Thiếu Niên Nam Sủng Của Huyết Tộc Điện Hạ

Chương 23: Trốn đi 2



“Ta làm sao vậy?” Mộc nghi hoặc hỏi.

Đầu Mộc hiện tại rất choáng, giống như là thiếu máu.

“Đói hôn mê.” An Sắt nói, ánh mắt như chột dạ mà tránh đi.

Kỳ thật An Sắt lúc đó không cẩn thận động tình, hôn liền bị nghiện, thời điểm huyết tộc động tình sẽ kìm lòng không được mà hút máu đối phương. Kết quả Mộc liền té xỉu. An Sắt hoảng sợ, thật là bị dọa rồi, đây vẫn là lần đầu tiên từ khi hắn kế thừa gia tộc Andy Lôi Khắc.

An Sắt tự hỏi, nếu người mà mình gặp qua, An Sắt chỉ có hai lựa chọn, một là giết chết. Hai là giữ ở bên người. Mộc đối mính mình hữu dụng, về quyền chi phối địa cầu ngày mai còn phải dùng đến cậu, thời điểm chính mình còn chưa có thuốc giải còn muốn dùng đến cậu. Cho nên, An Sắt lựa chọn cái thứ hai.

Mộc nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của An Sắt, mị nhãn nghiêm túc giống như hồ ly tinh, có vẻ lạnh như băng. Mộc sợ, nhanh chóng hồi tưởng có hay không đắc tội người kia, kết quả là, không có!

“Sao……làm sao vậy?” Mộc nuốt nước miếng, hỏi.

“Làm nam sủng của ta đi, mãi không rời đi.” An Sắt nghiêm túc nói.

Một câu ‘nam sung’, bả vai Mộc đều run lên. Mộc hiện tại đối với hai chữ này siêu cấp mẫn cảm, vừa nghe thấy liền phản cảm.

An Sắt thấy cậu không nói gì, nghĩ chắc cậu lo lắng, còn nói thêm: “Ngươi có thể có được một nửa quyền lợi của ta, là người của dòng họ Andy Lôi Khắc ta, áo cơm đều là vật cao cấp nhất, cũng không có người đối với ngươi động thủ, tất cả mọi người đều tôn trọng ngươi……..”

“Còn phải ở trên giường của ngươi?!” Thanh âm Mộc nhẹ nhàng mà run rẩy, ra vẻ bình tĩnh nói.

“…….Đúng vậy, nhưng không phải vĩnh viễn, sinh mệnh của ngươi so với huyết tộc ngắn ngủi hơn.” An Sắt giống như là đọc một phần văn kiện, ngữ điệu vững vàng, không có tình cảm gì.

An Sắt cũng là nghĩ như vậy, một ngày nào đó độc trên người mình được giải, Mộc cũng không nhất thiết phải tồn tại, có lẽ chính mình quả thật động tình, nhưng mà, có thể chỉ là nhất thời, một ngày nào đó sẽ không đối nhân loại này có cảm tình, cho nên bọn họ cũng sẽ không còn quan hệ gì, nhưng mà An Sắt nguyện ý cung cấp nuôi dưỡng cậu cho đến khi sinh mệnh cậu chấm dứt, cho rằng mình như vậy đã quá nhân từ.

‘Ba!’ Mộc không kiên kỵ trên tay còn có ống tiêm, hướng về phía mặt An Sắt không có phòng bị, dùng hết khí lực toàn thân quăng một cái tát, thực vang, An Sắt chưa kịp phòng, mặt bị đánh đến lệch qua một bên, tóc vàng lệch sang một bên.

An Sắt sửng sốt, cái đau trên mặt không tính cái gì, đau đớn đối với huyết tộc không có nhiều cảm giác, nhưng mà………..tự tôn của huyết tộc so với người khác nhiều hơn, đánh người khác có thể xem như sai lầm như thượng vợ người khác.

