Tiên Ngục

Chương 41: Gặp phục kích (hạ)




Thế nhưng Lôi Tiếu lại không phải đệ tử ngoại môn bình thường, giờ phút này, phù lục hắn sử dụng cũng không phải là phù lục bình thường.

- Hô!

Lôi Tiếu kịp thời kích phát một khỏa Ngọc thạch phù lục giấu diếm trong tay trái, một đạo quầng sáng tán ra hỏa diễm màu da cam lập tức xuất hiện, dùng hắn làm trung tâm, khuếch tán trùng kích ra bốn phương tám hướng.

- A!

Ba người nam tử có cái bớt đều kinh hô kêu lên, thân hình vừa mới hăng hái xông đến đã nhanh chóng lùi lại, tuy rằng đã thoát ra khỏi phạm vi hỏa diễm khuếch tán nhưng cũng bị nhiệt độ cao khủng bố làm cho có chút chật vật.

May mắn là đạo bào bọn hắn mặc có hiệu quả phòng ngự nhất định, nếu không thì bộ râu quai nón dày rầm của lục lão đại sẽ bị thiêu rụi, hình tượng đại biến.

- Hỏa phù trùng kích?

Ba người nam tử có cái bớt thật không ngờ tiểu tử này vừa ra tay đã xuất ra thượng phẩm linh phù có giá trị xa xỉ như vậy.

Loại linh phù chiến đấu chia làm năm cấp bậc: Hạ phẩm linh phù, trung phẩm linh phù, thượng phẩm linh phù, cực phẩm linh phù và cao nhất chính là siêu phẩm Phù bảo cực kỳ hiếm thấy.

Dù tu sĩ Luyện khí kỳ có thiên phú luyện chế phù lục cực kỳ xuất sắc thì cũng chỉ có thể luyện chế ra hạ phẩm và trung phẩm linh phù. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể luyện chế ra thượng phẩm và cực phẩm linh phù. Cho nên nói đại đa số đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông cũng không thể có thượng phẩm linh phù dễ dàng, đừng nói là một tên tán tu Luyện khí kỳ như tên nam tử có cái bớt.

Quầng sáng hỏa diễm màu da cam vây quang Lôi Tiếu, theo mỗi lần hắn thở ra đều khuếch tán, trùng kích ra bên ngoài một lần, chứng minh thượng phẩm linh phù hỏa phù trùng kích thuộc về công phòng nhất thể, không thể tới gần. Ít nhất là trong thời gian một phút đồng hồ, ba người kia cũng không dám tiếp xúc Lôi Tiếu quá gần, chỉ có thể du đấu ở cự ly xa. Nhưng pháp thuật công kích và phù lục cấp thấp của Luyện Khí kỳ sơ kỳ rất khó đột phá được tầng phòng ngự của thượng phẩm linh phù. Cho nên tạm thời bọn hắn vẫn không có biện pháp bắt giữ Lôi Tiếu.

Vừa ra tay là xuất ra thượng phẩm linh phù, cái này cũng trực tiếp thể hiện nội tình cực kỳ thâm hậu của đệ tử Lôi gia.

Bên kia, Lôi Thanh Tuyết và nữ tu kia vẫn đang triền đấu, trong lúc so đấu kiếm pháp và thân pháp thì cũng đồng thời thoáng xuất hiện các loại pháp thuật nhỏ. Tu vi đều là Luyện khí kỳ tầng ba, Lôi Thanh Tuyết lại là đệ tử một môn phái. Trên lý thuyết mà nói thì thực lực tổng hợp có lẽ cao hơn, nhưng muốn phân thắng bại nhanh chóng mà không sử dụng các đòn sát thủ đặc thù thì cũng là không thể nào.

Lại nói Tô Triệt ở bên này.

Tô Triệt trốn trong khe hẹp giữa mấy khối cự thạch, vốn định thình lình sử dụng linh phù trực tiếp trợ giúp Lôi Tiếu, nhưng lúc này lại nhìn thấy tên Chiêu Phong Nhĩ mang mặt nạ kia chạy về phía mình.

- Ba!

Tô Triệt không suy nghĩ, tay trái xuất ra bùa hộ mệnh Kim cường phòng ngự thân thể, đồng thời tay phải kích phát Băng Vũ Phù. Hô một tiếng, băng vũ dày đặc trùm tới tên Chiêu Phong Nhĩ kia, bao phủ phạm vi năm sáu trượng, khiến cho hắn không có chỗ trốn.

Tuy lực sát thương của Băng Vũ Phù không lớn nhưng có thể đóng băng đối thủ, giảm tốc độ di chuyển của hắn trong phạm vi lớn. Tô Triệt rất rõ ràng, tu vi đối phương là Luyện Khí kỳ tầng ba, liều mạng giao tranh trực diện thì khẳng định không phải là đối thủ của hắn, cho nên Tô Triệt quyết không để hắn tiếp cận.

- Xú tiểu tử, vô dụng thôi!

Chiêu Phong Nhĩ xác thực không tránh né được, cũng không có ý định tránh né.

