Thời Điểm Không Quan Trọng, Quan Trọng Gặp Ai

Chương 47: Hiểu lầm



Hiểu lầm

Thanh Tâm lại nhìn lên đồng hồ, đã hơn 10 giờ rồi mà Nhật Thiên vẫn chưa về. Trời bên ngoài đang mưa rất to, lòng cô càng thêm bồn chồn. Sự yên tĩnh của căn nhà khiến Thanh Tâm cảm thấy sợ hãi, đúng là cô không thích sự xuất hiện quá đều đặn của Nhật Thiên trong cuộc sống của mình, khó chịu trước sự đụng chạm thân mật của anh nhưng ít nhất có anh bên cạnh, Thanh Tâm cũng còn cảm thấy ấm áp, an toàn hơn bây giờ.

Chẳng lẽ đang có bão, Thanh Tâm vội cầm điều khiển bật ti vi.

-Hiện tại tôi đang đứng ở Giang Tô- điểm đến đầu tiên của cơn bão số II. Cơn bão đang đi với tốc độ 17km/h, theo hướng đông nam. Bây giờ ở đây gió cũng đang rất mạnh…

Thanh Tâm thở dài, thì ra là bão về, mấy hôm trước cô không xem dự báo thời tiết nên không hề biết. Thanh Tâm chạy khắp các phòng bật tất cả đèn lên. Người ta thường nói bóng đêm làm con người ta hoảng sợ, cũng làm họ cảm thấy cô đơn. Thanh Tâm hôm nay mới thấm thía hết câu nói đó. Cả căn phòng sáng choang, ánh đèn phòng lan tỏa từng ngóc ngách của căn biệt thự nhưng Thanh Tâm vẫn thấy nỗi cô đơn trong lòng chưa vơi đi được chút nào. Tia sấm chớp lóe lên từ khung cửa sổ ngay sau đó là tiếng sấm rền vang. Cả căn nhà vì bị chớp đánh mà điện trong nhà cũng yếu đi hẳn. Bóng đèn cứ sáng lại tối chớp nháy liên tục.

Thanh Tâm lại đi tắt bớt bóng đèn trong nhà chỉ để lại một chiếc đèn nhỏ ở phòng khách.Cô bủn rủn ngồi trên sopha. Nhật Thiên, anh mau về đi.

-Uỳnh…

-Ai vậy?- Thanh Tâm mừng rỡ chạy ra cửa, chắc là anh về rồi.

-Có ai ở nhà không? Hello, everyone’s here. – Một giọng nam nói tiếng trung vẫn chưa sõi vang lên.

Thanh Tâm im lặng áp sát tai vào cửa, là người nước ngoài sao? Nhưng giọng nói này nghe quen tai quá. Hình như cô đã từng gặp người đàn ông này ở đâu rồi.

-Tôi đi thám hiểm ở đây. Bây giờ trời mưa to quá, có thể cho tôi ngủ nhờ được không, ngày mai tôi lập tức đi ngay. Á, quên, xin tự giới thiệu tôi là Hector, Hector Romero.- Hector vui vẻ giới thiệu, may quá đúng lúc trời mưa to anh lại nhìn thấy chút ánh sáng le lói trong khu rừng.

-A… Hector. Là anh sao? Anh còn nhớ tôi không? Tôi, Đình Thanh Tâm đây.- Nghe anh giới thiệu, cô mừng rớ như gặp lại cố nhân vậy.

-Ah… single mom. Nhưng sao cô lại ở một mình trong nhà? Chồng cô không có nhà sao?- Hector tò mò hỏi, lúc đi qua anh không thấy có ô tô nên đoán vậy.

-Anh ăn gì chưa?- Thanh Tâm cố tình lái câu chuyện sang hướng khác.

-Chưa, đồ ăn và nước uống của tôi cũng cạn kiệt rồi.- Hector mệt mỏi trả lời.

-Đợi tôi một lát, anh ăn tạm bánh bao nhé.

Hector ái ngại nhận lấy sự giúp đỡ của cô.



-Vết thương của cô đỡ chưa?

