Tiên Ngạo

Chương 221: Bích Linh Ký Kiếm



Ký Kiếm thuật dùng bí pháp xử lý, ký sinh trên thân thể sinh vật khác, đương nhiên có thể là người, cũng có thể là yêu ma, dùnh tinh hoa tâm huyết của đối phương để ký sinh kiếm này. Nhưng cũng có một điều kiện bắt buộc, đối phương phải nằm trong sự khống chế của kẻ luyện kiếm, nếu không đối phương chạy trốn, vậy chính là tiền mất tật mang, phi kiếm đội nón ra đi không hẹn ngày trở lại.

Luyện kiếm bằng thuật này nếu như ký sinh thành công sẽ có tỷ lệ nhất định, lấy thuộc tính đặc tính của thân thể đối phương nhập kiếm, nhận được phi kiếm tinh phẩm. Nhưng cũng có khả năng kiếm này ký sinh thành công lại bị đối phương đoạt mất.

Mà Dư Tắc Thành sử dụng Luyện Kiếm thuật này chính là pháp thuật luyện kiếm phổ thông nhất mà Hiên Viên kiếm phái có được trong tất cả Luyện Kiếm thuật của các môn phái ở Tu Tiên Giới. Luyện Kiếm thuật này cần người sử dụng không ngừng dùng chân nguyên của mình hóa thành lửa nóng luyện hóa phi kiếm, đồng thời dùng chân nguyên rèn luyện phi kiếm, cải tạo nó thành hình dáng mà mình mong muốn. Tóm lại là phải dùng chân nguyên không ngừng nuôi dưỡng luyện hóa phi kiếm, mới có thể nhận được phi kiếm mà mình mong muốn.

Luyện Kiếm thuật này cũng là phương pháp tế luyện phi kiếm hùng mạnh nhất, tuy rằng vô cùng vất vả nhưng tế luyện vất vả một phần thì thu hoạch nhiều thêm một phần. Trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ, cuối cùng nhận được phi kiếm cũng không phải là tinh phẩm hay cực phẩm gì cả, nhưng nó sẽ là phi kiếm ổn định nhất, hùng mạnh nhất.

Nếu Dư Tắc Thành dựa theo Luyện Kiếm thuật tự mình luyện chế phi kiếm, dù là khổ luyện năm mươi năm cũng không thể luyện hóa đôi Thiên Tân kiếm này thành Phi Dực kiếm. Lúc này hắn mới biết được sự hùng mạnh của phi kiếm lục giai, với tu vi Trúc Cơ kỳ của hắn hầu như không thể nào luyện hóa Thiên Tân kiếm này, nhưng cũng may hắn còn có thế giới Bàn Cổ bí mật của mình.

Hắn có thể lợi dụng thế giới lửa tiến hành tinh luyện phi kiếm, có thể lợi dụng lò rèn rèn kiếm, luyện hóa ra hình dáng cơ bản. Còn có thể lợi dụng ao nước thời gian đạt tới hiệu quả luyện kiếm tốt nhất. Nếu luyện xong cảm thấy không hài lòng, có thể nghịch chuyển ao nước, trả phi kiếm trở về trước khi cải tạo, luyện chế trở lại.

Dù có thế giới Bàn cổ trợ giúp, Dư Tắc Thành vất vả trong hai năm trời vẫn chưa luyện thành đôi phi kiếm này. Nhưng Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm và Kim Thủy Phong Mang kiếm đã được hắn luyện thành Kim Dực kiếm.

Dư Tắc Thành luyện chế đôi phi kiếm này là sử dụng Ký Kiếm thuật, đối tượng ký sinh chính là Bích Linh của Quỷ Hào phái. Sau khi Bích Linh được Dư Tắc Thành thưởng Trúc Cơ đan, rốt cục Trúc Cơ thành công sau thời gian trăm ngày.

Trong lúc Dư Tắc Thành tu luyện Kim Dực kiếm, có quãng thời gian một tháng chậm rãi nuôi dưỡng kiếm khí, hắn tranh thủ luyện lại Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Lần trước sinh ra Thần Giác, thuật này đã bị đánh tan hoàn toàn, bất quá căn cơ của nó vẫn còn. Dư Tắc Thành chậm rãi tu luyện nó trở lại một lần nữa, khôi phục lại như trước. Bởi vì Dư Tắc Thành biết rõ, ưu thế mà sư phụ đánh giá hắn sẽ dễ dàng tu luyện Kiếm Tâm Tuệ, Kiếm Tiêu Diêu, thật ra hoàn toàn nhờ vào Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thuật này Dư Tắc Thành tu luyện lại lần thứ hai, rất nhanh đã đạt tới tầng cao nhất của Luyện Khí kỳ là Hóa Niệm Vi Thần, tiến vào tu luyện giai đoạn Thần Thức Tái Sinh của Trúc Cơ kỳ.

