Tiểu Thành Hoàng Hiện Đại

Chương 41: Hẳn là hắn ta



Đương nhiên, trong hôn nhân, quan hệ giữa nam nữ vốn dĩ đã rất phức tạp, nhân tính cũng vô cùng phức tạp, dù cho La Hạo có chút tâm thái ấm ức như vậy thì cũng không thể nói là hắn nhất định đối với Lương Lệ Uyển không có nửa điểm thiệt tình, tràn ngập oán hận, rốt cuộc người Lương gia không phải kẻ ngốc, Lương Lệ Uyển chính là hòn ngọc quý trên tay bọn họ, tất nhiên là gắt gao nhìn chằm chằm La Hạo, nếu là La Hạo thật sự chỉ là nơi chốn lợi dụng, còn có thể đã nhiều năm mà hoàn toàn không có sơ hở ư? Chỉ là nguyên nhân chính là vì chỉ có một chút không hài hòa, hơn nữa sau khi cưới xong La Hạo biểu hiện càng làm cho người ta cảm thấy, điểm tỳ vết này là không ảnh hưởng toàn cục, nhân sinh trên đời sao có thể tận thiện tận mỹ đâu?

Chỉ là sau khi Nguyễn Tiêu nghe xong câu chuyện này sau, lại đột nhiên nghĩ tới tình cảnh lúc trước mình vọng khí cho Lương Lệ Uyển.

Khi đó trên người Lương Lệ Uyển chỉ có tơ hồng chặt đứt, cậu là nghĩ là chồng cô hơn phân nửa đã đầu thai rồi, hoàn toàn chặt đứt duyên phận với cô nên mới có thể như vậy, chính là hiện tại cậu đã biết chuyện hôn thư cùng bái thiên địa, không tránh được chợt sinh ra một loại suy đoán khác —— nếu chồng đem vợ bán cho quỷ làm thiếp, như vậy tơ hồng đương nhiên cũng chặt đứt, giữa bọn họ cũng đồng dạng không còn nhân duyên hay duyên phận gì đáng nói.

Có điều, suy đoán cũng chỉ là suy đoán mà thôi.

Nguyễn Tiêu sẽ không suy đoán xa xôi, rốt cuộc những khả năng khác vẫn còn, này không tính là chứng cứ xác thực gì.

·

Người Lương gia thấy Hàn Trang tự nhiên ngây người ra, vẫn là nhịn không được thúc giục: "Hàn đại sư, ngài có giải thích gì?"

Hàn Trang lấy lại tinh thần, biểu cảm ngưng trọng mà nói: "Nếu thật không phải cha mẹ ruột của Lương thiện nhân làm, vậy tất nhiên là cha mẹ của tiên phu Lương thiện nhân, hoặc là bản thân tiên phu của cô ấy."

Dự cảm không ổn trong lòng người nhà Lương gia biến thành hiện thực, buột miệng thốt ra: "Cái gì? Hàn đại sư, ngài nói thật?"

Hàn Trang gật gật đầu: "Chỉ có hai loại khả năng này."

Mọi người Lương gia đều khó có thể tin, nhưng dẫu không tin như thế nào thì sự thật cũng bày ngay trước mắt

Cũng may bọn họ cũng không phải là người không thể tiếp thu hiện thực, Lương lão gia tử mặt trầm như nước, dẫn đầu hỏi: "Hàn đại sư, căn nguyên tìm được rồi, vậy chuyện này làm sao giải quyết? Chúng tôi lập tức đi tìm cha mẹ La Hạo tra hỏi, còn La Hạo……"

Hàn Trang nói: "Còn không thể xác định La Hạo có đầu thai hay chưa. Nếu anh ta còn chưa đầu thai thì khả năng lớn hơn nữa. Rốt cuộc khi anh ta còn tồn tại, nếu cha mẹ anh ta muốn bán Lương thiện nhân là không vượt qua được anh ta."

Lương lão gia tử nghẹn giọng nói: "Vậy làm phiền Hàn đại sư xác nhận một phen."

Hàn Trang nghĩ nghĩ nói: "Thử chiêu hồn xem sao."

Lương phu nhân nghẹn ngào, biểu cảm cũng kiên định lên, nói: "Hàn đại sư, làm phiền rồi."

