Tiên Ngục

Chương 40: Gặp phục kích (thượng)




- Nhiều một người bạn thì nhiều hơn một con đường, nội tình Lôi gia tại Thiên Huyền Tông rất thâm hậu, giao hảo với bọn họ, đương nhiên không có chỗ xấu.

Ôm loại ý nghĩ này, Tô Triệt mới có thể triển lộ ra sở trường mà không mất đi vẻ đúng mực, khiến tỷ đệ Lôi gia rất xem trọng mình, thân phận song phương kết giao mới có thể ngang hàng với nhau.

Ba thiếu niên vui vẻ thu thập linh thảo, người theo dõi phía sau vẫn cực kỳ cẩn thận, cực kỳ kiên nhẫn. Lão Hắc tính toán rồi báo lại cho hắn, trước trước sau sau, người kia đã kích phát truyền tống phù đi tổng cộng năm lần.

- Không sai biệt lắm, bọn hắn cũng nên xuất hiện rồi.

Tô Triệt âm thầm dự đoán trong lòng.

Quả nhiên, ước chừng một phút đồng hồ qua đi, chợt nghe lão Hắc bẩm báo:

- Chủ nhân, ở góc rẽ phía trước có bốn người mai phục, ba nam một nữ, ta có thể dùng phương thức tinh thần để miêu tả hình dạng của bọn hắn.

- Tốt, cho ta xem thoáng một phát.

Tô Triệt đáp.

Chỉ trong nháy mắt, trong óc Tô Triệt liền tiếp nhận một số hình ảnh gần như chân thật, chẳng khác gì lão Hắc sao nguyên bản chính sự vật, sau đó chuyển cho hắn quan sát. Nghe nói tại Tu Chân Giới có một loại linh thạch Ảnh họa ký ức có công năng cùng loại, chỉ có điều, phương thức trao đổi bằng tinh thần giữa hắn và lão Hắc thì càng thêm trực tiếp, càng nhanh hơn.

Tô Triệt nhìn thấy ba nam một nữ mai phục ở đường rẽ phía trước, trên gương mặt một nam tử thanh niên có đặc điểm, chính là huyệt thái dương bên phải hắn có một cái bớt màu đỏ sậm.

- Thì ra là hắn!

Tô Triệt lập tức nhận ra người này, chính là tên chủ hàng đã bán Âm Phong Thử cho mình hôm qua.

- Chỉ là mua một Âm Phong Thử với mười hai miếng linh thạch mà thôi, ta với Lôi Tiếu lại không tỏ vẻ giàu có gì, cũng không nói lời nào đắc tội với bọn hắn. Tại sao những tên này lại tính kế với chúng ta? Rốt cục là có mưu đồ gì?

- Dừng lại!

Tô Triệt đưa tay ra ngăn trở bước chân tỷ đệ Lôi gia, giả vờ làm ra bộ dạng ngưng thần cảm ứng, tinh tế lắng nghe, thậm chí hơi thở có chút co rút, giống như là chó săn tìm kiếm khí tức truyền đến trong gió.

Nhìn thấy những cử động này của hắn, tỷ đệ Lôi gia cũng hiểu, hắn đích thị lại phát hiện ra cái gì, có khả năng là loại linh thảo nào đó, hoặc là những thứ khác.

- Ở góc đường rẽ phía trước có người mai phục, ít nhất là ba người.

Rất nhanh, Tô Triệt phán đoán với ngữ khí khẳng định.

Tỷ đệ Lôi gia yên lặng liếc nhìn nhau một cái, đương nhiên cũng không nghi ngờ phương diện năng khiếu này của hắn, huống hồ sớm đã biết có người theo dõi sau lưng, như vậy thì sớm muộn gì đồng lõa của bọn hắn cũng sẽ xuất hiện.

Tỷ đệ hai người phi thường ăn ý, từng người đều chiếm cứ một địa hình có lợi, Lôi Thanh Tuyết hô lên với Tô Triệt:

- Tô sư đệ, ngươi đến chỗ kia trốn tốt một chút, phán đoán thời cơ trợ giúp chúng ta.

Lôi Thanh Tuyết chỉ vào trong khe mấy khối cự thạch, Tô Triệt trốn ở nơi đó tương đối an toàn. Một khi khai chiến, nhiệm vụ của hắn chính là chiếu cố tốt bản thân mình, không gây ra phiền toái cho tỷ đệ Lôi gia.

Người theo dõi phía sau tự nhiên nhìn thấy hành động này của ba người. Lúc này, tên tán tu mang mặt nạ này mới phát hiện nguyên lai hành động của mình sớm đã đã bị người ta phát giác, thậm chí bày trận mai phục phía trước cũng đã bị bại lộ.

Vì thế hắn đã truyền tin một lần nữa, thông tri cho bọn người huynh trưởng:

- Đối phương đã cảnh giác, kế hoạch đánh lén thất bại! Đánh lén không có kết quả, vậy thì dùng biện pháp cứng rắn a!

