Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 143



Nguyễn Miên Man phản ứng lại, theo bản năng muốn rút tay về, lại không thành công, không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía anh.

Tư Cảnh Lâm nhàn nhạt nói: "Bên ngoài mới vừa có người nói em sẽ thích họ!"

"Sao có thể." Nguyễn Miên Man không biết người nói chính là một cô gái, trong lòng có chút không cao hứng, trong lúc nhất thời quên luôn là tay vẫn còn đang bị nắm.

Tư Cảnh Lâm thưởng thức lòng bàn tay mềm mại tinh tế, đối với chuyện cô không cần nghĩ ngợi mà phản bác, cảm thấy có chút vui vẻ.

Cảm nhận được ngón tay của anh đang xen vào giữa các ngón tay, cơ hồ thành mười ngón đan chặt, cảm thấy có chút ngứa, hai tai Nguyễn Miên Man có chút nóng, muốn lấy tay về.Nhưng mà, thấy anh cầm chặt, tựa hồ còn vì người khác hồ ngôn loạn ngữ mà không vui, động tác Nguyễn Miên Man lại hơi dừng lại.

"Em......"

Cô tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng mà ở nhìn thấy Chu Linh từ bên ngoài tiến vào, lập tức rút tay về, che giấu mà xoay người rửa tay.

Tư Cảnh Lâm thấy vậy, nhịn không được quét mắt người đang tiến vào, ngay sau đó một lần nữa quay lại vị trí của mình ngồi xuống.

Chờ đến lúc rốt cuộc đóng cửa, Tư Cảnh Lâm gọi người tới bắt đầu lắp điều hòa.Nếu muốn lắp đặt, trong tiệm tự nhiên cũng muốn lắp một cái, chỗ cửa chính còn phải thêm một cái mành chắn gió.

"Trong phòng em có cần lắp thêm một cái không?" Tư Cảnh Lâm hỏi cô.

Nguyễn Miên Man lắc đầu nói: "Không cần, trong phòng có điều hòa rồi ạ."

Điều hòa trong phòng, là có một năm mùa hè thật sự quá nóng, bà ngoại Nguyễn tìm người tới lắp, tuy rằng đã dùng mấy năm, nhưng còn có thể sử dụng, Nguyễn Miên Man không nghĩ tùy tiện đổi đi.

Lúc nhóm công nhân chuyên nghiệp đang chọn lựa vị trí thích hợp lắp điều hòa, Nguyễn Miên Man cũng không nhàn rỗi, lấy sách vở ra ôn tập.

Chu Linh nghe nói trong tiệm muốn lắp điều hòa, liền không vội rồi đi, giúp đỡ chiêu đãi những công nhân chuyên nghiệp đó.

Định lắp trong phòng bếp trước, bởi vì muốn suy xét đến đề thông gió, tránh khói dầu của nhà bếp cho nên phải căn cứ thực địa lựa chọn một chút, cho nên không nhanh như vậy.Đoàn người cùng Chu Linh vào phòng bếp, nhà chính cũng chỉ còn lại Nguyễn Miên Man cùng Tư Cảnh Lâm.

Tư Cảnh Lâm lúc giúp cô học tập vẫn rất nghiêm túc, đều nói lúc đàn ông làm việc hay tập trung là lúc soái nhất, Nguyễn Miên Man nghiêm túc nghe giảng, đồng thời không tránh được ngắm anh nhiều hơn chút.

Nhận thấy được tầm mắt của cô, người đang chuyên tâm giảng giải không nhịn được nắm lấy tay cô đặt ở đầu gối.Anh nắm tay xong cũng không có thêm động tác nào khác, trong miệng giảng bài cũng không dừng lại, tim Nguyễn Miên Man đập chậm một nhịp, cuối cùng vẫn không đem tay rút ra.

Khu chung cư cũ nọ.Phùng lão tam ở cửa tiểu khu đánh bài cùng người ta, trên bàn một người đàn ông bỗng nhiên nói: "Phùng lão tam, nghe nói tiệm cơm chiên Hạnh Phúc là do cháu gái ông mở, thật hay giả vậy?"