Chiêu hồn không phải chuyện dễ dàng gì, may mắn là thi thể La Hạo còn quàn ở tầng dưới biệt thự, Lương Lực hỏa lực tràn đầy, dưới sự yêu cầu của Hàn Trang đi xuống dưới lầu một chuyến mở quan tài ra, nhổ vài sợi tóc từ trên đầu La Hạo.



Mà bản thân Hàn Trang thì lại vái lạy bức họa tổ sư trên pháp đàn giản dị kia, tiếp theo treo lên một lá cờ tinh xảo nhỏ nhắn lên bên trái, nhanh chóng bước cương đạp đấu lên, lúc này niệm chú chính là chú chiêu hồn.

Không bao lâu, Lương Lực vội vàng đi lên, dùng vải bố trắng bó lấy một nhúm tóc đen, đưa cho đang Hàn Trang đang làm phép.

Hàn Trang tiếp nhận tóc, đặt trên đàn thiêu, đồng thời lớn tiếng nói: "Phàm là đàn ông huyết khí khỏe đều đứng ở góc tường đi, không thể lấp kín cửa sổ."

Trong phòng, huyết khí khỏe mạnh nhất chính là Lương Lực, tiếp theo chính là mấy người đàn ông tráng niên, đều dựa theo lời y nói đứng sang một bên.

Hàn Trang từ trên pháp đàn nắm lên một cái chuông đồng nhanh chóng lay động, tiếng chuông liên miên không dứt, mà cờ chiêu hồn bên cạnh kia cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt lên —— giống như là đang cùng thứ gì đó đấu sức.

Dần dần, sắc mặt Hàn Trang trắng bệch…… Nguyễn Tiêu xanh cả mặt.

Cờ chiêu hồn có phản ứng, chuông đồng vang không ngừng, những chuyện khác không đề cập tới, ít nhất là La Hạo kia đã không đi âm phủ!

Hàn Trang gian nan mà làm phép vài phút, rốt cuộc chịu không nổi, đột nhiên nhảy dựng lên, ngừng làm phép tiếp.

Y xoa xoa thái dương, mồ hôi đầy đầu mà nói: "La Hạo còn ở, nhưng anh ta không tới, có thứ gì đó đang giúp đỡ anh ta, làm anh ta có thể kháng cự kêu gọi của cờ chiêu hồn, làm anh ta có thể không tới."

Đến lúc này, sự thật đã rõ ràng.

Lương Lực dùng sức vung quyền vào không trung, phẫn nộ nói: "Con rùa rút đầu đó!"

Lương lão gia tử chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa một trận, cực lực bình tĩnh mà nói: "Hàn đại sư, hiện tại làm sao bây giờ?"

Hàn Trang nghiêm nghị hỏi: "Trước tiên tìm hôn thư. Hôn thư có ở quý phủ, có ở tại đây không? Là hôn thư trao đổi hay là hợp thiếp?"

Lương phu nhân chống tinh thần trả lời: "Là trao đổi hôn thư, mỗi nhà một phần……" Bà nhớ tới sự ngọt ngào của con gái Lệ Uyển nhắc tới chuyện mỗi nhà một phần kia là thấy đau lòng một trận.

Hàn Trang trầm giọng nói: "Phải nhanh một chút lấy hôn thư của nhà trai lại đây, tốt nhất là đi ngay bây giờ, càng nhanh càng tốt. Đêm nay tuy tôi đã chặn đứng chuyện Lương thiện nhân bị bắt đi, nhưng đại quỷ kia sẽ không dễ dàng buông tha như vậy. Có lẽ đêm nay, có lẽ đêm mai, e rằng nó sẽ phái thủ hạ đắc lực hoặc là tự mình lại đây. Trước khi nó đến phải giải quyết hôn thư, chặt đứt quan hệ của Lương thiện nhân và tiên phu của cô ấy, tiên phu sẽ không có quyền lực bán thê làm thiếp nữa, đường sống khi trao đổi với người mua cũng lớn hơn."

Lương lão gia tử đưa mắt ra hiệu với con trai cả, bác cả Lương gia lập tức đi ra ngoài gọi điện thoại, gọi người trước tiên giám thị hai vợ chồng La gia, cũng từ miệng bọn họ tìm ra hôn thư ở đâu.

Hàn Trang lại nói: "Hôn thư của nhà gái cũng lấy lại đây, tôi thử huỷ nó trước."

Hôn thư này gần đây vẫn luôn được Lương Lệ Uyển mang theo bên người, thật ra lại dễ tìm, không bao lâu liền lục ra được từ trong túi xách của cô, được giao vào tay Hàn Trang.