Bên kia, ba nam một nữ nhận được tin, thân hình hiện từ góc rẽ bên đường ra, không nhanh không chậm đi về hướng ba người Tô Triệt, tên Chiêu Phong Nhĩ theo dõi phía sau cũng gia tốc bay lên, tạo thành thế cục tiền hậu giáp kích.

Tỷ đệ Lôi gia một tay cầm pháp kiếm, một tay nắm phù lục, yên yên lặng lặng ngưng thần giới bị. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ba vị, thật đúng là đã để chúng ta đợi lâu.

Tên nam tử thanh niên có cái bớt dẫn đầu lên tiếng, trên mặt mang theo dáng tươi cười giả dối, nói:

- Nhiệm vụ thu thập của các ngươi hoàn thành thuận lợi chứ?

- Ta nhận ra ngươi!

Lôi Tiếu chỉ pháp kiếm trong tay về phía hắn, nói:

- Ngươi là tên gia hỏa bán Âm Phong Thử hôm qua, không cần phải lảm nhảm dông dài, ta chỉ muốn biết tại sao các ngươi lại mai phục bọn ta ở chỗ này?

- Muốn biết đáp án? Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta sẽ giải thích cho ngươi.

Sắc mặt tên nam tử có cái bớt phát lạnh, âm thanh lạnh lùng nói:

- Các tu sĩ cướp bóc lẫn nhau tại Âm Phong Hạp Cốc đều là chuyện cực kỳ bình thường, có vậy mà các ngươi nghĩ mãi cũng không ra hay sao?

- Vậy thì dùng vũ lực nói chuyện thôi, động thủ đi.

Lôi Tiếu cao giọng hô.

Nữ tu sĩ tên là Ánh Hồng hướng về phía Lôi Thanh Tuyết, cười nói:

- Muội muội, ngươi là sư tỷ của bọn hắn a? Chỉ cần nhìn tình thế liền hiểu ngay, tu vi năm người chúng ta đều à Luyện khí kỳ tầng ba. Nhìn các ngươi có lẽ cũng là người thông tuệ, có lẽ hiểu được nên lựa chọn như thế nào a?

- Nhiều lời vô ích, hoặc là các ngươi lập tức cút đi, hoặc là chiến một trận thôi!

Lôi Thanh Tuyết nói dứt khoát, thần thái vẫn thong dong.

- Một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, tỷ tỷ thật sự không đành lòng ra tay với ngươi a.

Nữ tử tên Ánh Hồng kia cười vũ mị.

- Được rồi, tỷ sẽ chơi với muội một chút.

Lời còn chưa dứt, chân nàng liền khẽ động, cực tốc đến gần! Không nghĩ tới tại tràng nhiều nam nhân như vậy mà một nữ nhân lại xuất chiêu đầu tiên.

Đối với Tu Chân giả mà nói thì khoảng cách vài chục trượng cũng chỉ gần trong gang tấc. Bang một tiếng, hai thanh pháp kiếm đã đụng vào cùng một chỗ với nhau, bá ba bá, váy phục của hai nữ tu bồng bềnh như hồ điệp nhẹ nhàng nhảy múa, mặc dù từng chiêu chém giết của các nàng đều hiểm ác trí mạng, nhưng từng động tác của thân thể các nàng lại lộ vẻ đẹp mê người.

Chỉ có điều, nam tu sĩ tại hiện trường chẳng quan tâm thưởng thức bức họa kiều diễm được vẽ nên từ hai nữ tử mỹ lệ này. Ba người, nam tử có cái bớt, lục lão đại, nam tử họ Hạ đều liên thủ, phát động công sát Lôi Tiếu.

Binh khí nam tử có cái bớt và nam tử họ Hạ đều là pháp kiếm cấp thấp thường thấy nhất, hai người một trái một phải, kiếm như điện mang, phân biệt đâm về chỗ hiểm hai bên tả hữu Lôi Tiếu. Lục lão đại thì dùng một thanh búa tạ đầu tròn, nện xuống đầu Lôi Tiếu.

Luyện Khí kỳ tầng ba nhưng tu vi thuộc về Luyện Khí kỳ sơ kỳ, mặc dù học xong ngự khí thuật nhưng cũng rất khó có thể dùng pháp khí công kích đối thủ từ xa như vậy, nói như vậy nghĩa là vẫn dùng binh khí tiếp cận chém giết đối phương là chính. Muốn lấy được thủ cấp người khác ở ngoài trăm trượng, phải bước vào Luyện Khí kỳ trung kỳ mới có thể làm được.

Thủ đoạn công kích từ cự ly xa vẫn là dùng pháp thuật và phù lục. Giờ phút này, ba người kia dùng phương thức tiếp cận chém giết, đối với thực lực rất sâu xa của đối phương, tin tưởng ba người liên thủ đánh hội động một đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông Luyện khí kỳ tầng hai, hẳn là có thể giết chết trong khoảnh khắc. Mặc dù hắn kịp thời dùng phù lục phòng ngự phẩm cấp bình thường thì cũng vô dụng.