Thư Của Tề Nhạc Tư

Chương 23: Tề Nhạc Tư



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khang Đằng:

Ôi lại đến mùa hè, thật nóng quá đi!

Hai ngày nay em có một tí xíu không vui, bởi vì sắp cuối kỳ, đến khi nghỉ hè em nên gửi thư về đâu cho anh nhỉ?

Lần trước nghỉ đông toàn bộ kỳ nghỉ không nhận được thư của anh, cũng không có cách nào gửi thư cho anh, làm cho em tứ chi vô lực sinh không thể luyến* QAQ.

* không muốn sống cũng chẳng muốn yêu. Câu cửa miệng của giới trẻ Trung Quốc

Anh khen em một chút thôi mà en sắp không xong rồi, trên bức thư nhìn anh viết đầy những chữ "Đáng yêu" mặt em đỏ đến độ muốn nổ tung A ha ha ha.

Nhưng không sao đâu, em còn chịu được, anh có thể lại tiếp tục khen em một chút nữa ha ha ha, có phải là em quá không biết xấu hổ?

Nhưng mà anh khen em, em thật sự rất vui vẻ đó!

Phong thư này em nghiêm túc suy nghĩ rất lâu mới bắt đầu viết, bởi vì anh nói đến vấn đề đồng tính luyến ái.

Hai ngày nay em hoàn nghiêm túc quan sát người bên cạnh một chút, có vẻ không ai là người đồng tính.

Trong cuộc sống của em dường như cũng chưa từng xuất hiện người như vậy, cho nên cũng chưa từng quan tâm nghĩ tới vấn đề của bọn họ, thế nhưng em cảm thấy, yêu con trai hay yêu con gái cũng là điều rất bình thường mà? Mọi người chắc hẳn chỉ thích người tốt đẹp hoàn hảo mà thôi, giới tính đâu có liên quan gì?

Lại như em thích anh A ha ha ha, tuy cũng không biết có phải kiểu thích kia hay không, em đối với anh chính là loại ngưỡng mộ đối với người tốt đẹp hoàn hảo.

Ôi, cái từ "Ngưỡng mộ" này em dùng thật tốt ha ha ha, có thể khen em một chút không?

Cho nên bây giờ anh thực sự không ở cùng cha mẹ nữa sao? Sống một mình ở bên ngoài sẽ rất khổ cực? Nếu anh có nhu cầu gì cần em hỗ trợ nhất định nhất định phải nói cho em biết, tuy rằng em rất vô dụng, nhưng sẽ đem hết toàn lực giúp anh!

Đúng rồi, anh có còn nhớ lúc trước em kể với anh về bạn cùng bàn em?

Bạn nữ đó và nam sinh lớp cách vách kia cuối cùng cũng không mập mờ nữa, hôm qua là sinh nhật bạn nữ đó, nam sinh kia mua cho bạn ấy một bó hoa hồng.

Đặc biệt lãng mạn, hai người bọn họ cuối cùng cũng ở cùng một chỗ.

Nhưng cùng lúc bạn cùng bàn em cũng rất phân vân, đó chính là bó hoa này làm sao bây giờ ha ha ha, nếu cầm về nhà cha mẹ nhất định sẽ hỏi chuyện gì xảy ra, nếu để ở lớp bị thầy giáo phát hiện nói ra cũng rất phiền phức.

Bạn ấy oán giận với em, chuyện lãng mạn này chính là nhất thời sảng khoái, sảng khoái qua rồi sau còn phải chùi đít cho lãng mạn thật là phiền phức ha ha ha.

Nhưng em biết bạn ấy nhất định vẫn là siêu cấp vui vẻ, có thể ở bên người mình thích thật sự rất hạnh phúc.

Nói đến đây, em thật sự muốn biết có người nào thích anh không, nam sinh hoặc là nữ sinh.

Ha ha ha anh xem em năng lực tiếp thu cái mới của em cũng khá chứ, khi hỏi đưa bao gồm cả nam sinh vào đó luôn.

Anh có thích ai không? Anh thích mẫu người thế nào? Hoặc là nói, anh thích kiểu người như thế nào?

Em biết chắc sẽ không phải là em vậy là được rồi ╭(╯^╰)╮.

Bây giờ mỗi ngày em đều hi vọng mình nhanh lớn lên, bởi vì chờ em tự do rồi mới có thể đi gặp mặt anh.

Mỗi tháng đều gửi thư như vậy cảm thấy được vô cùng bất an, thật giống như giữa hai chúng ta liên hệ lúc nào cũng có thể gián đoạn, thật đáng sợ.

Khang Đằng, anh có sợ điều này không?

Phong thư này em hỏi rất nhiều vấn đề đó, anh nhớ tới trả lời em nha.

Đúng rồi còn có một chuyện vô cùng quan trọng, học kỳ tiếp anh sẽ phải chia lớp đúng không? Địa chỉ lớp mới là gì vậy? Hay là bây giờ anh còn chưa biết? Không sao cả đâu, em không giục anh, chỉ cần anh khi đó nhớ nói cho em biết là tốt rồi.

Em thật sự rất sợ mất đi liên lạc với anh.

Anh chờ em một chút, chờ em lớn rồi được tự do có thể đi tìm anh.

Tề Nhạc Tư

Ngày 11 tháng 6 năm 2004

_______________________

Hôm nay trời mưa rất lớn. Thực ra thì gần đây Hạ Xưa có một vài người khiến Hạ Xưa thắc mắc là họ dạo này đổi tính là Hạ Xưa sai hay là Hạ Xưa chưa hiểu hết họ.

Những lần tiếp xúc về sau dần nhận ra là do Hạ Xưa chưa hiểu hết người ta. Hiểu ra vậy bỗng chốc không còn vướng mắc trong lòng nữa. Là do mình ngốc nghếch không nhìn thấu được mà.

Mãi mà vẫn không hiểu hết con người và cuộc đời ngoài kia.

Hôm nay Hà Nội mưa lớn quá!Đọc được tin tác giả Maruko đã qua đời rồi. Trong lòng càng thêm buồn.

chapter content