Tiên Ngạo

Chương 211: Tam Tâm Nhị Ý quyết



Nghe xong những lời này Dư Tắc Thành trở nên sáng tỏ, thảo nào Hiên Viên Kiếm Phái hùng mạnh như vậy, thảo nào Dạ Hàn Trúc Cơ có thể chiến thắng Kim Đan, khó trách Hiên Viên Kiếm Phái lại có họa mê muội.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Sư phụ, chúng ta đây không sử dụng Linh Cưu Dẫn Sinh quyết không được sao? Sẽ không có nhiều nguy hiểm như vậy chứ? Không phải sẽ không mê muội sao?

Nam Thiên Chân Nhân cười ha hả nói:

- Nói dễ vậy sao, nếu không sử dụng con còn tu tiên làm gì, con còn nhập Hiên Viên Kiếm Phái làm gì.

- Linh Cưu Dẫn Sinh quyết có thể làm cho con hấp thu khả năng tương lai, làm cho con Trúc Cơ chiến Kim Đan, Kim Đan đấu Nguyên Anh làm cho ngươi nắm giữ lực lượng vô cùng, chúng ta tu tiên truy cầu không phải là loại lực lượng này sao? Ngay cả ăn cơm còn có nguy hiểm nghẹn chết.

- Sau khi con sử dụng qua một lần con sẽ vĩnh viễn không thể thoát khỏi nó, khi con đối diện sinh tử, khi con bảo vệ thân nhân huynh đệ, khi con gặp phải cường địch, khi con cần chứng minh vinh dự bản thân, con sẽ không tự chủ được mà sử dụng nó.

- Chỉ cần bách chiến bách thắng, đánh chết đối phương, tiêu hao tất cả đều sẽ nhận được bổ sung, hơn nữa con sẽ càng ngày càng mạnh, cho nên Linh Cưu Dẫn Sinh quyết không phải vấn đề.

- Vấn đề chân chính ở chỗ Linh Cưu Dẫn Sinh quyết hấp thu khả năng của tương lai, đồng thời cũng sẽ mang tới mê hoặc của tương lai, sẽ làm cho con dần dần mê muội, dần dần đánh mất mình, dần dần điên cuồng, đây mới là vấn đề đáng sợ nhất của Hiên Viên Kiếm Phái chúng ta.

- Kỳ thực kiếm pháp của Kiếm Lão Nhân lưu lại đều có nguy cơ như vậy, đạt được lực lượng hùng mạnh lại phải trả giá lớn như vậy, họa mê muội của chúng ta, nguy cơ bạo thể của Liệt Thiên Kiếm Phái, khó khăn hóa nguyên của Hỗn Nguyên Kiếm Phái, hoạn dung thiên của Vạn Kiếm Ma Tông, kiếp mẫn diệt của Ma Kiếm Yêu Tông.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, lực lượng của tương lai? Rốt cuộc là lực lượng gì?

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Đời đời tương truyền mà thôi, có đúng là lực lượng tương lai hay không, cần con tự mình cảm ngộ, tên gọi của một loại lực lượng không cần tiêu tốn nhiều tâm tư.

- Để thoát khỏi loại nguy cơ này các thế hệ tổ tiên đã tìm hết biện pháp, đây cũng là chính là lai lịch Thập Nhị phong của Hiên Viên Kiếm Phái chúng ta.

- Ở thời kỳ trung hưng để thoát khỏi họa mê muội này, Trung Hưng Tổ Sư chia Lục Kiếm làm hai loại xu thế, thứ nhất là chủ thể chính là Lục Kiếm kiếm thuật nguyên bản, đại biểu của nó chính là đệ tử Ngũ Lĩnh kia, là Hiên Viên Kiếm Phái chủ lưu.

- Thứ hai là phân chi chính là kiếm thuật diễn sinh, đại biểu của nó chính là Thập Nhị phong chúng ta, là Hiên Viên Kiếm Phái bàng chi. Con nhìn thấy Liệt Thân Phân Thân kiếm của Thiên Ảnh phong, Xá Thân Kiếm Chung thuật của Thiên Tướng phong, Vô Tình Kiếm Hàn thuật của Thiên Nguyên phong sư nương con, đều là thuật diễn sinh từ Lục Kiếm, mục đích sáng tạo chúng nó chính là vì thoát khỏi họa mê muội kia.

