Thứ Xuất Thứ Xuất

Chương 11: Thiệu y (hạ)



Edit: Hắc Phượng Hoàng

La Y trở lại nhị phòng, rửa mặt xong tự mình cầm hai bộ tượng người chạy đến phòng Cẩm Tú khoe khoang: “Tỷ tỷ xem này, Tứ ca ca đưa cho chúng ta đấy! Đáng yêu không? Còn có một bộ buổi chiều mới đưa đến.”

Cẩm Tú cười nói: “Đưa cho muội hả? Lại nói hai ngày tới là sinh nhật của muội, bây giờ đang để tang, chỉ gọi dưới bếp làm bát mì trường thọ ăn thôi.”

”Đa tạ tỷ tỷ.” La Y hỏi lại: “Tỷ không vui sao?”

Cẩm Tú cầm lên nhìn kỹ một chút nói: “A, ánh mắt Tứ đệ có tiến bộ nha! Tốt hơn nhiều so với ngày thường đưa sâu lông, ốc sên.”

”A? Huynh ấy còn đưa những thứ đó ư? Sao muội lại không nhìn thấy?” Thằng nhóc con Thiệu Y này thật sự là...

”Đúng vậy, còn bỏ vào cổ áo của Quất Tử đấy, dọa Quất Tử khóc lớn một trận. Ầm ĩ quá lợi hại khiến Đại bá mẫu biết, hung hãn quát hắn một trận rồi vứt bỏ hết mấy thứ này.” Cẩm Tú lắc đầu cười nói: “Nói đến hai người các ngươi, hồi còn nhỏ cùng một chỗ nghịch ngợm không ít. Bây giờ lớn rồi cũng đừng xa lạ mới tốt.”

La Y gật đầu, nàng cũng không muốn xa lạ. Có vị huynh đệ rất tốt mà, nhị ca tuy tốt nhưng cảm giác, có cảm giác như gần người cha hơn. Lời kia nói như thế nào nhỉ? Về sau xuất giá bị ủy khuất, nhà mẹ đẻ cũng phải ra vài tên huynh đệ có thể đập cục gạch. Tình huống Thiệu Y có chút tương tự Cẩm Tú, cuối cùng có thể làm cho người ta thật an tâm.

Không ngờ trở lại phòng ngủ, Dương ma ma đi theo muốn nói lại thôi.

”Làm sao vậy?” Hiếm khi thấy vị ma ma này dạy nàng nữ công nói chuyện bên ngoài.

”Cô nương vẫn nên tránh Tứ Gia một chút...”

”Huynh muội ruột như vậy mà còn phải tị hiềm sao!?”

”Chỉ là thân cận quá!” Dương ma ma lo lắng nói.

”Ừm? Lời này là ý gì?”

”Đại thái thái không như phu nhân của chúng ta, đề phòng di nương ghê lắm. Nếu như đi quá gần, rất rất rất mất hứng sẽ không tốt.” Kỳ thực cũng phòng bị cả phu nhân, không thấy hai vị tiểu bối châm tuyến đều là đệ nhất sao? Chỉ là không thể nói ra miệng.

”Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi?” La Y lơ đễnh nói.

”Cô nương...” Dương ma ma còn muốn khuyên nữa.

”Ma ma thật sự là suy nghĩ nhiều rồi!” Quất Tử nói tiếp: “Chỉ là huynh muội tuổi gần nhau nên hòa khí chút, còn có thể có ý nghĩ gì chứ? Tứ Gia hôm nay chuẩn bị thi học trò nhỏ, quay đầu lại trúng tú tài, ai còn dám coi khinh nữa? Ngày sau đối với cô nương mới có lợi. Ma ma luôn để ý như vậy là được!”

”Nhưng nếu Đại thái thái không thích, chẳng phải là sẽ khó xử cô nương à?” Dương ma ma lo lắng nói.

”Lại không phải phu nhân chúng ta không thích.” Quất Tử bĩu môi nói: “Tứ Gia hồi còn nhỏ cãi nhau với cô nương, phu nhân thay Tứ Gia giấu diếm bao nhiêu hồi!”

