Tiểu Thư Siêu Quậy

Chương 35



Tứ đại tiểu thư đã có đồ trong tay nhưng mà tứ đại thiếu gia thì vẫn chưa chọn được gì.- Mấy người đi để ngắm à?_ Vy khanh tay trước mặt hỏi.

- Đâu có rảnh._ Khánh trở lại với vẻ cool.

- Thế đi chọn đồ đi chứ_ Nhi quát.

- Không biết chọn_ Cả 4 đứa con trai đồng thanh.

- Hả?_ Bốn chị cũng đồng thanh.

- Mấy mẹ nhỏ mồm thôi cho con nhờ_ Huy lỡ lời nhân hóa mấy bạn thành bà

4 đứa con gái đầy sát khí.

- Dao cho em_ Vy vỗ vai Diệu Anh

Anh đi tới giơ nắm đấm về phía mặt của Huy. Hai tay Huy thì che mặt

" Á "

Tiếng kêu của Huy. Nhưng Huy không bị đấm mà bị Anh lên gối cho 1 cái vào bụng. Khổ thân anh ý, lớn thế mà khổ. Hiện giừo cả hội đang nhìn Huy cười. Còn Huy đang ôm bụng ngồi dưới sàn đá hoa.

- Phù thủy_ Huy nói nhỏ sợ Anh nghe thấy.

- mấy người có lòng tốt chọn quần áo giúp chúng tôi đi_ Minh vuốt cằm.

- Nghĩ gì?_ Nhi trợn mắt nhìn Minh.

- Tự đi, chứ bộ mấy người mặc ở đâu?_ Lệ hất hàm.

- Nhà thiết kế gửi tới._ Khang trả lời.

- Vâng, thôi hộ họ vậy_ Vy nhìn ba đứa kia nói.

- ok_ 3 đứa đồng thanh.

Thế rồi các tiểu thư đi khắp các gian quần áo chọn. Lật lên, hạ xuống, lấy ra, móc vào, kéo ra thả xuống đủ các kiểu con đà điều. Tuy nhiên sau một hồi lâu như thế khoảng 30 phút, họ quay ra chỗ đám công tử ngồi. Nhân viên đi sau tay xách đủ các loại quần áo.

- Thử đi_ Diệu anh kêu.

- Gọi lại rồi mang về._ Minh nói nghe nhẹ nhàng lắm nhưng lườm Anh mấy lần à. ( Gọi là liếc mắt đưa tình đó, có bạn nào thế chưa?)

- Sao lại thế?_ Vy ngạc nhiên

- Không vừa?_ Lệ cũng thế

- Không sao, thể nào chả vừa tất_ Khánh đứng dậy.

- Không vừa làm kỉ niệm._ Khang bồi thêm một câu thế là họ hiểu ý.

- Đi ăn lung tung đê mấy chế?_ Vy hỏi.

Nghe câu này lũ con gái mắt sáng rực lên hơn cả thấy kim cương. ( Tại mấy chị cầm kim cương mãi thôi)

- Đi_ Nhi, Lệ, Anh đồng ý. Chị Lệ nghe đến ăn là hiền ý mà.

- Mấy người thì sao? có ý kiến?_ Vy quay lại hỏi các công tử xinh trai.

-....._ Im lặng nhưng đều gật đầu lia lịa.

- Sao mặt cứ xị ra như cái bị thế?_ Nhi thấy lạ hỏi.

- Buồn ngủ/ đói/ đau/ nhàm_ Bốn đứa Khánh, Minh, Huy, Khang lần lượt nhưng nói cùng một lúc.

- Chịu khó_ Lệ khích lệ cho câu để tươi tỉnh

- Thanks_ bốn huynh ý lại đồng thanh, trông mặt bây giờ tươi hơn trước được chút.

Mấy công tử tiểu thư đi thang máy lên tầng vào chỗ cửa hàng bán kem. Họ chọn chỗ ngồi ít người nhất, yên ắng nhất rồi kê hai cái bàn 4 người vào với nhau ngồi.

Họ cầm menu lên đọc, suy nghĩ rồi hỏi nhau 1 lúc tầm 5 phút thôi.

- Các em dùng gì?_ Một chị phục vụ nhìn chằm chằm đám con trai hỏi.

- 3 kem mochi, 3 kem dừa thái lan, 1 kem que dâu phủ sốt socola trắng dừa, 1 kem que kiwi phủ sốt socola đen phủ hạt phỉ, 1 kem cuộn thái lan vị việt quất, 1 kem kẹo bông, kem gelato hương lựu Melograno, 1 sorbet dưa hấu, 1 xoài; 2 moisse socola và nho hết_ Vy nói một hồi làm chị kia ghi sái cả tay.

- các em đợi 1 chút_ Chị bán hàng đi vào trong

- Các cô là người thật không?_ Huy

- Không là người thì là ma chắc?_ Nhi hỏi lại.

- Có ăn hết được không?_ Khang hỏi.

- Chuyện gì chứ ăn thì không cần hỏi đâu_ Diệu Anh

- Của các em_ Chị nhân viên lúc trước với 1 người nữa bưng ra

Trước mặt tụi nó là 1 bàn đầy đồ ăn, nhiều nhất là kem. Mấy nàng hí hửng chén luôn không khách sáo gì hết. Mấy chàng cũng đành chọn lấy 1 thứ để ăn kẻo không còn gì để bỏ bụng với cái tình trạng này.

Cứ thế chả mấy mà hết dần, hết dần. Kem que là hết đầu rồi tới sorbet tiếp là gelato, sau nữa là mochi rồi kem dừa, cuộn, kẹo bông cuối cùng là moisse. Mấy cái đĩa, chén, cốc giờ đã trống không. Mấy thiếu gia đang không tin vào mắt mình, cứ tưởng họ chỉ đùa thôi.

- Về thôi_Lệ cười. Chắc mới ăn xong no nê nên vui thế này.

- Ừ_ Cả đám đồng thanh nói.

Thế là chúng nó về nhà của mình trong lòng đứa nào cũng vui nhưng vui nhất vẫn là mấy chàng được người ta chọn đồ cho mà.

( Từ chương sau mình sẽ viết tên chương để mọi người phân biệt cho dễ nhé!)