Thiên Đế Vô Thượng

Chương 14: Không Biết Ta Thu Một Cái Tốt Đồ Đệ Hay Thu Một Thằng Ngốc Đây



Ngày thứ ba, trên dưới Lưu gia một mảnh tưng bừng chưa từng có, trong ngoài nha đều treo đèn lồng đỏ, đại môn mang theo thấm vải đỏ quấn trên mặt tiền, người nhà vào ra tấp tập, khách khứa đến đông như trẩy hội, tóm lại hôm nay có thể coi như Lưu gia từ trước đến nay náo nhiệt nhất một buổi lể.

Để tổ chức khoa trương như vậy buổi lễ, Lưu gia không tiếc vận dụng gia tộc phân nửa tài sản tích lũy có thể nói lần này Lưu gia chịu chơi, bởi lẽ ngày hôm nay đối với Lưu gia là một ngày trọng đại.

Hôm nay chính là ngày Lưu Vân chính thức bái Lục Nam vi sư, đây cũng đại biểu Lưu gia đã ôm được Lục Nam cái này siêu cấp đùi to, sau này Lưu gia chắc chắn sẽ có thêm cành nhiều tài nguyên cùng thực lực, có một cái siêu cấp núi dựa mọi chuyện cũng dễ hơn nhiều.

Cùng đến chúc mừng Lưu gia chính là Nguyên thành cách đại gia tộc, ba ngày trước bọn hắn bị Lưu gia đại trưởng lão cự tuyệt ở ngoài cửa đồng thời phát lời mới bọn họ đến tham dự Lưu Vân bái sư lễ.

Nguyên thành các đại gia tộc làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy để nịnh nọt Lưu gia được chứ.

Lưu gia bây giờ không còn là nho nhỏ Lưu gia như trước kia nữa, có Lục Nam đệ tử thân gia cái thân phận này Lưu gia đơn giản là bá chủ Nguyên thành này, ai cũng không giám chọc.

Đã không giám chọc tới chắc chắn phải tạo dựng được mối quan hệ tốt, yếu nhất phải không đắc tội Lưu gia mới có thể an tâm ở Nguyên thành này lăn lộn, cái này đạo lí các đại gia chủ đều trong lòng hiểu rỏ lấy, bọn hắn cũng không phải kẻ ngu, phải biết làm thế nào để gia tộc an ổn.

Bởi vậy để lấy lòng Lưu gia các đại gia tộc gia chủ không tiếc đem bảo vật gia tộc cất giấu đem đến làm quà mừng để thể hiện hảo ý.

Càng có gia tộc khoa trương hơn, ngoài gia chủ tự mình tới ra còn đem theo gia tộc thiên kim tiểu thư đến đây mông muốn lọt vào mắt xanh của Lưu Vân, không được lời nói cũng có thể làm quen thoáng cái Lưu gia thiên kiêu tỉ như Lưu Trọng.

Còn một số gia tộc cùng Lưu gia mang thù thì nơm nớp lo sợ tỉ như Long gia.

Ba ngày này Long gia gia chủ chẳng khác gì ngồi trên đống lửa, Long gia hắn cùng Lưu gia trên thương trường minh tranh ám đấu đã nhiều năm lẫn nhau đã như thủy hỏa bất dung.

Tai hại hơn là con trai hắn Long Tiêu suốt ngày tìm Lưu Vân gây phiền phức, ai lại biết cái kia phế vật một dạng Lưu Vân lại được tuyệt thế cường giả thu làm đồ cơ chứ.

Mấy ngày này Long gia cao tầng luôn thương lượng đối sách phù hợp, làm không tốt bọn hắn Long gia sẽ không thể ở lại Nguyên thành được nữa.

Lưu gia cũng không phải ăn chay, đặc biệt còn có cao nhân làm chỗ dựa, có trời mới biết bọn hắn tiếp theo sẽ làm gì.

Ba ngày Long gia hết họp lại nghĩ hết nghĩ lại họp sau, Long gia gia chủ liền có một quyết định.

Hôm nay Lưu gia gia chủ đang tiếp đãi khách quý trước cửa liền thấy Long gia gia chủ đem Long Tiêu trói gô mang tới trước cửa Lưu gia, phía sau còn có một xe toàn là bảo vật, mọi người có mặt đều trợn mắt há hốc mồm, cái này chắc cũng phải hai phần ba nội tình của Long gia đi.

