Thập Niên 70: Mỹ Tư Tư

Chương 8



Từ khi còn nhỏ, hai anh em nhà họ Đường đã đi theo sau mông chị ba nhà họ. Trước kia cơ hồ ba chị em như hình với bóng.

Ngày hôm trước khi Đường Hồng Mân được gả ra ngoài, hai đứa em trai còn lén lút đỏ vành mắt, cho dù trong lòng chúng cũng biết chị gái mình được gả nơi cao, nhưng vẫn như cũ tràn đầy luyến tiếc.

Rõ ràng cha mẹ nói hôm qua chị gái sẽ không trở về, nhưng hai đứa vẫn chạy tới cửa thôn đợi nửa ngày, thẳng đến buổi chiều nhìn sắc trời không còn sớm, mới lưu luyến quay trở về.

Lúc này, vừa nghe đến mẹ Đường nói, hai đứa lập tức lớn tiếng vâng một câu, vô cùng cao hứng xoay người chạy, trong chớp mắt đã biến mất không còn bóng dáng.

Mẹ Đường nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của hai đứa con nhà mình, vừa buồn cười lại có chút khổ sở: “Hồng Mân gả cho nhà họ đúng là mẹ rất vui, nhưng gả lên trên đó cũng quá xa rồi. Haizzz……”

Sáng nay không chỉ có một mình Đường Hồng Mân trở về, mà còn có chị hai của cô cũng về nhà mẹ đẻ theo, chị hai cô nghe được mẹ mình nói những lời này, liền có chút dở khóc dở cười: “Mẹ, chị cả gả đến công xã huyện kế bên, còn có thể nói là gả xa. Hồng Mân gả tới trong huyện thành, tổng cộng chỉ có mười dặm đường, có xa gì đâu?”

“Con đi lấy chồng xa nhà mẹ đẻ có hơn ba dặm, mẹ cũng thấy xa rồi, chỉ hận lúc trước con không đồng ý lấy người trong đội chúng ta, mỗi ngày đều thấy con, mẹ mới trầm trồ khen ngợi.”Mẹ Đường nói nói, vành mắt đều đỏ: “Đứa nhỏ Hồng Mân này, từ nhỏ đã hiểu chuyện, chưa từng làm mẹ lo lắng lần nào. Nhìn thấy nó gả đến trong thành hưởng phúc, mẹ cũng cao hứng, nhưng mẹ vẫn lo lắng nó bị nhà chồng ghét bỏ, cũng tại chúng ta là người nhà quê.”

“Chuyện này từ lúc trước mẹ cũng nhìn ra rồi còn gì, tới bây giờ Hồng Mân đã gả ra ngoài, mẹ còn đề cập tới làm gì nữa? Nói nữa, những người chân đầy đất như chúng ta, làm sao có thể so được với người được cung ứng lương thực như trên thành phố? Hiện tại, theo con thấy, mẹ đừng luyến tiếc nữa. Mẹ thấy không? Hôn sự của con bé tốt như vậy, nếu mẹ không đồng ý, sợ là sẽ hối hận cả đời.”

Dường như đã bị con gái thứ thuyết phục, mẹ Đường đang muốn gật đầu, lại thấy hai đứa con trai nhà mình từ nơi xa chạy như bay đến. Chúng vừa chạy vừa kêu to: “Mẹ! Chị hai! Chị ba cùng anh rể tới!”



Lập tức, mẹ Đường nhịn không được tiến về phía trước vài bước, con gái thứ của bà cũng vậy. Hai mẹ con đều lộ ra vẻ mặt chờ mong đi ra phía cửa, ngóng cổ nhìn về phía xa xa.

Thời điểm này đang vào tiết nông nhàn, tất cả công việc của đội sản xuất đều tạm ngừng. Có điều các hương thân đều không chịu ngồi yên, hơn phân nửa trong số họ đều làm chút công việc thủ công ở nhà, cũng có người dứt khoát ngồi xổm phía dưới mái hiên tán gẫu.

Họ hàng thân thích đã sớm biết hôm nay Đường Hồng Mân trở về. Cho dù không biết thời gian chính xác, nhưng cũng đoán được không sai biệt lắm, cho nên bọn họ lần lượt đi về hướng nhà họ Đường.

Chờ tới khi Đường Hồng Mân và Hứa Học Quân bị các hương thân vây quanh, bên ngoài sân nhà họ Đường cũng đã chật kín người.

Lần đầu tiên con gái xuất giá về nhà mẹ đẻ vốn là chuyện ít gặp, đấy là chưa kể tới Đường Hồng Mân còn được gả tới trong thành. Không chỉ những người trong đội sản xuất bọn họ hâm mộ, ngay cả những người trên công xã kia, có mấy ai mà sánh bằng.

Tuy rằng Đường Hồng Mân đã sớm dự đoán được chuyện này, nhưng cô cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều người chờ cô như vậy, trong lúc nhất thời khó tránh khỏi có chút khẩn trương.

Cô cũng hồi hộp tới như vậy, dĩ nhiên Hứa Học Quân đã bị doạ tới mức ngây ngốc cả rồi. Lúc này, hắn chỉ biết thành thành thật thật mang lễ vật đã chuẩn bị từ nhà ra, nắm thật chặt chúng trong tay, sau đó một tấc cũng không rời đi theo bên người Đường Hồng Mân.

Hắn thật sự không biết nên ứng đối như thế nào với những vẻ mặt nhiệt tình của các hương thân đang chăm chú nhìn mình như này.