Tiểu Tâm Phiến Tử

Chương 40



Bật hai acc

Tốc độ mạng ở nhà Bố Tranh rất có hạn, một acc đương nhiên sẽ không lag, nhưng nhiều hơn thì khó nói. Triệu Tư Đằng mở ra hai acc, lúc đánh tiểu quái có chút vất vả, bật hai acc đều yêu cầu hướng tới trước, lúc đánh boss còn dễ, Never ít đòi hỏi phải di chuyển, dựa vào trang bị tốt máu dày gượng gánh công kích cũng sẽ không bị treo. Nhưng cho dù có đánh ổn đi nữa, xong một vòng hằng ngày, cũng cảm thấy hơi mệt.

Sau đó thì dùng acc Never mật Bố Bố, nói mình có chút việc, mấy ngày sẽ không onl. Hiện tại anh đang ngồi đối diện Bố Tranh, Bố Tranh lại tưởng mình là Một đóa hoa lài, đương nhiên không thể không log acc kia.

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Hề lấu, chào mọi người~

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Tớ là đồ đệ tiểu Đom Đóm, xin chiếu cố nhiều 

“Sao em thêm acc nhỏ này vào?” Triệu Tư Đằng vừa nhìn thấy acc tiểu nữ cấp 48 gọi là Hoa Hoa liền nhíu nhíu mày, không cần dùng đại não cũng biết đây là ai.

Bố Tranh nào biết rằng Hoa Hoa mới thật sự là Đẹp thay một đóa hoa lài, không quá để ý, “Vũ Điệu Đom Đóm bảo em giúp kéo một chút.” Sau đó còn thò đầu nhìn nhìn anh. Ánh mắt kia là sao, Vũ Điệu Đom Đóm nói đó a, chẳng lẽ anh không muốn đồng ý à. Trước đây, Đẹp thay một đóa hoa lài bình thường chân chó muốn chết, Vũ Điệu Đom Đóm nói cái gì là cái đó…

Triệu Tư Đằng không cách nào phản bác, huyệt thái dương giật thình thịch, không nói gì gõ bàn phím, bắt đầu mật vị Hoa Hoa này…

Nhưng mật nửa ngày đối phương vẫn giả vờ ngây ngốc, sống chết không đi.

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Chúng ta tới đâu thăng cấp đây

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Nghe nói nhiệm vụ cấp 50 thực biến thái, rất đáng sợ a

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Nếu không chúng ta đi công viên trò chơi đi~

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = =

Cuối cùng vẫn là Bố Tranh quyết định, đi làm mấy nhiệm vụ, quét bản đồ lúc này người quá nhiều, cướp quái không dễ cũng không phúc hậu.

Hoa Hoa nhảy nhảy đi ở phía trước, vừa mới tiếp một nhiệm vụ thì nhìn thấy trước mặt một kỵ sĩ, cưỡi ngựa trắng chạy rất nhanh, đột nhiên dừng lại trước mặt bọn họ.

Bố Tranh cảm thấy tên người này có chút quen mắt —— Chuyển thân bất vong… Rất nhanh nhớ ra, đây là cái tên đại hào rất rất đại… Phóng chuột tới, đã max 90 cấp.

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố bạn ở đây a!

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Sư phụ cũng ở đây a

Chuyển thân bất vong xuống ngựa bắt đầu dạo dạo bên người Bố Bố, nói chuyện gọi tới gọi lui.

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố sau chỉ có một mình bạn a

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Chồng bạn đâu? Không cùng bạn

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Chồng bạn một điểm cũng không đủ quan tâm a, để bạn chơi một mình thế này

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Tớ với bạn đi hạ bản sao đi, bạn xem tớ đã max cấp rồi, cực kỳ lại hại nha

Bố Tranh 囧, cậu cũng không biết trả lời thế nào, tuy Never không có ở đây, nhưng còn một đống người a, Chuyển thân bất vong mở miệng một tiếng nói để bạn chơi một mình, quả thật đem tất cả mọi người làm âm hồn…

Triệu Tư Đằng bây giờ đang mở acc Đẹp thay một đóa hoa lài, Chuyển thân bất vong cho anh là sư phụ cậu ta. Nhưng thật sự rất muốn bật pk, tát một cái chụp chết tên kỵ sĩ này. Trong đội vốn đã có một người quấy rối, hiện tại càng thêm loạn xì ngầu.