Thanh Tâm sững sờ nhìn anh. Sao anh ấy lại biết, tin tức này đã bị gia đình cô phong tỏa rồi mà. Hector nhận ra mình lỡ lời, vội giải thích:

-À, là mẹ chồng cô nói cho tôi biết. Tại tôi thấy cô không đi tập yoga nữa.

Thanh Tâm thấy anh quan tâm mình thì cũng rất vui vẻ. Cô lấy cho anh một chút nước uống và một bộ quần áo khô ráo của Nhật Thiên cho anh mặc.

-Sao cửa nhà cô lại khóa thế này? – Hector quay ra nhìn cô.

Thanh Tâm biết không giấu được anh nên kể hết mọi việc cho anh nghe. Trong đầu cô bỗng có một suy nghĩ. Hector rất giỏi đi thám hiểm, cô có thể nhờ anh để lại dấu bên đường cô sẽ tiện trốn thoát ra khỏi đây. Nghĩ vậy, cô đưa cho anh một cuộn len. Hector chăm chú nghe câu chuyện của cô, anh vui vẻ nhận lời giúp còn cam đoan sẽ chỉ dẫn cho cô đến nơi dân sinh. Lúc đầu anh còn định báo cảnh sát nhưng điện thoại bị ngấm nước đã hỏng hơn nữa Thanh Tâm thì hết lời năn nỉ anh. Cô nói cô chỉ muốn kết thúc đoạn hôn nhân này, cũng không muốn dây dưa với anh thêm nữa. Nếu báo với cảnh sát thì cô với anh lại sẽ chạm mặt nhau . Cô ngàn vạn lần không muốn sống trong tình cảnh như thế này nữa.

Trời càng về đêm gió càng mạnh, sấm chớp cũng nhiều hơn, Nhật Thiên thở dài. Trên tuyến đường về nhà xảy ra tai nạn nên đang bị phong tỏa, mọi phương tiện đều không đi qua được. Nhìn đồng hồ trên tay, đã hơn 11 giờ rồi, chắc Thanh Tâm cũng đã đi ngủ. Vốn hôm nay mua cháo bào ngư về cho cô ăn, vậy mà lại tắc ở giữa đường. Xe anh cũng đậu ở đây hơn 5 tiếng rồi. Ngoài trời đang mưa lớn, Thanh Tâm ở nhà một mình thật không an tâm.

Tiếng chim chóc ngoài vườn gọi Thanh Tâm dậy. Vậy là tối qua Nhật Thiên không về, lòng cô có chút lo lắng. Trời bên ngoài đã sáng hẳn, Thanh Tâm nhẹ nhàng đi ra cửa… im ắng. Cô khẽ thở dài, Hector cũng đã rời đi, cô đang định mời anh ăn sáng. Sống một mình trong đây khiến cô cảm thấy cô đơn vô cùng do vậy chỉ cần thấy người cũng đủ làm tâm trạng phấn chấn không ít vậy mà giờ đây căn nhà lại trở về yên ắng vốn có.Vừa ăn bánh mì cô vừa chuyển kênh, cuối cùng dừng lại ở chương trình Star’s scandal- một trong những chương trình mà cô yêu thích nhất.

-Chào mừng các bạn đến với chương trình Star’s scandal. Hôm nay chúng tôi muốn thông báo một tin tức rất bất ngờ: Ảnh hậu Doãn Băng Hi lần đầu lộ diện bạn trai, theo phóng viên của chúng tôi đưa tin đã bắt gặp cô ấy cùng bạn traiđi ra từ khách sạn Rosewood Beijing ngày 27. Thông tin này càng được khẳng định bởi các fan của Băng Hi khi họ đưa ra một loạt bằng chứng .Sau đây chính là những ảnh mà chúng tôi thu được…