- Thế nhưng cho đến ngày nay, bọn họ đều thất bại, kỳ thực đây cũng là đạo tự nhiên, con muốn đạt được lực lượng hùng mạnh, lại không muốn trả giá lớn việc này có khả năng không? Nếu như thành công, đó mới là không có thiên lý.

Nói đến đây Nam Thiên Chân Nhân không nói nữa, nhìn Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành suy nghĩ một hồi, sau đó nói:

- Đúng, nếu muốn xưng bá thiên hạ, muốn hoành hành lục vực, lại muốn không phải trả giá bất luận cái gì, quả thực chính là si tâm vọng tưởng. Không có nổ lực lại chỉ có thu hoạch, không làm mà hưởng, đó hoàn toàn là không có khả năng.

- Vô Thượng Thiên Đạo tông tế luyện tiên cốt nỗ lực vô số tâm huyết mới có thể chiến thắng mấy người tu tiên cùng giai. Mà Hiên Viên Kiếm Phái ta có thể khiêu chiến vượt giai, chiến thắng cường địch, nếu không liều mạng đổi, không liều mạng đánh, làm sao có khả năng.

- Đệ tử trong lòng không nghi hoặc, xin sư phụ truyền kiếm, nguyện hóa Đấu Hồn Cưu, Kiếm Phong Tử khiêu chiến người trong thiên hạ.

Khi Dư Tắc Thành bắt đầu nói, thanh âm nhẹ nhàng, về sau càng nói càng kích động,

một từ mỗi câu lực đạo ngàn cân, kiên định không gì sánh được.

Theo lời nói của hắn, Hiên Viên kiếm ảnh trên bệ thờ kia đột nhiên rung lên, giống như cộng hưởng.

Nam Thiên Chân Nhân tiếp tục nói:

- Kỳ thực không quản kiếm thuật chủ thể hay phân chi của phái ta, tất cả kiếm thuật đều có một mục đích, đó chính là đánh bại địch nhân, khẳng định bản thân, chiến thắng mê muội, vĩnh viễn tự do.

- Kiếm đạo của Hiên Viên Kiếm Phái chúng ta chính là ở trong chiến đấu không ngừng, duy trì bất bại, chém giết vạn địch, chém giết bàng hoàng, chém giết mê muội, chém giết cái tôi hư ảo, ở giữa sinh tử tìm kiếm cái tôi chân chính, hóa đạo kiếm cưu, không điên dại không thành đạo, nuôi dưỡng đạo của ta, phá kén trọng sinh, đắc đạo phi thăng.

- Dư Tắc Thành, hiện tại ta truyền cho con Hiên Viên kiếm đạo, giương cao ba thước kiếm, chém sạch địch thiên hạ.

Nam Thiên Chân Nhân vươn hai tay ấn một cái trên đầu Dư Tắc Thành, lập tức một cỗ thần thức nhảy vào trong đầu Dư Tắc Thành, thần thức này giống như thái sơn áp đỉnh, giống như trày lớn ngàn cân mạnh mẽ nện xuống. Lập tức trong đầu Dư Tắc Thành nổ"Ầm" lớn một tiếng, thần thức nguyên bản của bản thân tu luyện ở trong một kích này hoàn toàn nát bấy.

Một kích này không chỉ phá hủy hoàn toàn thần thức nguyên bản tự mình tu luyện, ngay cả Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật vẫn một mực khổ tu cũng đã bị thương nặng. Lập tức Hóa Sinh Thuật đã có chút thành tựu, đã có thể tu luyện công pháp Trúc Cơ kỳ thế nhưng ở trong một kích này hoàn toàn nát bấy chỉ còn lại một chút tàn dư.

Dư Tắc Thành lập tức ôm đầu hét thảm một tiếng, Nam Thiên Chân Nhân cũng không ngăn hắn kêu thảm thiết, mà bắt đầu yên lặng niệm chú, sau đó chậm rãi đạp Thất Tinh bộ bắt đầu xoay quanh Dư Tắc Thành.

Theo chú ngữ của ông sản sinh ra một loại khí thế kỳ dị. Dư Tắc Thành cảm giác được thần thức trong đầu mình bị đánh nát giống như bị chú ngữ hấp dẫn chậm rãi rung động. Lên, xuống, chìm, nổi, lên, xuống, chìm, nổi, không phá thì không lập giống như một cỗ lực lượng mới sinh, đang chậm rãi sinh ra, đang chậm rãi nảy mầm, đang chậm rãi hấp thu những thần thức vỡ nát kia.

