Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 16



Không biết Chu Uý Kì đã buông hai tay của Lãnh Tịch ra từ lúc nào, hai tay bóp chặt đôi chân dài đè xuống dưới, để anh có thể cắm vào cả cây, đôi chân thon dài trắng nõn của Lãnh Tịch bị mở ra thật lớn gấp thành độ cong khó có thể tưởng tượng, do đó phần mông của cậu bị ép nâng cao lên đón lấy va chạm của Chu Uý Kì.

“A a không được rồi, Chu Uý Kì a…tao không được a a a!” Còn chưa nói xong Chu Uý Kì đã đỉnh một cái thẳng tắp vào, trong tiểu huyệt đã vô cùng mềm mại, còn phân bố ra chất lỏng trơn trượt lúc anh đang điên cuồng thao, lúc này đang gắt gao bao bọc lấy côn thịt lớn của Chu Uý Kì, anh cắm vào thì bao chặt lấy, thậm chí giống như có sức hút hút côn thịt của anh vào chỗ sâu trong tiểu huyệt, mà lúc anh rút ra lại gắt gao quấn lấy nó, Lãnh Tịch tâm khẩu bất đồng sớm đã trở nên rên rỉ vô ý thức.

“Chỉ vừa bắt đầu thôi.” Chu Uý Kì thở dốc, dứt khoát dùng lực đè xuống, hai chân của Lãnh Tịch giống như bị gấp xuống hoàn toàn, cẳng chân khó nhọc treo ở trong khuỷu tay của anh lắc lư, ngón chân vì khoái cảm mãnh liệt mà cuộn tròn lại, chốc lát lại buông lỏng ra, giống như đã hoàn toàn thoát khỏi khống chế của chủ nhân.

Chu Uý Kì nhìn Lãnh Tịch thất thần, mặt đỏ bừng lộ ra màu sắc mê người, đáy mắt ướt át càng chứng tỏ bây giờ cậu đã chìm sâu vào trong tình dục, khoái cảm to lớn khiến cơ thể cậu không nhịn nổi run rẩy. Đột nhiên, hai tay của Lãnh Tịch vô ý thức bắt lấy cánh tay của Chu Uý Kì, nắm chặt, móng tay cũng sắp bấm vào trong thịt rồi.

Chu Uý Kì nhếch khoé miệng biết cậu sắp cao trào rồi, do đó bỗng nhiên chuyển động eo, côn thịt vừa thô vừa dài cắm thẳng đến điểm mẫn cảm của cậu, điên cuồng thao giống như là động cơ.

“A a a a…a không được rồi, a…” Cuối cùng Lãnh Tịch trong lúc thất thần bị thao đến bắn ra, “phụt” một cái bắn đến trên cánh tay Chu Uý Kì, trên bụng, trên ngực của cậu, hương vị nồng đậm và khoái cảm mãnh liệt đều kích thích cậu khiến cậu rơi vào trống rỗng, chỉ vô ý thức há miệng hô hấp, cơ thể run rẩy từng đợt.

Nhưng Chu Uý Kì chỉ vùi trong cơ thể của cậu thở dốc: “Như vậy đã không được rồi?”

“Không được nữa~” Lãnh Tịch khóc nức nở lắc đầu, hoàn toàn không biết câu trả lời và dáng vẻ của cậu bây giờ có bao nhiêu ngon miệng bao nhiêu yếu thế.

Hai tay Chu Uý Kì lại ôm ở trên eo cậu, lập tức cơ thể của cậu đã lơ lửng rồi, hoá ra là Chu Uý Kì bế cả người cậu lên, anh vừa rồi thật sự là không chút thương tiếc ấn cậu ở trên mặt đất thao một trận.

Lưng của Lãnh Tịch bị cọ đến phát đau cuối cùng cũng dán ở trên giường, nhưng nửa thân dưới của cậu vẫn lo lửng như cũ, trong cơ thể còn chứa côn thịt của Chu Uý Kì chưa rút ra ngoài, Lãnh Tịch vô ý thức vặn vẹo, mà sau đó hai chân của cậu đã bị mạnh mẽ quấn ở trên eo Chu Uý Kì.

Chu Uý Kì đứng ở bên giường ấn Lãnh Tịch thọc vào rút ra lần nữa, Lãnh Tịch bắn nhưng anh vẫn chưa mà, Chu Uý Kì vừa thao vừa cúi đầu sát lại nói: “Bên trong cậu rất mềm rất trơn, do đó cậu chính là một cái thiếu thao biết không?”

“Hư hư không có a a ưm…không có~” Lãnh Tịch vô ý thức lắc đầu.



“Cậu hút tôi rất chặt nha.”

“Không có a…không được a a a chỗ đó…sắp chết rồi a hư~”

“Có phải sướng muốn chết không? Hửm?”

“Không a a a ưm…không có…”

“Cứng mồm.”



Chu Uý Kì ôm cậu ở bên giường thao một hồi, sau đó lại lật Lãnh Tịch qua bò ở trên giường, anh cắm vào từ đằng sau lại là một đợt thao điên cuồng, mắng chửi của Lãnh Tịch từ lúc bắt đầu đến lúc sau chỉ còn lại tiếng rên rỉ, cuối cùng giọng cũng trở nên khàn rồi, tiếng rên rỉ yếu ớt mang theo khóc nức nở, sớm đã không còn là thiếu chủ hắc đạo ba người không ai địch nổi kia nữa rồi, cậu chỉ vô ý thức mở miệng giang chân mặc cho côn thịt của người đàn ông kia ra vào trong cơ thể cậu.

“Hư hư~không được a…a ưm~đủ rồi hư hư~”

Lãnh Tịch đã bị thao đến không còn sức lực, lúc này cậu đứng ở bên tường cong người, hai tay đều khó nhọc chống ở trên tường, hai tay Chu Uý Kì giữ ở trên xương hông của cậu, dùng sức nhấc phần mông cậu lên để mông cậu cong về phía sau, mà côn thịt của Chu Uý Kì cứ như vậy ra ra vào vào ở bên trong.

Không biết tiếng “bạch bạch bạch” liên tục bao lâu, Lãnh Tịch chỉ cảm thấy hậu huyệt của mình đã bị thao nát rồi, nhưng từng đợt khoái cảm vẫn truyền đến không ngừng từ mặt sau, hai chân cậu đang run rẩy, nếu không phải hai tay chống trên tường cậu đã sớm đứng không vững rồi, cậu cũng không biết mình đã bắn mấy lần, người đàn ông này giống như là mãi mãi sẽ không mệt vậy.

“Xin anh hư hư~tôi không a a không được nữa a~không…không chịu nổi rồi.” Tự tôn cái gì, hay là cao ngạo không ai sánh kịp đã sớm biến mất trong từng lần va chạm thao làm rồi, Lãnh Tịch đã vô ý thức xin tha.

“Tôi thao cậu sướng không?” Chu Uý Kì cười hỏi.