Thế Hôn

Chương 28: Thử xem 2



Cảm giác của Lâm Cẩn Dung lúc này chính là trơ mắtnhìn một đống bạc lớn vuột qua người “Hưu” một tiếng bay mất, không khỏi đaulòng khó nhịn. Đang muốn mở miệng nói thêm, lại bị Lâm Cẩn Âm kéo tay, trầmgiọng nói: “Tứ muội, việc này chúng ta không nên quản, đi thôi, đi thăm phụthân một chút.” Trước đó vài ngày Lâm Cẩn Dung bị cấm chừng, không thể tới thămLâm Tam gia trốn tránh xấu hổ không dám xuất môn, hôm nay được ra ngoài, dù thếnào cũng nên tới nhìn qua một cái, bằng không sẽ bị nói là bất hiếu.

Lâm Cẩn Dung đối với Lâm Tam gia cũng không có tâmtình muốn quan tâm, nhưng nàng nhớ tới một sự việc khác, liền thuận theo LâmCẩn Âm đi ra cửa, hỏi trước nàng: “Mấy ngày nay ta chưa từng ra ngoài, khôngbiết sau khi mợ rời đi, vậy việc mẫu thân chống đối tổ mẫu nên xử trí thế nào?”

Lâm Cẩn Âm thở dài: “Ta không biết, hỏi mẫu thân, nàngnửa điểm cũng không lo lắng, chỉ nói nàng đã có biện pháp, bảo chúng ta đừngquan tâm.”

Tỷ muội hai người cũng không biết Đào thị đang nghĩgì, Lâm Cẩn Dung tò mò không thôi: “Biện pháp gì vậy?”

Lâm Cẩn Âm nói: “Không biết, nàng không nói. Bất quáta thấy mấy người Cung ma ma đã có định liệu trước, mợ cũng không lo lắng.”

Chẳng lẽ là Ngô thị giúp Đào thị đưa ra chủ ý ? Ngôthị dám đi, hẳn là không có vấn đề gì lớn. Lâm Cẩn Dung cũng không đem chuyệnnày để ở trong lòng, thấp giọng hỏi Lâm Cẩn Âm: “Tối nay là tổ mẫu vì mợ chuẩnbị tiệc tiễn biệt, Đại biểu ca đến chơi, phụ thân tất nhiên ngượng ngùng ramặt, vậy là ai đứng ra chiêu đãi Đại biểu ca?”

Lâm Cẩn Âm có chút xấu hổ quẫn bách nói: “Nghe nói làtổ phụ, mấy người Đại bá phụ, Thất đệ cũng bồi ở bên cạnh.” Xấu hổ là tổ phụgiúp nàng ra mặt, quẫn bách là phụ thân lại vì một nguyên nhân nhỏ như vậy màkhông dám xuất môn.

Lâm Cẩn Dung nhân tiện nói: “Vậy lúc này Đại biểu ca ởđâu? Lần này hắn đến chỉ sợ tỷ tỷ cũng chưa cùng hắn nói được một câu đúngkhông?”

Lâm Cẩn Âm nhanh nhìn ngó chung quanh, lấy khăn tayche miệng Lâm Cẩn Dung, thấp giọng nói: “Lại nói bừa! Không thấy mới là đúng.Ta sao biết hắn ở nơi nào?” Nói là nói như thế, đầu mày khóe mắt cũng không thểche giấu vui mừng cùng xấu hổ.

Lâm Cẩn Dung rõ ràng Lâm Cẩn Âm chẳng những biết ĐàoPhượng Đường ở đâu, còn cùng Đào Phượng Đường gặp mặt nói chuyện khá nhiều, chỉkhông tiện kể ra mà thôi, liền thở dài nói: “Là lần trước Đại biểu ca giúp ta,ta muốn tự mình cùng hắn nói cảm tạ, vừa tặng đồ lại giúp ta một việc, ta đãthổi một khúc sáo, khó khăn lắm mới được ra ngoài một chuyến đã không thấyngười đâu, quả thật tiếc nuối.”

Lâm Cẩn Âm cúi mắt không nói, chỉ thúc giục nàng: “Đinhanh chút, đợi lát nữa chỉ sợ phụ thân sẽ đi ngủ.” Nói xong dưới chân cước bộcũng nhanh hơn.

