Tiểu Thụ Nhật Kí

Chương 4



Thứ hai ngày 11 tháng 10

Ta thực sự… Như vậy không có nam tử khí khái…

Ai… Hảo khổ sở…

Ta phải hảo hảo rèn luyện thân thể rồi. Hôm trước học thể dục chỉ là chạy 180m mà thôi, ta … mất mặt a… Cư nhiên té xỉu… Không còn mặt mũi gặp người khác nữa… Chính ta còn không nhớ rõ là chuyện gì đã xảy ra, vừa tỉnh lai cũng đã nằm ở phòng y tế. Ta trước đây không gầy yếu như thế này nha, gần đây vì sao lại thành bộ dạng này, không lẽ là do trước kia vì thi vào cao đẳng nhốt mình trong nhà chăm chỉ học ư.

Hạo Minh tên này… Vốn là nên cảm tạ hắn đã đưa ta vào phòng y tế, thế nhưng, hắn cần gì phải bế ta như bế công chúa thế(cái này có chém tí đoạn công chúa:”>)! Nếu như là cõng thì ta cũng không đến nỗi mất mặt như thế này a… Thao trường cách phòng y tế cả một đoạn đường dài! Như thế không phải… Trời ạ! Bị bao nhiêu người thấy rồi ~~~~!! Cõng thì còn có thể thấy một ít chí khí a, đằng này lại bế như thế >_ để trả lại cho học tỷ… Ân… Thế nhưng… Trả lại cho nàng liền có điểm không ổn, nếu như nàng phát hiện nó ngay trước mặt ta, sẽ có điểm xấu hổ, hơn nữa cũng không có cảm giác thần bí… Phải làm sao để tránh bị thấy ngay trước mặt đây…

Ai… Nghĩ không ra phương pháp…

Thứ tư ngày 20 tháng 10

Thật là khẩn trương hảo khẩn trương a!

A! Ta hiện tại tâm tình kích động! Đứng ngồi không yên!

Thư tình rốt cục đã gửi a!

Rốt cuộc học tỷ sẽ nghĩ như thế nào đây! Ta hảo khẩn trương a! Lại có điểm sợ hãi!

Ai, ta phải loại bỏ ý nghĩ sợ hãi đi, ta đã cố gắng hết sức nhất định sẽ tốt thôi …

Cho nên a… Nhanh bình tĩnh lại đi!

Đây chính là ý kiến của Hạo Minh, hắn nói ta mang thư tình để dưới hộc bàn của học tỷ, thật đúng là một biện pháp tuyệt diệu a! Cứ như vậy mọi chuyện đều được giải quyết!

Ta giữa trưa thừa dịp mọi người đều đi gần hết rồi làm điều đó,ta lần đầu tiên đi vào phòng học của học tỷ nhưng lại là đi đưa thư tình… Nhớ tới lai thật có điểm xấu hổ, khi đó Nhã Cầm học tỷ không ở phòng học, nhưng còn có mấy người ở lại… Ta còn sợ bọn họ không cho ta đi vào, may có đàn anh trong đội bóng rổ, hắn quen với Hạo Minh, nên cũng biết ta. Sau đó, ta thuận lợi mà bỏ thư tình vào.

Không biết học tỷ có thấy được không? Hẳn là đang đọc a?

Thật là khẩn trương hảo khẩn trương a!

Thứ năm ngày 21 tháng 10

Ta thật không thể tin được… Ai… Rất muốn khóc a…

Vì sao! Vì sao!

Vì sao lên trời cao như vậy trêu cợt ta! Ta không còn dũng khí để viết thêm một bức thư nào nữa rồi! Hảo thảm a!!

Ta cũng chẳng còn tinh thần mà viết nhật kí… Ai…

Ngày mai chờ ta tâm tình bình phục tí rồi viết sau…

————————–

(*) Tôi có một tình yêu (我有一个恋爱) là bài thơ của Từ Chí Ma (徐志摩)

thật ra ta lên baidu tìm (sau kinh nghiệm tìm goo ko bao h` ra nữa:”>) thấy ông bút danh là Nam Hồ cơ mà dịch sát từ QT là Từ Chí Ma nên để thế luôn:”