Mới vừa rồi thắng chút tiền, tâm tình vốn không tồi Phùng lão tam nghe đến "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" cùng "cháu gái", ý cười trên mặt nháy mắt biến mất.

Ngữ khí của hắn không được tốt lắm: "Ông hỏi cái này làm gì?"

"Cửa hàng cháu gái ông cũng không bình thường đâu, nghe nói sinh ý rất tốt có tiền cũng không mua được, đặc biệt là tôm hùm đất, thậm chí có người ra giá gấp đôi để mua." Người đàn ông đánh ra một đôi mười, tiếp tục nói, "Còn không phải con gái tôi cũng muốn ăn tôm hùm đất trong tiệm sao, tôi định nhờ ông giúp một chút, giúp tôi mua hai phần."

Ngày đó tuy rằng là sợ bóng sợ gió một hồi, nhưng Phùng lão tam cũng bị đám người kia cảnh cáo, trong lòng đối với đứa cháu gái đã từng ngoan ngoãn, nghe lời là vừa hận vừa sợ.

Cùng ngày về nhà, hắn liền hướng người trong nhà phát tiết, tỏ vẻ về sau không muốn nhận đứa cháu đó, để cho bọn họ về sau nhìn thấy cô cũng làm như không quen biết.Hiện tại, thấy có người thế nhưng kêu mình đi trong tiệm mua cái gì tôm hùm đất, biểu tình Phùng lão tam càng thêm khó coi hai phần, chỉ kém chưa nói mua cái rắm a.

Lời cự tuyệt hắn còn chưa nói ra, một người khác bên cạnh xem náo nhiệt nói: "Vậy cháu gái ông còn rất có bản lĩnh, thuận tiện cũng mua cho tôi một chút, tôi cũng rất thích ăn tôm hùm đất."

"Một con nhóc mới mười mấy tuổi đầu có thể làm ra cái gì tốt, bất quá là marketing, quảng cáo linh tinh mà thôi, mấy ông muốn ăn tôm hùm đất đi đâu mà không mua được." Phùng lão tam đè nặng hỏa khí ném xuống một lá bài.

"Không phải đi, con trai tôi còn nhờ tôi giúp hắn tranh tôm hùm đất, tôi có xem bình luận, đều là khen ngợi không đó." Người đàn ông bên cạnh nói.

Phùng lão tam nói: "Đầu năm nay, mua bình luận khen ngợi còn khó chắc."

Một người đàn ông khác mới vừa rồi thua không ít tiền cho Phùng lão tam, trong lòng có chút khó chịu, lúc này nghe ra hắn cùng cô cháu gái mở cửa hàng tựa hồ quan hệ chẳng ra gì, cố ý nói: "Ăn ngon hay không phải nếm thử mới biết được, Phùng lão tam, ông hôm nay cũng thắng không ít tiền, dứt khoát mời chúng ta một bữa ở cửa hàng cháu gái ông đi." Nói xong, hắn ra lá bài cuối cùng, thắng.

Hôm nay, vốn Phùng lão tam đang cảm thấy may mắn, kết quả chịu ảnh hưởng từ tâm tình, thế nhưng đánh thua, đen mặt ném xuống bài trong tay: "Không chơi!"

Thấy hắn ném bài xuống liền đi, hai người khác trên bàn khác không khỏi nói: "Kiểu gì vậy, mới vừa rồi thắng nhiều như vậy chúng ta cũng chưa nói cái gì, kết quả thua một ván thế nhưng liền chạy."

"Đúng là chơi không nổi, lần sau không tìm hắn chơi."

"Đúng vậy, lần sau không chơi cùng hắn, người này không được, chơi không nổi lại keo kiệt."

Bị người nghị luận Phùng lão tam thở phì phì đi về, không tới một hồi liền về đến nhà.Vợ hắn thấy hắn hôm nay lại về sớm như vậy, có điểm kinh ngạc: "Ông không chơi nữa?"