“Cút! Cút đi!” Máu trên tay Mộc chảy lên chăn giường màu trắng thật là chói mắt. Thân thể Mộc run rẩy mãnh liệt.

An Sắt con ngươi đỏ tươi chuyển lại nhìn, tay xoa xoa nơi bị đánh, Mộc lại quật cường ngẩng đầu trừng mặt hắn.

“Ngươi biết không?…………Có biết ta ngoài trừ anh hai thì ở bên ngoài ngươi là người đầu tiên làm cho ta cảm thấy muốn ỷ lại, ta quả thật không có tác dụng gì……chỉ có thể lợi dụng một chút……” Mộc nghẹn ngào, đôi môi hé ra hợp lại còn muốn nói cái gì, nước mắt rơi xuống, Mộc dùng tay đang chảy máu lau nước mắt, lại nói: “An Sắt………..ngươi có tự tôn, chẳng lẽ ta không có sao? Ta cũng không có giống như bề ngoài mới mười lăm tuổi, ta đã trưởng thành, ta cũng có tôn nghiêm, ngươi làm trò trước mặt nhiều người như vậy nói ta…………nói ta là nam sủng. Nếu là ngươi ngươi có tiếp nhận được không? Ở dưới thân người khác………bày ra loại dạng cầu hoan.”

An Sắt không nói gì, ánh mắt tràn đầy màu đỏ tươi.

“Will! Cút lại đây cho ta!” An Sắt nổi giận gầm một tiếng.

Will ở ngoài cửa dán tai nghe lén, An Sắt điện hạ sáng sớm liền vôi vàng ôm Viêm Liệt Qua Mộc chạy đến tìm ông, lúc ấy còn dọa ông nhảy dựng, bởi vì rất tò mò nên liền đứng ở chỗ này nghe lén, càng nghe càng cảm thấy mình vì tên Mộc này chảy một phen mồ hôi lạnh, cuối cùng nghe được một tiếng vang, trái tim Will đều nhanh nhảy ra ngoài.

Will bị An Sắt rít gào kia sợ đến mức nhanh chóng vọt vào, vừa thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc không hề có dấu vết bàn tay, Will nghi hoặc, chẳng lẽ chính mình nghe lầm, kia không phải thanh âm cái tát? Vừa quay đầu lại, Will hút một ngụm khí lạnh, trên mặt An Sắt điện hạ thân ái có một dấu ấn nhỏ nhợt nhạt.

“Điện hạ……………An Sắt điện hạ ngài không sao chứ?” Will vội vàng nói.

“Đừng vô nghĩa! Chữi khỏi cho cậu ta, không có ta cho phép, không cho cậu ta rời khỏi!” An Sắt âm thanh lạnh lùng nói, sau đó cũng rời đi cũng không có quay đầu lại.

Phòng bệnh trắng như tuyết, ánh sáng thực chói mắt.

Mộc nhắm hai mắt lại, nằm ở trên giường bệnh, cứng đờ.

Nước mắt như là đang cười nhạo kiên cường của cậu, một giọt, hai giọt, ba giọt……………một giọt nước mắt từ khóe mắt Mộc rơi xuống, chảy vào trong tai……..

“Ai, ta nói ngươi nha, kia chính là An Sắt Andy Lôi Khắc điện hạ, có bao nhiêu người muốn làm bạn giường hắn, ngươi như téế nào lại……..” Will thật đúng là chưa gặp qua người như vậy.

“Tôi là nam.” Mộc một câu, đánh gãy Will.

Phòng lập tức im lặng, chỉ còn lại có một lời nói ngắn gọn cảu Will: “Tình yêu cùng giới tính không có quan hệ……..”

.

Mộc không có ngủ, ngủ không được, trong lòng đau quá, Mộc đau một lúc lại tự hỏi mình vì các gì lại thương tâm như vậy.

Mộc còn nhớ rõ kinh ngạc khi lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, Mộc nhìn thấy người xinh đẹp như vậy, thân thể thon dài, trên người hoàn mỹ không tỳ vết, tóc màu vàng kim, mắt như mèo, lại đỏ như ru – bi……..Mộc lúc ấy đã nghĩ – nếu hắn là một cô gái, ta nhất định yêu thương hắn.