Mà Hoa Hoa đáng yêu còn rất vui vẻ tìm Triệu Tư Đằng an ủi.

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, nén bi thương

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Ha ha ha, trước mặt cậu mà dám quyến rũ vợ cậu

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Tớ không có cười đâu nha!

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Ông chủ ông tin con, con không có cười! Người cũng không phải con tìm tới! Thật đó!

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Ha ha ha ha ha, đồ đệ tớ đến rất đúng lúc, thật là đáng yêu

[Mật] bạn nói với [Hoa Hoa]: Bảo nó cút ngay, bằng không tớ bật pk

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Đừng, rồi rồi rồi

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố, nhiệm vụ chỗ này của tớ cũng chưa làm, chúng ta cùng thanh đi

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Tớ giúp bạn đánh, bạn đi theo tớ là được

Chuyển thân bất vong nói xong liền lên ngựa, lại ở bên người Bố Bố xoay xoay mấy vòng, không ngừng nhảy a nhảy búng a búng. Có điều còn chưa nhảy được mấy cái, đột nhiên bị đánh rớt ngựa, tiếp theo thân thể bị quản chế, không đến 5 giây, nằm…

[Đội ngũ] [Bố Bố]: =口= Sao thế

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Sư phụ sao người đánh con a

[Mật] [Hoa Hoa] nói với bạn: Khỉ, cậu thật sự giết đồ đệ tớ a

[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Thử thử kỹ năng đánh rớt ngựa mới mua hôm nay, chưa dùng qua

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Ô, sư phụ người thật lợi hại, con không phản ứng kịp

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Tên ngu ngốc này…

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: =-= Bé con đáng yêu biết bao

[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Cậu thích? Vậy tặng cậu đấy

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Tặng? Khoan Khoan! 

[Đội ngũ] [Bố Bố]: A! Ý kiến hay!

[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Đồ đệ, con tới kéo Hoa Hoa chút đi, nhỏ là người mới, không biết gì

Chuyển thân bất vong mới từ dưới đất đứng lên, ngồi xuống hồi máu, trên đầu toát ra một câu…

[Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Không muốn, nhìn tên là biết nhân yêu a, con phải bảo vệ Bố Bố

[Phụ cận] [Hoa Hoa]: Cái đầu cậu = = cậu mới là nhân yêu, cả nhà cậu đều nhân yêu, hừ!

[Đội ngũ] [Bố Bố]: =口=

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Không nên nói dối trẻ nhỏ

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Anh là nam, không phải nhân yêu

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Nam mà anh chơi nữ không phải là nhân yêu thì là cái gì

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Anh chơi acc nữ không phải nữ, anh chưa bao giờ chơi nữ

[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: 凸, nam mà anh chơi acc nữ không phải nhân yêu thì là cái gì

[Đội ngũ] [Hoa Hoa]: Cứ chơi acc nữ là nhân yêu à

[Phụ cận] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Không phải sao

[Phụ cận] [Hoa Hoa]: Không phải!

[Phụ cận] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Phải…

[Phụ cận] [Hoa Hoa]: Vậy em cũng thế



Nhân yêu là tiếng lóng của gay.

Hai người cãi cọ đến quên trời đất, cũng không phát hiện đã bị Triệu Tư Đằng đá, đội tán gẫu chuyện thành phụ cận…

Cơ mặt Bố Tranh co giật, thò đầu nhìn nhìn Triệu Tư Đằng, sau đó cúi đầu, lại thò đầu nhìn nhìn, lại cúi đầu, lần này đến lần khác, cứ như ăn trộm.

“Sao vậy?”

“Ách… Hoa Hoa này không phải của anh… chứ?”

“… Không phải.”

“Em tưởng… cảm thấy rất giống anh lúc bính thường a.”

Bố Tranh nói xong lại thò đầu nhìn Triệu Tư Đằng, sau đó lùi về phía màn hình. Cậu rất khó tưởng tượng người con trai anh tuấn bộ mặt thuộc hàng tinh anh thương nhân kia ngày thường ở trong game mặt dày mày dạn đuổi theo Vũ Điệu Đom Đóm… thế nào lại hoàn toàn không giống a. Sau đó lại một lần nữa cảm thán mạng thật sự quá hư ảo…