Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm

Chương 5-1



Tại sao một người đàn ông lại có nhiều bộ mặt như vậy?

Tiếp xúc với Lôi Thiệu Đình đến nay đã năm ngày, phần lớn thời gian anh đều ăn mặc cực kỳ thoải mái đơn giản, giống như là người buông thả không chịu gò bó, ngay sau khi lái xe mô tô thì anh sẽ xuất hiện với xe thể thao mở nóc, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ hiện thân với âu phục phẳng phiu đẹp trai.

Mặc tây trang vào thì anh sẽ lại đi một chiếc xe màu đen từ Đức, tạo ra bộ dáng một tinh anh của công ty, khí thế bất phàm.

Anh hẹn hò với cô thì phần lớn là hẹn hò buổi tối sau khi tan tầm, nhưng thỉnh thoảng anh cũng hẹn cô vào buổi trưa ở trong khách sạn để ăn trưa với cô.

Ở Đài Loan năm ngày, cô cảm thấy mình được anh chú trọng, năm ngày này ở đây được anh tích cực hẹn hò, hai người đã quen thuộc thêm không ít, đã không còn lạnh nhạt lúc vừa mới bắt đầu kia, hai người còn giống người yêu đang hẹn hò thật sự, sau đó chia sẻ nụ hôn ngọt ngào cho nhau.

Cô phát hiện càng ngày mình càng quen với việc có anh làm bạn, hơn nữa còn phát hiện càng ngày cô càng quen với nụ hôn của anh.

Như hiện tại, cô vừa ra khỏi đại sảnh của khách sạn, đi nhờ xe của anh, anh đã kéo cô vào trong ngực, cúi đầu cho cô một nụ hôn nhiệt tình như lửa.

Nụ hôn của anh rất bá đạo, rất hoang dã, giống như tính cách buông thả không gò bó của anh vậy.

Sau mỗi lần hôn nhau, anh sẽ đưa ngón tay hơi thô ráp của mình nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi mềm mại của cô, con ngươi màu đen cực nóng của anh sẽ nhìn cô chăm chú hồi lâu, động tác này khiến cô hơi run sợ.

"Ừ. . . . . ." Bị nhiệt tình tàn sát qua bờ môi đỏ mọng, phát ra tiếng y hệt tiếng rên rỉ, gương mặt cô dán vào ngực anh, cô đã hoàn toàn đổ dưới sức quyến rũ phái nam của anh rồi.

Chắc bốn năm trước cô giao mình cho anh cũng vì không địch lại được sức quyến rũ phái nam mãnh liệt tự nhiên này của anh! Nếu không với tính cách dè dặt của cô, không thể chỉ vì uống rượu đã loạn tính, tùy tiện kéo một người đàn ông lên giường.

"Xem ra em cũng giống như anh, rất thích nụ hôn này." Bàn tay rắn chắc tỉ mỉ vuốt ve lưng của cô, mắt đen lóe lên tia.sáng, cúi đầu nhìn người phụ nữ trong ngực.

Vừa nãy nhìn thấy cô đi ra từ đại sảnh, áo đầm màu đen bó sát thân hình mảnh khảnh mà hấp dẫn của cô, làn váy ở đùi đẹp hơi phiêu động, giày cao gót màu đen khiến đường cong của cô trở nên đẹp hơn, tối nay cô ăn mặc lãnh diễm lại ưu nhã, khiến Lôi Thiệu Đình cực kì kinh ngạc.

Bởi vì kinh ngạc, vì khát vọng, nên sau khi cô vừa ngồi lên xe, anh liền không giữ được đói khát của mình, kéo cô vào trong ngực, tùy ý cuồng dã hôn.

Nụ hôn này đã khiến khát vọng phái nam của anh thỏa mãn một ít, nhưng nhiệt tình trong người anh không phải chỉ có một cái hôn là có thể tiêu trừ hết.

Anh muốn cô, muốn cảm thụ cặp chân đẹp của cô vòng quanh bên hông mình, muốn da thịt tỉ mỉ của cô thân mật dính chặt với anh, khát vọng của anh mãnh liệt như thế, nhưng không có cách nào lập tức thực hiện ngay được.

Vì bốn năm trước nhiệt tình nóng bỏng của hai người đã hù cô chạy, hiện tại không dễ dàng để hai người có cơ hội lui tới với nhau, anh phải kiên nhẫn từng bước tiến hành trao đổi tình cảm giữa hai bên, sau khi hoàn toàn bắt được lòng của cô, anh có thể chân chính có toàn bộ cô rồi.

Tiếng cười đắc ý của anh truyền vào trong tai cô, Hắc Tương Lăng vừa vất vả điều chỉnh hơi thở xong, gương mặt xông lên hơi nóng."Không phải đã đặt phòng ăn rồi sao? Còn không đi mau đi?"