Lâm Cẩn Dung thấy thế, trong đầu linh quang chợt lóe,bộ pháp cũng nhanh hơn. Lâm Tam lão gia trên đầu bị thương, ngượng ngùng đi rangoài tiếp đãi hiền tế, nhưng Đào Phượng Đường không thể không tới thăm nhạcphụ tương lai kiêm dượng, lúc này, Đào Phượng Đường tất nhiên đang ở trongphòng Lâm Tam lão gia để chào từ biệt! Đào thị bảo Lâm Cẩn Âm cùng mình tớithăm Lâm Tam lão gia, chẳng phải cũng muốn tạo cơ hội cho hai người gặp mặtsao?

Lâm Cẩn Âm thấy muội muội không nói gì, chỉ mím môicười, hai tỷ muội chỉ vùi đầu đi mau. Sân viện của Lâm Tam lão gia cách Đào thịkhông xa lắm, một lát sau cũng đến nơi, Lâm Cẩn Dung xa xa nhìn thấy ngay trướccửa có vài nha hoàn ma ma đứng đó, trong lòng nhảy nhót, lấy thói quen của LâmTam lão gia mà nói, lúc này trong phòng tất nhiên có khách!

Quả nhiên, hai tỷ muội vừa mới bước vào sân viện, chợtnghe thấy Đào Phượng Đường ở bên trong nói: “Dượng cứ an tâm tĩnh dưỡng, chấtnhi cáo lui, ngày mai sẽ không đến quấy rầy dượng!”

Lâm Tam lão gia rầm rì nói: “Ta bị phong hàn khánghiêm trọng, thật có lỗi với hiền chất, ngươi thay ta bồi tội với mẫu thânngươi, hướng phụ thân ngươi vấn an.”

Lâm Cẩn Dung cùng Lâm Cẩn Âm đều không nói gì, phonghàn, hiện tại Lâm gia từ trên xuống dưới đều biết Lâm lão thái gia đánh hắn đầurơi máu chảy, còn nói mình bị phong hàn làm gì chứ. Bất quá loại chuyện che mắtche mũi này Lâm Tam lão gia nếu không làm, cũng không còn giống với Lâm Tam lãogia nữa.

Lâm Cẩn Dung nghĩ Lâm Cẩn Âm ngượng ngùng mở miệng,liền đơn giản phân phó Lệ Chi: “Chờ Đại biểu ca đi ra, ngươi nói với hắn, ta cólời muốn nhờ hắn báo lại với Cữu lão gia, làm phiền hắn chờ một chút.”

Lệ Chi hé miệng cười đáp ứng. Hai tỷ muội liền nghiêmmặt gọi người thông báo, tiếp theo Lâm Tam lão gia gọi vào, Đào Phượng Đường đira, cùng hai người mỉm cười gật đầu một cái, sau đó đứng chờ ở một bên. Lâm CẩnÂm muốn nhìn hắn, lại ngượng ngùng, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, cước bộ cứngngắc theo Lâm Cẩn Dung vào buồng trong.

Lâm Cẩn Dung ở một bên nhìn thấy mà buồn cười, nghịchngợm hướng Đào Phượng Đường chớp mắt vài cái, chỉ thấy Đào Phượng Đường cũng làmột bộ dáng nghiêm trang, cúi mắt xuống nhìn mũi hài của mình, lại thấy Lâm CẩnDung đưa ánh mắt qua, còn vụng trộm ra hiệu, làm bộ muốn đánh nàng.

Giả bộ đi! Lâm Cẩn Dung tâm tình tốt, thậm chí cũngcảm thấy Lâm Tam lão gia cũng không đáng ghét như bình thường nữa, đến thăm LâmTam lão gia thấy hắn khỏe mạnh cũng an tâm. Nhưng khi nghe thấy Lâm Tam lão giakêu rên, trong phòng được trang trí thập phần tinh xảo chỉnh tề có hương thuốc,Lâm Tam lão gia đưa lưng về phía hai tỷ muội nằm ở trên giường, trướng màn rủxuống, mơ hồ có thể nhìn thấy đỉnh đầu hắn quấn một dải khăn trắng, Hoàng dinương thì đứng ở một bên, trên bàn bên cạnh có một bát thuốc đen đặc.