Trên đường bay tới đồng dạng cũng kích phát một khỏa hạ phẩm linh phù phòng ngự bao phủ quanh thân, trên cơ bản bỏ qua lực sát thương của Băng Vũ Phù, nhưng băng vũ rơi trên mặt đất ngưng kết lại thành một tầng băng cứng, vẫn có hiệu quả đóng băng nhất định, cầm chân hắn, hoặc ít hoặc nhiều đều ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của hắn.

Thừa dịp tốc độ hắn giảm bớt, Tô Triệt chui vào khe hẹp trong cự thạch, cả người trơn như cá chạch, chạy trốn ra ngoài từ một cửa ra vào ở một kẽ hở khác.

Cùng hắn chơi trốn tìm đồng thời triển khai du dấu, đây cũng là ý định của Tô Triệt.

Lôi Thanh Tuyết ở cách đó không xa thấy được tình huống này, vốn có ý định cứu trợ Tô Triệt. Nhưng lúc này lại khẽ động trong nội tâm, muốn xem xét hắn có phương diện chiến đấu đặc thù nào hay không. Nếu tình thế thực sự nguy cấp thì lúc ấy xuất thủ tương trợ cũng không muộn.

Lại không nghĩ rằng, Tô Triệt lại hết chạy đông lại chạy tây, càng ngày càng bỏ xa tên tán tu kia, lập tức đã tới đường rẽ nhìn không tới rồi. Lôi Thanh Tuyết thầm mắng trong nội tâm:

- Tiểu tử ngốc, chạy xa như vậy thì làm sao ta giúp ngươi?

Muốn đi qua, nhưng đối thủ giao chiến với nàng lại đang dây dưa không ngớt, càng không yên lòng để một mình Lôi Tiếu ở lại chỗ này.

Không hề nghi ngờ gì, Lôi Thanh Tuyết sẽ không lưu lại đường đệ thân cận chiếu cố lẫn nhau như huyết mạch này. Về phần Tô sư đệ vừa mới kết bạn, chính hắn đã ngốc ngốc, hành động lại sai lầm, nếu quả thực gặp bất trắc thì chỉ có thể xin lỗi, than đáng tiếc mà thôi.

Như suy nghĩ của Lôi Thanh Tuyết, dưới tình thế cấp bách này, Tô Triệt hành động như vậy là quyết định sai lầm sao?

Hạp cốc này là một khu vực có địa hình phức tạp, loạn thạch rậm rạp, Tô Triệt mượn nhờ địa hình chạy toán loạn tứ phía. Trong lúc nhất thời, Chiêu Phong Nhĩ muốn đuổi kịp hắn thì cũng không dễ dàng, nhưng dù sao thì tu vi song phương cũng kém hai cấp độ, sớm muộn gì hắn cũng đuổi theo được Tô Triệt mà thôi.

Vượt qua một đường rẽ, Tô Triệt đã không nhìn thấy được tình huống của tỷ đệ Lôi gia bên kia nữa rồi. Trong lúc Tô Triệt tháo chạy, lơ đãng hất tay lên, ném một viên cầu nhỏ màu xám ra, rơi xuống mặt một cột đá cao ngất, vừa thô vừa to. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Vẫn tiếp tục tháo chạy như trước. Sau lưng, Chiêu Phong Nhĩ đã đuổi đến gần không đến mười trượng.

- Hô!

Chiêu Phong Nhĩ phất tay phát ra một khỏa hỏa cầu nhỏ. Dùng tu vi Luyện khí kỳ tầng ba của hắn, xác thực có thể dễ dàng phát ra hỏa cầu này trong nháy mắt.

- Chủ nhân, coi chừng!

Lão Hắc nhắc nhở phi thường kịp thời. Tuy rằng Tô Triệt không thấy hỏa cầu sau lưng, nhưng cũng nhanh chóng hướng về một bên, tránh khỏi hung hiểm.

Khỏa hỏa cầu này trược lướt qua thân thể Tô Triệt. May mắn là đạo phục hắn đang mặc có một ít tác dụng phòng ngự, không thì đã bị nhiệt độ cao làm tổn thương da thịt rồi.

Tô Triệt tránh né được nhưng vẫn có chút chật vật, hai chân bất ổn đã mất đi sự cân đối, mắt thấy sắp đã té ngã trên mặt đất, nhưng hắn vẫn không quan tâm, hướng về phía sau vung tay lên, kích phát ra một khỏa linh phù hỏa cầu thuật.

Đều là tiểu hỏa cầu đồng dạng, nhưng uy lực linh phù khẳng định không thể sánh bằng pháp thuật tu luyện giả tự mình thi triển ra. Tô Triệt nhìn lại khỏa hỏa cầu nhỏ vừa kích phát này, so với hỏa cầu vừa rồi thì rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều.

Hơn nữa, tựa hồ là vội vàng ném ra nên độ chính xác không cao, quỹ tích phi hành của hỏa cầu hơi có độ lệch, mặc dù có thể đánh trúng Chiêu Phong Nhĩ nhưng cũng chỉ suýt đụng phải cánh tay trái của hắn.