Thiên Cơ Điện

Chương 43: Hòe Âm Sơn 3



Đó là một gốc cây khô quắt trắng xám, dưới cây đầy những hài cốt.

Tử Linh hòe!

Tử Linh hòe là một trong những mục tiêu quan trọng của Ninh Dạ trong chuyến đi lần này.

Cây Tử Linh hòe trước mặt mới có chưa lâu, chắc chỉ khoảng mười năm nhưng đã thỏa mãn yêu cầu của Ninh Dạ.

Thấy thứ này, Ninh Dạ không do dự tiếp mà bước từng bước một rất cẩn thận tới gần cây Tử Linh hòe.

Cây Tử Linh hòe kia như nhận ra điều gì, cành cây rung động, không ngờ thân cây lại hình thành một cái mặt quỷ xấu xí đang nhe nanh, phun một luồng khí tức tà ác về phía Ninh Dạ.

Chỉ cần dính một chút khí tức này thôi cũng đủ khiến thân xác Ninh Dạ tan nát mà chết.

Hơn nữa Tử Linh hòe không dùng thị lực để chứng kiến kẻ địch, các thủ đoạn ảo thuật không có tác dụng với nó.

Ngay khi quỷ khí ập tới, trên người Ninh Dạ đã xuất hiện một tấm phù chú.

Kim Quang phù.

Quỷ khí kia đánh vào Kim Quang phù nhưng bị ánh sáng vàng kim ngăn lại, Ninh Dạ cũng không tiến thêm, đứng luôn ở rìa ngoài cùng nơi quỷ khí có thể chạm tới, đây vừa vặn là nơi quỷ khí của Tử Linh hòe có thể tấn công đến y nhưng do khoảng cách khá xa nên uy lực yêu snhất.

Tử Linh hòe liên tục phun khí, Ninh Dạ cứ đứng đó để mặc nó tấn công, dùng hết tâm Kim Quang phù này thì dán thêm tấm khác.

Chỉ chốc lát sau, Tử Linh hòe đột nhiên run lên một cái, đổ thẳng xuống, bên dưới Tử Linh hòe có một con rối chuột đất nhảy ra, hóa ra nó chui dưới đất gặm rễ Tử Linh hòe.

Không phải Tử Linh hòe không biết con rối chuột đất đang lén cắn nó, nhưng vật này không có trí tuệ, đối với nó thì Ninh Dạ và con rối chuột đất đều là kẻ địch, hơn nữa cảm nhận nói với nó, Ninh Dạ mạnh hơn, lại vừa vặn trong phạm vi tấn công của mình, cho nên nó dốc hết sức tấn công Ninh Dạ, không buồn để ý tới con rối chuột đất.



Kết quả là bị con rối gặm sạch rễ cây.

Lúc này Ninh Dạ mới đi tới, thi triển một Phong Nhận thuật bổ ra, chém Tử Linh hòe thành hai nửa, để lộ ra mộc tâm ở bên trong.

Đây là tinh hoa của Tử Linh hòe.

Mộc tâm không lớn, nhưng đã quá đủ để chế tạo thành thứ Ninh Dạ cần.

Ninh Dạ đã chuẩn bị từ trước, gia công ngay tại chỗ, một chiếc mặt nạ ác quỷ nhanh chóng xuất hiện trên tay Ninh Dạ.

Mặt nạ Tử Hồn.

Công dụng quan trọng nhất của mặt nạ Tử Hồn là che giấu khí tức.

Hiệu quả của Tiềm Hành phù khá yếu, bây giờ mục tiêu chủ yếu của Ninh Dạ là tăng cường năng lực ẩn giấu bản thân, hiệu quả che dấu của mặt nạ Tử Hồn không tệ, kết hợp với Tiềm Hành phù nhân giai, có thể nói trừ phi gặp là tu sĩ chuyên về quan sát, y có thể lừa gạt tất cả tu sĩ Hoa Luân cảnh bình thường, có tác dụng cả với yêu ma.

Nhưng đây là tác phẩm tiêu biểu của Thiên Cơ môn, không thích hợp xuất hiện trước mắt người khác.

Sau khi làm xong việc này, Ninh Dạ đeo mặt nạ lên rồi đi tiếp.

Mượn năng lực của Côn Lôn kính, Ninh Dạ nhanh chóng tìm ra mục tiêu thứ hai của bản thân.

Đó là một đóa hoa.

Hoa có màu đen, có ba chiếc lá, nở ra ba cánh, xung quanh là một vùng đất chết, không một ngọn cỏ.



Tam Khô hoa.

Hoa này là kịch độc, chỉ để chế tạo độc dược, Tàng Tượng trở xuống ắt hải chết, Hoa Luân cũng khó tránh cảnh trọng thương.

Lần vào núi này, Ninh Dạ có hai mục tiêu, một là Tử Hòe thụ, cái còn lại chính là Tam Khô hoa.

Tam Khô hoa không có bất cứ năng lực tấn công nào, bản thân kịch độc đã là hệ thống phòng ngự tốt nhất của nó.

Nhưng với người đã chuẩn bị từ trước như Ninh Dạ, rõ ràng độc của nó cũng chẳng có ý nghĩa gì.

“Đi!” Ninh Dạ vung tay lên, con rối chuột đất đã xông ra.

Độc tính của Tam Khô hoa không thể coi là không mạnh, cho dù là con rối chuột đất không có sự sống, khi lao tới gần Tam Khô hoa cũng nhanh chóng phủ một lớp khô héo màu đen. Nhưng rõ ràng thứ này không có tác dụng gì, con rối chuột đất nhanh chóng cắn đứt Tam Khô hoa rồi ngậm bông hoa trở về.

“Dừng lại.” Ninh Dạ không dám để nó tới gần, lệnh cho con rối dừng cách mình ba mét.

Ninh Dạ dùng Ngự Vật thuật điều khiển Tam Khô hoa bay lên, bắt đầu luyện dược từ xa.

Ninh Dạ không phải người theo đan đạo, thủ pháp luyện dược của y rất bình thường. Cũng may độc dược khác với linh được, phá hoại luôn dễ hơn xây dựng. Y chỉ cần giữ lại dược tính của Tam Khô hoa là được.

Ninh Dạ không ngừng ngưng luyện, khiến Tam Khô hoa từ từ héo rút, cuối cùng biến thành một đống bột phấn màu đen.

Ninh Dạ đã chuẩn bị từ trước, bình ngọc bay ra, tiếp lấy bột phấn.

Ninh Dạ đậy nắp bình rồi thở phào một hơi, thành công rồi.

Đang định đi khỏi, lại nghe phía xa có người chạy tới.