Nhưng nghĩ lại Long gia cùng Lưu gia ở giữa hiềm khích bọn hắn cũng cảm thấy bình thường xuống nhưng vẫn như củ cảm thấy rung động, vì xóa bỏ hiềm khích giữa hai nhà Long gia cũng thật chịu chi.

Còn về bị trói gô Long Tiêu mọi người không cần nghĩ cũng biết đâu là chịu đòn nhận tội hướng Lưu Vân ra lời xin lỗi, mong rằng đối phương tha thứ.

Nói trắng ra là khổ nhục kế, thể hiện Long gia đã hối cải sau này sẽ không còn chống lại Lưu gia nữa mong Lưu gia có thể mở cho bọn hắn một con đường sống.

Đối với Long gia cái này biểu hiện Lưu Chính cũng chỉ cười nhạt, bây giờ hắn Lưu gia đại biểu chính là phía sau Lục Nam, một tôn có thể nghiền ép võ linh lục trọng cao thủ tồn tại nếu chấp nhặt với cái này một bộ làm hòa dáng vẻ Long gia, bọn hắn Lưu gia vứt không phải mặt của mình mà là Lục Nam mặt.

Đây có thể nói độ cao thay đổi dẫn đến tình hình thay đổi.

Có Long gia cái này tấm gương, những gia tộc có ma sát với Lưu gia trước đây cũng lần lượt đến hối lỗi mà Lưu Chính cũng không từ chối, hôm nay là Lưu Vân bái sư ngày, làm quá cũng không vui.



Lưu gia trong đại sảnh, ngay khi Lục Nam quyết định ngày bái sư, Lưu chính đã huy động vô số người kiến tạo lại đại sảnh này để phục vụ lễ bái sư.

Vốn có chút tàn tạ sau trận ma sát đại sảnh giờ đây đã không hề còn lại vết tích gì của cuộc chiến hơn nữa con vô cùng hào nhoáng, xứng đáng được giải đại sảnh đẹp nhất Nguyên thành.

Mà đại sảnh giờ đây đã đông nghịt người, không chỉ có con cháu Lưu gia mà còn cả vô số khách khứa, nha hoàng gia đinh càng là đầu tấp mặt tối đi phục vụ khách nhân chung quy là vô cùng náo nhiệt.

“Cảm ơn các vị đã đến chúc mừng tiểu nhi hôm nay”

“Lưu gia chủ khách khí, có thể tham dự quý công tử lễ bái sư là phúc phận cửa chúng ta”

“Đúng đúng”

Trong đại sảnh Lưu Chính cùng Lưu Vân đang bận chào hỏi khách nhân, nhi tử của mình bái được võ linh bên trên cao thủ vi sư, người làm cha như Lưu Chính tất nhiên nở mày nở mặt, làm khách khứa đến khá nhiều hắn cũng dứt khoát vào đại sảnh chém gió một phen còn việc bên ngoài lưu cho đại trưởng lão bọn họ.

“Được rồi nên bắt đầu đi thôi”

Đột nhiên trong tai mọi người vang lên một giọng nói điềm đạm, mọi người không tự chủ được mà nhìn ra phía cửa.

Chỉ gặp một vị khoảng mười bảy mười tám tuổi, dáng vẻ tuấn dật, toàn thân diện một bộ bạch y, khuôn mặt mang lên vẻ thanh lãnh, nhìn hắn như một vi thần tiên hạ phàm vậy.

Người đó không ai khác ngoài Lục Nam.

Lục Nam đi vào đại sảnh khiến cả đại sảnh im ắng lại, các đại gia tộc gia chủ đều thầm liếc hắn vài cái, đây là vị đã đánh bại Huyền Vân tông võ linh trưởng lão sao, nhìn cũng quá trẻ đi.

Các thiếu nữ thì nhìn Lục Nam với ánh mắt si mê, đây là vị kia cường giả sao cũng quá đẹp trai đi.

Lục Nam cũng chẳng thềm để ý đến bọn họ, hắn điềm đạm đi đến chủ vị mà an tọa.

Lưu Chính cùng Lưu gia các tộc lão theo thứ tự ngồi hai bên, còn Lưu Vân sớm đã đứng tại trước mặt Lục Nam.

“Bắt đầu nghi thức bái sư”

Đảm nhiệm công việc chủ trì Lưu gia đại trưởng lão một bên hô to, tiếp theo là một màn nghi thức rườm ra bái sư, cuối cùng không thể tránh được một trận ăn uống linh đình.