Luyện lại thuật này thành công một lần nữa, Dư Tắc Thành muốn thí nghiệm một chút, nhưng ở Hiên Viên kiếm phái này cũng không có mục tiêu cho hắn thử nghiệm. Cuối cùng Dư Tắc Thành chợt nhìn chăm chú vào Bích Linh vừa mới Trúc Cơ thành công. Có rồi, một con rối Trúc Cơ kỳ, bất kỳ về phương Diện nào cũng vô cùng ý nghĩa.

Dư Tắc Thành thả nàng ra, chỉ hơi thí nghiệm một chút đã lập tức thành công, luyện chế Bích Linh thành con rối của mình. Tuy rằng nàng có tư tưởng và niềm tin của riêng mình nhưng bất kể thời điểm nào cũng xem mệnh lệnh của Dư Tắc Thành là chuyện đầu tiên phải chấp hành, thậm chí có thể vì sự an nguy của Dư Tấc Thành mà bỏ qua sinh mạng của mình.

Có thể luyện thành thuận lợi như vậy thật ra phần nhiều nguyên nhân là vì cuộc đời của Bích Linh, cũng như cuộc đời của các thiếu nữ họa bì như nàng đã định sẵn từ trước. Ý nghĩa tồn tại của các nàng chính là trong quá trình tu luyện, tìm kiếm chủ nhân, vâng theo một cách trung thành, chịu đựng tịch mịch để sinh tồn. Điều này đã khắc sâu vào ý thức tâm hồn các nàng, mà mục đích tối cao của cuộc sống các nàng. Bởi vì sự tồn tại của Quỷ Hào phái chính là luyện chế các nàng trở thành lô đĩnh, sủng vật, con rối, cung cấp cho bọn lão Đại Tổng môn đứng phía sau màn hưởng dụng.

Trong cuộc sống không ngừng tu luyện của các nàng, thật ra các nàng đã không phải là con người nữa, mà là một loại linh thể giống như quỷ mị, chỉ là có thêm tư tưởng và niềm tin của con người, có được tâm trí của mình, cho nên mới giống con người. Như vật những kẻ sau này hưởng dụng các nàng mới có thể chơi đùa thích thú, chứ không buồn tẻ như các loại con rối.

Bích Linh đã biết Quỷ Hào phái hoàn toàn bị diệt, nàng không còn chỗ để quay về. Niềm tin này là thứ giúp nàng tồn tại, nhưng hiện tại Quỷ Hào phái đã diệt vong, nàng phải lựa chọn con đường khác cho mình, cuối cùng quyết định chọn Dư Tắc Thành làm chủ nhân. Cho nên Dư Tắc Thành chỉ cần hơi thi triển Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật một chút, đã có được con rối đầu tiên của mình.

Sau khi Bích Linh Trúc Cơ có thể tu luyện hai loại pháp thuật mới. Loại thứ nhất tên là Sáo Bì (bộ da) Hóa Thân, có thể giữ lại bộ da bề ngoài của địch nhân khi chiếm cứ thân thể chúng, sau đó ngụy trang thành chính đối phương.

Pháp thuật thứ hai gọi là Thôn Phệ Dị Thể. Trước kia các nàng chỉ có thể chiếm cứ thân thể địch nhân, sau khi Trúc Cơ rồi, các nàng có thể chiếm cứ thân thể yêu thú khác. Sau khi chiếm cứ có thể lựa chọn gữa hình người và hình thú, sẽ có được thần thông trời sinh của yêu thú đó. Bất quá sau khi huyết nhục của yêu thú tiêu hao hết, những thần thông này cũng biến mất theo.

Thấy hai loại pháp thuật này, Dư Tắc Thành lập tức dùng hảo tửu Cực Lạc Thiên của mình đổi lấy một con yêu thú Thanh Nhằn Kim Điêu Yêu trong Hiên Viên kiếm phái.