Hàn Trang không chút do dự đem hôn thư đặt lên pháp đàn, tiếp tục làm phép.

Nguyễn Tiêu dùng mắt thần đảo qua, thấy rõ nội dung trên hôn thư.

Cách thức, quy tắc, nội dung đều rất thường quy, nhưng là không có viết bà mối người môi giới, hơn nữa này đây thiên địa làm chứng, như vậy hẳn được coi là quan hôn thư, chỉ là "Quan" này sợ là càng khó đối phó hơn quan viên thời trước kia*…… Là vì thiên địa, như vậy nếu muốn bỏ, e rằng đạo pháp bình thường là làm không được.

(*thời xưa có quan mai, chuyên xử lý hôn nhân cưới gả…)

Sự tình như Nguyễn Tiêu suy nghĩ, Hàn Trang định là dùng lôi pháp của phái Mao Sơn làm sét đánh vỡ hôn thư, nhưng cứ việc y đánh ra sấm sét, lại chỉ có thể đốt hủy một góc hôn thư, không tài nào tiến thêm một bước.

Nguyễn Tiêu nhăn mày lại.

Nếu Lôi Thần còn ở, dùng lôi là có thể thành công, Hàn Trang làm như vậy là do y không biết Lôi Thần không còn nữa, hay là biết rõ không ở cũng muốn thử một lần?



Bên kia, mọi người Lương gia thấy một luồng sét sáng từ lòng bàn tay Hàn Trang đánh vào hôn thư, nhưng hôn thư lại tổn thương nhỏ bé như vậy, tức khắc đều kinh hãi lên.

"Vầy phải làm sao bây giờ?" Lương phu nhân không nghĩ tới thế mà không được, "Dùng lửa đốt, dùng cực nóng có thể hay không ——"

Hàn Trang lắc đầu nói: "Nếu không dùng đạo pháp, hôn thư bị thiêu xong sẽ trực tiếp xuất hiện trong tay quỷ hồn. Giống chúng ta hóa vàng mã đốt tiền giấy, cũng là đưa chúng nó đến tay quỷ hồn, biến thành vật thật mà thôi."

Mọi người Lương gia tức khắc lo lắng lên.

Nếu như bắt được hôn thư lại hủy không xong, vậy thì có ích lợi gì?

Hàn Trang trông như sớm có đoán trước, cũng không nhụt chí, lại lần nữa làm phép, dùng sét bổ vào hôn thư.

Hôn thư lại lần nữa bị hủy diệt một bộ phận nhỏ.

Ngay sau đó, Hàn Trang định làm thêm lần thứ ba, mà sắc mặt của y cũng trở nên có chút khô cạn.

Người Lương gia nhìn ra y đây là tiêu hao quá mức rồi, cũng không biết trong lòng là tư vị gì, có nghĩ thầm ngăn cản vị đại sư này đi, nhưng nếu đại sư dừng tay, con gái nhà mình sẽ chết đi, còn thành quỷ thiếp cho người ta; nếu không ngăn cản, đại sư toàn tâm toàn ý giúp đỡ bọn họ như vậy, làm trong lòng bọn họ cũng không đành lòng……

Lương Lực siết chặt tay, vì chính mình trước đó bất kính với Hàn đại sư mà rất áy náy, cậu ta thấp giọng nói: "Trong nhà lấy ra nhân sâm đi, ít nhiều cũng cấp cho đại sư bổ sung trước đã……"

Người Lương gia phản ứng lại đây, vội vàng đi tìm.

Hàn Trang cũng không cự tuyệt, thứ nhất là y còn đang tiếp tục làm phép, thứ hai là y cũng sợ thật sự rút hết bản thân. Nếu có nhân sâm tốt nhất bổ dưỡng một chút, đối với các phương diện đều có lợi.

Lương gia gọi người đi nấu canh sâm, Hàn Trang cũng càng thêm tận tâm tận lực.

Vì thế, luồng sét thứ ba bay ra, hôn thư lại bị thiêu một góc, chỉ là cách hủy diệt toàn bộ vẫn kém rất xa.

Canh sâm đến, Hàn Trang nuốt một ngụm uống xong hết, sắc mặt tức khắc trở nên đỏ lửa, nhiệt khí trên người bốc hơi, là đang nhanh chóng luyện hóa dược lực trong canh sâm. Có điều cách luyện hóa nhanh chóng như vậy tuy rằng có thể mau chóng bổ sung thân thể hư hao, nhiều lần sử dụng cũng bất lợi cho lâu dài.