Theo chú ngữ của sư phụ thần thức mới sinh ra này trong nháy mắt lớn mạnh, thoát thể mà ra, giống như mặt trời mói mọc. tản ra vô số uy năng, phương viên ngàn thước toàn bộ đểu nẳm trong phạm vi của thẩn thức.

Thần thức này và thẩn thức trước đây mình đau khổ tu luyện hoàn toàn không phải cùng một khái niệm. Thẩn thức trước đây giống như là một tuyến, giống như là một loại năng lực cảm ứng, muốn sử dụng thẩn thức cẩn vên lặng bắn rạ phải thông qua tâm thần khống chế thẩn thức vận chuyẻn di động, như vậy vạn vật chỗ thần thức đảo tới, mình mói có thể cảm ứng được một chút tư liệu về hình thái, trọng lượng, kích thước, sắp xếp của chúng.

Thần thức hiện tại hoàn toàn chính là một loại ba động, toàn phương vị trước sau trái phải, từ trên xuống dưới, phạm vi ngàn thước hoàn toàn nằm trong cảm ứng của thần thức này, không giống như trước đây cần chủ động cảm ứng mà hoàn toàn tự động bị động nhận biết, điều này hoàn toàn giống như cảm giác của Tâm Giác của mình.

Lập tức số liệu này nhảy vào trong đầu Dư Tắc Thành, hắn không khỏi lần thứ hai ôm đầu rên rỉ thế nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi, bởi vì tu luyện Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật đã sớm luyện thần thức của mình cứng cỏi không gì sánh được, năng lực tiếp thu rất mạnh, chỉ là bắt đầu không thích ứng mà thôi, trong nháy mắt đã hoàn toàn thích ứng.

Nam Thiên Chân Nhân vẫn chậm rãi di động quanh hắn, thấy Dư Tắc Thành đột nhiên mở mắt cảm thụ mọi vật xung quanh, lập tức ngẩn ngơ, đủ ba lần hít thở mới phản ứng lại.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, đây chính là Thần Giác của Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng sao?

Nam Thiên Chân Nhân gật đầu nói:

- Đúng, đây chính là Thần Giác, chỉ có sau khi nắm giữ Thần Giác mới có thể tiến hành bước tu luyện tiếp theo. Thần Giác này gia tăng Tâm Giác, nhị giác hợp nhất, con mới có thể tu luyện bước đầu tiên của Hiên Viên kiếm pháp.

- Được rồi, hiện tại thừa dịp Thần Giác vừa sinh, mau nhanh theo ta tu luyện Tam Tâm Nhị Ý quyết, như vậy sở tu pháp quyết mới có thể thuận buồm xuôi gió, đạt được hiệu lực mạnh nhất.

- Tam Tâm Nhị Ý quyết của phái ta chia làm ba loại tâm pháp, loại đầu tiên gọi là Nhất Tâm Nhị Dụng, chính là làm cho con đem tâm thần phân ly, lấy tâm ngự khí, lấy thân ngự kiếm, đồng thời vận chuyển hai thứ lại đồng thời kết hợp một thể. Nhất Tâm Nhị Dụng, sau khi một bước tu luyện này tiểu thành, có thể tiến hành bước tu luyện thứ hai.

- Bước thứ hai có hai loại lựa chọn, có thể tu luyện loại tâm pháp thứ hai Tam Tâm Nhị Ý, như vậy có thể biến Nhất Tâm Nhị Dụng thành Tam Tâm Lục Dụng. Tu luyện đến cảnh giới đại thành, có thể nhị ý hóa Lục Tâm Thập Nhị Dụng, tu luyện đến cảnh giới đỉnh phong, có thể đạt tới trình độ Lục Ý Thập Bát Tâm.

- Truyền thuyết năm xưa Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương tu luyện đến trình độ Thiên Tán Vạn Dụng, một người khống chế ngàn thanh phi kiếm đại chiến mấy trăm địch nhân Nguyên Anh, một người chống lại liên minh địch nhân.

- Một loại lựa chọn khác chính là tu luyện loại tâm pháp thứ ba Nhất Tâm Nhất Ý trước, đem Nhất Tâm Nhị Dụng hợp thành một thể tinh lực tập trung, toàn tâm toàn ý, đạt tới đại thành.