Rời khỏi ngực của anh, cô lúng túng ngồi thẳng dậy, cúi đầu thắt chặt dây an toàn, không dám chống lại hai con ngươi cực nóng kia.

"Em khiến anh luyến tiếc làm lãng phí thời gian lái xe, chỉ muốn hôn em thôi." Anh cười, từ môi mỏng phát ra lời khen ngợi, mập mờ lan tràn ra trong không gian ái muội kín đáo này.

"Đã hôn đủ rồi, anh lái xe nhanh lên một chút có được hay không?" Tim cô đập rộn lên, mang tai nóng bừng một hồi, tiếng cầu xin như con mèo nhỏ khiến cô đang lạnh lùng kiều diễm đột nhiên biến thành cô gái đáng yêu ngây thơ.

"Được rồi." Nhìn đỏ ửng từ mang tai đã lan tràn đến gương mặt cô, nghe tiếng cầu khẩn khả ái của cô, trong tim anh tràn đầy cảm giác hạnh phúc khó có thể dùng lời để diễn tả.

Nổ máy lần nữa, lấy tư thái trầm ổn lái xe lượn xuống theo đường núi.

Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không đặc biệt nói chuyện với nhau, không khí ái muội kéo dài trong xe, nhưng lại từ lúng túng chuyển thành an tĩnh, trong không gian an tĩnh chỉ còn dư lại hơi thở giao nhau.

Bốn mươi phút sau, xe đến nhà hàng.

Lôi Thiệu Đình xuống xe, giao xe cho người ở bãi đỗ xe, sau đó thân mật cầm lấy tay cô, hai người có ngoại hình xuất sắc tương xứng đi về phía nhà hàng cao cấp.

"Lôi đại ca, hoan nghênh ——"

Phí Ái Nghê đang đợi Lôi Thiệu Đình xuất hiện, vừa đúng lúc đi ra khỏi quầy, cô một thân áo đầm tuyết trắng, nhìn thấy Lôi Thiệu Đình xuống xe, lập tức vui vẻ nghênh đón, nhưng sau khi nhìn bạn gái mỹ lệ bên cạnh Lôi Thiệu Đình thì nụ cười xinh đẹp của cô bỗng dưng cứng đờ.

Nụ cười ngay lập tức biến mất khỏi khóe miệng, Phí Ái Nghê giật mình nhìn Lôi Thiệu Đình với cô gái kia đang thân mật cầm tay nhau.

"Phí tiểu thư, đây là bạn gái anh, Hắc Tương Lăng." Lôi Thiệu Đình như không nhìn thấy vẻ mặt cứng ngắc này của Phí Ái Nghê, anh vui vẻ giới thiệu Hắc Tương Lăng cho cô biết, cũng giới thiệu thân phận Phí Ái Nghê cho Hắc Tương Lăng."Lăng, đây là Phí tiểu thư, là con gái bạn tốt của cha mẹ anh, khách sạn này là do Phí tiểu thư tự mình kinh doanh, chỗ ngồi tối nay cũng là do Phí tiểu thư đặc biệt hỗ trợ an bài ."

"Xin chào, khiến Phí tiểu thư đã mất công, thật ngại." Hắc Tương Lăng nói tiếng Trung cực kỳ dễ nghe.

Thật ra cô đã sớm chú ý thấy nụ cười của Phí Ái Nghê nhìn thấy Lôi Thiệu Đình cũng xuất hiện với cô thì chợt biến mất, chuyển thành vẻ mặt thất vọng. Hiển nhiên vị Phí tiểu thư này thích Lôi Thiệu Đình, nhưng Lôi Thiệu Đình không biết chuyện này, hay là giả bộ ngu ngơ không trả lời đối phương.

Hắc Tương Lăng nhìn ánh mắt ảm đạm của Phí Ái Nghê, lại lặng lẽ dò khóe miệng đang nâng lên cười sáng lạng của Lôi Thiệu Đình, lấy giác quan thứ sáu bén nhạy của phụ nữ là nhìn thấu đầu mối.

"Đâu có, Lôi đại ca có dành thời gian đến nhà hàng của tôi ngồi một chút, là tôi đã rất quý trọng rồi, tôi tất nhiên phải an bài thật tốt." Phí Ái Nghê miễn cưỡng duy trì nụ cười, vẻ mặt mang theo chút cô đơn."Lôi đại ca, Hắc tiểu thư, để phục vụ dẫn dắt hai vị đến chỗ ngồi, tôi đã đặc biệt giữ chỗ ngồi rồi, nơi đó sẽ không bị tiếng nói chuyện của các khách khác quấy rầy, là một trong bốn vị trí dùng cơm tốt nhất."