Yêu thú này là loài kim điêu ở Ôn Khắc Tát đại giáo nguyên thuộc Quân châu, Sở Tây tu luyện thành yêu, thỉnh thoảng ăn thịt người, sau này dần dần tiến tới tập kích các bộ lạc trên giáo nguyên, cuối cùng mỗi ngày ăn cả trăm người.

Các bộ lạc du mục giáo nguyên không thể làm gì được nó, Vu sư của bộ lạc đành phải chạy khắp nơi mời thỉnh tiên sư trừ yêu, cuối cùng mời đệ tử Hiên Viên kiếm phái trấn thủ tại Quân châu xuất thủ, thu phục được yêu này. Nhưng bề ngoài của Thanh Nhằn Kim Điêu Yêu vô cùng anh tuấn, khiến cho người ta nhìn thấy đã thích, cho nên bọn họ không giết chết nó, mang về làm lễ vật dâng lên sư phụ.

Kết quả bọn họ bị sư phụ khiển trách thêm, rằng yêu này vốn là kim điêu, loài sinh vật này vô cùng cao ngạo, vĩnh viễn sẽ không khuất phục. Hơn nữa tao ngộ trải qua sẽ làm cho nó ôm mối hận rất lớn với con người, nếu để nó chạy thoát, phàm nhân ắt phải chịu sự báo thù tàn khốc của nó. Cho nên loại yêu ăn thịt người như vậy phải đánh chết, tuyệt đối không thể Tiên Ngạo

để sống.

Yêu này đã bị thu hồn phách, bản thể hủy đi thì đáng tiếc, cho nên bị bán ra bên trong phường thị của Hiên Viên kiếm phái. Dư Tắc Thành dùng Cực Lạc Thiên đổi lấy, bảo Bích Linh chiếm cứ yêu thể này.

Sau khi chiếm cứ, Dư Tắc Thành dùng Ký Kiếm thuật nuôi dưỡng Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm, Kim Thủy Phong Mang kiếm trong thân thể Bích Linh. Sau đó cho nàng vào trong thế giới Bàn cổ, cho nàng sống trong đó.

Dư Tắc Thành mang cuộn da vào trong thế giới Bàn cổ trước, sau đó mới mở ra, cho nên Bích Linh cũng không biết lai lịch của thế giới Bàn Cổ. Dư Tắc Thành chỉ nói nơi này là một trong những động phủ của Hiên Viên kiếm phái, để tránh tiết lộ bí mật của hắn.

Là sinh linh thường trú đầu tiên trong thế giới Bàn cổ, về sau Bích Linh sống cuộc sống trong này. Nơi đây nguyên khí sung túc, nàng có thể tu luyện mà không cần lo lắng, như vậy có thể bảo đảm cho Ký Kiếm thuật thành công.

Mỹ nữ họa bì này mấy tháng chỉ cần ăn một chút huyết nhục của thi thể sinh vật khác, những lúc khác hoàn toàn không cần ăn cơm, chỉ cần linh khí là có thể sống trong thế giới Bàn cổ, sống trong này Bích Linh hoàn toàn chỉ là một khách qua đường, nàng không thể chạm đến những trữ vật của Dư Tắc Thành trôi nổi trên không, kể cả nước trong hồ, trong ao, chỉ có thể hấp thu linh khí vô tận trong thế giới Bàn cổ mà thôi.

Từ ba tháng trước, Ký Kiếm thuật của Dư Tắc Thành đã đạt được thành công, Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm, Kim Thủy Phong Mang kiếm đã được luyện hóa thành Kim Dực kiếm, hơn nữa cả hai đều đạt tới ngũ giai. Nhưng Dư Tắc Thành vẫn không dám lấy nó ra khỏi thân thể Bích Linh, bởi vì một khi lấy ra sẽ dung hợp với mình, mà Thiên Tân kiếm của mình mãi vẫn chưa luyện xong. Nếu dung hợp như vậy, Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm và Kim Thủy Phong Mang kiếm sẽ trở thành mẫu kiếm của Kiếm Phi Dực, coi như hết thảy công phu vất vả trôi sông đổ biển.

Ngoại trừ luyện chế hai đôi phi kiếm này Dư Tắc Thành còn tích cực thu thập nguyên liệu chuẩn bị luyện chế thêm phi kiếm cho mình. Thật ra chuyện tự mình luyện kiếm cũng không mấy phổ biến ở Hiên Viên kiếm phái, bởi vì Hiên Viên kiếm phái chiến đấu liên tục, mỗi lần thắng lợi đều thu được vô số phi kiếm của đối phương.