Sau đó, Mộc lại lần lượt ‘hiến máu’ cho hắn, trong quá trình cảm giác giống như là nam nữ làm chuyện kia, Mộc tổng nhịn không được mà nghĩ bậy, nhịn không được muốn đi hôn hắn, muốn đi ôm chặt hắn, nhưng người này luôn lần lượt nói cho chính mình biết, mình là nam, một người nam bình thường, cho dù cả đời không có vợ cũng không lựa chọn phục vụ dưới thân nam nhân như vậy, cậu đã từng chịu qua giáo dục của người lãnh đạo, trước khi mười lăm tuổi cậu chính là cùng anh mình – Lạc vĩ đại giống nhau, kiêu ngạo như vương. Cho nên, cậu có kiên trì cùng tôn nghiêm chính mình.

Lời nói An Sắt rất đả thương người, nếu An Sắt thật sự yêu chính mình, nói không chừng, câu trả lời của chính mình sẽ là đáp ứng, thật sự tin tưởng câu kia ‘ tình yêu cùng giới tính không có quan hệ’. Chính là lời nói An Sắt rất rõ ràng, cho Mộc một lý do tự thuyết phục chính mình, hắn chính là muốn lợi dụng cậu, lợi dùng mọi mặt, kể cả cảm tình. Chỉ có Mộc đơn phương có cảm tình, Mộc không làm được, bởi vì Mộc không dám.

.

Cửa sổ vang, cánh cửa sổ sát mặt dất bị nâng lên, này là có thể nâng lên, bởi vì là bệnh viện, cho nên thủ vệ không nhiều lắm. Máy khoan tiến vào, bức màn bị thổi bay lên, cái rèm màu trắng bị thổi lên trở nên thực hư ảo, Mộc cảm thấy rất lạnh, đây chính là tòời điểm có tuyết rơi a, Mộc sợ run cả người, vừa nhấc đầu, nhìn thấy một người mang mặt nạ màu đen.

“…………..Ngô ngô………….” Mộc hoảng sợ mà trừng mắt, nhìn thấy cái thân ảnh nhỏ gầy kia, trên tay cầm một cái bình xịt, hướng v6è phía mặt Mộc.

‘Thùng thùng’, tiếng đập cửa cứu vớt Mộc, người kia lộ ra mặt na hung ác nhìn cậu liếc mắt một cái, ý bảo cậu đừng lên tiếng,

“Ngươi đã ngủ chưa? Ta có thể tiến vào không?” Will bưng đồ ăn, ở ngoài gõ cửa.

Mộc chớp mắt, mạnh đẩy người kia ra, hô to một tiếng ‘Đừng phiền ta, không có đồng ý của ta không cho ngươi tiến vào!”

“Nga, vậy ngươi nghỉ ngơi.” Will vừa nghe, cừ thật! Còn chưa có nguôi giận?! Liền bưng chén đĩa đi.

Ngoài cửa không có thanh âm, mồ hôi Mộc liền chảy xuống “Ngươi đem chủy thủ lấy ra, ta không chạy.”

Người kia ngụy trang một thân thầy thuốc, hiện rõ cái mặt nọ màu đen, ánh mắt dưới mặt nạ là màu rám nắng, lúc này nghi hoặc mà nhìn chằm chằm Mộc.

“Vài cái gì bảo hắn đi? Không sợ chết sao?”

“Sợ, nhưng ngươi bây giờ sẽ không giết ta.” Mộc mỉm cười nói.

“Vì sao?” Người kia nghi vấn nói.

“Bởi vì ngươi ngay từ đầu đã tính đem ta làm mê đi, mà không phải cho ta một đao.” Mộc kiên định nói. Nhìn dáng vẻ của hắn, Mộc càng kiên định ý nghĩ của chính mình.