Im ngay_ Nhi trừng mắt quát Mai.

- COn có muốn ăn đòn không hả Bách?_ Khang dọa Bách.

Nghe thế hai đứa trẻ mặt xị xuống nhìn Khánh với Vy ý mách là ba ma bắt nạt cháu.

- COn qua đây cách nào vậy Mai?_ Minh bước tới bế Mai dỗ.

- Con mở cửa ạ_ Mai lí nhí nói.

- CHìa khóa ở đâu vậy?_ Minh tròn xoe mắt nhìn đứa con gái 7 tuổi, 7 tuổi đây sao.

- Ở trong túi áo khoác của mẹ_ Mai nói rồi nhìn mẹ mình vừa tự đạp tay vào mặt.

- CÒn con?_ Khang hỏi đứa con trai ngồi cạnh bác nó.

- Con...con trèo cửa sổ_ Bách nhìn thẳng xuống thảm sàn nhà nói.

- Hả?_ Cả đám người lớn đồng thanh.

- CHáu có sao không đấy?_ Vy không tin hỏi

- CÒn em nữa, mùa đông mà cứ hết để cửa sau mở lại để cửa trước, hết trước lại tới cửa sổ là sao?_ Khánh nhìn Khang nói.

- Em khóa rồi đấy chứ. Tại cháu bác nó thông minh đến nỗi biết khóa nhà cất đâu, biết mã số nhà, biết bắc ghế mở cửa sổ chứ_ Khang cãi.

- Chỉ tài cãi._ Vy nói vào.

- COn qua đây_ Lệ vẫy con mình nói. Bách miễn cưỡng ra chỗ mẹ theo.

- Mẹ dặn con thế nào?_ Lệ nhìn Bách hỏi.

- Không được ra ngoài khi chưa xin phép ạ...._ Bách mặt méo xệ, sắp khóc.

- Thế còn đi là sao? Hả? Hư lắm cơ_ Lệ lấy tay đánh vào mông Bách ba cái liền, có vẻ đau đấy, Bách khóc rồi.

Lệ đang định đánh tiếp, mấy bác đang định can mới dỗ Bách nín thì một giọng nói lạnh lùng vang lên.

- Sao nữa? Lại lén qua đây chơi với ba mẹ Bảo nên bị đánh chứ gì_ Bảo bước từ trên cầu thang xuống, hai tay nhét túi áo khoác bước xuống từ tốn.

- COn dạy rồ sao?_ Vy nhìn con hỏi.

- Ầm ĩ như thế thử hỏi ai ngủ được ạ_ Lại lễ phép kìa.

- Thấy xấu hộ chưa? Lần sau có thế nữa không?_ Lệ nhìn Bách hỏi.

- Không ạ_ Bách cố nín nhưng giường như càng khóc to.

- Thôi ra bố bế nào, nín đi_ Khang cúi xuống bế Bách lên, cậu nhỏ vẫn khóc.

- Mấy tuổi rồi còn khóc, chút nữa nhỏ Thanh tới thì không biết giấu mặt vào đâu đâu_ Bảo trèo lên đùi ba mình ngồi ngon ngẻ.

Nghe đến đây thì Bách mới nín không khóc nữa. Chẳng là gia đình Diệu ANh hôm nay sẽ chuyển tới đây sống. Mà các nhà thì có giao ước sẵn rồi. Bách với Thanh, Bảo với Mai.

- Em nín đi, phải mạnh mẽ giống người yêu chị kia kìa_ Mai ngây ngô nhìn Bách với Bảo.

Cả hội người lớn nghe câu này thì bật cười, buồn cười hơn là mặt Bảo đỏ lên như quả cà chua à.

- Sao mặt anh đỏ vậy?_ Mai thấy kì liền chạy tới cạnh Bảo hỏi.

Bảo cũng xuống khỏi đùi ba mình cầm lấy tay Mai.

- Tại hôm nay thấy tiểu Mai của Bảo xinh gái quà ý mà_ Bảo quay phắt qua nịnh Mai, người lớn lại cười.

- Chứ mọi ngày Mai không xinh sao?_ Mai mặt xị xuống.

- Ngày nào cũng xinh hết trơn à, có điều hôm nay trông xinh hơn nữa._ Bảo véo má Mai.

- Đúng là con trai mày đấy Khánh à._ Minh đứng nhìn vừa cười vừa lắc đầu.

- Không con tao, con mày chắc_ Khánh lườm Minh, kẻ phá rối giấc ngủ nhà người khác.

" Oe....Oe...."

Tiếng trẻ con khóc từ đâu vang lên khiến mọi người dừng hết lại nhìn quanh.

- Cón gái của anh đấy, đi dỗ đi_ Vy khoanh tay nhìn Khánh nói. Nghe xong Khánh chạy vội lên tầng vô phòng con gái cưng.

- Chết cha Vương Vương của em_ Nhi đột nhiên la lên rồi chạy về nhà, làm MInh vội vã bảo Mai chào mọi người rồi về, bé không quên hôn vào má Gia Bảo rồi mới về.

- Hai đứa đánh con ít thôi, về đi ngủ đi, dù gì hôm nay cũng là chủ nhật_ Vy nhìn Khang với Lệ lắc đầu.

- XIn lỗi đã làm phiền tỷ tỷ ạ_ Lệ cười nhìn VY.

- COn nhớ nghe lời mẹ nếu không bác sẽ bảo Thanh Thanh bỏ con_ Vy nói thầm vào tai Bách, chỉ đủ cậu nghe rõ. Nghe xong mà mặt tím tại.

- Vâng, con nghe mà, bác không được, không được làm vậy nhá?_ Bách cầm tay VY lắc lắc, năn nỉ.

- Nghe lời ba ma đi, bác sẽ không làm vậy_ Vy nháy mắt, Bách cừoi tươi rồi ra về cùng ba mẹ.