Lâm Cẩn Dung khinh thường âm thầm “Phi” một tiếng, làlão gia đã hơn ba mươi gần bốn mươi tuổi, chẳng lẽ còn muốn tiểu thiếp dỗ uốngthuốc? Khó trách nương nhà mình không khiến hắn vui, thật sự là ghê tởm. Trênmặt lại mang vẻ đoan trang nghiêm túc, theo Lâm Cẩn Âm thi lễ vấn an.

Lâm Tam lão gia cũng không nói nhiều với nữ nhi, chỉlấy điều răn dạy Lâm Cẩn Dung vài câu, muốn nàng ăn năn, tôn lão yêu ấu, hiềnlương kính cẩn nghe theo, lại công đạo Lâm Cẩn Âm dạy dỗ muội muội cùng đệ đệ,rồi bảo các nàng lui xuống.

Lâm Cẩn Dung vốn phải chịu ủy khuất, trước mặt ngườingoài răn dạy là để cho người ngoài xem, lúc này không có ai, vậy chân chínhđúng là hắn không để ở trong lòng. Lâm Cẩn Âm rất tức giận, nhưng cũng khôngnói gì, chỉ đành cố gắng bình tĩnh không để lộ vẻ hờn dỗi. Lâm Cẩn Dung cũngkhông để ý, trong lòng bình thản, không coi hắn là phụ thân, tất nhiên khôngthèm quan tâm, cứ như gió thổi qua tai.

Hai người bước ra cửa phòng, dưới ánh đèn thấy ĐàoPhượng Đường còn thành thành thật thất đứng ở hành lang, cũng đang nhìn qua bênnày. Lâm Cẩn Dung liền kéo tay tỷ tỷ, hướng về phía Đào Phượng Đường, trước imlặng đứng một lúc, chờ Lâm Cẩn Âm cùng Đào Phượng Đường ngươi nhìn ta, ta liếcngươi đủ rồi, giả bộ đủ rồi, mới đi vào chính đề, cực kỳ nghiêm túc nói: “Đạibiểu ca, ta có một chuyện muốn nhờ vả.”

Đào Phượng Đường cười nói: “Nói đi.”

“Ta vừa mới nghe mẫu thân nói muốn nhờ mợ đổi vàngbạc, thay ta mua một vài thứ……” Lâm Cẩn Dung liền chậm rãi nhắc tới lý do.

Nơi này không phải là sân viện của mình, nếu để Hoàngdi nương nghe thấy cũng không tốt. Lâm Cẩn Âm vội ngăn cản Lâm Cẩn Dung: “Vừarồi mẫu thân không phải đã nói qua chúng ta không nên quản tới sao? Muội rốtcuộc muốn làm cái gì? Đi ra ngoài rồi nói sau!”

Tỷ tỷ cái gì cũng tốt, chính là quá nhát gan, bất quácũng không có gì lạ, kiếp trước so với mình nàng còn hiểu việc còn bản lĩnhhơn, bản thân nếu không phải trải qua một kiếp này, sao dám làm càn như vậy?Lâm Cẩn Dung chính là cố ý chọn chỗ này để nói, ai bảo Đào thị không nghekhuyên nhủ? Vì vậy nàng đành phải có chủ ý khác.

“Bên ngoài đang mưa. Ta nói là chính sự mà!” Lâm CẩnDung làm như không hiểu ám chỉ của Lâm Cẩn Âm, tiếp tục thấp giọng năn nỉ nói:“Ta tuổi còn nhỏ, Thất đệ cũng còn quá bé, về sau thời điểm cần đổi thành tiềncó rất nhiều mà, đồ cưới của mẫu thân có hạn, có thể đổi được nhiều văn tiềnhơn một chút cũng rất có lợi, cớ sao lại không làm? Ta khuyên trưởng bối khôngđược, cũng không phải muốn Đại biểu ca làm trái ý trưởng bối, ta chỉ muốn thỉnhĐại biểu ca giúp đổi mấy chục lượng vàng trong tay ta thành bạc, sau đó tích trữ,đợi đến mùa xuân sang năm thuế má có thể thay đổi, nếu có thể thành công, thìgiúp ta kiếm một chút…… Nếu không thành, Đại biểu ca cứ coi như ta nghịch ngợmgây sự, tha thứ cho ta một lần vậy.”