Dương ma ma thầm nghĩ: phu nhân không dối gạt, chẳng lẽ còn giống như bà tử đi tới chỗ Đại thái thái đâm thọc à? Nhưng mà không thể nói. Đành phải đổi phương thức: “Bây giờ phu nhân mất rồi, không thấy cô nương chịu ủy khuất sao! Còn gây chuyện!”

Dương ma ma vô tâm nói một câu, La Y tỉnh ngộ rồi. Đúng vậy! Lúc vừa xuyên tới, ngày sống không dễ chịu đơn giản là vì mới đầu e ngại mẹ cả, sau đó tới chiếu cố mẹ cả, chưa từng ở địa phương khác nhận một tia ủy khuất! Sau khi Hoàng thị mất, Triệu thị bắt đầu tìm phiền toái, hiện tại ngay cả bà tử cũng dám đạp nàng một chân! Hôm nay bà tử khẩn trương không phải bởi Bảo Lạc là dòng chính nữ, mà là khiếp sợ phu nhân Tam thái thái đứng đắn này. Dòng chính nữ được tôn kính đơn giản cũng là bởi vì là phu nhân sinh! Hoàng thị quả nhiên rất trọng yếu! Nghĩ đến đây lại phát giận, quan trọng thì thế nào? Còn không phải mất rồi.

Nhưng nàng sẽ không xa lạ Thiệu Y, người đối xử tốt với nàng chẳng phải rất nhiều. Ban đầu tưởng rằng lão thái thái dù sao cũng là tổ mẫu ruột, không có xung đột lợi ích gì, sẽ tốt với nàng. Nhưng không ngờ còn có vấn đề thiên vị. Đại thái thái và chư vị đại phòng, ngoại trừ Thiệu Y ra thì gần như toàn coi nàng là không khí. Tam thái thái đối xử với nàng coi như không tệ, chỉ là hai vị cô nương bị dạy quy củ 10 phần nên không có tiếp xúc gì. Nói đến nói đi, người ngoài Nhị phòng, quan hệ tốt cũng chỉ có Thiệu Y, tiếp theo miễn cưỡng có thể tính cả Tam thái thái. Cho dù nàng không biết nói đấu cũng biết có một thì kéo một cái. Dương ma ma cho tới bây giờ vẫn cẩn thận đến hận không thể biến mất, lời của nàng không nghe cũng vậy.

Dương ma ma thấy La Y không nghe khuyên bảo cũng chỉ đành ngậm miệng lại thôi.

Buổi chiều Hồng Đàn đưa lại đây một bộ côn trùng xiếc ảo thuật khác, La Y bị kích động bày ra trên bàn, đột nhiên nhớ tới đây là hiếu kỳ, lại buồn bực thu hồi vào trong ngăn tủ. Thuận tay cất một bộ khác vào trong ngăn tủ của Cẩm Tú. Cẩm Tú thấy cũng không nói, tùy nàng ép buộc. Hồng Đàn thấy mang tin này cho Thiệu Y nghe, làm cho Thiệu Y cảm thấy hết sức hứng thú! Bộ đồ chơi này cư nhiên có thể bỏ vào trong ngăn tủ của Cẩm Tú, nhiều chuyện quỷ dị quá mà! Cũng rất là vui vẻ chạy tới xem - - hoàn toàn do quan gia giữ đạo hiếu rảnh rỗi đấy!

Đi vào trong viện thấy hai tỷ muội đang ở thư phòng viết chữ. Cầm lên nhìn, nữ tứ thư...

”Ai bảo các ngươi sao cái này?” Thiệu Y hỏi.

”Tứ ca ca đến à?” La Y đứng lên.

Thiệu Y trước làm cái lễ với Cẩm Tú: “Nhị tỷ tỷ an.” Lại hỏi La Y: “Sao muội lại sao cái này?”

”Tẩu tử bảo sao.” La Y cười nói: “Không hổ là tiểu thư nhà hàn lâm, huynh xem chữ này đi!” Thật sự làm cho người ta phải hâm mộ ghen ghét mà!

Thiệu Y cẩn thận nhìn lên, thể chữ Nhan!?: “Chữ đẹp, nội dung không tốt.”

Cẩm Tú bất đắc dĩ: “Khuê các nữ tử chúng ta nên nhìn sách, sao lại không tốt chứ? Đệ lại đây nghịch! Hôm nay đọc sách xong rồi à?”