"Đừng nói nữa, đụng phải mấy thằng trẻ ranh, không có tâm tình chơi." Phùng lão tam đặt mông trên sô pha, cầm quả táo trên bàn trà trực tiếp gặm.

Vợ hắn chỉ cho rắng hắn lại thua tiền cho nên không muốn chơi, không nói cái gì nữa.

Phùng lão tam mở TV xem, tâm tình hơi bình phục một chút ít, nhưng mà vợ hắn lại vào lúc này nói: "Hôm nay tôi nghe đồng nghiệp trong công ty thảo luận một cửa hàng, nói là mấy món ăn bên trong rất ngon, nhưng bởi vì giới hạn số lượng bán ra, hơn nữa chỉ buôn bán nửa ngày, cho nên không dễ mua, nghe nói cấp trên tựa hồ cũng thích tôm hùm đất xào cay của cửa hàng này......"

Lời còn chưa nói xong, nhớ tới khoảng thời gian trước vợ có nói qua quản lý bộ phận mới từ chức, kế tiếp sẽ từ các mấy nhân viên cũ đề bạt một người đi lên, Phùng lão tam lập tức minh bạch ý tứ của vợ: "Cửa hàng này tên là gì? Tôi suy nghĩ biện pháp mua cho."

Vợ hắn nghe vậy, lập tức lộ ra nụ cười.Người đàn ông này tuy rằng có một đống khuyết điểm, nhưng đối với mình vẫn là không có gì chê trách, hơn nữa có trợ cấp từ ba mẹ hắn, cuộc sống cũng không quá khó khăn, chờ cô lại được tăng chức, tiền lương cao hơn một chút, cuộc sống trong nhà càng thoải mái hơn chút.

"Tôi đang muốn cùng ông nói cái này, bọn họ nói cửa hàng tên là ' tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ', tôi nhớ rõ lúc trước Ngô Mai tới có nói qua, cửa hàng cháu gái ông mở cũng là tên này đúng không?"

Phùng lão tam nghe vậy, sắc mặt tối sầm, cảm thấy hôm nay quả thực xui xẻo, sao cái gì cũng dính tới "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc".

"Tôi lúc trước nói rồi còn gì, về sau không có đứa cháu gái đấy, việc này mẹ bọn nhỏ không cần suy nghĩ."

Vợ hắn vốn nghĩ, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc là của cháy gái chồng sự tình liền dễ dàng, thấy hắn đột nhiên biến sắc, biểu tình lập tức cũng khó coi lên: "Ông có ý tứ gì? Tôi muốn thăng chức tăng lương chẳng lẽ là vì một mình tôi sao? Còn không phải là vì cái nhà này, chuyện đơn giản như vậy ông cũng không muốn giúp tôi, còn muốn giận dỗi, có phải không muốn sống cùng tôi nữa hay không?"

Lúc trước cãi nhau, Phùng lão cũng chưa nghe vợ nói "không muốn sống cùng" bao giờ, vội mở miệng dỗ vợ: "Ai có ý nghĩ đấy bai giờ,,mẹ bọn nhỏ yên tâm, tôi khẳng định đem sự tình làm tốt......"

Thật vất vả làm bà xã nguôi giận, nghĩ đến lúc trước đám người kia đã cảnh cáo quản tốt chính mình cùng người trong nhà, không được quấy rầy sinh hoạt của nó, cả khuôn mặt Phùng lão tam đều nhăn lại.

Sớm biết rằng con bé chết tiệt kia còn có chỗ hữu dụng, lần trước liền không đi tìm nó chút giận.Phùng lão tam có chút hối hận, nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Hắn vốn tưởng rằng nói không mua được vốn là nói quá lên mà thôi, còn nghĩ mình thử một chút, kết quả dùng hai tài khoản Bánh trôi cơm hộp ngồi canh mấy ngày, cơm chiên linh tinh còn có thể đặt được, tôm hùm đất xào cay lại là chết sống không sờ đến được.