Lục Nam cũng không quan tâm đến mấy chuyện này lắm, hắn chỉ tham ra một thoáng nghi thức bái sư liền rời khỏi cũng không quên dặn dò Lưu Vân sau khi xong đến gặp hắn.

Sau đó hắn liền về biệt viện nghỉ ngơi.

Ngay chiều ngày hôm đó Lưu Vân đã tới thỉnh an Lục Nam

“Đệ tử thỉnh an sư phụ"

“ Ừm, tiểu Vân, ngươi thể chất chính là thiên sinh hỏa mộc song thể là một loại thể chất thích hợp với đan đạo”



Lục Nam nhìn Lưu Vân mà đạo tiếp hắn lại tiếp tục giảng giải “ thiên sinh hỏa mộc song thể” là như thế nào sinh ra, đặc điểm của thể chất,....

Đối với Lục Nam giảng giải Lưu Vân cái hiểu cái không, nói thật hắn đến “thiên sinh hỏa mộc song thể” là cái gì cũng không biết nói chi đến mấy cái như nguồn gốc, đặc điểm...

Lục Nam nói một hồi liền hỏi

“Ngươi có hiểu vi sư nói gì”

Lưu Vân lắc đầu, hắn thật không hiểu sư phụ là nói cái gì a

“A” Lục Nam bây giờ có sụp đổ xu hướng, cuối cùng mình nói gần một canh giờ đối phương căn bản không hiểu gì a.

“Thôi ngươi chỉ cần biết thể chất của ngươi thể chất rất đặc thù là được”

Vốn tưởng rằng lớn chút sẽ thông minh hơn ai nghĩ cũng như Kiếm Sinh đồng dạng...

Lục Nam cũng không để ý đến hắn một thiên đế đại năng nói tới kiến thức một cái tiểu tu hành giả có thể biết được sao?

“Thôi, ngươi chỉ cần luyện tốt bộ kia quyền pháp là được rồi, cái này quyền pháp có thể dung hòa ngươi trong cơ thể hai loại thuộc tính xung đột, còn về công pháp cũng nên học từ cơ sở nhất, bắt đầu từ bộ này công pháp đi”

Lục Nam đối Lưu Vân đạo, nói rồi hắn dùng tay một chỉ điểm vào đầu Lưu Vân, theo đó một lượng lớn thông tin tràn vào Lưu Vân nảo bộ.

“Cái này "ngũ hành tương sinh quyết” bộ này...quá cường đại công pháp”

Vừa tiếp nhận cái này công pháp Lưu Vân đã sợ ngây người, bộ này công pháp quá ảo diệu, tuyệt đối vượt qua huyền cấp công pháp, có thể là địa cấp, thiên cấp thậm chí thánh cấp công pháp, cái này bao nhiêu đáng sợ a.

Thiên Võ đại lục này công pháp chia làm thiên địa huyền hoàng, phía trên còn có thánh, đế, tổ cấp công pháp, hắn trước kia tu luyện là một bộ huyền cấp thượng phẩm công pháp, chính là Lưu gia một bộ duy nhất huyền cấp thượng phẩm công pháp, còn Huyền Vân tông nghe nói có một bộ địa cấp công pháp cùng với hoàng thất bộ kia địa cấp công pháp chính là đại Chu quốc hai bộ địa cấp công pháp.

Còn Lưu Vân nhận định đây là thánh cấp công pháp vì đây là đẳng cấp cao nhất hắn có thể nghĩ, còn về đế cấp, tổ cấp công pháp hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, đây chính là thực lực yếu kém dẫn đến kiến thức hạn hẹp.

Lưu Vân làm sao biết đây là một bộ thần cấp công pháp nhưng đã bị Lục Nam giản lược một phần nhưng so với tổ cấp công pháp chỉ hơn không kém.

“Được rồi ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi”

Nhìn thấy bộ dáng ngu ngốc của Lưu Vân, Lục Nam nhìn cũng không muốn nhìn thêm nữa liền hạ lệnh trục khách.

“ A, vậy đệ tử cáo lui”

Thấy bị Lục Nam đuổi, Lưu Vân cũng chỉ có thể trở về nhưng bây giờ hắn chỉ quan tâm đến cái kia công pháp làm gì còn nghỉ đến mấy cái này nữa.

Nhìn Lưu Vân vội vội vàng vàng ra ngoài, Lục Nam không kìm được mà lắc đầu

"Hazz cũng không biết ta thu một cái tốt đồ đệ hay thu một thằng ngốc nữa đây."