Hàn Trang lại dùng luồng sét thứ tư.

Nguyễn Tiêu đối với cách làm không màng chính mình của đạo sĩ này quả thực là…… thở dài. Cậu dùng ngón tay chỉ vào hôn thư một chút —— chỉ một thoáng, một luồng thần lực cùng lôi quang dừng trên hôn thư, tờ hôn thư kia tức khắc bốc cháy lên ngọn lửa, chưa đến vài giây đã bị thiêu sạch sẽ.

Cảnh tượng như vậy làm trong phòng người đều sợ ngây người, không khỏi đồng thời nhìn về phía Hàn Trang.

Mà Hàn Trang áp bức pháp lực của mình, vốn dĩ cho rằng lúc này cũng chỉ có thể thiêu một chút, còn cần tiếp tục tiêu hóa dược lực, không nghĩ tới đột nhiên sẽ có sức mạnh nào đó thiêu hôn thư…… Nhưng sức mạnh này không có quan hệ với y à nha! Y đương nhiên là lập tức quay đầu, muốn tìm được cao nhân phương nào ra tay giúp y, đáng tiếc Nguyễn Tiêu dùng thần lực che giấu chính mình, y căn bản là không phát hiện được.

Hàn Trang hiểu, cao nhân là không muốn bại lộ chính mình.

Vì thế y cũng liền thu liễm ý tưởng, đối người Lương gia nói: "Không có gì dị thường, xem ra, tôi đã có tiến bộ."

Người Lương gia không hiểu về phương diện này, còn tưởng rằng vừa rồi là bọn họ phát ra hô nhỏ kinh đến vị Hàn đại sư này, nghe y nói không sao thì mới khẩn trương hỏi: "Hàn đại sư, đây là thật huỷ hoại rồi đúng không?"

Hàn Trang trả lời nói: "Một nửa này xác thật là thành công hủy diệt rồi, nhưng nếu một nửa kia không phá huỷ thì chưa được, cho nên còn phải nhanh chóng hủy diệt một nửa còn lại mới được."

Nhưng một nửa kia dù có gấp, cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể tìm được.



Nguyễn Tiêu hỏi Đầu Trâu Mặt Ngựa: "Các chị vừa rồi nghe thấy đối thoại trong điện thoại không?"

Đàm Tố tâm tư rất kĩ lưỡng, lúc bác cả Lương gia gọi điện thoại phân phó cấp dưới, cô liền nghe lén, vì thế nói: "Nghe được."

Nguyễn Tiêu bèn phân phó: "Các chị đi đến địa chỉ kia, xem người Lương gia làm sao, nếu bọn họ có chỗ nào khó xử thì âm thầm giúp một phen, cần phải làm cho bọn họ thuận lợi mang hôn thư về."

Đàm Tố, Lý Tam Nương đều tuân mệnh, nói: "Rõ, Thành Hoàng gia."

Hai nữ quỷ dùng thần thân bay nhanh rời đi, đi chứng thực chuyện hôn thư phía nhà trai……

·

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Hàn Trang thường thường đi xem Lương Lệ Uyển, trước sau lưu ý hướng đi của sinh hồn cô, cũng niệm tụng chú trấn hồn cho cô.

Lương Lệ Uyển tạm thời không có việc gì, có điều người Lương gia —— bao gồm hai vị lớn tuổi đều trước sau ở lại nơi này, không dám rời đi.

Trong bất tri bất giác, hơn ba giờ.

Bác cả Lương gia sắp xếp người đi vào nội thành, rốt cuộc mang vợ chồng La gia lại đây.

Đồng thời, Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng đã trở lại.

Nguyễn Tiêu thấp giọng hỏi: "Thế nào?"

Lý Tam Nương nói: "Thành Hoàng gia anh minh, lúc đi thì không có việc gì, lúc trở về ở trên đường núi gặp phải quỷ đánh tường, nếu không phải tôi và em Đàm cùng qua đó, chỉ sợ bọn họ phải xoay quanh trong núi, không đến được đây."

Nguyễn Tiêu khẽ gật đầu: "Bọn quỷ chặn đường đó sao rồi?"

Đàm Tố nói: "Còn chưa xử trí, đang xích bên ngoài trước."

Hết chương 41.