- Bước thứ ba, chính là vô luận bước thứ hai lựa chọn như thế nào, đều phải luyện tâm pháp không lựa chọn kia đến tiểu thành.

- Pháp quyết này tu luyện trong mười hai canh giờ của một ngày đêm sau khi Thần Giác sinh ra sẽ có hiệu quả kỳ diệu. Hiện tại ta truyền pháp quyết cho con, hộ pháp cho con, con mau chóng tu luyện đi, chí ít phải ở trong mười hai canh giờ luyện ba loại tâm pháp đến cảnh giới tiểu thành, mới có tư cách học tập loại pháp quyết tiếp theo.

Nói xong Nam Thiên Chân Nhân bắt đầu bí mật truyền âm, chính cái gọi là pháp bất truyền lục nhĩ. Dư Tắc Thành yên lặng nhớ kỹ, sau đó nhắm mắt ngưng thần lập tức tâm thần tiến vào trong thế giới Bàn cổ.

Tu luyện ở trong thế giới này rất nhanh đã có thể nắm giữ áo nghĩa tinh túy của pháp thuật, đây là một trong những ưu thế của Dư Tắc Thành, đây là ưu thế ỷ lại của hắn khi tu luyện.

Ở thế giới nước này Dư Tắc Thành mặc niệm pháp quyết bắt đầu tu luyện loại tâm pháp đẩu tiên Nhất Tâm Nhị Dụng, pháp đến công thành. Chỉ trong chốc lát không đến nửa canh giờ không ngờ đã luyện thành, nhưng cũng không phải là cảnh giới tiểu thành, mà hoàn toàn chính là đại thành, tâm thần khẽ động, một phân thành hai, giống như đã biến thành hai người.

Kỳ thực điều này Dư Tắc Thành đã sớm làm quen, Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật kia chính là pháp quyết Nhất Tâm Nhị Dụng điển hình nhất, so với cái này còn phức tạp hơn cái kia (Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật) là trực tiếp khống chế hai thân thể, cái này chĩ là một thân thể phân liệt thành hai ý thức mà thôi.

Thuật này vừa thành, Dư Tắc Thành lập tức bắt đầu tu luyện Tam Tâm Nhị Ý quyết. Có Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật làm nền tảng, cái này cũng là nước chảy thành sông, chỉ nửa canh giờ đã đạt được Tam Tâm Nhị Ý tiêu phàm châu nhị, đạt tới trỉnh độ Tam Tâm Lục Dụng, sau đó lại một canh giờ, đạt đến trình độ Tứ Tâm Bát Dũng. Thế nhưng muốn tăng thêm cũng đã vô cùng khó khăn, bởi vì Dư Tắc Thành chẳng qua vừa mới bước vào Trúc Cơ kỳ, cường độ thân thể không đủ, chân nguyên không đủ, tâm thần có thể phân, thế nhưng chân nguyên thể năng đã không theo kịp, cũng chỉ có thể như vậy.

Bước tiếp theo, bắt đầu tu luyện Nhất Tâm Nhất Ý, cái này tốn thời gian rất lâu. Mất sáu canh giờ Dư Tắc Thành mới nắm giữ áo nghĩa bổn nguyên của thuật này lại mất một canh giờ nắm giữ tâm pháp này toàn tâm toàn ý, thân tâm hòa một, tín niệm kiên định không chút lay động, không hiểu sao Dư Tắc Thành đặc biệt thích tâm pháp này.

Ý thức trở về, Dư Tắc Thành trở về bản thể, mặc vận tâm pháp, cuối cùng xác định hoàn toàn nắm giữ lúc này mới mở mắt nhìn về phía sư phụ.

Lập tức Nam Thiên Chân Nhân lại cả kinh, nói:

- Con luyện thành rồi sao? Lúc này mới qua chín canh giờ không nên lãng phí thời gian, mau mau lĩnh ngộ.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, thực sự đã luyện thành rồi.

Nói xong tay trái chân nguyên ngoại phóng, hóa thành một luồng khí xoáy. Tay phải chân nguyên ngưng kết thành một đám khí đây là biểu hiện của Nhất Tâm Nhị Dụng đại thành.