Thanh Tâm sững sờ nhìn người trong ảnh. Đó là Nhật Thiên, cho dù bức ảnh đó khá mờ và người đàn ông trong ảnh không nhìn rõ mặt. Vẫn như đêm giáng sinh đó, Nhật Thiên dùng thân che chắn bảo vệ cho Băng Hi. Thì ra hai người vẫn còn qua lại. Cô lại bị anh lừa rồi, người anh yêu trước kia và bây giờ luôn không đổi, đó là Doãn Băng Hi. Vậy thì tại sao anh lại giam giữ cô? Anh không có quyền trói buộc cuộc đời cô, không có quyến điều khiển cô.Anh xem cô là thứ đồ chơi, anh bắt cóc cô đơn giản chỉ vì anh chơi chưa chán, vẫn muốn đùa bỡn với tình cảm của cô. Nước mắt lại rơi xuống, cô bịt hai tai lại nhưng giọng MC vẫn cứ văng vẳng bên tai: “ Một trong những ứng viên sáng giá nhất chính là Tô Nhật Thiên- tổng giám đốc tập đoàn Tô- Đình. Anh là con rùa vàng trong giới tài chính, vừa rồi sáp nhập hai tập đoàn Tô thị và Đình thị cũng là anh đứng ra phụ trách. Hiện tại Tô- Đình đã gặt hái được nhiều thành công nhất định. Sau sự kiện hợp nhất này cũng có một số bức ảnh chụp được khoảng khắc thân mật của Tô tổng với Đình Thanh Tâm, nữ tiểu thư thứ hai của Đình gia. Đây chính là love line mà cư dân mạng đang chia sẻ những ngày gần đây. Cư dân mạng lập ra hai phe, một ủng hộ Thanh Tâm, một ủng hộ Băng Hi nhưng con số ủng hộ Băng Hi lớn hơn cả. Nhưng sự xuất hiện của Tô tổng và Băng Hi gần đây đã chứng minh nhận định của chúng ta về hai người là hoàn toàn đúng đắn cũng như việc Đình tiểu thư chỉ là tin đồn. Chúng tôi cũng tìm được một đoạn băng giáng sinh năm ngoái của hai người họ. Gần đây trong buổi họp báo, khi phỏng vấn Nhật Thiên về người vợ lí tưởng, câu trả lời của anh đã làm tất cả mọi người rất bất ngờ.”

Cuộc họp báo thu hút rất nhiều phóng viên, anh đứng đám giữa đông náo nhiệt, cả người toát lên vẻ trầm ổn:

-Băng Hi là một cô gái rất tốt…….

Thanh Tâm tắt ti vi. Cô ta tốt sao? Đúng cô ta mới xứng làm vợ của anh? Vậy tại sao anh lại đối xử với tôi như thế này. Đêm qua có lẽanh lại đến bên Băng Hi, có lẽ anh chán cô rồi.Thanh Tâm vốn tưởng khi nghe tin này trong lòng sẽ rất vui sướng nhưng không hiểu sao nước mắt lại tuôn rơi. Thanh Tâm, mày sao vậy, đây chẳng phải điều mày mong muốn sao? Giờ anh ấy chán mày rồi, mày sắp được tự do rồi cũng không phải sống những tháng ngày ở đây nữa, mày còn đau buồn cái gì. Cô gượng đứng dậy, kìm nén cảm giác đau nhức trong tim. Bây giờ có lẽ cô cũng nên sửa soạn một chút thôi.



Cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục diễn ra mặc dù Thanh Tâm đã tắt tivi. Nếu như lúc ấy, cô chậm lại một chút hoặc kiên nhẫn xem hết bản tin thì khoảng cách giữa hai người có lẽ sẽ không xa đến thế.

“ Băng Hi là cô gái rất tốt… nhưng không phù hợp với tôi. Nhưng tin đồn của mọi người cũng không sai hoàn toàn”- Nhật Thiên mỉm cười trả lời phỏng vấn, đôi mắt nhìn thẳng vào máy quay như đang nói cho một người con gái nào đó. Anh biết cô hay xem chương trình này, cũng muốn thông qua đó có thể để cô hiểu hơn về anh cũng như muốn cô một lần nữa tin vào tình yêu giữa hai người. Nhưng anh không biết, câu nói đó cô mãi mãi không bao giờ nghe được…

Trên bàn, điện thoại bỗng sáng màn hình. Một tin nhắn vừa gửi đến: “ Như đã hứa, em sẽ cho anh cơ hội chứ?”