Thử Thách Của Số Phận

Chương 30: Em làm sao thế?



Tiến Trung nghe thấy anh trai mình nói vậy thì không khỏi bất ngờ! Anh cuối cùng cũng đã tìm thấy Hạ Như rồi! Anh nhớ Hạ Như lắm! Đảm bảo thế nào gặp lại cũng sẽ giải thích rõ ràng cho mà xem. Tiến Trung hí hửng chạy vào phong tắm thay đồ.

………………………

Hạ Như cung đã kể chuyện Tiến Phong sẽ đến cho Hải Nhật nghe, ban đầu thì Hải Nhật tỏ ra khá tức giận và trách móc Hạ Như đủ điều, nào là" tại sao em lai để hắn biết chỗ", " anh ghét ten đó lắm", " em bị cái gì vậy hả", Hạ Như phai phan tích nguyen cả một ngày thì Hải Nhật cuối cùng cung phai miễn cưỡng chấp nhận. Sau cả ngày luyên thuyên, Hạ Như mệt moi vào nhà... Băng Tâm nghe thấy thì từ trong phòng đẩy xe lăn ra, Hạ Như vui vẻ ngồi gần chị mình, chị cô luc nào cung lam cô vui cả nen ở bên cạnh chị, co thấy thoải mái nhất.

- Chị hai! Chị như vậy có cam thấy mệt Không chị?- Hạ Như hỏi, liền nhận được một cái lắc đầu của Băng Tâm. Co tiếp tục nói:

- Ngày mai chị được một người đến thăm đó!- Băng Tâm tỏ vẻ khó hiểu, lay lay tay cua Hạ Như , Hạ nHư như hiểu ra, co nháy mắt nói:

- Bí mật, mai chị sẽ biết.

Nói rồi co đẩy xe lăn vào trong phòng ngủ cua Băng Tâm, cẩn thận đỡ chị hai co len giường, rồi rời khỏi phòng...

….........................…....

Hải Nhật đã đứng đợi ngay trên vỉa xa lộ Để chờ Tiến Phong. Chiếc xe hơi đen bóng loáng dừng trước mặt cậu. Tiến Phong từ trong xe bước ra, vẻ mặt rất háo hức, thấy Hải Nhật liền vui vẻ chạy lại hỏi:

- Cô ấy đâu? Băng Tâm đâu?a

- Vào nhà đã! Để toi gọi cho Hạ Như

Hải Nhật ấn máy gọi, đầu day ben kia nhanh chóng được kết nối:

- Em chuẩn bị đi! Tiến phong đến rồi!

- Dạ!

Hải Nhật cúp máy, sai ông quản gia trong nhà ra lái xe của Tiến Phong vào trong bãi.

Tiến Phong vui mừng nắm tay Hải Nhật chạy tít vào trong nhà.

……..........................

Tiến Phong chạy vào cửa, thì thấy Hạ Như đẩy Băng Tâm trên chiếc xe lăn ra. Anh bàng hoàng chạy lại, nắm tay cô, la hét liên hồi:

- Em làm sao thế? Em có sao khong? Sao lại phải ngồi xe lăn?g

Khong nhận được câu trả lời mà thay vào đó là ánh mắt vô hồn tỏ vẻ khó chịu của cô.

Băng Tâm ban đầu Thì thấy hơi khó chịu với người khách bất lịch sự này, sau đó co mới nhận ra giọng nói này, đó là giọng nói của con người từng phản bội cô cũng là người mà co yêu. Cô sợ hãi dựt tay Cô ra khỏi anh, đứng phắt lên định bỏ đi thì mới sực nhớ là mình đâu thể đứng đc liền ngã xuống. Tiến Phong Bất ngờ cúi xuống đỡ cô thì bị co đẩy ra. Hạ Như phải chạy lại đỡ cô lên. Tiến Phong bực tức la lên:

- Em bị cái gì thế! Dù có giận anh thì cũng nên mở miệng nói một tiếng chứ? Biết dạo này anh tìm em muốn chết luôn không? Cử chỉ gì vậy hả?

- ĐỦ RỒI!!!- Hải Nhật tức giận

Băng Tâm bỗng cảm thấy khó thở, sắc mặt xanh xao, ho liên hồi, Hạ Như thấy vậy liền gọi réo lên lầu:

- BÁC SĨ MINH!

Ông Minh đang trên lầu Đọc sách thì nghe thấy tiếng gọi liền khoác tạm chiếc áo Blue trắng bước xuống thì tình trạng của Băng Tam liền hốt hoảng gọi các y tá:

- Tiểu Hy, Tiểu Mộng, Tiểu Yên( tên 3 cô y tá), mau đưa cô Tâm đến phòng cấp cứu trên lầu ngay.

3 co y tá vội vàng chạy ra và cùng bác sĩ đưa Băng Tâm lên lầu.

Hạ Như lo lắng nhìn theo. Hải Nhật vội vàng nắm tay Tiến Phong kéo ra ngoài.

…...............................

- Gì đây!!!!- Tiến Phong khó chịu nói

- Cậu đã biết gì chưa Mà lên giọng với Băng Tâm?- Hải Nhật khong thèm nhìn Tiến Phong mà hướng mắt ra biển

- Cô ấy bị tai nạn xe nên chắc đơn thuần chỉ bị gãy xương Hay gì đó thôi!

- Cậu suy nghĩ đơn giản quá nhỉ?

Tiến Phong hết sức kiên nhẫn, liền loi Hải Nhật ra và hét:

- THẾ RỐT CUỘC LÀ SAO?

- Cô ấy bị liệt, câm và mù đó!!!

Tiến Phong bàng hoàng...

- Do tai nạn xe hơi nên đôi chân và đầu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, đôi chân sẽ bị liệt do di chứng của cuộc phẫu thuật, còn đầu bị đập vào thành xe khá mạnh nên sẽ gây ra thương tích tổn hại tới não gây ra làm cho đôi mắt và miệng bị ngưng hoạt động nên mới mù và câm tạm thời. Nhưng sau tai nạn khi nào còn những di chứng đó thì phải tuyệt đối khong được làm cho cô ấy xúc động quá nếu khong sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng... Vừa rồi cậu làm cho cô ấy xúc động đó. Tốt nhất cậu nên rời khỏi đây.( Cái này tác giả khó lắm mới nghĩ ra-_-)

- Không! Toi khó khăn Lắm mới tìm được co ấy. Khong lẽ...cậu yêu co ấy sao?

- Cậu lo quá hoá khùng à? Người toi yêu khong phải là Băng Tâm! Mà là HẠ NHƯ!!!