Sau đó trước người lần thứ hai xuất hiện một luồng khí xoáy, sau người xuất hiện một đám khí, trên đầu xuất hiện một khí luân, trước mặt xuất hiện một khí thuẫn, đây là biểu hiện của Tam Tâm Nhị Ý đại thành.

Đột nhiên lục khí hợp nhất, hóa thành một luồng chân khí, đây là biểu hiện của Nhất Tâm Nhất Ý đại thành.

Nam Thiên Chân Nhân hồi lâu nói không nên lời, cuối cùng nói:

- Ta vốn nghĩ đến vì con là Tâm Giác, muốn để con tu luyện đệ nhất kiếm, học tập Kiếm Tâm Tuệ, nào ngờ Thần Giác của con hùng mạnh hơn nữa, xem ra phải sửa lại rồi, trước tiên học tập Kiếm Tiêu Diêu.

- Kỳ thực trong mười hai canh giờ này con có thể học một môn tâm pháp tiểu thành đã đủ rồi, lời nói lúc trước là vì khích lệ con, kích thích con, lừa gạt con, không ngờ lại là như thế này.

- Chín canh giờ toàn bộ đại thành, tốt. tốt. Đồ đệ của ta phải như vậy. Được rồi, tu luyện hôm nay đến đây thôi, con đi ra làm việc đi. Trở vê tu luyện cho tốt, có vấn đề gì trực tiếp tới tìm ta, ba ngày sau chúng ta tiến hành bước tu luyện tiếp theo.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, con không sao, con còn có thể tiếp tục tiến hành tu luyện.

Nam Thiên Chân Nhân cười nói:

- Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, hai tiếng sẽ suy, ba sẽ kiệt. Tu luyện cũng không phải là chuyện chốc lát, mà cần rất nhiều thời gian, rất nhiều tinh lực, kiên trì tiến hành lâu dài. Con hiện tại không có cảm giác gì, sau khi trở về sẽ biết nguyên nhân vì sao ta bảo con ba ngày sau quay lại. Được rồi, chúng ta đi thôi, ta xem con muốn xuất môn làm việc, đi làm việc của con đi.

Nói xong, Nam Thiên Chân Nhản niệm pháp quyết, lập tức thế giới nơi này biến đổi hóa trở về đại sảnh ban đầu. Nam Thiên Chân Nhân lại nói:

- Pháp quyết mở ra nơi này, ta đã truyền cho con trong Hiên Viên kiếm ấn, sau này tự con có thể một mình đi tới đây. Chẳng qua con hiện tại không có Không gian diễn võ đạo tràng, đến đây cũng không có nhiều ý nghĩa.

Dư Tắc Thành trong lòng khẽ động, hướng sư phụ nói:

- Sư phụ, ta có một chuyện muốn bẩm báo với người.

Sau đó liền đem chuyện tình của lão điên, đầu đuôi gốc ngọn nói cho Nam Thiên Chân Nhân, tự mình tham gia Trúc Cơ thí luyện, đánh chết đệ tử sáu phái, họa mê muội của lão điên. Nguyên Anh Chân Quân tới xem có thể cảm ngộ, tất cả mọi chuyện không chút giấu diếm toàn bộ nói ra.

Nam Thiên Chân Nhân sau khi nghe xong, nói:

- Ta biết, biểu hiện lần thí luyện trước đánh giá là bậc Giáp đã thông báo trong nội bộ rồi. Ta trở về đã tới đó xem, nơi đó chỉ có Nguyên Anh Chân Quân mới có thể cảm thụ áo nghĩa trong đó, chúng ta đi cũng không cảm thụ được bất cứ điều gì, về sau không nên đi, sẽ làm bị thương Thần Giác.

Thì ra sư phụ đã sớm biết rồi, Dư Tắc Thành không khỏi cảm thấy may mắn mình đã nói thật. Đột nhiên hắn tâm thần khẽ động, lấy ra mười viên Trúc Cơ Đan giao cho sư phụ, nói:

- Sư phụ, người nói con có tiểu sư đệ, đây là quà gặp mặt của con cho sư đệ. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Sau đó lại lấy ra một bộ trướng bồng động phủ tốt nhất của Thiên Vu Giáo, vật hưởng thụ bên trong cũng là cao cấp nhất, đồng thời đưa cho sư phụ.