Nếm qua cơm chiên trong tiệm, phát hiện hương vị thật sự rất ngon, lại từ khu bình luận biết được trong tiệm còn cho đtặ yến tiệc, Phùng lão tam càng thêm hối hận.

Má nó! Cái con bé chết tiệt kia, trù nghệ tốt như vậy trước kia cũng không làm chút điểm ngon hiếu kính trưởng bối bao giờ, nếu là sớm biết nó còn có tay nghề này, mình cũng xem trọng nó hơn chút, không đến mức đi giáo huấn nó.Phùng lão tam mặc dù hối hận, nhưng vẫn tìm lý do cho mình như cũ.

Nguyễn Miên Man cũng không biết, người lúc trước ở trước mặt mình tự vỗ ngực gọi là trưởng bối, hiện tại đang hao hết tâm tư cũng không mua được tôm hùm đất xào cay nhà mình mà ruột gan cồn cào.

Từ khi trong tiệm lắp điều hòa, không riêng khách hàng tới ăn trong tiệm thoải mái, chính cô cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Còn phí lắp đặt điều hòa, Tư Cảnh Lâm kiên trì không nhận, nói cô một hai phải tính, coi như mình trả tiền cơm lúc trước và trả luôn tiền cơm trong tương lai.Nguyễn Miên Man không có biện pháp, chỉ có thể để vậy.

Hôm nay, lúc trong tiệm sắp đóng cửa, mấy người đàn ông trung niên quần áo tương đối nghiêm chỉnh đi vào trong tiệm.

"Còn tưởng rằng cậu cực lực đề cử là cửa hàng gì tốt lắm, thế nhưng là tiệm ăn rách nát này, quả thực bé đến đáng thương." Sau khi ngồi xuống, trong đó một người đàn ông hơi béo đánh giá nhà này.

Trong tiệm còn có mấy thực khách vừa ăn xong đang ngồi nghỉ một chút, nghe được hắn nói, trong lòng có chút không vui.

"Ông ăn cơm hay là ăn cửa hàng? Bé thì làm sao, bé nhưng ít nhất cũng có thể chứa được ông!" Một nữ khách hàng tính cách tương đối hướng ngoại, không thể nhin được có người cửa hàng yêu thích của mình, mở miệng nói.

Người đàn ông hơi béo có chút không vui, nhưng cũng không muốn cùng người phụ nữ xa lạ cãi nhau, bởi vậy coi như không nghe thấy, quay đầu nhìn về phía người đàn ông cao gầy - người đề cử cửa hàng này, hỏa khí có chút lớn: "Hy vọng món ăn cửa hàng này ngon như cậu giới thiệu, bằng không lãng phí thời gian của tôi không sao, lãng phí thời gian của phó hội trưởng thì không tốt đâu."

"Anh yên tâm, ít nhất trước mắt còn chưa có người ăn qua món ăn của cửa hàng này nói không ngon." Người đàn ông cao gầy tự tin nói xong, mở miệng kêu phục vụ.

Chu Linh nghe được thanh âm cầm thực đơn ra đưa cho bọn họ.

Khách bàn bên cạnh muốn nhìn người mập mạp kia bị vả mặt, nghỉ ngơi xong cũng không đi ngay.

"Trời nóng, ai còn nuốt trôi cơm chiên chứ." Nhìn đến thực đơn có một đống cơm chiên, người đàn ông hơi béo lại nói thầm một câu.

"Cơm chiên dứa, cơm chiên đậu que thịt bằm, cơm chiên cà chua trứng gà này đó thoạt nhìn vẫn tương đối khai vị." Một người đàn ông khác đi cùng nghe được hắn nói liền giới thiệu.

Cuối cùng, bốn người mỗi người gọi một phần cơm chiên mà họ cảm thấy hứng thú, lại gọi thêm một phần đậu hủ chiên, một phần rau trộn đậu phộng, dưới sự đè cử của người đàn ông cao gầy nếm thử canh tam tiên.

"Trời nóng, ai còn muốn uống canh cho thêm nóng." Người hơi béo hình như không hợp với người đàn ông cao gầy, thấy hắn gọi canh liền nói.