”Nhị tỷ tỷ nói sai rồi!” Thiệu Y bỡn cợt cười: “Chẳng lẽ ngày sau nói chuyện cùng tỷ phu, mở miệng đó là 'Ti yếu kém đệ nhất' sao?”

Cẩm Tú tức tùy tay cầm lấy một chồng giấy ném đi qua: “Nói vớ nói vẩn cái gì!”

”Đệ không nói bậy!” Thiệu Y trốn tránh: “Tỷ tỷ tốt à, tỷ không nghe nói 'Hồng tụ thiêm hương đêm đọc sách' sao? Hễ là nam tử rất hỉ hoan nhịp điệu này, cũng đừng bị những người đó lừa. Đọc lên như một đầu ngốc, khiến phu quân như đang đối diện với Thần Phật, không thú vị chết mất.”

Cẩm Tú véo tai Thiệu Y, oán hận nói: “Càng nói càng không ra đâu! Cẩn thận ta nói cho đại ca biết!”

La Y cười nói: “Vậy theo huynh nói thì nên đọc sách gì”

Thiệu Y bỗng nhiên một bộ hình dáng nghiêm trang: “Đương nhiên là thánh nhân nói!”

”Tứ thư?” La Y rút khóe miệng.

”Nhưng!”

”Có cái gì khác nhau đâu!” La Y tỏ vẻ bất mãn, đều là sách nhàm chán, nàng muốn đọc tiểu thuyết cơ! Không được thì sách sử cũng mạnh hơn tứ thư. Nếu thật sự có cấp bậc 《 Minh triều mấy chuyện này kia 》, rất tốt! Buồn cười lắm...

Thiệu Y lặng lẽ nói bên tai La Y: “Về sau có chuyện tán gẫu nha!”

”Tứ đệ!” Cẩm Tú liếc mắt thấy Thiệu Y nói: “Đệ lại bố trí cái gì vậy hả?”

”Đệ không có mà!” Thiệu Y phản bác: “Ngày xưa Mạnh mẫu ba lần dời nhà, đơn giản cũng là bởi vì Mạnh mẫu mặc dù không đọc qua tứ thư nhưng biết lễ. Hiện thời chúng ta có tứ thư, còn không cân nhắc cho tốt, ngày sau dạy dỗ hậu đại thế nào! Tỷ tỷ tốt à, đệ đây là nhắc tỷ học tập giống Mạnh mẫu đấy!”

Nói Cẩm Tú mặt đỏ lên lại không bác bỏ được. La Y thấy thế ăn ý đạp Thiệu Y một cái, Thiệu Y bị ăn đau nháy mắt nói: “Chỉ là đừng đọc hủ, hủ nho rất không được!”

La Y âm thầm trợn trắng mắt, hủ nho không được, chẳng lẽ hủ nữ tốt à? A! Hiểu! Hiểu! Vừa rồi Thiệu Y nói là “Hồng tụ thiêm hương đêm đọc sách” đúng không? Nàng nhớ tới đã từng trên mạng xem câu nói kia, nam nhân giấc mộng đơn giản là lão bà - - trong phòng khách giống phu nhân, trong phòng ngủ giống X phụ. Như vậy xem ra 《nữ tứ thư 》 thật sự vô dụng, thật đúng là không bằng 《 tứ thư 》, bởi vì cái này không thể làm phu nhân, đương nhiên càng không thể làm X phụ. La Y quyết đoán thu hồi lừa bố mày 《 nữ tứ thư 》, rút ra 《Hán Thư 》, quyết định học tập Triệu Phi Yến. Rầm rầm lật nửa ngày rốt cục lật đến truyện ngoại thích xem: “Tỷ, tỷ xem biết không? Muội xem không hiểu!”

Cẩm Tú nhận lấy xem: “Hiếu Thành Triệu hoàng hậu, bản Trường An cung nhân...” Muội đồ mù chữ! Im lặng.

Thiệu Y vỗ tay một cái: “Đơn giản! Trẻ con là dễ dạy!”

Cẩm Tú khó có được đơn thuần một hồi: “Các ngươi lại đánh bí hiểm cái gì? Lại muốn đi đâu nghịch ngợm à?”