Nam Thiên Chân Nhân mỉm cười, đưa tay nhận lấy cũng không khách khí, nói:

- Trúc Cơ Đan này, con lưu lại nhiều một chút, giao lên mấy viên ứng phó là được. Loại Trúc Cơ Đan này về sau vạn kim khó cầu, được rồi, đi nhanh một chút, một chút nữa con sẽ biết cái gì là mệt mỏi.

Nói xong mang theo Dư Tắc Thành rời khỏi nơi này. Dư Tắc Thành tới Thiên Tài Địa Bảo các nộp lên vật phẩm trước, đầu tiên nộp bốn ngàn cân mỹ tửu Cực Lạc Thiên, lập tức Hiên Viên kiếm ấn trong hồn phách lại run lên, đã lớn hơn một vòng.

Sau đó lại giao nộp sáu viên Trúc Cơ Đan, bản thân lưu lại ba mươi lăm viên Trúc Cơ Đan. Còn có vô số vật vô dụng toàn bộ giao nộp, đồng thời lãnh số linh thạch mà mình tích lũy trong mấy năm nay, tất cả một trăm bốn mươi viên linh thạch trung phẩm.

Sau đó Dư Tắc Thành trở về động phủ, nằm ở trên giường, khi đi lại thì không có cảm giác gì thế nhưng vừa vào động phủ lập tức mệt mỏi của Thần Giác sinh ra tất cả kéo đến. Cảm giác mệt mỏi này không có biện pháp nào hóa giải, chỉ có đi ngủ nghĩ mới có thể hồi phục.

Nằm trên giường, Dư Tắc Thành ngay lập tức tiến vào mộng đẹp, một giấc này ngủ đủ ba ngày ba đêm, lúc này mới khôi phục bình thường.

Ba ngày sau, Dư Tắc Thành ngủ đủ tự nhiên tinh, tâm thần hợp nhất, thần thanh khí sảng, từ trên giường bò dậy, lúc này mới hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của sư phụ.

Khoảng cách tới thời gian học nghệ còn có mấy canh giờ. Dư Tắc Thành tranh thủ tắm giặt sạch sẽ, chỉnh đốn dáng vẻ một chút, bảo con rối Pháp Linh cắt tóc cho mình. Sau đó nghỉ ngơi một hồi, vận chuyển Tam Tâm Nhị Ý quyết, thử một chút uy lực của pháp quyết mới tu luyện.

Pháp quyết này quả nhiên vô cùng hiệu dụng. Dư Tắc Thành có thể hai tay trái phải đồng thời cầm sách, đồng thời đọc hai quyển sách, trong lòng giống như đã biến thành hai người, có thể đồng thời lớn tiếng đọc, về sau gia tăng sách đọc cho tới khi đồng thời đọc tám quyển sách mới thôi.

Tâm thần phân tán này hoàn toàn có thể đồng thời làm mấy việc, mà lại không ảnh hưởng đến nhau, quả thực chính là một mình có thể làm được mấy việc cùng một lúc, thực sự là thần kỳ không gì sánh được.

Cuối cùng thời gian đã tới Dư Tắc Thành đi ra động phủ, ngự kiếm bay lên, bay về phía nơi truyền công. Lúc hắn đến nơi này đã thấy sư phụ đợi ở đó hoặc nói sư phụ căn bản không rời đi, vẫn ở chỗ này tu luyện.

Dư Tắc Thành bái kiến sư phụ. Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Hai ngày này ta đã điều tra một chút, tin tức của Không gian Diễn Võ Hiên Viên Kiếm Phong cấp Hồng Hoang kia đã lộ ra ngoài. Mặc dù điều kiện hạn chế trong đó rất nhiều, thế nhưng có ba người có tư cách có thể tranh đoạt với con, chính là ba người bạn cùng đến đây với con. Phong Linh Tĩnh, Vương Thư Nguyên, Thành Lam.

- Hơn nữa một năm gần đây bọn chúng đều tăng nhanh tốc độ tu luyện, ba người hiện nay đều đang Trúc Cơ, trước ngày mười lăm tháng mười đều có thể Trúc Cơ đại thành xuất quan.

- Đồng thời quyền hạn cống hiến môn phái của Hiên Viên kiếm ấn của bọn chúng đang không ngừng tăng lên, đều là sư trưởng đồng môn của bọn chúng đang làm chuẩn bị giúp bọn chúng tranh cướp Không gian Diễn Võ cấp Hồng Hoang, bọn chúng là đại địch tương lai của con.