Nếu Đào Phượng Đường thật sự giống như Ngô thị có nănglực một mình kiếm tiền, nên từ trong này nhìn thấy thương cơ, dám mạo hiểm mộtchút, thử một lần. Nàng không trông cậy bọn họ hoàn toàn tin tưởng nàng, chỉcần một chút, cho dù bọn họ không chịu nghe lời của nàng, tốt xấu cũng thaynàng làm một lần này, có mở đầu, về sau nàng mới có thể thi triển. Quả nhiênkhông thể một ngụm nuốt miếng to, đến hiện tại, Lâm Cẩn Dung lại bắt đầu hậnbản thân là nữ nhi, nếu nàng là nam tử, làm sao chuyện xảy ra đều phải cầungười khác?

Lâm Cẩn Âm vừa thẹn lại quẫn, muội muội sao lại vancầu người của Đào gia giúp đỡ chuyện này, thật sự rất mất mặt, liền tức giậnnói: “Muội rất không hiểu chuyện! Muội không có tiền có thể nói với mẫu thân,cũng có thể nói với ta, vì sao phải làm như thế?” Kia là nhà của cậu, lại lànhà chồng tương lai của nàng, nhưng nàng họ Lâm, là Lâm gia nữ nhi, Lâm gia cóthể diện, nàng mới có thể diện.

Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn Lâm Cẩn Âm, thản nhiênnói: “Bởi vì ta biết cậu cùng mợ, biểu ca cho tới nay đều muốn điều tốt nhấtcho chúng ta, ta không coi bọn họ là người ngoài. Mặt mũi tất nhiên ta để ý. Tỷtỷ không hiểu ta mà tức giận, ta không trách tỷ tỷ, nhưng chuyện này ta phảilàm. Biểu ca không giúp ta, ta sẽ tìm người bên ngoài!”

Đào Phượng Đường cũng là ánh mắt chợt lóe, trực tiếpbắt được trọng điểm: “Muội nói muội ở bên ngoài Thính Đào cư nghe thấy người tanói như thế?”

Lâm Cẩn Dung nhìn thẳng hắn, chân thật đáng tin gậtđầu, hạ giọng nói: “Ta không biết là ai, nhưng đó là sự thật. Bằng không ta saobiết được điều này?” Lập tức lại tự giễu cười: “Là ta muốn thay mẫu thân phânưu, ý nghĩ kỳ lạ, có điều gì nhóm đại nhân nhất định cũng biết sớm hơn ta.Nhưng mà, Đại biểu ca, giá bạc kia chắc chắn chỉ có tăng mà không có giảm, nếukhông vội chi tiêu, thoáng chờ một chút cũng không tổn hại đến ai. Nếu chờ thờiđiểm bạc đang thấp mà mua nhiều một chút, đợi đến lúc giá bạc tăng lên khôngphải sẽ kiếm được rất nhiều tiền sao?”

Đào Phượng Đường sờ sờ đầu, điều này là đúng. Nhưngnhư vậy chỉ tốt ở bề ngoài, cũng không ai dám chắc chắn tin này là thật, lấythực lực của Đào gia ở Thanh Châu, Lâm gia ở Bình Châu, không có khả năng khôngbiết một chút tin tức. Nhưng muốn tích trữ một khối bạc lớn vậy phải xài hếtbao nhiêu tiền? Có hàng trữ cần phải bán đi, quyết định này chính phụ thân cũngphải suy nghĩ mãi mới dám làm, bản thân thật sự không thể làm chủ. Thôi, coinhư dỗ tiểu biểu muội vui vẻ, chính mình thay nàng làm, số bạc kia không thayđổi là được. Hạ quyết tâm, nhân tiện nói: “Là tiền của muội, muội muốn thế nàothì làm như thế ấy. Ta đáp ứng muội.”

Lâm Cẩn Dung vừa nghe lời này, liền hiểu được đại sựkhông thành, chỉ là việc nhỏ, người ta cũng chỉ muốn dỗ tiểu hài tử vui màthôi.