La Y quẫn mạnh! So với Laury cổ đại, nàng quả nhiên bị ô nhiễm vô cùng sâu... Che mặt...

Thiệu Y là cháu trai Hoàng thị thời gian mặc áo tang một năm. Hoàng thị mùng một tháng hai mất, bây giờ mới cuối tháng sáu, toàn bộ Tiêu gia tuyệt đại bộ phận chủ nhân đều đang để tang, tự nhiên đóng cửa bế hộ, không chỉ không có khách viếng thăm, con cháu cũng không dễ dàng cho ra ngoài, càng không thể đi tới nhà người ta để tránh cho nhà người khác dẫn theo xúi quẩy. Cách Hoàng thị qua đời cũng có bốn năm tháng, ngay cả Thiệu Hi Cẩm Tú đều trở lại bình thường, không cùng chi đương nhiên cảm thấy nghẹn sợ - - đều là đứa nhỏ choai choai, hoạt bát hiếu động, cả ngày bị nhốt ở nhà, nhiều nhất cũng chỉ là lắc lắc ngoài hoa viên thôi, đây là nhà có hoa viên, nếu là loại nhà nghèo quan nhỏ chỉ có một sân, thế nào cũng chỉ toàn là rêu phong cỏ xỉ! La Y không chỉ một lần oán thầm chế độ Nho gia giữ đạo hiếu! Rõ ràng ban đầu chẳng phải rất nghiêm cẩn, càng đến hậu kỳ càng biến thái!

Chính là bởi vì như thế, Thiệu Y mới rảnh rỗi chung quanh lắc lư. Đại ca Tam ca đều là con vợ cả, đại phòng truyền thống không nên nhiều lời, huống chi giống lão Nhị đều là đã thành thân hoặc là thiếu chút nữa thì thành thân- - tam gia Thiệu Thuật vốn chuẩn bị thành thân, gặp phải hiếu kỳ của thẩm bị lùi lại - - ngôn ngữ cũng bất đồng. Hai tên tiểu tử của Tam phòng kia còn quá nhỏ, Tứ cô nương rất quy củ, Ngũ cô nương nhỏ hơn. Cuối cùng vẫn như hồi nhỏ ở lại Nhị phòng, chênh lệch tuổi nhỏ nhất, tính cách thích hợp nhất. Chỉ là rốt cuộc trưởng thành một ít, không giống hồi còn nhỏ lấy trêu cợt nha đầu làm vui.

Thiệu Hi đúng là vùi đầu khổ đọc, Tiêu gia nguyên quán ở Hà Bắc, là rời kinh không xa, sau khi ra hiếu đi thử một chút lại nói. Thiệu Y đến vừa lúc bị nắm lấy, hai huynh đệ đồng loạt ở thư phòng gặm sách, cộng thêm hai tỷ muội Cẩm Tú ở trong phòng phấn đấu, trong lúc nhất thời thật phù hợp phong thái “Thư hương môn đệ“. Mỗi ngày siêng năng luyện tập không ngừng, chữ của La Y dần dần có thể gặp người, vốn ở niên đại này nữ tính không có độc lập nhân cách, tiêu chuẩn vật phụ thuộc. Bởi vậy La Y bút kia không có khí khái chính Khải gì, mọi người cũng ào ào nói. La Y là xuất thân thời đại máy tính, nhìn dưới ngòi bút tiêu chuẩn và thể chữ in tự thể, viên mãn! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đừng đi xem những chữ của người khác, chẳng qua đây là không thể nào! Đừng nói Cẩm Tú nhất quán chấp hành chính sách trưởng tỷ như mẹ, tiếp xúc lâu phát hiện Thiệu Y cũng là phần tử vô lương, lấy kích thích La Y làm vui. Làm cho La Y viết không có tiến bộ gì, thức lực giám định và thưởng lại lần lượt kéo lên, đây là nói sau.

Ngày hôm đó, huynh muội mấy người và Vu thị đang vây tại một chỗ, nghe Thiệu Hi giảng 《 Mạnh tử 》, chợt nghe Đoàn ma ma vội vàng đi tới: “Nhị gia Nhị nãi nãi, cô lão gia mất, lão thái thái khóc hôn mê bất tỉnh rồi!”