Tượng đất còn có ba phần hỏa khí, người cao gầy thấy hắn không để yên một chút, cũng có chút không vui: "Anh có thể không uống."

Bị đáp trả, người đàn ông hơi béo "Hừ" một tiếng sau, cũng không nói gì nữa.Chu Linh ghi lại món ăn của bọn hỏ xong hỏi: "Xin hỏi mọi người có muốn uống chè đậu xanh không?"

Trên bàn ba người khác đều gật đầu tỏ vẻ muốn uống, chỉ có người hơi béo nói không uống.Chu Linh gật đầu, đi vào bếp nói cho Nguyễn Miên Man món khách gọi trước, sau đó múc ba ly chè đậu xanh mang ra.

Ba người vốn đối với đồ uống tặng kèm không ôm chờ mong gì, nhưng mà chờ bưng lên uống một ngụm, lập tức trước mắt sáng ngời.

"Chè đậu xanh này hương vị thật không tồi, thoải mái thanh tân lại giải nhiệt." Từ lúc vào tiệm vẫn luôn không mở miệng, phó hội trưởng lúc này mới nói.

Ếch ngồi đáy giếng, có thể thấy được một chút.Chè đậu xanh tặng kèm cũng ngon như vậy, phó hội trưởng lúc đầu cũng bị vị trí cùng mặt tiền cửa hàng này ảnh hưởng, đối cửa hàng cũng giữ thái độ hoài nghi, nháy mắt trở nên chờ mong hơn.

"Xác thật uống ngon, cảm giác nhà mình nấu cũng không nấu được chè đậu xanh ngon như vậy." Người ngồi bên cạnh phụ họa nói.

Nghe thấy phó hội trưởng khen, lại xem bọn họ uống thơm ngọt, ngon lành như vậy, người đàn ông hơi béo tức khắc có chút miệng khô, lưỡi khô.Hắn liếm môi dưới, bưng lên cốc nước trên bàn uống.

"Đáng đời!"Bàn bên cạnh, vị khách chờ xem hắn bị trù nghệ của bà chủ vả mặt, thấy mới một chén chè đậu xanh liền có thèm đến hắn, nhỏ giọng nói.

"Thơm quá!"Phó hội trưởng nói xong, Chu Linh đem cơm chiên phóng đặt tới trên bàn, hơi vội mà đem cơm chiên Dương Châu của mình kéo đến trước mặt.

Cơm chiên Dương Châu mới ra nồi làm cho người ta rất muốn ăn, hắn cầm đôi đũa chọn một ít đưa vào trong miệng, tức khắc bị hương vị này chinh phục.

"Ăn ngon, cơm mềm vừa phải, trứng gà tươi mới không có mùi tanh, dưa chuột, bắp...... Cà rốt đều đặc biệt tươi, thanh thúy, tôi trước nay chưa ăn qua cơm chiên Dương Châu ngon như vậy."

"Cơm chiên đậu que thịt bằm của tôi cũng rất ngon, đặc biệt là đậu que ngâm này, chua chua giòn nộn, vừa mỹ vị vừa kích thích vị giác." Người bên cạnh ăn cơm chiên đậu que thịt bằm cũng nói.

"Đậu hủ chiên, rau trộn đậu phộng cùng củ cải muối của cửa hàng này cũng thực không tồi, đặc biệt là củ cải, vốn là đồ ăn tặng kèm, bởi vì ăn quá ngon, khách hàng đều chủ động nói bà chủ lấy tới bán."

"Vậy sao, để tôi nếm thử." Phó hội trưởng nói xong, gắp một miếng củ cải, ăn vào trong miệng, tự vị chua ngọt hơi cay, giòn nộn ngon miệng làm trước mắt hắn sáng ngời.

Hắn tuy rằng không nói gì, nhưng từ hành động gắp không ngừng liền có thể nhìn ra, củ cải này rất hợp khẩu vị hắn.

Thấy vậy, người bên cạnh cũng động đũa theo.

"Ăn ngon, ăn quá ngon!"